Anh ta nhất thời mất lí trí mà hôn Cố Lan San... Bất quá đối với lời chất vấn của Thịnh Thế mà nói.
Anh ta cũng không biết tới cùng phát sinh sự việc ở chỗ nào, nhưng anh ta biết, sự việc tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Toàn bộ đều xảy ra quá trùng hợp rồi.
Bà Cố mấy ngày trước vẫn còn nói với anh ta, để cho anh ta cùng Cố Ân Ân li hôn, qua vài ngày lại có ý tốt gọi điện thoại cho anh ta, lấy lí do Cố Ân Ân đau buồn, gọi anh ta đến nhà họ Cố.
Cố Ân Ân đau buồn, gọi một mình anh ta còn không đủ sau? Vậy mà còn gọi thêm Cố Lan San, vỗn dĩ anh ta cũng không có nghĩ nhiều, chính là vì cái gì sau khi anh ta uống lí trà, liền biến Cố Lan San thành Cố Ân Ân?
Tám phần là ly trà kia có vấn đề.
Là anh ta quá sơ sót, nghĩ bà Cố quá mức đơn giản, cho rằng bà thật sự muốn bảo vệ con gái của chính mình, tiếp nhận anh ta.
Sợ là anh ta xảy ra tai nạn xe, cũng là do uống ly trà kia, đầu óc trở nên không rõ ràng, cho nên trước mắt mới trở nên hỗn loạn.
Bât quá, kết quả xét nghiệm máu cũng không phát hiện thành phần thuốc nào trong máu, chỉ sợ là bà Cố đã sớm chuẩn bị.
Nhưng mà, người ngoài không biết, anh Hàn Thành Trì chưa hẳn ?????? ?????? đã không biết.
Đương nhiên, anh ta cũng không có nói cho Thập nhị.
Thập nhị bóp chết bà Cố quá dễ dàng, nhưng mà, thù hận của Hàn Thành Trì anh, làm sao có thể để cho Thập nhị xử lí nhanh như vậy?
Thù hận của anh, anh chính là muốn chính bản thân mình báo thù!
Bà Cố tuy là mẹ ruột của Cố Ân Ân, hai mươi bảy năm qua, nhà họ Cố bọn họ đều dựa vào nhà họ Hàn mà phát triển, hiện tại nhà họ Hàn sụp đỗ, bà Cố liền nhanh như vậy mà thừa cơ hãm hại khi anh gặp nạn, thật đúng lfa đủ tuyệt tình!
Nếu, bà Cố có bản lĩnh không để Hàn Thành Trì anh vào mắt, còn rất nhiều thời gian, anh sẽ nghĩ cách, để cho bà nợ máu phải trả bằng máu!
Hàn Thành Trì nghĩ đến đây, người đàn ông tao nhã lịch sự, đáy mắt lại hiện lên ánh sánh ngoan độc cùng tàn nhẫn.
Còn có Cố Ân Ân...
“Thành Trì, chúng ta li dị đi, anh cùng với Cố Lan San đều đã như vậy, chúng ta li dị đi!”
“Thành Trì, anh hiện tại cái gì cũng không còn, anh như vậy ,à không biết xấu hổ sau lưng tôi ra ngoài...!”
“Thành Trì, anh có biết hay không mẹ tôi căn bản không muốn gả tôi cho anh, là tôi sống chết muốn gả cho anh!”
“Thành Trì, tôi không yêu anh, anh như thế nào vẫn không rõ, lúc ????? ??????? anh hai bàn tay trắng, tôi cũng đã bắt đầu do dự rồi...”
Tay Hàn Thành Trì, đột nhiên liền xiết chặt lại.
Cố Ân Ân lạnh nhạt đối với anh, anh không phải không biết.
Sau khi nhà họ Hàn suy sụp, chỉ một lần Cố Ân Ân đối xử tốt với anh, là lần Thập nhị an bài việc làm cho anh.
Cùng nhau lớn lên hai mươi bảy năm, yêu một cô gái nhiều năm như vậy, vậy mà khi khó khăn đến, lại dao động rồi.
Hàn Thành Trì nhớ đi nhớ lại, toàn thân bắt đầu run rẩy, vết thương khắp người bắt đầu đau đớn, cũng không thể đau đớn bằng nỗi đau trong lòng.