Edit: Đào Sindy
Lúc Hàn Thành Trì đến Shangri-La, Cố Ân Ân đã hôn mê, dưới thân thể của cô, có một mảng lớn máu đỏ tươi, anh đứng ở cửa nhìn người con gái anh từng yêu đến tận xương tủy một lát, rồi chạy nhanh đến, ôm lấy cô ấy, lao xuống lầu.
Cũng may đêm hôm khuya khoắc, trên đường xe cộ rất ít, Hàn Thành Trì một đường siêu tốc chạy nhanh tới bệnh viện gần nhất, ôm Cố Ân Ân trực tiếp xông vào phòng cấp cứu.
Bác sĩ trong bệnh viện Cố Ân Ân như vậy, vừa sắp xếp phẫu thuật, vừa chỉ huy Hàn Thành Trì: “Bây giờ anh mau đi làm thủ tục nhập viện cho cô ấy đi.”
Hàn Thành trì làm xong thủ tục nhập viện, lúc trở lại, Cố Ân Ân đã bị đẩy vào phòng bệnh, hành lang ngoài phòng bệnh, không có một bóng người, chỉ có mấy hàng ghế màu xanh dương, Hàn Thành Trì chọn một chỗ , ngồi ở nơi đó, anh nhìn về phía cửa phóng phẫu thuật, cặp mắt đen nhánh không nhúc nhích.
Không biết đã qua bao lâu, một y tá từ phòng phẫu thuật đi ra, thấy Hàn Thành Trì ngồi đó, lên tiếng hỏi thăm: “Anh là chồng của bệnh nhân sao?”
Hàn Thành Trì theo bản năng gật đầu một cái, sau đó như nhận ra điều gì, cụp mắt, nhàn nhạt nói: “Tôi là bạn của cô ấy.”
“Chồng của bệnh nhân đâu? Có đến đây không?” Y tá lại hỏi.
Hàn Thành Trì lắc đầu một cái: “Có chuyện gì, cô cứ nói thẳng đi.”
“Lúc trước có phải bệnh nhân từng sinh non không?”
Sắc mặt Hàn Thành Trì trở nên trắng xám, từ từ mở miệng, nói: “Vâng”
“Chúng tôi hiện tại sẽ phẫu thuật cho cô ấy, nếu người thân cô ấy không ở đây, anh chỉ cần ký tên lên tờ đồng ý phẫu thuật.”
Hàn Thành Trì gật đầu một cái, không nói gì, nhận lấy bút, kí tên lên tờ đồng ý.
Lúc Cố Ân Ân được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, đã là ba giờ sáng, cô tỉnh lại lúc ba giờ rưỡi, thấy Hàn Thành Trì ngồi trước mặt mình, lúc đầu Cố Ân Ân hơi bất ngờ một chút, sau đó mím môi không nói gì.
Từ đầu đến cuối Hàn Thành Trì không hề ngủ, thấy Cố Ân Ân mở mắt, anh im lặng một lát , mới nhàn nhạt mở miệng: “Bác sĩ nói, tốt nhất em nên nằm viện nghĩ dưỡng một tháng, một tháng sau khi xuất viện, cũng phải điều dưỡng thân thể thật tốt.” Hàn Thành Trì nói tới chỗ này, hơi dừng một chút, còn nói: “Bác sĩ còn nói, trong vòng một tháng này, tốt nhất không nên làm chuyện vợ chồng.”
Cố Ân Ân nhìn Hàn Thành Trì gật đầu một cái, sau đó từ từ cầm điện thoại lên, gọi liên tục hai cuộc, một cho bà Cố, một cho Lộ Nhất Phàm.
Hàn Thành Trì ngồi một bên, chờ Cố Ân Ân gọi điện thoại xong, anh mới ngẩng đầu lên, nhìn Cố Ân Ân, vẻ mặt bình tĩnh, không có chút dao động nào, nói: “Nếu như không còn chuyện gì, vậy anh đi trước.”
Cố Ân Ân”Ừ” một tiếng, thái độ đồng ý.
Hàn Thành Trì đứng dậy, lấy chìa khóa, liếc mắt nhìn Cố Ân Ân, nói: “Em nghỉ ngơi cho tốt, hẹn gặp lại.”
Sau đó liền xoay người, đi ra cửa.
Xuất hiện ở trước cửa, có một cô y tá nhỏ đi vào, bê theo rất nhiều thuốc, ắt hẳn muốn đổi bình truyền dịch cho Cố Ân Ân, Hàn Thành Trì như chợt nhớ ra điều gì, nhìn cô y tá nhỏ nói: “ Cô ấy dị ứng với penicilin, lúc mấy người đưa thuốc giảm đau đến, nhớ tránh thành phần này.”
Cô y tá nhỏ cười gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Hàn Thành Trì cũng gật đầu một cái, im lặng đẩy cửa phòng bệnh ra ngoài.