Editor: Cà Rốt Hồng
Cố Ân Ân kinh ngạc một hồi, mới gắng gượng khom người, mò tìm điện thoại di động của mình, cô ta run rẩy cầm điện thoại di động của mình lên, vội vàng tìm số Lộ Nhất Phàm, gọi qua, điện thoại reo một tiếng lại một tiếng, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có ai bắt máy.
Cố Ân Ân cảm thấy máu trong thân thể chảy ra càng ngày càng nhanh, cảm giác như thế cô ta đã từng trải qua một lần, lúc cô ta mất đi đứa bé của Hàn Thành Trì cũng như thế này, chẳng lẽ hiện tại cô ta lại phải mất đi đứa bé của Lộ Nhất Phàm sao?
Cố Ân Ân chưa từ bỏ ý định lại gọi thêm một cuộc điện thoại cho Lộ Nhất Phàm, lần này có người tiếp nhận, nhưng là một giọng nữ, mềm mại như nước: “Nhất Phàm hiện tại không có thời gian, xin cô không cần gọi tới nữa.”
Sau đó tít tít đã cắt điện thoại của cô ta.
Đoạn thoại kia vừa cắt đứt giống như là cắt đứt một tia hi vọng cuối cùng của Cố Ân Ân, cô ta ôm bụng của mình, sắc mặt chợt tái nhợt, ngơ ngác nhìn điện thoại di động thật lâu, thật lâu, sau đó liền nhập từng chút từng chút mười một con số.
. . .
. . .
Thịnh Thế dẫn Cố Lan San đi xem phim, cũng không biết Thịnh Thế làm sao lại chọn được số chỗ ngồi là 13 cùng 14.
Đồng âm là trọn đời cùng một đời, làm cho cuộc xem phim này tăng thêm một chút lãng mạn để cho người ta tim đập nhanh.
Phim trình chiếu là một bộ phim đô thị hiện đại trong nước.
Bộ phim kể về Thang Duy là một người xinh đẹp lại hạ thấp bản thân làm một tiểu tam, chạy đến nước Mĩsanh con cho kim chủ.
Lúc đầu Cố Lan San không ôm hi vọng quá lớn đối với bộ phim này, nhưngcàng xem về sau, cô thật sự nhập tâm vào, cô xem đến đoạn Thang Duy nâng cao bụng bự đứng ở trên đường phố Seattle, bán đi những món đồ xa xỉ mà kim chủ đưa cho cô ta, cô đã nghĩ, những món đồ xa xỉ này là đồ dùng hàng ngày của phụ nữ, thật ra cũng có một mặt thiện lương, lại không nói đến rốt cuộc cô ta đánh mất đạo đức luân lý cỡ nào, làm một tiểu tam, muốn dựa vào đứa bé thượng vị, nhưng tối thiểu ở thời khắc nguy nan, cô ta thương yêu đứa con của mình, chỉ duy nhất dựa vào phần tình thương của mẹ này của cô ta, Cố Lan San cảm thấy, nhân vật Thang Duy này, thật sự khiến người yêu thích .
Kết thúc bộ phim, Thang Duy không có ở chung một chỗ với kim chủ của mình, mà là cùng một người đàn ông mình gặp ở Seattle, gặp lại sau khi ly biệt ở Cao ốc Empire State nước Mỹ.
Tình tiết bộ phim sắp xếp rất lãng mạn, làm rung động bao nhiêu trái tim mềm mại của thiếu nam thiếu nữ mơ mộng, nhưng Cố Lan San cũng không có bị lây nhiễm lãng mạn như vậy, ngược lại đáy lòng có một chút khó chịu nặng trĩu.
Cô nhìn màn ảnh chiếu phim, liền suy nghĩ đến kết cục tình yêu của mình.
Kết cục của cô và Thịnh Thế.
Nhà họ Thịnh chắc chắn sẽ không để cho cô gả cho Thịnh Thế, thật sự cô cũng không có dũng khí nắm tay với Thịnh Thế đối đầu với nhà họ Thịnh, cuộc sống không có cẩu huyết như phim truyền hình, không phải cô lấy cái chết uy hiếp, không phải cô và Thịnh Thế bỏ trốn tới mặt trăng, thì nhà họ Thịnh liền thỏa hiệp.
Chuyện này quan hệ đến danh dự của nhà họ Thịnh, mặt mũi của nhà họ Thịnh.
Cố Lan San nghĩ, nếu như có một ngày, cô thật sự mang thai, cô như thế nào?
Cô cũng học nữ chính trong phim, mang đứa bé chạy đến nước ngoài sinh sao?
Sau đó nhiều năm về sau, dắt đứa bé, trở lại Bắc Kinh, gặp gỡ với Thịnh Thế?
Cố Lan San nghĩ đến ý tưởng này của mình, nhịn không được liền nhếch môi, nở nụ cười thất thanh, cô không làm được việc một thân một mình chạy ra nước ngoài sanh con, nhưng cô cảm thấy, có lẽ chưa kết hôn mà có con là một ý tưởng không tồi.