“Được.” Sở Bằng đối với yêu cầu của Cố Lan San, có thể trở nên trăm đồng ý ngàn thuận theo: “Nhàm chán thì đi ra ngoài một chút, phim trường đóng phim có thể nhìn thấy như thế nào là quay phim mà trong phim không thấy đươc, rất tốt, dự định khi nào đi? Cha gọi điện thoại, nói cho cấp dưới trong công ty, sắp xếp bọn họ tiếp đón con.”
“Dạ.” Cố Lan San tuyệt không khiêm tốn mà đáp ứng an bài của Sở Bằng, cô muốn chính là giống trống khua chiêng xuất hiện tại phim trường, muốn một phụ nữ có thai là cô, nếu đi chiến đấu với người thứ ba, khẳng định sẽ khôngtự thân tự lực như trước kia, chủ yếu vẫn là dựa vào lực lượng bên ngoài, hung hăng mà chèn ép.
...
...
Bộ phim này của Tô Kiều Kiều, địa điểm quay là ở thành phố Bắc Kinh, ở thôn Tam lý lân cận là một ký túc xá.
Sau khi Cố Lan San cúp điện thoại, trực tiếp gọi người canh gác nhà họ Thịnh an bài lái xe cho cô, thẳng đến phim trường.
Cố Lan San còn chưa đến, Sở Bằng đã an bài ổn thỏa tât cả.
Nhà sản xuất ohuj trách bộ phim lần này nghe nói là con gái ông chủ muốn đi tham quan phim trường, từ lúc nhận được điện thoại, cũng đã chờ đợi dưới lầu của phim trường.
Sở Bằng tự nhiên cũng không quên phân phó cho nhà sản xuất, Cố Lan San là phụ nữ có thai, trong bụng mang hai đứa bé, để cho bọn họ chăm sóc cẩn thận.
Cho nên, đợi đến khi Cố Lan San dừng xe dưới lầu, nhà sản xuất lập tức mang theo phụ tá của mình tiến lên đón tiếp, tự mình mở cửa xe của Cố Lan San ra, thận trọng vươn tay, đỡ cánh tay của Cố Lan San, dìu cô đi xuống, trong miệng còn nói lời ân tình khách sáo: “Sở tiểu thư, chào mừng cô có thể đến với phim trường.”
Sở tiểu thư... Người này chắc là cho rằng cô là con gái của Sở Bằng, cho nên mới gọi cô là Sở tiểu thư.
Cố Lan San nhíu mày một phen, lại không có lên tiếng sửa lại, thoải mái tự nhiên từ trên xe bước xuống, đối với nhà sản xuất mắt ngọc mày ngài mỉm môi cười cười, thân thiện lễ độ nói: “Tôi rất tò mò đối với phim trường, tâm huyết dâng trào cho nên đến xem, nếu có ở chỗ này làm phiền anh, mong anh thông cảm cho.”
“Đâu có, đâu có.” Nhà sản xuất thụ sủng nhược kinh lắc đầu, hướng về phía tòa nhà trước mặt làm động tác mời: “Sở tiểu thu, mời vào bên trong.”
Cố Lan San gật đầu một cái, không có nói chuyện, dẫm giày vải bạt, hướng về phía tòa nhà đi vào.
Đi đến trước thang máy, nhà sản xuất đặc biệt có năng lực đi trước một bước bấm thang máy, lại vẫn vươn tay, chắn chỗ cửa ra vào, để tránh thang máy đóng lại, làm Cố Lan San bị thương.
Địa điểm đóng phim là tầng sáu, nhà sản xuất trực tiếp mang Cố Lan San lại khu vực địa điểm.
Trước khi Cố Lan San đến, mọi người noi này cũng nhận được thông báo của Sở Bằng, một mực cấm khói, cũng mở cửa sổ thông khí.
Thời điểm bên trong đang tiến hành quay phim, miệng đạo diễn thường ra lệnh chỉ huy, thời điểm Cố Lan San đi qua, nhìn thoáng qua, phát hiện máy quay ghi lại một bóng người lớn.
Nhàn sản xuất thức thời đi theo bên người Cố Lan San, giải thích hoàn cảnh nơi này cho cô, vẫn không quên phân phó cho trợ lý của mình, đưa đến cho Cố Lan San một cái ghế dựa, chăm sóc cho Cố Lan San ngồi xuống.
Sau khi Cố Lan San ngồi xuống, chưa đến năm phút đồng hồ, đạo diễn liền hô một tiếng: “Ngừng, nghỉ ngơi năm phút!”