Editor: Cà Rốt Hồng
Cố Lan San dừng một chút, nói: “Để cho nữ phụ tát nữ chính một cái, lúc nữ chính xoay người rời đi, trực tiếp bị xe đụng chết có vẻ hay hơn.”
Biên kịch Lâm hơi ngẩn ra: “Nữ chính chết, làm sao phim này quay tiếp được?”
“Có thể đổi lại nữ chính á!” Cố Lan San xem như chuyện đương nhiên trả lời: “Tôi cảm thấy tính cách vai nữ phụ này rất tốt, hiện tại điện ảnh cũng vậy truyền hình cũng thế, nữ chính luôn thâm tình đại nghĩa, thỉnh thoảng xuất hiện một nữ phụ có tính cách như vậy làm nữ chính, có lẽ sẽ là một bất ngờ một điểm nhấn không tệ, huống chi, cô nữ phụ này cũng không phải rất hư hỏng, chẳng qua là đạp người thượng vị, vì mục đích của mình không từ một thủ đoạn nào mà thôi, rất phù hợp với cách nghĩ trong lòng của đại đa số phái nữ hiện nay, có thể dẫn tới đồng cảm.”
Biên kịch Lâm nghe Cố Lan San nói như vậy, trong nháy mắt cảm thấy hình như làm như vậy có mấy phần đạo lý, nhưng sau khi tán thưởng, vẫn có chút do dự: “Nhưng mà, nữ chính là cô Tô Kiều Kiều diễn, là nữ chính mà tổng giám đốc công ty nhà họ Hàn đầu tư bổ nhiệm, dưới tình huống bình thường, chúng ta hợp tác không thể tự tiện thay thế nhân vật chính.”
Hơn nữa, điều này rõ ràng cũng không hợp lý, cái này không gọi là thay đổi chỉ vai chính, đây quả thực là đổi cả phần diễn nặng ký của nhân vật chính thành một cuộc giả bộ đánh đấm, vừa ra trận liền bị xe đụng chết rồi !
Mục đích của Cố Lan San chính là loại bỏ phần diễn của Tô Kiều Kiều.
Ban đầu cô cảnh cáo cô ta như vậy, cô ta lại vẫn không biết thu liễm, vọng tưởng quyến rũ Thịnh Thế, thật sự coi Cố Lan San cô không tồn tại sao?
Hiện tại dựa vào Hàn Thành Trì đóng một bộ phim, muốn trở lại làng giải trí à?
Cô ta nghĩ hay thật. . . . . . Người không phạm ta, ta không phạm người. . . . . . Nhưng Tô Kiều Kiều lại phạm vào cô một lần nữa, lần này cô tuyệt đối sẽ cho cô ta biết, đắc tội với Cố Lan San cô kết quả ở trong làng giải trí này nửa bước cũng khó đi!
Khanh vốn là giai nhân, tại sao cứ nhất định muốn làm thiếp!
Đã như vậy, cũng đừng trách Cố Lan San cô ngang ngược không phân rõ phải trái, ỷ thế ức hiếp người!
“Không có gì không thể thay đổi, hơn nữa tôi nhìn thấy dáng dấp nữ phụ thật không tệ, phong cách hình tượng cũng rất được, nếu như xuất hiện vấn đề gì, tôi chịu trách nhiệm là được!” Giọng nói dịu dàng hào phóng vừa rồi của Cố Lan San trở nên dứt khoát và trực tiếp: “Cho nên, bây giờ bắt đầu, cứ dựa theo lời tôi mới vừa nói, sửa kịch bản một chút, không phải chút nữa Tô Kiều Kiều mới đến quay phim sao? Như vậy thì để cho cô ta quay xong phần diễn cô ta đánh đi, sau đó từ đó về sau biến mất khỏi đoàn làm phim này luôn!”
“Chuyện này. . . . . .Cô Sở. . . . . .” Biên kịch Lâm khó xử muốn nói lại thôi, liền nhìn sang nhà sản xuất và đạo diễn ở bên cạnh.
Nhà sản xuất cùng đạo diễn cũng gấp đến độ mồ hôi xuất ra toàn thân, nhất thời cũng không biết nên làm thế nào cho phải!
Vốn lần đầu tiên nhìn thấy thiên kim đại tiểu thư tập đoàn Bắc Dương, cảm thấy cô thật sự là một đại tiểu thư gần gũi đẹp đẽ động lòng người, biết lễ độ.
Nhưng mà, ai ngờ trong nháy mắt, cũng không theo quy tắc trên thương trường bày ra yêu cầu sửa đổi kịch bản!
Càng làm khó cho bọn họ chính là, lúc Sở tổng gọi điện thoại phân phó, cũng đã nói, vị này là thần, bọn họ nhất định phải ngàn theo trăm thuận bảo vệ người, nếu cô ấy và đứa bé trong bụng của cô ấy có bất kỳ bất trắc gì, sẽ khiến cho bọn họ ăn không hết!