Cố Lan San bị người ta ôm đi vội vã, vì lúc ấy Thịnh Thế đã dời tầm mắt đi, mà Cố Lan San vừa hôn mê, nên người đàn ông bắt cóc ôm ngang cô lên, mặt lo lắng chạy về phía cầu thang, thật sự không nên rước lấy hoài nghi của mọi người, chỉ khiến mọi người nghĩ là đang cấp cứu, thậm chí còn có người nhường chỗ cho tên bắt cóc Cố Lan San vào thang máy.
Lúc Thịnh Thế quay đầu lại, WC rấy yên tĩnh, chỉ có chút ồn ào cách đó không xa, cộng với anh không nghĩ nhiều, kiên nhẫn mà chờ đợi.
. . .
. . .
Từ lúc bà Cố bảo Cố Ân Ân đến cầu xin Hàn Thành Trì buông tha cho công ty nhà họ Cố, đến giờ đã mang thai hơn ba tháng, mẹ con cô cũng chiến tranh lại ngần ấy lâu.
Nên bà Cố đến tìm mình, còn muốn đi dạo phố chung với nhau, Cố Ân Ân sững sờ một chút, nghĩ đến dù sao cũng là mẹ con, cũng không thể cả đời chiến tranh lạnh như thế, vả lại, bà Cố làm hòa với cô trước, cũng đại diện cho việc bà Cố đã cúi đầu, nên Cố Ân Ân không từ chối.
Chỉ là đi dạo ở cửa hàng bách hóa, bà Cố bảo Cố Ân Ân cùng đi đến nhà một người bạn, Cố Ân Ân không phản đối, hai người đến một tiểu khu cách Thịnh Thế 10km.
Tiểu khu này toàn nhà cao tầng, thuộc về khu nhà xa hoa, lúc bà Cố gõ cửa nhà một gia đình, Cố Ân Ân theo vào sau, nhìn thấy Cố Lan San đang mềm nhũn nằm trên sa lông thì Cố Ân Ân vô cùng ngạc nhiên, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía bà Cố, hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra? Lan San sao lại ở đây?”
Vẻ mặt giả vờ thân thiết của bà Cố thu lại, bà ta nhìn Cố Ân Ân, không trả lời câu hỏi của Cố Ân Ân, nói với người bà ta đã mướn: “Điện thoại của mấy người, cho tôi mượn dùng một chút.”
Những người được mướn nhanh chóng đưa điện thoại đến, bà Cố cầm điện thoại vỗ vào người Cố Lan San đang bất tỉnh và cả Cố Ân Ân, tìm số Hàn Thành Trì, gửi đi hai tin nhắn.
Sauk hi gửi đi xong, bà Cố gọi điện thoại cho Hàn Thành Trì.
Điện thoại rung lên ba lần, mới có người nghe máy.
Bà Cố không nói nhảm với Hàn Thành Trì, nói ngay yêu cầu của mình: “Hàn Thành Trì, nếu tôi nói mềm, cậu không đồng ý, tôi sẽ dùng bạo lực, Cố Lan San và Cố Ân Ân đều đang trong tay tôi, với lại đều đang mang thai, tôi muốn lấy đứa bé hai bên ra, e là quá dễ dàng.”
“Bà muốn thế nào?” Vào giờ phút này, giọng nói Hàn Thành Trì vẫn còn rất trầm tĩnh.
“Tôi chỉ có một yêu cầu, đó chính là cậu lúc tới, đem theo sổ chuyển nhượng cổ phần của Cố thị trong tay cậu. Không cho báo cảnh sát, không cho tìm bất cứ kẻ nào, cho cậu nửa tiếng, nếu như tôi không thấy sổ chuyển nhượng, vậy thì chúng ta ngọc đá cùng nát!”
Bà Cô gửi địa chỉ, không đợi Hàn Thành Trì trả lời, đã vội cúp máy.