Người anh gọi đều là những bạn bè tốt nhất của anh, từ Quý Lưu Niên đến Hạ Phồn Hoa, ngay cả thư ký của mình cũng không quên báo một lần.
Hơn nữa lời kịch gọi cho mỗi người đều giống nhau.
“Tôi sắp làm cha rồi, người phụ nữ của tôi mang thai sinh đôi, là khác trứng!”
Sau đó cũng không đợi người ta có phản ứng, liền cắt đứt, gọi cho người thứ hai.
Vẻ hưng phấn này giống người mang thai sinh đôi khác trứng là anh vậy!
. . .
. . .
Sau khi những việc bà Cố làm bị Vương Giai Di đưa ra ánh sáng, nhanh chóng truyền khắp cả giới quý tộc, những công ty vốn dĩ có qua lại với nhà họ Cố, đều đồng loạt hủy bỏ hợp tác.
Ngày hôm sau, cũng không biết rốt cuộc là ai, đã đưa những chuyện xảy ra trong bữa tiệc ngày hôm đó lên mạng.
Trong nháy mắt, tất cả tin tức đều lan rộng khắp Đại Giang Nam Bắc, bị cư dân mạng gọi đùa là: Hiện thực đấu tranh của hào môn!
Ngày đó, cổ phiếu của nhà họ Cố nhanh chóng hạ xuống.
Sau đó có người thần bí nhanh chóng đứng ra bắt đầu thu mua cổ phiếu nhà họ Cố.
Càng thu mua, cổ phiếu nhà Cố càng rớt xuống, sau đó bị thu mua càng thêm nghiêm trọng.
Thịnh Thế vẫn luôn ở trong bệnh viện cùng Cố Lan San, Cố Lan San hôn mê từ hôm trước đến giờ vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có điều Tôn Thanh Dương cho biết Cố Lan San cũng không có chuyện gì, cô chỉ quá mệt mỏi, có lẽ khoảng 10h tối sẽ tỉnh lại.
Vào ba giờ chiều hôm đó, Thịnh Thế nhận được điện thoại của thư ký gọi tới, nói tin tức cổ phiếu nhà họ Cố bị rớt xuống nghiêm trọng.
Thịnh Thế bảo thư ký nhanh chóng điều tra xem người thu mua sau lưng là ai.
Thời gian trôi qua khoảng hai mươi phút, Thịnh Thế liền nhận được điện thoại của thư ký gọi tới.
Thịnh Thế sợ quấy rầy đến Cố Lan San, cố ý đi ra hành lang nghe.
“Anh Thịnh, tôi đã điều tra được, người tung ra những tin tức đó và thu mua cổ phiếu đều là tổng giám đốc của xí nghiệp Hàn thị, anh Hàn Thành Trì.”
Thịnh Thế nghe được lời này, mặt mày hơi lóe lóe, xuyên cửa sổ hành lang, nhìn lá cây khô héo bên ngoài, còn có một số giăng đèn kết hoa do Tết Nguyên Đán để lại, lặng lẽ trầm tư một hồi, mới nói: “Từ bây giờ, cậu cũng thu mua cổ phiếu nhà họ Cố, tranh thủ mua sạch những cổ phiếu đó chấm dứt vào trước tối hôm nay.”
Mục đích của Hàn Thành Trì chính là muốn phá hủy bà Cố chứ gì?
Nếu lúc trước, bà Cố đã bất nghĩa với Cố Lan San như vậy, thì sao anh có thể bỏ qua cho bà ta chứ?
Nhưng mà bây giờ Cố Lan San đang mang thai, anh cần đặt tất cả tinh thần và thể lực lên người Cố Lan San, chuyện phá hủy bà Cố đều giao lại cho Hàn Thành Trì đi, anh chỉ cần ở sau lưng trợ giúp một chút là được.
“Anh Thịnh, chẳng lẽ anh muốn thâu tóm công ty nhà họ Cố sao?”
“Không, chỉ thu mua cổ phiếu rồi nghĩ cách bán tất cả cho Hàn Thành Trì.” Thịnh Thế dừng một chút, lại bổ sung: “Đúng rồi, đừng để cho Hàn Thành Trì biết chúng ta đang thao túng.”
“Dạ, anh Thịnh.”
Thịnh Thế không nói gì nữa, dứt khoát cúp điện thoại.
Anh nhìn thời gian, chỉ mới bốn giờ chiều, nghĩ đến Cố Lan San có thể đến buổi tối mới tỉnh lại, anh có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, suy nghĩ một chút, liền bước vào phòng bệnh, nói với hộ lý cố ý mời tới để chăm sóc Cố Lan San: “Bây giờ tôi có chuyện cần ra ngoài một chuyến, nếu như cô ấy tỉnh lại, trước tiên hãy gọi điện thoại cho tôi biết.”
Thịnh Thế nói xong, liền đi tới trước bàn, cầm bút ghi số điện thoại của mình lên giấy ghi chép.
Thịnh Thế xuống lầu, đi ô-tô, trực tiếp trở về nhà cũ họ Thịnh.