Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 137: Chương 137: Tư chất Đao Hoàng




Liễu Dung vẻ mặt u lãnh không một tia khác thường. Hàn Phi cười mỉm lấy ra hai cái Linh Phù đưa tới. Liễu Dung không ngốc nhìn qua lực lượng ba động bên trên biết rõ đây là Bảo, hai tay đón lấy lại không vội thu vào, đồng tử đong đưa xúc động hỏi:

- Chủ tử đây là gì?

Hàn Phi chậm rãi giải thích qua:

- Vật này gọi là Linh Phù cấp 2, hàn khí giá rét tên Băng Phù, dùng trói buộc Nhập Đạo Cảnh tầng sáu trong nửa canh giờ, nếu địch thủ hệ Hỏa chỉ khiến hắn bất động trong nửa nén nhang.

- Phạm vi 200 thước có thể đánh ra, ảnh hưởng trong 100 thước. Lôi quang ẩn hiện kia gọi là Lôi Phù công kích khoảng cách tương đồng Băng Phù, một lần sử dụng đánh ra một kích toàn lực Nhập Đạo Cảnh tầng sáu.

- Một lần nhỏ máu một lần xài, mỗi tấm dụng được hai lần. Ngươi cân nhắc mà dùng. Càng không nên để ngoại nhân biết đến.

Liễu Dung thu vào cất kĩ, ngữ khí cương nghị:

- Chủ tử ta đã hiểu.

Về đến Kim Khách Trọ, Hàn Phi lại hỏi:

- Ngươi có biết cách nào đưa gia quyến từ bên ngoài đến đây cư ngụ lâu dài không?

Liễu Dung nhanh miệng:

- Chủ tử Bảo Các bán văn kiện khế đất, xác nhập làm cấp dưới liền có thể tự do ở lại. Có điều văn kiện kia không chỉ giá không nhỏ còn đòi hỏi điểm cống hiến cho Các.

Hàn Phi gật đầu không nói thêm.

Liễu Dung lấy ra thư tịch vảy cá nọ, sắc mặt hài tử hỏi:

- Chủ tử vật này đã hắc hóa ta xem không hiểu lắm, phiền ngươi chỉ điểm thoáng qua một chút.

Hàn Phi động dung, thoáng kinh ngạc, thưởng thức người đồng hành, phấn khởi:

- Đã hắc hóa rồi sao! Rất tốt!

Liễu Dung bày đến bình trà nóng.

Hàn Phi kết Kim Khí thành một bể chứa rót vào Ngũ Hành Linh Thủy, giải thích qua:

- Thư Tịch này là tinh túy của một bộ Đao Pháp tên gọi “Hắc Ngư Thủy Lăng Đao” xếp hạng 69 trong Bách Bộ thần thoại Đao Hoàng luyện thủy hắc hóa triệu hoán Đế Ngư!

Liễu Dung trợn tròn mắt: - Đế Ngư?

Hành phi chậm rãi:

- Truyền thuyết vạn vật có vô số Hải Quái cuồng mãnh, chia làm chín bậc. Đứng đầu là Thần Long Hải cấp chín, triệu hoán ngũ hành khí hệ, một lần náo động Thiên Địa biến sắc.

- Đế Ngư là nói tới Đại Hắc Ngư mặc dù chỉ xếp thứ tư Hải Quái nhưng ở đỉnh tiêm có thể triệu hoán tam hệ Phong - Thủy - Lôi, một kích xé toạc một Đại Lục trong chớp mắt.

Liễu Dung bàng hoàng, hắn thấy mình thật nhỏ bé, công pháp trước mắt này chính là đại Chí Bảo, lời Hàn Phi trên tận mây cao. Hắn thế nào lại dám không tin.

Mắt chớp động, lắp bắp:

- Một kích xé toạc Đại Lục?

Hàn Phi thản nhiên:

- Hắc Ngư trong lời đồn đại kia hệ Thủy hắc sắc điên cuồng tạo thành bão tố kèm lốc xoáy, miệng khạc ra Lôi Cầu nó không chỉ bơi trong nước còn bay lượn trên tinh không, đồng thời ẩn ẩn tàn ảnh rất là quỷ dị.

- Ngươi luyện Công Pháp này cùng với Hắc Đao kia một bộ rất hợp lý. Bất quá đỉnh tiêm không dễ luyện ra, không những chăm chỉ còn cần kiên định.

Liễu Dung tròng mắt óng ánh, trong thời khắc này dâng lên một cỗ mạnh mẽ truy cầu lực lượng, ngữ khí kiên quyết:

- Chủ tử xin chỉ giáo ta toàn thân chăm chỉ.

Hàn Phi xem thái độ của Liễu Dung không có nửa điểm giả, liền chỉ điểm:

- Thủy thông thường không thích hợp, chí ít cũng phải là Tiểu Nguyên Mạch ở chỗ ta vừa hay có.

- Ngươi dẫn ra hoán nhập “Thân, Đao, Ý” hắc luyện kế đó Đao - Nhân hợp nhất. Trước cứ vậy đã, sau lại hỏi thêm.

Liễu Dung thành kính:

- Tạ chủ tử ban pháp.

Hàn Phi ném ra tám mạch Ngọc Thạch cấp 3 hai tay kết ấn, đánh vào 8 hướng, mờ ảo một cự Tráo bao lấy Kim Khách Trọ, tâm điểm thu thành tiểu Tráo chụp lên khu vực Ngũ Hành Linh Thủy. Xong việc Y nhã nhặn:

- Ngươi tùy ý tu luyện sẽ không có ai làm phiền đến.

Liễu Dung làm theo.

Đây gọi là “Ngăn Không Mẫu Tử Tráo” người tu luyện trong Tử Tráo không bị ảnh hưởng bởi sự việc xảy ra trong ngoài Mẫu Tráo, người bên ngoài xâm nhập Hàn Phi liền nhận diện. Hắn không bày ra trận pháp phòng hộ, trong lòng còn đang chờ mong có địch thủ tìm đến đấu qua một trận kiểm tra lực lượng thực chiến hiện tại.

Nửa nén nhang trôi qua, Hắn còn đang tính toán làm sao đưa đám người Đan Đồng qua bên này sinh sống, bất ngờ bên ngoài có tiếng thủ hạ coi cửa vọng vào:

- Hàn lão gia, có hai người họ Hoành xin bái phỏng.

Hàn Phi điểm cửa mở hờ, bên ngoài biết ý liền cho vào. Khách nhân đến còn tiện tay ném cho người coi cửa ít Linh Thạch, bọn hắn cảm tạ đem cỏ chăm sóc mấy con ngựa.

Người bước vào là Hoành Lĩnh và Hoành Cát Lân khi nghe qua hai kẻ họ Hoành, Y đã đoán biết được.

Bóng người vào đến cửa, Y ôm quyền nói:

- Không còn sớm nữa Các Chủ ghé qua không biết có việc gì quan trọng?

Hoành Lĩnh ôm quyền chào đến:

- Có chút việc gửi gắm Đạo Sư.

Bất giác cảm ứng được không gian chỗ này có điều khác biệt, thoáng sững sốt:

“Ngăn không Tráo? Chưa đúng là Mẫu Tử Ngăn Không Tráo! Ta từng nghe lão sư nhà mình nhắc qua, Tráo Trận loại này rất đặc sắc, không nghĩ ở chỗ này còn được gặp.”

Liễu Dung ngồi một bên, lấy tu vi của Hoành Lĩnh trong tức khắc vậy mà không thể cảm ứng ra. Cường giả chưa vào đến ngõ đã rõ trong nhà, không vận lực dò xét chỉ cảm ứng thân nhiệt cũng quản được tám phần.

Bởi vì có Tráo Trận ngăn cách, khi nãy Hoành Lĩnh còn ngỡ Hàn Phi không có nhà, cũng may Hoành Cát Lân hỏi qua thủ hạ ngoài cửa, làm hắn một phen bất ngờ. Bước vào trong lại càng trợn mắt kinh ngạc.

Hàn Phi mỉm cười không nói. Hoành Cát Lân hướng theo ánh mắt Hoành Lĩnh, trán rịn mồ hôi.

Nơi đó Liễu Dung định thần tư thế xếp bằng, lơ lửng cách mặt đất hai thước, bao quanh là Thủy Linh không ngừng lưu chuyển từ trong Kim Sắc Bể vờn ra cuốn lấy thân thể, chậm rãi hắc hóa.

Trước mặt lại có Hắc Đao đang rung lên bần bật mở ra một hố đen hút Linh Thủy vào. Bên trong Tử Tráo tản mác lực lượng quỷ mị như hơi thở của cự đầu La Sát bên dưới vô tận thâm uyên đang nhanh chóng lao ra với tay chụp lấy Thiên Địa.

Lực lượng dao động tuy nhỏ nhưng lại đặc sắc khiến cho tâm tư cường giả như Hoành Lĩnh còn phải khẽ chép miệng lắc đầu.

Hàn Phi một bên ưu tư:

“Nơi này thế nào bên cạnh ta lại xuất hiện nhiều tiểu tử thiên phú trác việt đến vậy, thân cận có ma đầu háo sắc Đan Đồng Mộc Linh Thể. Chỗ này lại phát giác tư chất Thần Thoại Đao Hoàng, mới qua mấy hơi thở hắn đã dung nhập “Đao Ý“. Nhìn lại thể chất của bản thân mình tự dưng thoáng có chút ấm ức không thể giải thích rõ.”

Ai nấy sững sốt không còn tâm tư để nói chuyện riêng, Hàn Phi phá trường khí tĩnh lặng, rót ra mấy chung trà.

Hoành Lĩnh định thần, thoáng đánh giá:

“Tiểu tử kia hôm qua so với bây giờ chỉ tựa một phần ba. Ài.. chăm chỉ cả đời không bằng đi đúng đường tắt.. đám tiểu bối bắt đầu luyện căn cơ gặp được kì Sư mới là Chí Bảo.”

Hoành Lĩnh đi đến bên bàn trà, dứt khoát thẳng lời:

- Hàn Đạo Sư, ngươi có thể cho tôn nhi ta đi theo học hỏi một chút không. Ta nguyện trả phí dẫn dắt.

Hàn Phi bộ mặt tính toán qua điều gì liền từ tốn đáp:

- Có thể! Bất quá chi phí thì thôi đi, ta nghe nói Tụ Bảo Các có bán văn kiện bảo lãnh cho người thân bên ngoài đến nhập cư lâu dài. Lúc này ta còn bận việc, Các Chủ thay ta dò hỏi một chút, chi phí thế nào ta trả đủ.

Hoành Lĩnh hiểu ra ý tứ, kích động hỏi:

- Hàn Đạo Sư muốn mang đến bao nhiêu người?

Hàn Phi tò mò:

- Có thể cho tối đa bao nhiêu?

Hoành Lĩnh khẩn trương:

- Một văn kiện 1.000 người, quá 2.000 người cần thông qua hội Cự Đầu phê duyệt.

Hàn phi gật đầu đáp:

- Vậy nhờ Các Chủ mang đến giúp ta một văn kiện trước.

Hoành Lĩnh ôm quyên tự tin:

- Hàn Đạo Sư yên tâm giao cho ta, không quá hai ngày liền có.

Lại gọi đến một bên:

- Lân nhi, mau qua bên này bái kiến gia chủ.

Hoành Cát Lân nhướng mày, định thần thấp điệu:

- Cát Lân thỉnh an Đại Sư, mạng phép gọi ngươi một tiếng Hàn Gia Chủ.

Hàn Phi bật cười sảng khoái:

- Rất tốt.. Cát Lân công tử khí chất đặc biệt, nhờ ngươi chiếu cố thuộc hạ của ta một chút.

Hoành Cát Lân mặt không đổi sắc điềm đạm đáp:

- Hàn Gia Chủ quá lời, ta không dám tự mãn.

Hoành Lĩnh đắc ý trong lòng tôn nhi của Y thể chất vốn khác biệt hắn là người rõ ràng nhất, không ngờ Hàn Phi cũng nhìn ra, liền muốn thử ngạo khí một chút.

Hoành Lĩnh rời khỏi. Hoành Các Lân cung kính rót trà, mắt lại không rời được Liễu Dung càng nhìn trán càng rịn mồ hôi kinh hãi một màn, bản thân hắn cũng luyện Đao Pháp, còn là Phong hệ lại không dễ tạo ra lực lượng ba động trong lúc tu luyện đến vậy.

“Không bị ngăn cách kia e là trường khí ba động đã hỗn loạn ngoài trăm thước”

Tâm tư Hoành Cát Lân thoáng qua một bụng nể sợ. Hàn Phi nhìn bộ dáng say mê học hỏi của hắn cũng không mấy để ý.

Đêm đến Hoành Cát Lân lục trong Giới Chỉ xuất ra lều tạm luyện công tại chỗ. Cuối giờ Sửu, Liễu Dung tu ra Đao - Nhân hợp nhất bước vào Luyện Khí Cảnh tầng tám, thân thể cường tráng lực lưỡng thêm mấy điểm.

Hàn Phi cảm ứng được khẽ mở mắt:

“Tiểu tử này cũng quá yêu nghiệt rồi”

Bình minh đến ánh nắng chiếu qua nơi này chạm phải Ngăn Không Tráo dừng lại tràn qua bao phủ bên ngoài.

Liễu Dung ra khỏi Tử Tráo ánh mắt dò xét lều tạm, cùng lúc Hoành Cát Lân bước ra. Vui vẻ chào qua hỏi lại đôi câu, bọn hắn trước đó chung một bữa tiệc đã tìm hiểu rõ lẫn nhau lúc này gặp gỡ không có cảm giác xa lạ. Một thoáng Hàn Phi cũng đi đến nói:

- Liễu Dung chuẩn bị xe ngựa chúng ta đi Phụ Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.