Ngồi ở một bên nhìn ba vị mỹ nữ kế tiếp tìm được lương duyên, trai tài gái sắc, ẩn tình đưa tình cho nhau, vô cùng ngọt ngào. Lại nhìn vẻ mặt bộ dáng khó chịu của Vụ Huyền, bên cạnh là Xu Xu lại đang cười nhẹ nhàng khéo léo. Miểu Miểu không khỏi lắc đầu, đây là chuyện gì a.
“Được rồi, trong nhà Xu Xu còn những người nào nữa?” Miểu Miểu cảm thấy mấy vấn đề này nên hỏi trước cho rõ ràng, dù sao bọn họ đối với Xu Xu không biết một chút gì cả, đề phòng một chút thì tốt hơn.
“Phu nhân yên tâm, Xu Xu không phải là người xấu, người trong nhà đều mất cả, chỉ còn một mình muội. Muội biết mọi người nghe tin đồn về tính tình muội rất là xấu, là một con cọp cái. Chính muội cũng cảm thấy tính tình của bản thân cũng có chút không hay, có điều tâm địa vẫn tốt.” Xu Xu nói xong cười bối rối.
Một cô bé rất đáng yêu, rất thẳng thắn. Vụ Huyền nghe vậy cũng bất giác nhìn về phía nàng, có lẽ nàng thật sự không giống với lời đồn đại bên ngoài. Những người lúc nãy lui về phía sau tránh né cũng không ảnh hưởng gì đến nàng, đúng là một cô gái luôn xem nhẹ thế thái.
“Vậy ngươi tìm Vụ Huyền là có mục đích gì?” Dịch Thiên đột nhiên lên tiếng hỏi, từ lúc nàng bắt đầu ném tú cầu, Dịch Thiên liền phát hiện, hướng bay của tú cầu chỉ chăm chăm hướng về phía chỗ bọn hắn. Lúc Miểu Miểu cùng Vụ Huyền, Vụ Kiếm nói chuyện hắn đã vài lần cản tú cầu tập kích, có điều cuối cùng vẫn có người cố ý khiến cho nó rơi vào tay Vụ Huyền.
Mấy cặp mắt liền lập tức nhìn về phía Xu Xu, thì ra là cố ý đánh trúng Vụ Huyền, trách không được đáp ứng điều kiện của bọn họ dễ dàng như vậy. Xu Xu thấy vậy, thản nhiên cười nói: “Ta không có mục đích gì cả, chỉ đơn thuần là thích Vụ Huyền.”
“Ta không biết ngươi.” Vụ Huyền cau mày nói, được người khác bày tỏ thẳng trước mặt như vậy, cảm giác hơi kỳ lạ.
“Ta biết, chàng không nhận ra ta, nhưng ta biết chàng a. Nhà của ta cũng vốn kinh doanh tửu lầu, có điều từ sau khi phụ thân mẫu thân qua đời, tửu lầu do ta kinh doanh phải đóng cửa luôn. Cho nên ta vẫn rất bội phục chàng, ta còn biết chàng ở trong Vụ Thiên Các vốn là chuyên quản lý các tửu lầu, hơn nữa lại kinh doanh rất thành công. Cho nên ta tìm rất nhiều tư liệu về chàng, dần dần liền sinh ra cảm tình với chàng. Nghe nói các người tham gia Đại Hội Võ Lâm lần này, ta hưng phấn đến nỗi mất ngủ mấy đêm, suy nghĩ làm thế nào để làm quen chàng. Lễ hội ném tú cầu không tệ, vì nhắm vào chàng mà ta phải tổn hao rất nhiều nội lực a.” Xu Xu nói xong có chút e thẹn, dù sao cũng là con gái, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy lúc thổ lộ tâm tình, thật sự là có chút ngượng ngùng.
Miểu Miểu nghe vậy, cảm giác áy náy lập tức biến mất vô tung, mặc kệ nàng có nhúng tay vào hay không, tú cầu này vẫn sẽ rơi vào tay Vụ Huyền, ha ha, không liên quan đến nàng. Mà đám người Vụ Kiếm thì vẻ mặt đồng tình, huynh đệ, bảo trọng.
Nhưng Vụ Huyền thì lại trưng ra một bộ dáng cao thâm khó lường, không biết là bị lời thổ lộ của Xu Xu làm cho rung động hay không. Tóm lại chỉ nói một câu thôi, không cần nói gì cả.
Cảm giác áy náy trong lòng không còn nữa, tinh thần Miểu Miểu liền thư sướng trở lại. Đã đến phiên nam nhân tát thanh ti rồi, đi xem một chút nào. Đòan người lại đứng ở xa xa nhìn lại, lúc này Dịch Thiên lại vững vàng che ở phía trước người Miểu Miểu, chỉ để nàng ló cái đầu ra. Mới vừa rồi tú cầu đã muốn cướp, không chừng màn tung tóc này còn khiến cho nàng cảm thấy ngạc nhiên hơn, như vậy sẽ càng hưng phấn, tuy nói có thể cự tuyệt, nhưng nếu nàng thật sự cướp được, bản thân mình chắc sẽ nổi bão mất.
Một nam tử tuấn mỹ, phong độ thong dong bước lên đài, thâm tình chân thành hướng về phía mấy cô gái khẽ cúi người, khiến cho bao nhiêu tiếng hét chói tai cuống quýt vang lên, mê trai thật sự là thời nào cũng có.
Nam tử chậm rãi cắt một nhúm tóc bên tai, không biết dùng vật gì buộc chặt lại, sau đó để vào một cái túi có dây rút buộc miệng túi. Quay xuống nhìn nữ nhân đông đảo dưới đài, phất phất cái túi, hôn nhẹ một cái rồi tung đi.
Miểu Miểu cảm thấy lạnh cả sống lưng, đúng là một nam nhân tâm địa gian ác, vẫn là Dịch Thiên nhà ta tốt, vừa ngây thơ lại không màu mè. Một nhóm nữ tử đông đúc đều nhảy lên tranh cướp, Miểu Miểu chỉ nhìn thấy một đám lớn nữ nhân quần ẩu, sau đó cái túi này ở trên không trung bay tới bay lui. Mà cái tên nam tử đầu sỏ ra mọi chuyện lại mang vẻ mặt bình thản đứng ở trên đài nhìn mọi người.
Tốt nhất là khiến cho ngươi tìm phải một nữ nhân vừa béo vừa xấu, Miểu Miểu trong lòng nguyền rủa. Náo lọan vẫn còn tiếp tục, Tiểu Vũ ở bên cạnh không khỏi cảm thán: “Phụ nữ thật sự là động vật kinh khủng nhất trên đời này.”
“Ngươi nói ai vậy hả?” Miểu Miểu, Vụ Thiến, còn có Xu Xu vẻ mặt tức giận nhìn về phía hắn, không hẹn mà cùng lên tiếng. Tiểu Vũ bị hù trốn ở phía sau lưng Vụ Kiếm, các người thấy chưa, ta nói đâu có sai. Vẻ mặt Vụ Kiếm cũng có vẻ đồng ý, ba vị này chính là đại biểu chứ đâu.
“A, ta cướp được, ta cướp được.” Trong đám người truyền đến một tiếng reo mừng. Giọng một nữ cười to truyền đến, dùng hết sức phi thân lên đài, đem túi đưa cho nam tử, vẻ mặt háo hức chờ mong.
Hắc hắc, Miểu Miểu trong lòng cười to, diêm vương quả nhiên nghe thấy lời nàng nguyền rủa, một nữ tữ béo tròn lắc lắc cái mông núng nính đi về phía nam nhân. Nam tử khẽ nhíu mày, nhưng vẫn dịu dàng nói: “Này vị cô nương, xin hỏi nàng có nguyện ý làm thiếp thứ mười ba của ta hay không?”
Người thứ mười ba, Miểu Miểu thốt không nên lời, hai tuần mới đến phiên mình một lần đồng sàng cộng chẩm, đáng thương a, phỏng chừng nữ tử này sẽ không đáp ứng đây. “Ta nguyện ý, rất nguyện ý.” Nữ tử đó trả lời thiếu chút nữa đánh cho Miểu Miểu một cái lảo đảo ngã nhào xuống đất. Rất có cốt khí, trả lời nhanh chóng, xác định rõ ràng, Miểu Miểu có chút bội phục dũng khí của nàng, cùng mười hai nữ nhân khác tranh đọat phu quân, thật lợi hại.
Đưa tay vòng ra sau lưng ôm lấy thắt lưng Dịch Thiên, cũng là chàng tốt, chỉ có một mình ta. Tiểu Vũ cười hi hi ha ha đi tới nói: “Không biết khi nào Dịch Thiên sẽ lại cưới thiếp a, nam nhân mà, phải lấy thêm vài người chứ.”
Miểu Miểu trừng mắt một cái: “Hắn dám, hắn chỉ cần lấy thêm một người, ta liền thiến hắn.” “Đúng vậy, còn phải lột da rút gân.” Xu Xu cũng xen miệng nói. Miểu Miểu gật đầu một cái, thật đúng là đồng chí a.
Tiểu Vũ liền đen cả mặt, nhìn về phía Vụ Kiếm, nhìn thấy không, nữ nhân kinh khủng như vậy đấy, nhớ kỹ lần sau tìm một người dịu dàng một chút, của tên Vụ Huyền cũng quá mạnh mẽ đi. Vụ Kiếm lúc này lại càng đồng ý với lời Tiểu Vũ nói, gật đến thiếu chút nữa rụng cả đầu.
Dịch Thiên nghe vậy nắm chặt tay Miểu Miểu, đem nàng từ sau lưng kéo ra trước ngực, bình thản nói: “Ta sẽ không.” Miểu Miểu lúc nàng cười hắc hắc nói: “Chúc mừng chàng, sẽ không bị biến thành thái giám.” Lập tức rước lấy một trận cười khẽ của mọi người, Dịch Thiên đưa tay kéo má Miểu Miểu một cái, nàng thật sự càng ngày càng to gan, cười nhạo hắn càng ngày càng nhiều rồi.
Vị đẹp trai đầu tiên cầm tay béo muội muội hoa hoa lệ lệ đi đến lối ra, vị thứ hai liền lên đài ngay sau đó. Vị này thì có khí thế hơn nhiều, không có màu mè gì cả. Có điều lời nói cùng động tác thật sự quá ít, tự bạch cũng không có, trực tiếp cắt lấy một nhúm tóc ném vào không trung, có lẽ vị này thật sự chuyên chú với võ học, đã quên lấy vợ. Mục đích lần này đến chính là muốn tìm nữ nhân, bất kể nàng béo gầy cao thấp, chỉ cần là một nữ nhân là được.
Lần này cũng rất nhanh, cũng không có quần ẩu, một nam nhân khí thế như vậy không phải ai cũng chịu được. Một nữ tử có nét anh khí nhảy lên, nam tử gật đầu với nàng, nàng cũng gật đầu lại, sau đó đi theo nam tử rời đi. Thấy vậy mọi người không gì, màn kịch này thật không thú vị a.
Miểu Miểu đối với một màn này chỉ có dùng một từ để hình dung, mạnh mẽ.
Kế tiếp là vị thứ ba, vị này coi như tổng hợp ưu điểm của hai vị trước, khí thế, phong độ đều đầy đủ, hơn nữa cử chỉ lại ưu nhã hào phóng. Sau khi cúi người một cái liền cắt lất một nhúm tóc, buộc chặt, dùng nội lực tung thật xa. Đông đảo nữ tử lại vội vàng giơ tay lên, điên cuồng cướp đọat. Nam nhân cực phẩm như vậy ai mà không thích, ngay cả Miểu Miểu cũng có một chút kích động muốn nhào ra cướp. Mỹ nam tử a, không thích thì nhìn một chút cũng tốt mà.
Dịch Thiên đột nhiên đưa ta kéo đầu Miểu Miểu ấn vào trong ngực mình, không cho phép nhìn. Cái Đại Hội Võ Lâm này tổ chức cái kiểu gì thế này, là tới luận võ công, vậy mà giống như đi phô trương vẻ ngòai, nam nhân từng người từng người đều tuấn mỹ, trang phục hoa lệ.
Miểu Miểu bị Dịch Thiên kềm chặt, muốn thoát ra mà giãy không được, đành phải phát ra âm thanh càm ràm, thật quá đáng, chỉ nhìn một chút thôi mà.
Vị thứ ba này vận khí không tệ, cướp được nhúm tóc chính là một nữ tử xinh đẹp động lòng người, mặc dù mái tóc hơi tán lọan một chút nhưng không hề ảnh hưởng đến nét đẹp của nàng. Hơn nữa có thể từ trong tay nhiều nữ tử như vậy cướp được, thực lực cũng không thể khinh thường. Nam tử dường như rất hài lòng, đưa tay sửa lại vài sợi tóc rối của nữ tử khiến cho nàng đỏ cả mặt, nữ nhân dù lợi hại đến cỡ nào, đối diện với tình yêu cũng vẫn sẽ ngượng ngùng. Sau đó hai vị tình nồng ý thắm rời đi.
Chỉ còn lại hai vị cuối cùng, đám nữ tử dưới đài xoa tay xắn áo, nắm chặt cơ hội cúi cùng. “Quay lại” trong vòng tay của Dịch Thiên, Miểu Miểu liền muốn rời đi, nhìn ba người là đã được rồi, còn lại cùng lắm thì người nào cũng như người nấy thôi.
Mọi người gật đầu xoay người, Tiểu Vũ đột nhiên kinh ngạc nói: “Ở trên kia hình như là Hách Liên Thành” Cái gì, mọi người đều quay đầu lại nhìn, quả nhiên đúng là Hách Liên Thành khuôn mặt cười như gió xuân đứng ở trên đài, hình như còn đưa mắt về phía Miểu Miểu nhìn vài lần.
Miểu Miểu cùng Dịch Thiên liếc nhìn nhau, hắn muốn làm gì? Trước biết sự tình ở hội đấu giá do hắn làm đã rất kinh ngạc rồi, hôm nay lại tới trò này, xem ra trên người hắn cất giấu rất nhiều bí mật.
Hách Liên Thành không giống nhưng người trước đây, không có vẻ gì muốn lập tức tát thanh ti, mà lại bắt đầu một bài tự bạch, có điều cái trò tự bạch này lại hù cho một số người hỏang hốt: “Tại hạ Hách Liên Thành, hôm nay đứng ở trên đài, cũng không thật sự muốn tát thanh ti, mà muốn mượn cơ hội tát thanh ti để nhắn nhủ tâm ý của ta đối với một vị nữ tử, hi vọng các vị có thể cho ta cơ hội này, nếu có thể thành công, tại hạ cảm kích vô cùng!”
“Vị cô nương ở đâu a?” Dưới đài có người hỏi, có thể được một nam tử như thế coi trọng, hơn nữa lại thổ lộ trước mặt mọi người, thật là hạnh phúc vô cùng.
“Nàng đã gả làm vợ người khác rồi, cho nên ta có thể đã không còn cơ hội nữa.” Hách Liên Thành tỏ vẻ ưu thương nói.
“Chỉ cần khiến cho phu quân của nàng bỏ nàng, ngươi liền có cơ hội.”
“Đúng vậy, nữ tử chúng ta vẫn có thể tái giá mà.”
“Đừng nản chí, chỉ cần nàng có cảm tình đối với ngươi, cơ hội của ngươi vẫn còn rất lớn.”
“…” Mỹ nam chính là có lợi thế như thế này, ở đâu cũng có thể tranh thủ sự đồng cảm của nữ nhân, càng huống chi vốn là nữ tử giang hồ, người nào cũng không hề câu nệ tiểu tiết, hào sảng nghĩa khí.
Hách Liên Thành cười đến khuynh thành nói: “Cảm ơn các vị ủng hộ, đến lúc ta tát thanh ti, hy vọng các vị tạo cơ hội, ta sẽ trực tiếp tung thẳng vào nàng.” Dứt lời, cắt lấy một nhúm tóc sau tai.
Ánh mắt mọi người dõi theo nhúm tóc đen bay bay trong không trung, tất cả mọi người đều rất muốn biết nữ nhân may mắn đó là ai, đã gả cho người khác rồi, lại còn có thể được một người ưu tú như vậy yêu thương nhung nhớ.
Nhúm tóc cứ như vậy xoay vần trong không trung thành một đường thẳng tắp đến…