Thuyền dạo qua hơn nửa hồ thì sắc trời đã dần tối. Mọi người đề nghị tiếp tục du hồ vào ban đêm nhưng Miểu Miểu cự tuyệt, cần phải về rồi nếu không Vụ Huyền sẽ lại sốt ruột. “Vậy tại sao không ăn cơm tối xong rồi quay về.” Tạ Ân đề nghị: “Ta biết có một tửu lầu thức ăn không tệ.” Miểu Miểu vừa định từ chối, Nam Cung Linh cũng gia nhập đội ngũ thuyết phục: “Cùng đi đi, thức ăn của Triêu Dương Lâu nàng ăn cũng mấy ngày rồi, đi đến chỗ khác nếm thử.” Miểu Miểu cứ như vậy mà bị kéo đi.
Mắt nhìn sắc trời tối dần xuống, phu nhân còn chưa trở về. Vụ Huyền thật sốt ruột a, nếu chủ thượng đến, thấy phu nhân khuya như vậy còn chưa trở về lại còn cùng nam nhân khác đi ra ngòai, không lột da của mình mới lạ. Đang nghĩ tới đó thì Dịch Thiên mang theo Vụ Kiếm đi vào. Vụ Huyền vừa nhìn thấy Dịch Thiên, hai chân mềm nhũn, nói cà lăm: “Chủ … thượng …” Dịch Thiên dừng chân lại, nhìn hắn…
Rốt cuộc ăn xong rồi, Miểu Miểu lập tức đừng dậy cáo từ, cũng đã trễ thế này, nếu còn không quay về, Vụ Huyền sẽ phái người đi tìm mình mất. Nam Cung Linh dường như cũng hiểu rõ tình trạng của nàng, đứng dậy hướng hai huynh muội cáo từ rồi cùng Miểu Miểu rời đi.
Từ đằng xa đã nhìn thấy Vụ Huyền đi qua đi lại trước cửa Triêu Dương Lâu, Miểu Miểu cười cười hướng Nam Cung Linh cáo từ rồi chạy đến. “Vụ Huyền, ta đã trở về, í, hôm nay không buôn bán sao, tại sao lại đóng cửa lớn lại thế?” Bình thường vào lúc này tửu lầu trong ngòai đông đặc người đi lại, giọng tiểu nhị ỏm tỏi không ngừng, nhưng hôm nay cửa lớn lại đóng chặt, lặng ngắt như tờ, tản ra mùi “người lạ chớ gần”, Miểu Miểu không khỏi nhíu mày, có chuyện gì vậy. Vụ Huyền mặt mày nhăn nhó, hất mặt chỉ chỉ bên trong, ý bảo Miểu Miểu tự vào đi. Miểu Miểu thóang kinh ngạc đẩy cửa ra.
“A, Dịch Thiên, ngươi đã trở về a.” Miểu Miểu đẩy cửa nhìn thấy Dịch Thiên đang ngồi ở trong đại sảnh, liền cười chạy tới. “Ngươi đi đâu mới về?” Dịch Thiên cáu kỉnh hỏi. Miểu Miểu bước chân dừng lại, bị gì vậy, Dịch Thiên thật hung ác, liền ngó quanh, chưởng quỹ cùng tất cả tiểu nhị đều câm như hến đứng một bên, ngay cả Vụ Kiếm cũng nhấp nhổm bất an đứng cạnh Dịch Thiên. “Có chuyện gì vậy?” Miểu Miểu e dè hỏi.
“Ta hỏi ngươi đi đâu mới về?” Giọng của Dịch Thiên lúc này đã lạnh như băng. “Ta cùng Nam Cung Linh đi du hồ.” Miểu Miểu ngoan ngõan trả lời. Dịch Thiên đột nhiên đứng bật dậy, nhìn Vụ Kiếm ở bên cạnh lạnh lùng nói: “Quay về Vụ Thiên Các.” Dứt lời, lập tức rời đi, cũng không thèm liếc mắt nhìn Miểu Miểu một cái. Vụ Kiếm theo ở đằng sau quăng cho Miểu Miểu một ánh mắt đầy hàm ý, phu nhân của ta ơi, chủ thượng đang tức giận rõ ràng như vậy người còn không thấy sao, ta từ lúc trở về đến bây giờ còn chưa được ngồi một chút đã bị lôi đi rồi, mạng khổ a. Miểu Miểu lập tức ngộ ra liền, còn không hiểu, nàng chẳng phải hai mươi năm làm người hiện đại phí hòai hả.
Lúc này Dịch Thiên đang tức giận, hơn nữa giận không ít nha. Miểu Miểu lập tức đuổi theo hướng Dịch Thiên vừa đi, Vụ Kiếm lập tức cười tươi rói, không cần quay về rồi, mấy ngày nay bận rộn muốn chết, chưa được nghỉ ngơi đàng hoàng, mệt a, có chút nhớ oanh oanh yến yến trong Trầm Luân Sương của hắn rồi, trở về để các nàng xoa bóp chiều chuộng hắn thật tốt mới được.Vụ Huyền thấy vậy cũng thở phào một hơi, hướng về phía chưởng quỹ hô: “Không có việc gì rồi, chủ quyền lại về chúng ta, tiếp tục mở cửa buôn bán.”
Miểu Miểu nôn nóng vận hết khinh công đuổi theo Dịch Thiên, nam nhân này thật sự là đang tức đến điên rồi, coi như là phải về Vụ Thiên Các, cũng nên cưỡi ngựa mà đi, sử dụng khinh công kiểu đó không mệt chết được mới lạ. Khinh công của Dịch Thiên so với nàng lợi hại hơn nhiều, Miểu Miểu càng ngày càng không theo kịp hắn, không khỏi gọi lớn: “Dịch Thiên, chờ ta với.” Dịch Thiên phi thân ở phía trước vừa nghe liền phóng nhanh hơn. Vất vả trong ba ngày đem công việc xử lý hết để nhanh chóng trở về gặp nàng, nàng lại cùng nam nhân khác đi dạo phố, du hồ, niềm vui trở về gặp nàng lập tức bốc hơi sạch sẽ, bây giờ cũng không rõ trong tâm mình đang nghĩ cái gì, thầm nghĩ nên đi xa một chút để thanh tĩnh lại. Lập tức vận khí dùng hết công lực phóng đi.
Miêu Miểu dần dần mất dấu Dịch Thiên, cũng không còn khí lực tiếp tục sử dụng khinh công, liền từ không trung chậm rãi rơi xuống mặt đất. Đây là nơi nào? Mới vừa rồi lo đuổi theo Dịch Thiên nên không nhìn đường phía dưới. Bây giờ nhìn lại không khỏi luống cuống, khắp nơi đều là cây, trong đêm tối lại càng âm u đáng sợ, thỉnh thoàng tiếng động vật kêu vang vọng. “Dịch Thiên, ngươi ở nơi nào, Dịch Thiênnnnnn …” Miểu Miểu vừa cất tiếng gọi, vừa đi về phía trước, Thanh âm trong rừng cây trống trải đặc biệt lớn a, thỉnh thoảng lại có tiếng vang vọng lại. Miểu Miểu có chút sợ hãi, chân bước nhanh hơn.
Mà Dịch Thiên lúc này đã đi xa không còn nghe thấy thanh âm của Miểu Miểu, không khỏi dừng chân nhìn lại, không còn thấy bóng dáng của Miểu Miểu. Nghĩ lại thì bản thân giận đến mức vận hết công lực, Miểu Miểu chắc là theo không kịp, trong đầu liền xuất hiện ý nghĩ muốn quay lại tìm nàng. Lại nhớ ra, bản thân mình vừa mới xuyên qua Quỷ Sâm lâm, trong đó đầy thú dữ và bẫy sập, nếu lỡ chẳng may Miểu Miểu không có khí lực rơi xuống thì làm sao bây giờ. Lập tức quay đầu lại đi tìm.
Miểu Miểu tiếp tục dò dẫm đi tới trước, thỉnh thoảng gọi lớn tên Dịch Thiên. Aaaaaaaaa, Miểu Miểu đột nhiên phát ra một tiếng hét chói tai, dưới chân hẫng một cái, rơi xuống. Bịch, rơi xuống tới đáy, đau quá a, Miểu Miểu đứng lên khó khăn nên miễn cưỡng ngồi xuống đất, hình như chân bị gãy xương rồi, vừa cử động liền đau thấu trời. Bây giờ bản thân không còn khí lực, chân lại bị thương, căn bản không có cách đi ra ngòai, nơi nàng khắp nơi đều là tiếng kêu của dã thú, trời đen như vậy, cái gì cũng không nhìn thấy, không khỏi cảm thấy cực kì sợ hãi, cúi đầu cất tiếng nghẹn ngào: “Dịch Thiên, ngươi ở nơi nào…”
Mà chính Dịch Thiên lúc đang vội quay lại, nghe được tiếng hét kinh hoàng của Miểu Miểu liền hoảng hốt, lập tức phi thân chạy về hướng này, chốc chốc cất tiếng gọi: “Miểu Miểu, nàng ở đâu, trả lời ta…” Thâm tâm rất là hối hận, nếu Miểu Miểu xảy ra việc gì, có nói gì cũng không tha thứ cho bản thân được. Dường như nghe được tiếng gọi của Dịch Thiên, Miểu Miểu nghẹn ngào la lớn: “Dịch Thiên, Dịch Thiên, ta ở đây …” Một bóng người bay xuống, “Miểu Miểu, nàng có sao không?” Nhìn thấy Miểu Miểu rơi vào trong bẫy sập, tim Dịch Thiên thiếu chút nữa ngừng đập, có vài bẫy sập trước kia do thợ săn đào, không biết bên trong ẩn chứa cái gì. “Dịch Thiên, ngươi không để ý ta, ta rất sợ, hu hu hu…” Miểu Miểu liền ôm Dịch Thiên khóc sướt mướt.
Dịch Thiên trong tâm tự mắng mình một tiếng, ôm chặt Miểu Miểu, để nước mắt nàng thấm vào trong ngực: “Là ta không tốt, là ta không tốt, nàng đừng khóc, nói cho ta nàng có bị thương chỗ nào không?” “Chân ta hình như gãy xương rồi.” Miểu Miểu nghẹn ngào nói. Dịch Thiên đưa tay sờ mắt cá chân của Miểu Miểu, đã sưng rất lớn, xem ra hình như gãy xương rất nghiêm trọng. Lập tức ôm lấy Miểu Miểu vận khí phi thân về phía trong thành.
Ở bên ngòai Quỷ Sâm Lâm, Nam Cung Linh nghe thấy tiếng thét chói tai của Miểu Miểu, vốn định vào xem chuyện gì xảy ra, lại nghe được thanh âm của Dịch Thiên, liền ngừng cước bộ. Bây giờ lại thấy Dịch Thiên ôm Miểu Miểu vội vàng khẩn trương chạy về, nói vậy chắc chắn là Miểu Miểu bị thương, Mới vừa rồi đưa Miểu Miểu về nhìn thấy Triêu Dương Lâu không bình thường, bình thường trước cửa vốn là khách vãn lai không ngớt, tiếng người ầm ĩ, nhưng hôm nay trước cửa lạnh tanh, cửa chính đóng chặt. Có điều nhìn Vụ Huyền đứng ngay trước cửa liền nghĩ sáng suốt nhất là không đi theo, trốn một bên xem xét. Không bao lâu liền thấy Dịch Thiên từ bên trong đi ra, sau đó phi thân rời khỏi, sau đó Miểu Miểu lập tức chạy theo ra. Cho nên bản thân cũng chạy theo xem một chút, chỉ là hai người bọn họ quá nhanh, lúc nhìn thấy bọn họ tiến vào Quỷ Sâm Lâm, lập tức dừng lại, dù sao cũng là đuổi không kịp rồi, không cần mạo hiểm chạy theo, không ngờ tới lại chứng kiến được thêm một màn này. Cái tên Dịch Thiên này, e là do chính mình cùng với phu nhân của hắn ra ngoài du ngọan nên ghen, nam nhân như vậy, vô luận là lợi hại như thế nào, cũng không ngờ hắn sẽ có ngày yêu mến nữ nhân đó nhiều như vậy. Còn không phải sao, một tiếng thét chói tai của Miểu Miểu liền lôi hắn đã đi xa quay lại ngay lập tức.
Dịch Thiên mới vừa ôm Miểu Miểu vào đến Triêu Dương Lâu liền quát: “Mau đi tìm đại phu đến.” Ở trong Quỷ Sâm Lâm tối đen không nhìn thấy rõ trạng huống, ôm Miểu Miểu đến nơi có ánh sáng liền thấy quần áo trên người nàng đều bị rách, hơn nữa nhiều chỗ dính vết máu, mắt cá chân sưng lên càng lúc càng lớn, trên đầu cũng có vết thương nhỏ, chắc là lúc té xuống va vào đâu rồi. Vụ Huyền cùng Vụ Kiếm chứng kiến bộ dáng chật vật của Miểu Miểu như vậy cũng hoảng hồn, phu nhân bị làm sao vậy, lại ngó chủ thượng một cái, bây giờ không còn tức giận nữa, có điều mặt mày xanh mét, thông minh nhất là không hỏi, trước hết tìm đại phu đến là trọng yếu, lập tức phân phó người đi mời đại phu, đi chuẩn bị nước ấm, bản thân cũng đi theo Dịch Thiên lên lầu.