Làn da trên đôi tay nữ hài cũng bị huỷ hoại, chỉ còn lại một chút da nhỏ trên lòng bàn tay của ngón cái. Có lẽ là do đau nhức, tay nàng run run rẩy rẩy, thật vất vả mới viết ra được mấy chữ, khiến cho mấy tên cai ngục suýt nữa nín thở!
Nàng viết chính là: Ta là Đồ Nhất Đao.
Mẹ nó! Lúc này cư còn giám giả mạo lão đầu bọn họ!
Bốn người không khách khí tiếp tục dụng hình với nàng một lúc nữa. Sau khi khiến nàng giống như quay cuồng vài vòng ở trong địa ngục, bọn họ mới lấy tờ khai dự phòng khác ra để nàng ký tên.
Không ngờ sau khi nàng viết xuống năm chữ kia lần nữa, còn tiếp tục run rẩy viết xuống một câu khác: Ta thật sự là Đồ Nhất Đao, trúng ám toán, nàng lột da ta và giả mạo ta......
Trong cơn đau nhức, chữ nàng viết giống như vết chó cào, chữ chạy ngoằn ngoèo, nhưng may mắn bốn người kia vẫn nhìn thấy rõ ràng.
Bốn người vốn dĩ cho rằng nàng đang tiếp tục phá rối, ba người trong đó mắng mỏ một tiếng, một lần nữa muốn sử dụng hình phạt tàn nhẫn nhất cho nàng......
Lão tam cẩn thận hơn một chút, ngăn những người khác lại: “Có thể là thật sự hay không?”
Vừa rồi hắn là người động thủ nhiều nhất, mặc dù da thịt trên người nàng đã bị cắt từng thành từng mảnh, nhưng khi hắn sờ lên vẫn mơ hồ có cảm giác không giống da thịt thiếu nữ......
Bốn người nhìn nhau, bắt đầu nhịn xuống sự ghê tởm và kiểm tra trên người nàng --
Một lát sau, bốn người chậm rãi lui về phía sau một bước.
Mặc dù các đặc điểm của người chịu hình đều đã bị phá huỷ nghiêm trọng, nhưng bốn người dù sao cũng có kinh nghiệm dụng hình đối với nhiều người, vì vậy cũng hiểu biết về sự khác nhau trong cấu tạo thân thể người.
Một vài đặc điểm trên người này rõ ràng có thể thấy được đây đúng thật không phải là thiếu nữ, hơn nữa cũng không còn trẻ......
Chẳng lẽ thật sự đã bị đánh tráo?!
Người mà bọn họ vừa rồi liều mạng tra tấn chính là lão đại của bọn họ ---- Đồ Nhất Đao?!
Bốn đôi mắt nhìn về phía người đang bị tra tấn.
Trong mắt người đang bị tra tấn mơ hồ lộ ra một tia hy vọng, không quan tâm tới đau đớn liều mạng gây ra một số điệu bộ với bốn người kia. Đó là những tín hiệu tay mà bọn họ vẫn thường dùng, người ngoài căn bản sẽ không biết.
Bởi vì cả người hắn bị đóng đinh vào tường, phạm vi hoạt động của cánh tay bị hạn chế, vì vậy các chuyển động của hắn cực kỳ chậm, nhưng thật ra không khác biệt chút nào.
Lão tam buột miệng nói: “Trời ơi, hắn đúng thật là lão đầu của chúng ta!” Lão tam muốn nhảy qua và cởi trói cho người xuống trước.
Tuy nhiên, lão đại trong bốn người lại vươn tay ngăn cản lão tam, âm trầm liếc mắt nhìn người đang chịu tra tấn một cái, bỗng nhiên cười lạnh: “Ngươi còn muốn giả mạo lão đầu chúng ta, thật đúng là chán sống rồi! Lão nhị, lão Tứ, chuẩn bị dụng cụ Quát Hình, xem ra không khiến cho nàng khuất phục, nàng sẽ không chịu nhận tội!”
Bọn họ tuyệt đối không thể nhận Đồ Nhất Đao!
Đồ Nhất Đao là người có tính tình âm lãnh, làm người keo kiệt nhất, có thù tất báo.
Vừa rồi bọn họ không hiểu rõ tình huống đã vận dụng rất nhiều hình phạt với hắn. Với tính cách của hắn, khẳng định đã ghi hận trong lòng. Một khi để hắn sống sót, bốn người bọn họ chắc chắn sẽ phải chịu sự trả thù tàn khốc của hắn!
Vì đã như thế này, bọn họ chỉ có thể đâm lao thì phải theo lao.
Ba người khác cũng hiểu ra được, hai mặt nhìn nhau, cũng lựa chọn đâm lao thì phải theo lao......
Đồ Nhất Đao đã hoàn toàn tuyệt vọng, hình phạt nơi này đều do hắn suy ngẫm mà ra, không ngờ hôm nay chính bản thân hắn lần lượt đều nếm qua hết. Hắn tất nhiên biết tới Quát Hình, đây là điều khiến hắn cảm thất tuyệt vọng hơn!
Hình phạt kia hắn sẽ không thể vượt qua! Hơn nữa bốn người này cũng sẽ không để hắn sống sót, bọn họ đã hạ quyết tâm đã sai thì cho sai luôn.
Nếu hắn muốn chịu ít đau đớn hơn, hắn chỉ có thể ký tên vào trong tờ khai --
Sau khi hắn rốt cuộc cũng chấp nhận ký tên ở trên tờ khai, bốn người kia nhẹ nhàng thở ra. Bọn họ kéo hắn xuống từ trên tường, giống như kéo chó chết tới một căn phòng yên tĩnh, buộc hắn giả mạo bút tích của Ninh Tuyết Mạch viết một di thư sợ tội nên muốn tự sát --