Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 791: Chương 791: Đâm thủng trời




Từ đạo văn, thần văn này truyền đến đủ mọi thanh âm, như thiên âm, tiếng nhạc. Trong thanh âm ẩn chứa rất nhiều đạo lý, làm cho người lắng nghe là có thể ngộ đạo!

"Thì ra, tại Đại Nhật Thuần Dương này, những quan tài của Vu Tổ Thần Vương củng không phải là thứ có giá trị nhất, mà là mảnh vỡ gốc cây Thế Giới này!”

Hai mắt Lăng Tiêu Thái tử sáng lên, ánh mắt dõi theo đạo văn, thần văn phía sau Diệp Húc đang di chuyển tới phía trên cành của cây Thế Giới, không khỏi mừng rỡ, cười dài: "Không nghĩ tới à, không nghĩ tới à. Trong Đại Nhật Thuần Dương Cung lại còn có bảo vật bậc này! Đạo văn, thần văn phía sau ngươi, hẳn là từ thiên địa đại đạo chất chứa trong cây Thế Giới mà ra. Không biết ngươi làm thế nào đem thiên địa đại đạo của cây Thế Giới thu làm của riêng được, bất quá với thực lực của ngươi, ngươi còn chưa thể sử dụng được đạo văn, thần văn này!”

"Cây Thế giới?"

Rất nhiều Thần Hoàng, Thánh Hoàng ánh mắt đều tóe ra, đồng loạt nhìn về gốc cây Thế Giới dưới chân Diệp Húc.

"Chẳng lẽ gốc Ngọc Thụ này, lại có thể chịu tải được cây Thế Giới trong truyền thuyết?" Thiên Thần Tử thất thanh nói.

Phó Tây Lai ánh mắt chớp động, bất chấp bày ra đạo văn cấm chế, trầm giọng nói: "Trong truyền thuyết thì cây Thế Giới vô cùng cao lớn, sinh trưởng trên không trung của Thần giới, là cây thần do thượng cổ Thiên đế trồng! Bất quá đáng tiếc là cây Thế Giới đã bị gãy, không biết tung tích, không ngờ đến ở đây lại có mảnh nhỏ của cây Thế Giới!"

"Nghe đồn gốc cây này là Chư Thiên Thần Tử vật, do Thanh Đế lưu lại, Hiên Viên Thiên Đế tự mình vì nó mà đúc linh mạch, còn có Thương Thiên Đế Tôn đã qua đời, cũng từng ngồi dưới tàng cây để tìm hiểu huyền thông!"



Lăng Tiêu Thái tử đi trước một bước, lao nhanh tới hướng của Diệp Húc, thân hình hắn vừa động liền giống như mặt trời bộc phát ánh sang chói chan, cả người hóa thành một vầng mặt trời. Bên trong mặt trời xuất hiện một tòa đạo môn, tòa đạo môn này được hắn thôi phát đến mức tận cùng, chỉ nghe cạch một tiếng, giống như hồng chung rung động, đạo môn thế như mở ra một nửa!

Với tu vi của hắn, không hổ là đệ nhất nhân trong các Thánh Hoàng ở đây, tu vi đã tới đỉnh Thanh Hoàng, bắt đầu đụng chạm tới việc mở ra đạo môn, đi tiếp một bước!

Đạo Môn này có uy lực rất mạnh, nghiền ép chư thiên, thậm chí thương khung bị ép tới mức xuất hiện một đường cong cự đại, tựa hồ tùy thời có khả năng bị đập nát!

Sau khi đạo môn mở ra, phảng phất như có một mảnh thiên địa khác, bàng bạc lực lượng ở phía sau đạo môn bắt đầu tuôn ra, đây là đạo môn muốn ra oai!

"Ngươi có thể liếc mắt một cái với Thần Vực Thánh Hoàng, là có thể đánh thân thể hắn thành thịt nát, thực lực xác thực không kém, nhưng còn không tính là rất mạnh. Ở trước mặt ta, ngươi cùng lắm chỉ chịu được ba chiêu!"

Trước mặt Lăng Tiêu Thái tử, đại mã kim đao, mặt trời, Kim Ô, đạo môn, đồng loạt hướng Diệp Húc ép xuống!

"Trong Đại Nhật Thuần Dương Cung này, ta chính là chủ nhân, tâm pháp của ta cùng Đại Nhật Thuần Dương Cung tương hòa hưởng ứng, có thể lợi dụng thiên thời địa lợi ở đây, đơn đả độc đấu, không có ai là đối thủ của ta!"

Pháp lực của hắn đột nhiên càng lúc càng tăng lên, khắp nơi trong Đại Nhật Thuần Dương Cung tràn ngập thần văn, cùng tương hòa với hơi thở của hắn, sinh ra cộng minh, làm cho hắn có thể dựa thế, mượn uy thế của thần điện Thần Vương, tăng tu vi mình lên, mạnh mẽ đem Diệp Húc trấn áp!

"Tử!"

Liệt nhật, Kim Ô, đạo môn, đồng loạt ép xuống, còn chưa tới nơi, đã đem Phong Tùy Vân cùng Hao Thiên Khuyển bức lui, không thể không từ ngọn cây ngã xuống, tránh đi mũi nhọn!

Diệp Húc thét dài, dậm chân thật mạnh, chỉ nghe một tiếng nổ vang lên như tiếng trống, quanh thân hắn là một đám thế giới do nhiều thứ hợp thành, Cổ Phật, Kim Liên, Bảo Bình, Côn Luân, Thiên Lâu, Đại Ma, không ngừng xuất hiện, số lượng vừa đủ ba ngàn!

Cảnh tượng bậc này, giống như ba ngàn thế giới đột nhiên lao ra xuất hiện tại Thiên giới, ba ngàn thế giới bán ra tinh quang như ánh ngọc, chất chứa vô cùng đạo văn đạo ngân, nghênh đón Lăng Tiêu Thái tử.

"Ta nói rồi, ở trước mặt ta ngươi chỉ bất quá chịu được ba chiêu, ngươi tuyệt đối không sống đến chiêu thứ tư! Đây là chiêu thứ nhất!"

Lăng Tiêu Thái tử cười lạnh một tiếng, chỉ thấy đạo môn mở rộng ra, đem cắn nuốt một đám thế giới, những thế giới này vừa mới tiến vào trong đạo môn, liền bị sức mạnh của đại đạo nghiền nát!

"Biết cái gì gọi là chênh lệch không? Đạo môn đã mở của ta, phía sau là thiên địa đại đạo, đã bị ta dung nhập vào một đường đạo văn, ngươi làm sao có thể so sánh với ta?"

Hắn cười to, đạo môn phá hủy ba ngàn đại thủ ấn, liền hướng Diệp Húc đè xuống!

"Ba chiêu giết ta? Lăng Tiêu Thái tử, ngươi quá đề cao chính mình rồi đó!"

Diệp Húc lật tay đánh ra một chưởng chụp tới, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn các loại thế giới dũng mảnh xuất hiện, lập tức hóa thành thế giới Vu Hoang, ba ngàn thế giới đều rơi vào bên trong thế giới Vu Hoang, biến thành ba ngàn đại lục.

Vu Hoang ấn!

Đây là ấn pháp cấp Thần Vương, vu pháp cao cấp nhất, dù là trong số các ấn pháp cấp Thần vương, cũng thuộc loại uy lực cường đại số một!

Diệp Húc dùng đạo ấn pháp này, thậm chí trực tiếp đem Ba Vũ Thần đánh cho tàn phế, đem phân thân ba thần tổ một luồng đạo văn ma diệt chỉ còn lại một tia mỏng manh!

Nay, hắn liên tục đột phá, lại hấp thu tinh khí của cành cây Thế Giới, lĩnh ngộ đủ loại đạo văn, tu vi so với lúc cùng Ba Vũ Thần giao thủ thì cao thâm hơn không chỉ gấp trăm lần, khi phát ra Vu Hoang ấn, uy lực cũng lớn hơn không chỉ gấp trăm lần!

"Đây là chiêu thứ hai!"

Lăng Tiêu Thái tử cười lạnh, đột nhiên chỉ nghe vù một tiếng, quanh thân hắn Đạo văn hóa thành Liệt Nhật, cơ hồ bị một chưởng của Diệp Húc thổi tắt, vô tận đại hỏa bắn ngược lại, chỉ còn lại một tòa Đạo Môn ở phía trước Lăng Tiêu Thái tử, và Kim Ô phía sau!

"Đại Nhật Kim Ô ấn!"

Lăng Tiêu Thái tử cả kinh trong lòng, Kim Ô phía sau bay ra, lệ khiếu không dứt, hóa thành một đại nhật ấn, hướng Vu Hoang ấn của Diệp Húc nghênh đón.

Còn chưa đến gần Vu Hoang ấn thì Kim Ô đã kêu thảm, liền bị cuồng phong từ chưởng Diệp Húc cắn nát,sau đó tiếp tục hướng Lăng Tiêu Thái tử đánh tới, khí thế vô cùng!

"Đại Nhật Thần Vương ấn!"

Lăng Tiêu Thái tử quát lớn, tu vi tuôn ra quanh thân, hóa thành một pho tượng Thần Vương cao cao tại thượng, quanh thân đồng dạng có nhiều băng vờn quanh, sau đầu một vầng mặt trời chói lọi. Đủ loại hư ảnh thần văn hóa thành Chư Thiên Thiên Thần Tử, từng bước bước ra, tung một quyền hướng Diệp Húc đánh tới.

Đây chính là Đại Nhật Thần Vương uy chấn Chư Thiên, thống ngự Dương Thiên Thần Tử giới. Lăng Tiêu Thái tử khổ tu Đại Nhật ấn, thậm chí quan sát mỗi tiếng nói cử động của phụ thân hắn, nhất cử nhất động, đem hình tượng phụ than hắn, tu thành vu pháp, uy lực chí cương chí mãnh!

Đại Nhật Thần Vương vì thành toàn cho hắn, không tiếc đem từng đạo vận của mình, giao cho Lăng Tiêu Thái tử luyện hóa, trợ giúp hắn một tay!

Diệp Húc lật mu bàn tay, chỉ thấy nắm tay của Đại Nhật Thần Vương tan vỡ, đại thủ áp tới, Đại Nhật Thần Vương, bị hắn trục tiếp nghiền nát!

"Tiểu tử này, như thế nào lợi hại như vậy?"

Lăng Tiêu Thái tử cả kinh trong lòng, chỉ thấy đạo môn trên cao đột nhiên lao ra trước người hắn, đón đỡ một chiêu Vu Hoang ấn này của Diệp Húc!

Cạch!

Đạo môn bị chấn động, một chưởng này của Diệp Húc đã hung hăng vỗ vào trên đạo môn, phía trong đạo môn mở ra, rồi đột nhiên có một cỗ lực lượng tối nghĩa lao ra, làm cho năng lượng ẩn chứa trong Vu Hoang ấn của hắn bị triệt tiêu.~Chào mừng đến với Webtruyen.Com~

"Cũng may ta đã mở ra được một nửa đạo môn, lĩnh ngộ ra một nửa tia lực lượng đại đạo, nếu không một chưởng này của hắn, chỉ sợ ta thật sự không thể tiếp được!"

Lăng Tiêu nhẹ nhàng thở ra, trong lòng nhất thời nghiêm nghị. Hắn nguyên bản khinh thường Diệp Húc, nay đã coi trọng muôn phần, đem Diệp Húc coi là kình địch ít thấy trong đời, hắn cười lạnh nói: "Ấn pháp của ngươi xác thực rất mạnh, bất quá chỉ sợ tổn hao rất nhiều tu vi? Loại ấn pháp này, ngươi chỉ có năng lực sử xuất được vài lần?"

Diệp Húc sắc mặt không đổi, lại dùng một chiêu Vu Hoang ấn đánh rơi, mỉm cười nói: "Lăng Tiêu Thái tử, đây là chiêu thứ mấy rồi?"

Lăng Tiêu Thái tử biến hóa sắc mặt, tế đạo môn lên đón đỡ, chỉ cảm thấy đạo môn bị chấn động. Một chiêu Vu Hoang ấn này của Diệp Húc chẳng những không có như trong suy nghĩ của hắn bị giảm uy lực, ngược lại so với vừa rồi càng thêm hung mãnh, thế nhưng lại làm cho hắn ẩn ẩn có một loại cảm giác không chịu nổi!

Hô!

Diệp Húc lật tay lại là một chiêu Vu Hoang ấn đánh tới, đạo môn của Lăng Tiêu Thái tử lại rung chuyển, chấn hắn lùi ra đằng sau một bước!

Hô hô hô!

Diệp Húc một chiêu lại một chiêu Vu Hoang ấn, liên tục không ngừng đánh tới. Lăng Tiêu Thái tử liên tục lui về sau, sắc mặt càng ngày càng đỏ, bị buộc rời nhánh cây Thế Giới càng ngày càng xa, trong lòng khiếp sợ dị thường: "Tu vi của hắn đang tăng vọt, nhanh chóng tăng vọt! Làm sao có thể, tu vi của hắn làm sao có thể tăng trưởng với tốc độ như thế này được..."

Chỉ trong một thời gian ngắn, Diệp Húc liền từ Vu Hoàng thất phẩm, tăng lên thành Vu Hoàng cửu phẩm, trong cơ thể các loại thuần túy đạo văn ngưng tụ, hóa Tam Thập Tam Thiên, hóa thành Nhật Nguyệt Tinh Thần, hóa thành viễn cổ cự thú, hóa thành Bàn Vương chân thân của hắn!

Khí thế của hắn bá đạo đến cực điểm, trấn áp Chư Thiên, thậm chí tựa hồ ngay cả thời không vững chắc của Thiên giới, cũng vô pháp thừa nhận được hơi thở của hắn, tùy thời có thể phá tan bình cảnh, thành tựu Thánh Hoàng!

Oa!

Lăng Tiêu Thái tử nhận một chiêu của Diệp Húc, rốt cục nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, mặt vàng như giấy. Diệp Húc liên tục lần đánh tới, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước, đánh cho hắn kiệt sức, tay cũng bủn rủn, miệng phun máu!

Diệp Húc một tay che trời hạ xuống, chỉ thấy một chưởng này đánh cho đạo môn của Lăng Tiêu Thái tử ẩn ẩn xuất hiện dấu hiệu rạn vỡ!

Lăng Tiêu Thái tử xác thực mạnh mẽ một cách đáng sợ, nếu không phải Diệp Húc đã hấp thu năng lượng trong chạc cây Thế Giới, thì cùng hắn có một đoạn chênh lệch không nhỏ. Chẳng qua giờ phút này tu vi của hắn càng ngày càng cao, cái sau vượt cái trước, ngược lại đem Lăng Tiêu Thái tử áp chế đánh bại!

"Lăng Tiêu Thái tử, ngươi không phải nói chỉ ba chiêu là đánh gục được ta sao? Ta liền muốn xem, ngươi có năng lực tiếp ta ba chiêu!"

Phía sau Diệp Húc, vô số đạo văn trào ra bên ngoài cơ thể, hóa thành Tam Thập Tam Thiên, ba ngàn thế giới, mười tầng Địa Ngục, sông lớn cuộn chảy, quần tinh phát ra ánh sáng như ngọc, lại một chiêu Vu Hoang ấn đánh tới!

Boong boong tranh!

Đột nhiên có tiếng Thiết Mã Kim mâu vang lên, Ba Vũ Thần tế ra đạo binh đạo văn đạo vận, liều chết xung phong mà tới, quyết chí tiến lên, cao giọng quát: "Lăng Tiêu Thái tử, chúng ta tới giúp ngươi một tay!"

Lăng Tiêu Thái tử tinh thần rung lên rung lên, cao giọng quát: "Chư vị, các bảo vật khác, ta một cái cũng không cần, chỉ có gốc cây Thế Giới này, là thứ trọng yếu đối với ta! Nếu nó rơi vào trong tay tên này, sẽ xảy ra việc gì các ngươi cũng đã đoán được, còn nếu ở trong tay của ta, những bảo vật khác, hết thảy là sở hữu của các ngươi!"

Lời hắn vừa nói ra, lập tức làm cho rất nhiều thần Hoàng, Thánh Hoàng đang do dự đồng loạt ra tay, hướng Diệp Húc đánh tới. Thiên Thần Tử xuất thủ trước, Thánh Nguyên Bình ở trên cao, trong bình tản mát ra một rung động tối nghĩa, hướng Diệp Húc chụp rơi.

Tiếng đàn vang lên, Đạo văn tràn ngập đầy trời, cổ đàn trên đỉnh đầu của cô gái kia cũng thẳng hướng Diệp Húc phát động công kích, diệu âm truyền khắp mọi nơi: "Không thể để cho hắn tiếp tục hấp thu kiện dị bảo này, nếu không gốc bảo thụ này sẽ bị hủy diệt!"

Lại có Thần Vực Thánh Hoàng toàn lực thúc dục Đạo Môn, hướng Diệp Húc đánh tớ, quát lớn: "Trước hết giết người này, lại tính chuyện chia bảo vật!"

Cùng lúc đó,các cao thủ khác đều ra tay, có người tế ra thánh trong bảo khố, có người thúc dục đạo môn, có người thi triển vu pháp, trăm ngàn loại thủ đoạn, ánh sáng loá mắt, cùng hướng Diệp Húc công tới, bao phủ hắn lại!

Thế công ngoan mạnh mẽ nhất vẫn là Lăng Tiêu Thái tử, thực lực của hắn cường đại, dưới một kích, cho dù là Diệp Húc cũng không thể không cẩn thận ứng phó, nếu không sẽ bị hắn đánh bị thương!

Rất nhiều Thánh hoàng cùng động thủ, đạo văn bay loạn đầy trời, tất cả đều hướng Diệp Húc đánh tới, thanh thế bậc này, là to lớn như thế nào?

Phong Tùy Vân thấy thế, không khỏi rùng mình một cái, chỉ nghe oanh một tiếng nổ, vòm trời bị áp sập, hư không tùng mảng bị sụp đổ!

Chúng Hoàng liên thủ, không thể địch nổi!

Rống ——

Một đầu viễn cổ cự thú nhảy vào nơi đây, đột nhiên nhìn vào tình hình đại chiến bách hoàng, mặc dù hung hãn như nó, cũng không khỏi rùng mình một cái, hung uy mất hết, cụp đuôi hốt hoảng đào tẩu.

Trên dưới trăm vị Thánh Hoàng đại chiến một mìnhDiệp Húc, dù là viễn cổ cự thú cao cấp nhất có thục lục Thánh Hoàng, cũng muốn tạm lánh xa mũi nhọn, không dám gầm gừ, nếu không bị cuốn vào chiến trường, sẽ gặp nhiều Thánh Hoàng vây công, bị giết trong khoảnh khắc!

"Xem ra, nhi tử của Chư Thiên Thần Tử Vương, hôm nay muốn chết một số lượng lớn rồi!"

Diệp Húc sát khí bắn ra bốn phía, một tay diển hóa thành Vu Hoang ấn, ngăn cản Lăng Tiêu Thái tử, một tay khác một quyền đánh ra, quyền phong mênh mông cuồn cuộn, hóa thành bát đại Ma giới, ma khí dày đặc, hướng Ba Vũ Thần oanh kích. Ba Vũ Thần cả người giống như hóa thân thành kiếm, cứng rắn chống đở, tu vi của bọn hắn tiến nhanh, tâm tình so với trước cũng có tăng lên. Bất quá Diệp Húc tu vi đề thăng càng thêm lợi hại, tăng lên kinh khủng, dưới một kích liền đem đạo môn của bọn hắn phá hủy, lại một lần nửa hủy diệt sự tự tin của bọn hắn!

"Dám đả thương con ta..."

Ba Thần Tổ thân hình hiện lên, ánh mắt hướng Diệp Húc quét tới, giật mình nói: "Tiểu tử này, cư nhiên không bị ma chủng của ta ăn mòn, không trở thành ma chủng của ta..."

"Ngươi cũng chết!"

Chưởng thế của Diệp Húc biến đổi, hóa thành Thiên Ma ấn, một Đại Ma phương viên mười dặm đột nhiên xuất hiện, vô số tinh thần đại lục bị quấy nhiểu, đem Ba Vũ Thần cùng một luồng phân thân của Ba Thần Tổ tất cả chụp vào bên trong đại ma, cứng rắn mài mòn!

"Giết con ta, ngươi đây chính là đem trời chọc thủng! Ta, Thần Tổ Vương Đình cùng ngươi huyết hải thâm cừu, không đội trời chung..." Phân thân Ba Thần Tổ bể nát, truyền đến thanh âm.

Diệp Húc sắc mặt không đổi, lại biến chưởng thế, một cỗ thiên phong hướng một vị Thánh Hoàng khác thổi tới. Đạo văn ẩn chứa trong thiên phong chỉ một thoáng đem vị Thánh Hoàng kia tu vi tiêu diệt sạch sẽ, ăn mòn Đạo Môn của hắn, huyết nhục quanh thân tan rả. Hắn cười lạnh nói: "Ba Thần Tổ, hôm nay phải chết, không chỉ là có riêng một vị Thần vương nhi tử của ngươi! Ta không chỉ muốn đem trời chọc một cái lổ thủng, còn muốn chọc mười mấy, thậm chí trăm lổ!"

Quanh thân hắn hiện ra vô số ấn pháp, hóa thành một đám thế giới, hướng cácThần Hoàng, Thánh Hoàng khác công tới, đằng đằng sát khí, uy phong có một không hai.

Phó Tây Lai chỉ thấy Thập Phương Chư Phật Thế Giới ấn hóa thành viễn cổ Phật Tổ ngồi trên đài sen, cầm trong tay bát khí hướng chính mình ầm ầm đập tới, vội vàng lui ra, cao giọng nói: "Diệp huynh, Nguyên Đạo Thái tử đã bị ta giết, Phó mỗ còn thiếu ngươi một cái nhân tình, chắc chắn sẽ không ra tay với ngươi!"

Đạo Thập Phương Chư Phật Thế Giới ấn này lập tức chuyển hướng, đánh về hướng người khác.

Phó Tây Lai thở phào nhẹ nhỏm, lặng lẽ lau đi mồ hôi lạnh trên trán, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Phong Tùy Vân cùng một đầu hắc cẩu đang đuổi theo Thần Vực Thánh Hoàng chạy loạn, đem vị Thuỷ Tổ Thần Vực Thánh Hoàng này đẩy vào trong góc tường, hướng vị này đánh nhau chí chóe!

“Muốn bóp nắn kẻ yếu, ngoài đối nhân xử thế ra còn phải đứng ở đúng đội ngũ, nếu không sẽ chịu thiệt ngay…”

Hắn vừa mới tiến lên, đột nhiên nghe phá cẩu nói nhỏ với Phong Tùy Vân nói: "Ta muốn bắp đùi của hắn, đùi Thánh Hoàng, nếu là đầu thì cắt nó ra, cho ngươi ăn một khối…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.