Nguyên Thủy cổ lộ xa xôi dài đằng đẵng, Diệp Húc đi qua từng tòa thiên cung, chứng
kiến từng dấu chân của Nguyên Thủy Thiên Vương để lại, cảm nhẫn được dấu vết của Đế Tử Thương, ăn mòn đại đạo của Nguyên Thủy Thiên Vương, không ngừng làm bản thân lớn mạnh.
Đế Tử Thương đã phát triển đến trình độ khiến người khiếp sợ, hắn nói
muốn luyện hóa Nguyên Thủy cổ lộ cũng không phải là không có khả năng.
“Đáng tiếc, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chầu chực!”
Diệp Húc bất chấp tất cả, trực tiếp tế khởi Luân Hồi Thiên Môn, cắn nuốt Nguyên Thủy cổ lộ, càng dứt khoát, càng bạo lực hơn. Trong Nguyên Thủy
cổ lộ còn có không ít Thần Vương cũng đang vội vàng tiến đến nơi tọa
hóa, có điều nếu gặp phải Diệp Húc, cũng chỉ có thể coi như xui xẻo, bị
bỏ lại đơn độc trong hư không, mất đi phương hướng.
Diệp Húc đi đã mấy tháng, Nguyên Thủy cổ lộ vẫn là không thấy điểm cuối. Có điều tu vi của hắn lại càng thêm hùng hậu, Luân Hồi Thiên Môn cũng
cường mạnh hơn trước đây, thậm chí ngay cả các Thần Vương trong thiên
môn cũng thu được ích lợi không nhỏ.
Vợ chồng Tạo Hóa Thần Vương cùng đám người Vô Tướng Hoàng Phật, Man Tổ
Thần Vương, Thương Minh Thần Vương từ trong đại đạo của Luân Hồi Thiên
Môn lĩnh ngộ ra đạo và lý của bản thân, tu vi tăng mạnh, thực lực cũng
có bước tiến cực lớn.
Người có thu hoạch nhiều nhất vẫn là Phượng Yên Nhu. Nàng tu luyện Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo quyển, cùng với Nguyên Thủy Thiên Vương nhất mạch tương thừa, có điều bản thân Diệp Húc cũng chưa có được Di La Thiên
Nguyên Thủy Bảo quyển hoàn chỉnh, nên khi truyền thụ cho nàng cũng chỉ
là phiến diện chưa đầy đủ.
Diệp Húc sớm đã ra khỏi phạm trù của Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo quyển,
ra khỏi con đường của mình, còn nàng có thể tu luyện đến cảnh giới Vu
Tổ, là dựa vào tâm pháp mà nàng với Diệp Húc cùng nhau thôi thiễn, có
thể nói, trình độ của nàng về môn tâm pháp này đã vượt qua Diệp Húc ở
một mức nào đó.
Nay Diệp Húc luyện hóa Nguyên Thủy cổ lộ, còn hoàn nguyên đại đạo của
Nguyên Thủy Thiên Vương, khiến tích lũy của nàng cũng vô cùng hùng hậu,
mặc dù chưa bước vào cảnh giới Thần Vương, đem đạo vận toàn thân hóa
thành thần vận, nhưng độ thâm hậu của tu vi đã có thể sánh ngang Thần
Vương.
Đây là một hành trình ngộ đạo rất hiếm có, Diệp Húc giống như đang đi
hành hương từng bước từng từng tiến lên, càng lúc càng gần hơn với vị
tồn tại cổ xưa nhất, cường mạnh nhất.
Hắn cảm nhận được từng luồng khí tức mênh mông từ phương xa truyền tới,
đó chính là sự rung chuyển của đại đạo, đại đạo nổ vang, khiến cho người ta run rẩy kính sợ.
Phía trước đột nhiên có một luồng kim quang vô tận phóng lên cao, khiến
hư không bị nghiền nát, trong kim quang, một tấm kim bảng nhấp nhô phập
phồng, từng đạo kim quang sắc nhọn như kiếm, áp xuống như long trời lở
đất.
Lại có một mặt đại ấn treo cao trên không, đại ấn giống như một ngọn
núi, chỉ có điều ngọn núi này quả thật to lớn khổng lồ giống như một tòa thiên giới.
Còn có một tòa tế đàn, trên tế đàn, Hồng Mông lượn lờ, một tôn Thần Minh cổ lão đứng trong Hồng Mồng ngẩng mặt lên trời rít gào, khí thế như
muốn thôn tính trời đất.
“Hồng Mông Kim Bảng Bất Chu Sơn ấn, Vô Lượng thần đàn Ly Hận Thiên Chủ,
Vĩnh Hằng Đế Quân cùng Đại Nhật Đế Quân, ba người bọn họ đang ở phía
trước. Ba người này không ngờ ngay cả chứng đạo chi bảo đều đã tế khởi
hết lên, chẳng lẽ là đã gặp kình địch?”
Diệp Húc điều khiển Luân Hồi Thiên Môn, hạ xuống nơi đây, đột nhiên cảm
nhận được một luồng khí tức vô cùng nặng nề áp xuống, đại đạo nơi đây
giống như là đang sống lại, thần phục cho một vị tồn tại trong thiên
cung, để hắn sử dụng.
Đây chính là khí tức của đại đế, nguy nga đồ sộ, phảng phất như cột trụ chống trời.
“Đám người Ly Hận Thiên Chủ cũng muốn luyện hóa Thiên Đế hóa thân.”
Diệp Húc khẽ rùng mình, chỉ thấy bên trên thiên cung, đủ loại đại đạo
lượn lờ va chạm, không ngừng phát ra tiếng động rung trời, đánh đến
thiên cung như sắp sụp đổ tan rã, đám người Ly Hận Thiên Chủ dốc hết bản lĩnh, thực lực quả thật không hề tầm thường, cho dù là Diệp Húc, nhìn
thấy cũng không khỏi biến sắc.
Ba vị Đế Quân trước nay luôn che dấu thực lực, không thi triển ra chiến
lực thực sự của bản thân, vậy mà lúc này, ba người vì trấn áp luyện hóa
đại đạo hóa thân của Nguyên Thủy Thiên Vương, rốt cuộc dốc hết toàn lực.
Diệp Húc từ xa nhìn đến, chỉ thấy ba người Ly Hận Thiên Chủ, Vĩnh Hằng
Đế Quân, Đại Nhật Đế Quân bên trong thiên cung đang vây một thân hình
cực kỳ cao lớn ở giữa, thôi động ba bộ chứng đạo chi bảo, không ngừng
oanh kích xuống dưới.
Còn bóng hình cao lớn đang bị vây ở giữa đầu đội mũ cao, tay áo bồng
bềnh, giống như một tôn học giả uyên thâm, khí tức quanh người cực kỳ
nồng đậm, khắp người tinh quang lưu động, không ngừng phất tay chấn
động, liền có vô số ấn pháp ầm ầm bay ra, đối chiến lại ba bộ chứng đạo
chi bảo.
Gã điều khiển thiên địa đại đạo nơi đây, đủ loại vu pháp xuất ra, thiên nhân tạo hóa, vô cùng vô cực, huyền diệu đến cực điểm.
“Vô cực đàm thệ thiên, Vô Cực đại đế!”
Diệp Húc vừa thoáng nhìn liền nhận ra, đây chính là hóa thân Vô Cực đại
đế của Nguyên Thủy Thiên Vương tạo hóa vô cực, chỉ trong thoáng chốc,
đại đạo của tòa thiên cung đồng loạt chuyển động, cùng kháng cự công
kích của ba bộ chứng đạo chi bảo.
Có điều, chứng đạo chi bảo suy cho cùng cũng là chứng đạo chi bảo, lại
cộng thêm Đại Nhật Đế Quân lúc này đã áp chế được Vô Cực đại đế, phong
tỏa hư không, khiến hắn không thể né tránh công kích của chứng đạo chi
bảo.
Hồng Mông kim bảng đột ngột hạ xuống, kim quang bắn ra, đem đại đế thu
vào bên trong kim quang, kim quang lại cuốn trở về, thu vào bên trong
kim bảng.
Kim bảng rung lắc kịch liệt, Ly Hận Thiên Chủ ho ra máu, sắc mặt đỏ lên, gần như không thể khống chế nổi kim bảng. Rõ ràng chỉ dựa vào thực lực
của Ly Hận Thiên Chủ thì vẫn chưa thể trấn áp Vô Cực đại đế, ngược lại
bị Vô Cực đại đế chấn đến bị thương, chỉ e vài lần công kích đến liền sẽ có thể chấn vỡ hắn.
“Ly Hận sư huynh chớ lo, ta tới giúp ngươi đây!”
Vĩnh Hằng Đế Quân đột nhiên hét lớn, thôi động Bất Chu Sơn ấn, trấn áp
trên Hồng Mông kim bảng, Hồng Mông kim bảng lập giảm rung lắc, hai người cùng hét lớn một tiếng, không ngờ cũng có vẻ không áp chế được.
“Hai vị sư huynh, ta tới giúp hai người một tay!”
Đại Nhật Đế Quân đột nhiên đi về phía trước, tế khởi Vô Lượng thần đàn,
một tôn thần minh cổ xưa đứng trên thần đàn, lên gân lên cổ, thân thể
vạm vỡ hung tợn, hai tay ấn mạnh một cái, đồng thời áp trên Hồng Mông
kim bảng, cuối cùng cũng trấn áp được Vô Cực đại đế.
Ba tôn Đế Quân nhìn nhau, cũng lộ ra vẻ vui mừng, Ly Hận Thiên Chủ ha ha cười nói: “Hai vị sư huynh, lần này gặt hái lớn, chúng ta phải tìm một
nơi an toàn để luyện hóa Vô Cực đại đế, mới có thể tranh đoạt Di La
Thiên Địa Tháp bộ chứng đạo chi bảo mạnh nhất này với đám người Ma Thần
Hoàng, Đại Thế Tôn.”
Vĩnh Hằng Đế Quân cùng Đại Nhật Đế Quân biết rõ trong Nguyên Thủy cổ lộ
này đầy rẫy cường nhân, những Đế Quân đang đi trong đoạn cổ lộ này tuyệt đối không phải là thiểu số, đều có thể nói là kình địch, nếu như bị
người khác quấy rối, rất có khả năng sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Ba người hợp lực thôi động ba bộ chứng đạo chi bảo, đang định rời đi,
chỉ nghe thấy một âm thanh nói: “Ba vị sư huynh chớ lo, ta tới giúp ba
người một tay!”
“Ngọc Hư Thần Vương!”
Đám người Ly Hận Thiên Chủ trong lòng kinh hãi, chỉ nghe thấy một tiếng
nổ ầm vang, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, nhưng chỉ thấy mộ tòa môn hộ
hùng vĩ cổ xưa từ trên trời giáng xuống, hung hăng oanh kích ba bộ chứng đạo chi bảo, ba người không khỏi sởn hết tóc gáy!
“Tên khốn này...”
Luân Hồi Thiên Môn ầm ầm hạ xuống, áp lên ba bộ chứng đạo chi bảo, chỉ
nghe nổ ầm một tiếng, ba tôn Đế Quân đồng loạt hộc máu, ngã ra mỗi người một phía.
Ly Hận Thiên Chủ mặc dù tu vi thâm hậu nhất, thậm chí so với tu vi của
Diệp Húc còn tinh thâm hơn rất nhiều, nhưng bởi vì còn phải trấn áp Vô
Cực đại đế phân thân mà trúng trọng thương, thân thể bùm bùm vỡ ra, máu
tười giàn giụa.
Diệp Húc cười ha ha, bước lên phía trước, Đại Đạo ấn nổ vang, oanh kích
về phía Ly Hận Thiên Chủ, cười nói: “Ba vị sư huynh, đây là do các người không đúng! Ta có lòng tốt đến trợ giúp, các người lại mắng ta khốn
nạn, khiến trong lòng ta nổi cơn thịnh nộ, ta mà thịnh nộ thì thực có
lỗi với các người rồi!”
“Tu Di sơn Ly Hận giới!”
Ly Hận Thiên Chủ kinh hãi trong lòng, đột nhiên quát lớn một tiếng, tế
khởi Đế Binh của mình, chỉ thấy Tu Di thần sơn dâng lên, ba mươi hai
quần thiên trên núi chớp hiện, nghênh đón Đại Đạo ấn của Diệp Húc,
nghiêm giọng quát: “Tiếp tục trấn áp Hồng Mông kim bảng, đừng để Vô Cực
đại chạy thoát!”
“Đại Nhật Thuần Dương Cung!”
“Ma Đế hóa thân!”
Vĩnh Hằng Đế Quân cùng Đại Nhật Đế Quân lập tức ra tay, đồng loạt công
kích về phía Diệp Húc, Đại Nhật Thuần Dương Cung hóa thành một miền
thiên cung, úp xuống đầu hắn, định thu Diệp Húc vào bên trong luyện hoá. Còn Vĩnh Hằng Đế Quân thì điều khiến một tôn Ma Thần đại đế từ trên
trời giáng xuống, một quyền tung ra, luồng khí tức cường mạnh sánh ngang Thiên Đế dũng mãnh trào đến!
Đại Đạo ấn của Diệp Húc tiếp tục ấn xuống dưới, tâm niệm vi động, Luân
Hồi Thiên Môn lập tức bay lên, nghêng đón Ma Đế hóa thân, liền đó một
cánh tay khác đánh ra, chống đỡ Đại Nhật Thuần Dương Cung.
Ba mươi hai quần thiên của Tu Di sơn Ly Hận giới từng tầng sụp đổ tan
rã, một chiêu Đại Đạo ấn của Diệp Húc đã đánh tan tòa Đế Binh này. Cùng
lúc đó Luân Hồi Thiên Môn nghêng đón Ma Đế hóa thân của Vĩnh Hằng Đế
Quân, chỉ thấy tôn Ma Đế Đại La Thiên này đánh đến một quyền, Luân Hồi
Thiên Môn đột nhiên mở rộng, tu tôn Ma Đế này vào cắn nuốt.
Vĩnh Hằng Đế Quân thấy tình thế không ổn, lập tức vươn người bỏ chạy,
liền đó môn hộ theo sát, chỉ nghe thấy tiếng mở cửa cạnh cạnh, chính là
Vĩnh Hằng Đế Quân điều khiển thi thể của tôn Ma Thần đại đế này oanh
kích Luân Hồi Thiên Môn, định đánh tung tòa môn hộ này, thu hồi Ma Thần
đại đế phân thân.
Mà vào lúc này, cánh tay kia của Diệp Húc đã chạm vào Đại Nhật Thuần
Dương Cung, bàn tay hóa thành Nguyên Tái ấn, dung nạp Đại Nhật ương Cung vào trong lòng bàn tay, hung hăng phong ấn!
“Muốn lấy Đế Binh của ta sao? Nằm mơ đi! Đại Nhật Kim Ô!”
Đại Nhật Đế Quân nổi cơn thịnh nộ, Đại Nhật Thuần Dương Cung phát ra
những tiếng boong boong rung động, đột ngột hóa thành một con kim ô ba
chân, kêu lên keng kéc, vỗ cánh bay đi. Vừa mới bay lên giữa không
trung, chỉ thấy một tòa Thái An Hoàng Nhai Thiên hình dạng giống như
vách núi, từ trên trời giáng xuống, ầm một tiếng áp xuống con kim ô ba
chân này.
Một kích vừa rồi của Diệp Húc trấn áp Đế Binh của ba vị Đế Quân, khí thế ngút trời, thân hình chớp hiện, lập tức từng đạo ấn pháp từ trong cơ
thể bay ra, thiên biến vạn hóa, so với Vô Cực đại đế còn đáng sợ, còn
kinh người hơn. Đầy trời đều là từng đạo Tam Thập Tam Thiên Thiên Giới
ấn thanh thế khổng lồ, Mười Tám Tầng Địa Ngục ấn âm u quỷ dị, ầm ầm oanh kích đến đám người Ly Hận Thiên Chủ.
“Đi!”
Đám người Ly Hận Thiên Chủ không dám hiếu chiến, tu vi của Diệp Húc lúc
này đã cường mạnh hơn khi ở thiên giới, tinh thông am hiểu đủ loại đại
đạo, cường mạnh vô cùng, còn tu vi của bọn họ đa số đã dồn hết vào thôi
động chứng đạo chi bảo, trấn áp Vô Cực đại đế, căn bản không có cách nào chống lại công phạt của Diệp Húc.
Ba vị Đế Quân lập tức bay lên trời, hạ trên chứng đạo chi bảo của mình,
thôi động chứng đạo chi bảo, điên cuồng tiến vào sâu trong Nguyên Thủy
cổ lộ.
Vô số đạo vu pháp oanh kích lên không trung, đám người Ly Hận Thiên Chủ, Vĩnh Hằng Đế Quân hứng trọn những công kích này của Diệp Húc, bị đánh
đến hộc máu, cả giận nói: “Ngọc Hư Thần Vương, đợi bọn ta luyện hóa Vô
Cực đại đế xong, sẽ cho ngươi đẹp mặt!”
“Cho ta đẹp mặt sao?”
Thân hình Diệp Húc lay động, bay đi đuổi theo, cười nói: “Ba vị sư
huynh, tiểu đệ đã quen làm mấy việc thừa cơ hãm hại rồi, nay liền tiễn
các ngươi quy thiên!”
Đại Nhật Đế Quân cưỡng chế thôi động Vô Lượng thần đàn, chỉ thấy tôn
thần minh cổ xưa kia đánh một quyền về phía sau, lập tức đánh gãy một
đoạn Nguyên Thủy cổ lộ, thời không vô cùng vô tận hình thành, ngăn một
khoảng lớn với Diệp Húc, kéo dài ra không biết bao nhiêu tỷ vạn dặm!