Dao Trì thiên thuyền xuyên qua khoảng không vô cực bên ngoài ba
nghìn thế giới. Tốc độ của chiếc thuyền này ở trong tay Tây Vương Mẫu so với ở trong tay Diệp Húc quả thật không thể đánh đồng, trong chớp mắt
liền vượt qua một thế giới, đi vào không gian một thế giới khác.
Thiên thuyền lái đi rất lâu, càng ngày càng cao, thế giới bên dưới càng ngày càng nhỏ, dần dần toàn bộ ba nghìn thế giới đều hiện ra trước mắt
đám người Diệp Húc.
Ba nghìn thế giới, hình dạng mỗi cái đều
không giống nhau, có cái giống như ngọc châu, có cái giống như bảo tháp, có cái giống như ngọc lầu, có cái giống như ngọc bàn, cũng có cái lại
phảng phất như một ma thần bốn đầu tám tay, đem thế giới nâng trong tay, còn có cái hình dạng như đại phật, vô cùng kỳ diệu.
Từ xa
nhìn đến, hoa văn cấu tạo của những thế giới này cơ hồ có một loại đại
đạo lý trời sinh cất chứa ở bên trong, ảo diệu vô cùng. Đây là cấu tạo
đặc biệt của thế giới trong từng vũ trụ, cất chứa đạo rộng lớn sâu sắc,
do đó cấu tạo của những thế giới này cũng thiên kỳ bách quái, nhưng đều
là khí vận thiên thành.
Diệp Húc trong lòng cả kinh, cẩn thận đánh giá, qua một lúc lâu mới từ từ nhổ ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm
nói: “Căn cứ theo hình thái cấu tạo của ba nghìn thế giới, hoàn toàn có
thể đúc tạo ra ba nghìn loại vu bảo, uy năng mỗi một bộ vu bảo đều vô
cùng lớn, vượt xa cấm bảo, thấp thì cũng phải là cấp bậc Thánh bảo hoặc
có thể sáng tạo ra vu pháp uy lực cực lớn, hễ ra tay liền có thế đập nát trời đất.”
“Đâu chỉ là Thánh bảo? Ngươi nếu như có thể lĩnh
ngộ những hoa văn này, thì cho dù là bảo vật cấp bậc thần vương cũng có
thể đúc tạo được.”
Tây Vương Mẫu liếc hắn một cái, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng, cười nói: “Những thứ mà ngươi nhìn thấy, chính là đạo văn đạo ngân của ba nghìn thế giới, vô huyền diệu thâm sâu, đồng thời
cũng vô cùng khó lĩnh ngộ. Cho dù là Thánh Hoàng tiêu phí thời gian cả
đời e rằng cũng khó có thể đem số đạo văn đạo ngân này lĩnh ngộ hết, có
thể lĩnh ngộ ra đạo văn của một thế giới, đã được coi là không tồi rồi.
Nếu như đem đạo văn đạo ngân của ba nghìn thế giới đều lĩnh ngộ hết,
không phải Thần Vương thì cũng phải vượt cả Thần Vương.”
Tu
luyện đến cảnh giới Thánh Hoàng, đã là bắt đầu chạm đến thiên địa đại
đạo, đạo lý căn bản trong trời đất, lấy vu nhập đạo.
Cũng tức là nói, chỉ có Thánh Hoàng có thể lĩnh ngộ những đạo văn đạo ngân này.
Còn nếu đổi lại là người khác, cho dù là Vu Hoàng nhìn thấy những đạo
văn đạo ngân này, e rằng cũng nghĩ mãi không ra, không cách nào lĩnh ngộ được đạo lý từ trong đó.
Diệp Húc trong lòng chấn động, đánh giá kỹ lưỡng đạo văn đạo ngân của ba nghìn thế giới, càng nhìn càng
thấy huyền diệu, càng nhìn càng thấy phức tạp, khiến hắn đắm chìm vào
trạng thái như ngộ như không, nhưng đạo lý cụ thể thì không cách nào
lĩnh ngộ ra được.
Ngược lại, nghiền ngẫm tỉ mỉ những đạo ngân đạo văn này khiến hắn chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, điều này chứng tỏ
tu vi cảnh giới của hắn chưa đủ, đạo ngân đạo văn của ba nghìn thế giới
đã vượt qua phạm trù mà hắn có thể hiểu được.
“Mặc dù vô cùng tinh diệu, nhưng lại không phải là thứ mà bây giờ ta có thể lĩnh ngộ.”
Hắn thở dài, không tìm kiếm sự huyền ảo của những đạo ngân đạo văn này
nữa.
Phượng Yên Nhu và Già La Minh Tôn, Hao Thiên Khuyển cũng thò đầu ra xem. Đột nhiên Già La Minh Tôn thét lớn một tiếng, lùi thẳng về phía sau, hôn mê bất tỉnh.
Lão trong lúc suy tính đạo lý
cất chứa trong những đạo ngân đạo văn này đã hao phí quá nhiều tinh lực, chỉ trong chốc lát đã đạt đến cực hạn lão có thể chịu đựng được, khiến
bản thân rơi vào hôn mê.
Trong mắt Phượng Yên Nhu vô số phù
văn trận văn cấm văn lưu chuyển, nàng cũng đang không ngừng thôi diễn
thiên địa đại đạo cất chứa những đạo ngân đạo văn này, đột nhiên hai mắt tối lại, khoé mắt chảy xuống hai hàng huyết lệ, vội vàng nhắm mắt lại,
không dám tiếp tục nhìn.
Qua thật lâu sau, nàng mới mở mắt,
hai mắt từ từ khôi phục, trong lòng vẫn còn sợ hãi: “Nếu như ta tiếp tục thôi diễn, e rằng hai mắt đã bị những đạo ngân đạo văn làm tổn thương,
vĩnh viễn mất đi ánh sáng.”
Chỉ có Hao Thiên Khuyển con phá
cẩu này vẫn nằm úp sấp trên mui thuyền xem đến thích thú, không những
khiến Diệp Húc vô cùng kinh ngạc mà thậm chí Tây Vương Mẫu vị cường nhân cấp bậc Thánh�� giới này thành thỏ với mặt trăng, đầu óc toàn là ăn!
“Những đạo ngân đạo văn này chính là khí vận của ba nghìn thế giới, chỉ có đứng ở đây mới có thể nhìn thấy, trong ba nghìn thế giới cái nào là
có khí vận hưng thịnh nhất.” Bà chỉ bảo cho Diệp Húc.
Diệp
Húc nghe vậy lập tức nhìn đi, chỉ thấy ba nghìn thế giới giày đặc, khí
vận của mỗi cái có cao có thấp, chỉ có một thế giới ở trung tâm tròn như trái cầu, cao cao nổi lên, khí vận hưng thịnh, đương nhiên chính là thế giới Vu Hoang.
“Thế giới Vu Hoang, được mệnh danh là nơi tiếp giáp với Thiên giới, tất nhiên khí vận sẽ hưng thịnh.”
Tây Mương Mẫu giơ tay lên tỉ mỉ chỉ bảo, cười nói: “Ngươi xem bên dưới thế giới Vu Hoang, là thế giới gì?”
Ánh mắt Diệp Húc hướng phía dưới thế giới Vu Hoang quét tới, chỉ thấy
từng tầng U Minh thế giới lơ lửng bên dưới thế giới Vu Hoang, có tất cả
mười tầng, rõ ràng là Hằng Cổ Ma Vực.
Mà ở bên dưới Hằng Cổ
Ma Vực còn có nhiều tầng thế giới cổ lão hơn hoang tàn hơn, ở đó phảng
phất như vô cùng tối tăm, giống như địa nhục, có lúc ngẫu nhiên xuất
hiện một tia sáng của kim chúc, không quan sát kỹ, căn bản không thể
phát hiện những thế giới bị tàn phá không nguyên vẹn này.
“Mười tám tầng địa ngục.”
Diệp Húc không khỏi phun ra một ngụm lãnh khí, lập tức hiểu ra tại sao
thế giới Vu Hoang lại có khí vận hưng thịnh như vậy, thế giới này toạ
lạc ở giữa thiên giới và địa ngục, tiếp giáp Thiên giới, đồng thời cũng
tiếp giáp Địa ngục, chiếm cứ hai điểm tốt nhất.
“Thế giới Vu Hoang sở dĩ lớp lớp xuất hiện hào kiệt, còn có một nguyên nhân rất quan trọng.”
Tây Vương Mẫu mỉm cười, tiếp tục nói: “Bệ hạ, ngươi cẩn thận quan sát,
trẫm muốn xem xem ngươi có loại nhãn lực nhận biết này không?”
Diệp Húc lập tức tập trung chú ý, nhìn khắp bốn phía, đột nhiên thân
hình chấn động, cảm khái nói: “Nếu như không phải nương nương chỉ bảo,
ta suýt nữa đã bỏ qua điểm này.”
Hắn cẩn thận quan sát, mới phát hiện thế giới Vu Hoang so với những thế giới khác hoàn toàn không giống.
Thế giới này nằm tại vị trí trung tâm của ba nghìn thế giới, khí vận
của nó mơ hồ liên thông với những thế giới khác, khí vận của các thế
giới khác thỉnh thoảng lại từng đợt từng đợt dũng mãnh nhập vào bên
trong thế giới Vu Hoang.
Loại tình huống này vừa giống với
thiên nhiên tạo ra lại cũng giống với con người tạo thành, nếu như là
trời sinh đã như vậy thì không có vấn đề gì, nếu như có người cố ý làm
vậy, thì quả là đáng sợ.
Đem khí vận ba nghìn thế giới, hội
tụ bên trong một thế giới, loại thủ pháp e rằng ngay cả Thần Vương Đế
Quân cũng không thể làm được.
“Khí vận ba nghìn thế giới
tương liên với thế giới Vu Hoang, kết nối ba nghìn đại lục trong thế
giới Vu Hoang. Bệ hạ, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?”
Tây Vương Mẫu không đợi Diệp Húc trả lời, liền thở dài nói: “Điều này
có ý nghĩa là, chỉ cần là người sinh ra trong thế giới Vu Hoang, thì vừa sinh ra sẽ liền có đại khí vận, vừa sinh ra liền được khí vận của ba
nghìn thế giới phù hộ. Bọn họ nếu như trở thành Vu Hoàng, thứ đạt được
không chỉ là sự công nhận của thế giới Vu Hoang mà đồng thời cũng có
được sự công nhận của các thế giới khác. Sau khi thiên đạo chấp nhận
hắn, tiên linh chi khí rơi xuống, cũng nhiều hơn rất nhiều so với thế
giới khác.”
“Nương nương nói không sai.”
Diệp Húc
cũng sâu sắc đồng ý, gật đầu nói: “Tiếp nhận khí vận của ba nghìn thế
giới, đạt được công nhận của ba nghìn thế giới chính là trở thành thế
giới chi hoàng, tất nhiên cũng trở thành Vu Hoàng của thế giới Vu Hoang
rộng lớn, chiếm cứ ưu thế vượt trội, thành tựu của bọn họ tất nhiên cũng sẽ vượt xa các Vu Hoàng khác.”
Tây Vương Mẫu mỉm cười nói:
“Do vậy nơi đó sẽ trở thành Đế Hưng chi địa của tứ triều Thiên đế, đồng
thời cũng là một thế giới mà lịch đại Thiên Đế kiêng kị. Vu Hoàng đi ra
từ thế giới đó, nếu như có thể tiếp tục sống sót, tương lai chắc chắn sẽ không phải là kẻ yếu.”
Diệp Húc lập tức nghĩ đến Huyền Thiên đại đế sở dĩ dừng tại thế giới Vu Hoang mấy trăm năm, e rằng không phải là vì truyền đạo mà là muốn thu thập khí vận của ba nghìn thế giới,
củng cố tu vi cảnh giới của bản thân.
Huyền Thiên đại đế tiêu tốn quãng thời gian năm trăm năm quý giá để lưu lại thế giới Vu Hoang,
hoàn toàn không lãng phí. Ông chắc chắn khi ở trong thế giới Vu Hoang đã đạt được cơ duyên cực lớn, ấn định cơ sở giúp ông ta tiến lên Thiên đế.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, thế giới Vu Hoang không chỉ là nơi sinh
ra của tứ đại Thiên đế, mà Huyền Thiên đại đế cũng có thể được coi là
một trong số đó.
“Thế giới sinh ra năm vị đại Thiên đế, nước
của Vu Hoang, quả thật thâm sâu…” Diệp Húc chỉ cảm thấy nghi hoặc trước
đây đột nhiên thông suốt, đủ loại an bài của Đế Khốc Thần Vương hay Tây
Hoàng từ xa tha hương đến thế giới Vu Hoang, những điều này đều đã có lý giải.
“Chẳng trách Đế Khốc lại để Đế Tuệ sinh ra ở thế giới
Vu Hoang, ở trong thế giới Vu Hoang trở thành Vu Hoàng, thì ra còn có
duyên cớ này.”
Có điều bất luận là Đế Khốc hay Đế Tuệ, e rằng đều không thể ngờ rằng, cái gọi là “man di bản xứ” của thế giới Vu
Hoang lại chọn đúng thời khắc Đế Tuệ trở thành Vu Hoàng, nhân lúc hắn
đang trong thời kỳ suy yếu, thừa nước đục thả câu, cướp đi chín phần
tiên linh chi khí, thậm chí đem hắn bức đến không thể không rút sang thế giới khác.
Đây không thể trách Đế Tuệ được, cũng không thể
trách Đế Khốc. Bọn họ cho dù thần thông quảng đại, cũng vạn lần không
ngờ nổi ở trong thế giới Vu Hoang lại có Vu Hoàng nhân kiếp loại tập tục xấu này.
“Bên trong thế giới Vu Hoang có tất cả ba nghìn
thần châu đại lục, mà Trung Thổ Thần Châu chính là nằm ở vị trí trung
tâm, nơi khí vận hưng thịnh nhất. Còn bên trong Trung Thổ Thần Châu chắc chắn có một chỗ khí vận lại còn dồi dào hơn những chỗ khác, ở đó trở
thành Vu Hoàng nhất định sẽ có thành tựu lớn hơn ở nơi khác.”
Diệp Húc trong chớp mắt nghĩ đến điểm mấu chốt này, tim thình thịnh đập loạn.
“Yên Nhu ngoài am hiểu cấm chế còn biết về thôi diễn, chi bằng để nàng
thôi diễn một phen, xem xem rốt cuộc ở đâu mới là nơi khí vận hưng
thịnh.” Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Nếu như không có được Dao
Trì thiên thuyền, không gặp được Tây Vương Mẫu, không đi đến Hoa Tư
thiên quốc, hắn chắc chắn không có cách nào biết được cái bí mật động
trời này.
Giá trị của bí mật này, quả thực quá lớn, khiến hắn bất giác cảm thấy một mối ân huệ dành cho Tây Vương Mẫu và thế giới Côn Luân.
“Nếu như có thể tìm kiếm được địa điểm kia, ở nơi đó
trở thành Vu Hoàng, chẳng phải sẽ nhất định bị Thiên đế truy giết sao?”
Diệp Húc chớp chớp mắt, thầm AD nghĩ.
Cũng ngay sau đó hắn có được câu trả lời khẳng định: “Tuyệt đối sẽ bị giết thành cặn bã không thể nghi ngờ!”