Diệp Húc trở
lại Chu Thiên Thần Vương phủ, vừa ngồi xuống, đột nhiên thấy hư không
chớp lên, một Đạo Đức hóa thân của Đế Tuệ, một Chúc Dung hóa thân của
Đoan Tĩnh Đế Quân cùng Thái Thượng hóa thân của rất nhiều Đế Quân cùng
nhau đến, đăng môn bái phỏng.
Diệp Húc tâm niệm vừa động, một Thiên đế đại đạo hóa thân giáng xuống,
chiêu đãi mọi người, cười nói: Ba vị sư huynh đường xa đến đây, là có
việc gì hay không?
Ba vị Đế Quân đại đạo hóa thân liếc nhau. Thái thượng hóa thân của Thái
Hư Đế Quân gật đầu nói: Ngọc Hư sư đệ, Đế Tử Thương đã đào thoát, chung
quy cũng là một mối họa lớn.
Chúc Dung hóa thân của Đoan Tĩnh Đế Quân nhìn thẳng vào Diệp Húc, nói:
Kẻ này muốn hủy diệt hết thảy, nếu chưa diệt trừ được y, chỉ sợ thiên hạ không có ngày hưởng phúc, tương lai chỉ sợ ngay cả Cửu Thiên Thần Giới
đều bị y cắn nuốt! Y nay cũng có thể ăn mòn Viêm Thiên Thần lô của ta,
chiến lực không thua gì Đế Quân. Tương lai nếu để y thành tựu Đế Quân,
ai còn có thể khống chế được?
Hơn nữa y có tính phá hoại quá mạnh mẽ, ngay cả huynh đệ tỷ muội của
mình cũng chém giết hết thảy, luyện hóa cắn nuốt, loại người này không
thể không trừ!
Đế Tuệ đạo đức hóa thân trầm giọng nói: Huống hồ người này có tính hẹp
hòi, nhưng nếu để y thành tựu Đế Quân, đối chúng ta cũng là mối uy hiếp
không nhỏ.
Đế Quân? Ba vị sư huynh muốn loại bỏ hắn.
Diệp Húc mỉm cười, đã biết ba người này đến có ý đồ gì. Ba người bọn họ
đại chiến lần này, cùng giao thủ với Kiền CungQuân và Đế Tử Thương, đối
với Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt kinh của Đế Tử Thương đã khắc sâu ấn tượng,
tự nghĩ không có cách phá giải, thế nên mới tới cùng mình thương nghị.
Đế Tử Thương nếu muốn tu thành Đế Quân, sợ không có dễ dàng như vậy. Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt kinh của y xác thực rất mạnh, chỉ là bây giờ không
phải thời đại thiên địa đại phá diệt, y còn có thể đi tới nơi nào để tu
luyện? Hơn nữa, cho dù y tích lũy đủ tu vi, ở trong Thiên giới chỉ sợ
cũng không cách nào tu thành Đế Quân. Y không được Thiên giới dung nạp,
đợi y thành tựu Đế Quân thì thiên địa đại đạo sẽ trực tiếp giết chết y,
không cần chúng ta động thủ.
Ngọc Hư Thần Vương. Nếu là Đế Tử Thương không thành tựu Đế Quân ở Thiên giới thì sao?
Một giọng nữ thanh thúy đột nhiên truyền đến. Diệp Húc theo tiếng nhìn
lại. Chỉ thấy Thiên Dao Cơ khoác áo trắng, xinh đẹp đột nhiên đi tới,
cười nói: Ngọc Hư Thần Vương, Đế Tử Thương tu luyện Mạt Nhật Kiếp Phá
Diệt kinh kinh, thế gian này hoàn toàn có tồn tại sống sót sau tai nạn
tận thế, hơn nữa số lượng tuyệt đối không ít, cũng đủ y tu thành Đế
Quân, nơi đó chính là Thiên Phần!
Diệp Húc nhẹ nhàng nhíu mày. Thiên Dao Cơ nói cũng có lý, Thiên giới
trải qua Nguyên Thủy Thiên Vương luyện hóa, ma tính mất hết. Mà Thiên
Phần là nơi ma tính thâm trầm, chỗ đó tràn ngập hơi thở thiên nhân ngũ
suy, hơn nữa nơi đó cũng có cùng loại dư âm Mạt Nhật kiếp của Hải Nhãn
này. Đối với Đế Tử Thương mà nói, nơi này đúng là thánh địa người tu
luyện.
Điểm mấu chốt là, thiên địa đại đạo của Thiên giới bài xích Đế Tử
Thương, nhưng ở bên trong Thiên Phần, loại đại đạo bài xích trấn áp này
sẽ yếu hơn nhiều lần!
Đế Tử Thương thật sự có khả năng chứng được Đế Quân ở Thiên Phần!
Đế Tuệ trầm giọng nói: Nếu để Đế Tử Thương thành tựu Đế Quân, đối với
Cửu Thiên Thần Giới ta sẽ có uy hiếp, còn hơn cả Kiền Cung Thần Quân!
Vĩnh Hằng, Ly Hận, Đại Nhật ba vị Đế Quân có xích mích với ta, căn bản
sẽ không để cho chúng ta tru diệt Đế Tử Thương, mà là cố ý muốn lưu lại
người này, dùng để khắc chế ta và vài vị tân tấn Đế Quân các ngươi, giữ
thế cân bằng.
Diệp Húc thở dài, nói: Bọn họ nuôi hổ gây họa, sớm muộn gì cũng gây
thành đại họa. Nhưng mà, đối với Đế Tử Thương, ta đã đã nắm chắc khắc
chế được y, ba vị sư huynh không cần phải lo lắng.
Đế Tuệ trong mắt tinh quang chợt lóe, mỉm cười nói: Nếu là Thái Hư sư
huynh, Đoan Tĩnh sư tỷ cùng Ngọc Hư Thần Vương khẳng đem địa bàn của các ngươi tặng cho tiểu đệ, tu vi tiểu đệ sẽ lên đến Đế Quân đỉnh phong,
giết chết Đế Tử Thương dễ như trở bàn tay.
Thái Hư Đế Quân mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, mắt điếc tai ngơ. Đoan Tĩnh Đế Quân thì cười ha ha, nói: Hôm nay trời đẹp thật...
Diệp Húc cười tủm tỉm nói: Đế Tuệ sư huynh nói đùa. Tiểu đệ còn cần tu luyện, không tiễn bốn vị.
Bốn người lần lượt rời đi, Diệp Húc như trước tế ngọc lâu ra, ngồi bất
động, trận đại chiến vừa rồi chính hắn đã cảm ứng được nguy cơ của Đại
Đức Thần Vương, nên mới ra tay.
Đế Tử Thương cố nhiên là uy hiếp, nhưng Đế Tuệ cũng không thể khinh thường.
Diệp Húc yên lặng tư một lát, thầm nghĩ: Vĩnh Hằng Đế Quân và Đại Nhật
Đế Quân thật sự đáng giận, nếu không Đế Tử Thương sớm đã bị ta tru diệt. Bất quá ta nay không có thực lực áp đảo, còn không cùng này mấy lão hồ
ly hoàn toàn trở mặt.
Từ lúc trở thành kẽ đứng đầu Chu Thiên, Diệp Húc liền ý thức được tranh
đấu giữa cấp độ Đế Quân này cùng theo loại khoái ý ân cừu như lúc trước
có điểm bất đồng, phải dùng mưu mà làm việc, không đến một khắc cuối
cùng, không thể lộ ra nanh vuốt.
Nay hắn đã có gia nghiệp, cùng đối thủ tranh đấu không thể đánh không lại thì chạy được giống như trước đây.
Nếu là không có ưu thế áp đảo, sẽ có khả năng lật thuyền bất cứ lúc nào, làm mất hết cơ nghiệp của mình.
Đại Đức Thần Vương, ngươi lại đây.
Diệp Húc gọi Đại Đức Thần Vương, phía sau vô số thần văn bay ra, chui
vào trong cơ thể gã, khu trừ hết Mạt Nhật kiếp thiên nhân ngũ suy khí
tức trong cơ thể Đại Đức Thần Vương, mang Viêm Thiên Thần lô tới, nói:
Ngươi dẫn theo các đại Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng, thúc dục bảo vật
này, đem những pháp khí kia đúc luyện hết lại một lần.
Đại Đức lĩnh chỉ.
Đại Đức Thần Vương tiếp nhận Viêm Thiên Thần lô, bay lên trời, vài bước
đi vào bên trong Hoa Thế Giới. Chỉ thấy trong Hoa Thế Giới, thần văn đầy trời hóa thành thiên địa nhân tam giới, lớn đồ sộ, lại có thiên đạo hoa cái, Lục Đạo Luân Hồi, thần văn này biến thành thế giới. Từng vị Thánh
Hoàng, Vu Tổ, Thần Vương cùng với thần văn biến thành Thần Ma, thậm chí
ngay cả Yêu Thần Vương cũng ở trong đó, đem từng khối thần Kim Thần này
luyện hóa nung nóng, phối hợp thần văn tạo ra Thần Binh!
Lại có từng tôn Thiên đế Diêm La đại đạo hóa thân trông coi chỉ điểm, khí thế ngất trời!
Lại có một tòa Đại La Thiên pháp khí đang được rèn, tạo ra Thiên Ngoại Thiên, thượng giới!
Bộ dạng tình hình này, so với Thiên Hậu nhốt Đoan Tĩnh Thần Nữ tạo ra La Thiên thần kính còn muốn đồ sộ hơn không biết gấp bao nhiêu lần!
Ở ngoài thiên địa nhân tam giới, còn có một tòa môn hộ to lớn đang dần
dần thành hình, đem tam giới lục đạo thiên đạo bao ở trong đó, đúng là
Luân Hồi Thiên Môn mà Diệp Húc chuẩn bị luyện chế!
Cái môn hộ này chỉ là lúc mới thành hình, khoảng cách hoàn toàn luyện
thành còn có một đoạn xa, nhưng đã có thể nhìn thấy một góc bao la hùng
vĩ!
Lão gia có lệnh!
Đại Đức Thần Vương phi thân tiến lên, trầm giọng nói: Để ta thúc dục cái lò này, đúc luyện pháp khí, không được sai sót!
Các cường giả ầm ầm đồng ý, hợp lực thúc dục Viêm Thiên Thần lô, đem
từng kiện pháp khí cho vào trong thần lò nung lên. Lại có từng tôn Thần
Vương cùng với thần văn biến thành Thần Ma bước vào trong lò, để mình
trần, vung Thần Binh lên, trở thành đại chuỳ, hung hăng đập xuống tôi
luyện pháp khí!
Đại Đức Thần Vương cũng tự mình tiến lên đúc luyện những pháp khí này.
Gã thầm nghĩ: Lão gia thật sự là thần nhân! Những pháp khí này mỗi một
kiện đều tinh diệu dị thường, mỗi kiện cũng có thể diễn biến ra một loại tâm pháp Đế cấp, thậm chí chứng đạo tâm pháp cũng có thể thôi diễn ra,
không nghĩ tới lão gia cư nhiên một hơi luyện chế nhiều như vậy! Tương
lai lão gia thành tựu nhất định không giống nhỏ, leo lên đế vị đã là sự
tình hợp tình hợp lý. Nếu lão gia thành Thiên đế, ta cũng sẽ là công
thần, phong cương liệt thổ...
Người ôm tâm tư như gã tuyệt không ít. Chỉ có cùng Diệp Húc tiếp xúc
càng nhiều, hiểu biết càng nhiều, mới biết được Diệp Húc kinh khủng bực
nào!
Tòa Luân Hồi Thiên Môn này chỉ cần luyện thành, sợ là có thể so sánh
cùng ngọc lâu. Hơn nữa theo tu vi Diệp Húc tăng lên, Luân Hồi Thiên Môn
uy lực cũng sẽ tăng lên!
Ngọc lâu không thể trở thành chứng đạo chi bảo, mà Luân Hồi Thiên Môn có thể cùng đại đạo tự thân Diệp Húc chặt chẽ kết hợp. Tương lai là bảo
vật chứng đạo, trở thành chứng đạo chi bảo vĩnh hằng cũng không phải nói chơi!
Mà Diệp Húc vẫn đang tu luyện. Hơi thở của hắn dĩ nhiên càng ngày càng
thâm hậu, đạt tới trình độ các Thần Vương khác không thể sánh bằng,
không cần vận dụng nội tình, liền dể dàng bắt kịp Đại Nhật Đế Quân. Cho
dù là Nguyên Thủy Thiên Vương cùng Tổ Thần, ở trên mặt cảnh giới thì
cũng chỉ có thể yếu hơn chứ không thể mạnh hơn hắn.
Nhưng mà cảnh giới Thần Vương này phức tạp vô cùng, cần thời gian tu
luyện dài đến đáng sợ, không phải trong khoảng thời gian ngắn là có thể
tu luyện tới đỉnh. Hắn cần phải tĩnh tâm lai, tinh tế tìm hiểu cùng
nghiên cứu, mới có thể củng cố căn cơ, vấn đỉnh cảnh giới cao siêu hơn.
Hơn nữa, hắn ở giai đoạn Thần Vương này tu luyện rất tiêu hao linh khí,
càng làm người ta giận sôi, so với Vĩnh Hằng, Đại Nhật Đế Quân kia lượng phun ra nuốt vào còn muốn kinh người hơn.
Hiện tại hắn hấp thu thần văn của ngọc thụ trong ngọc lầu, đem thần văn
luyện hóa tăng tu vi, sau khi luyện hóa thần văn này, cũng có thể hấp
thu mảnh nhỏ Cây Thế Giới. Nhưng mà mấy thứ này cuối cùng sẽ có thời
điểm hao hết, hắn phải tính trước cho tương lai.
Trong Ngọc Hư Cung có được số lượng lớn linh mạch, nhưng mà cần lưu lại
hơn phân nửa linh mạch. Ngọc Hư cung môn sinh nhật thường tu luyện chi
dùng, mà Ngọc Hư Cung tổ mạch đối với Diệp Húc mà nói chỉ có thể coi là
biện pháp khẩn cấp mà thôi, phỏng chừng chỉ đủ để hắn tu luyện vài năm,
thì sẽ gặp tiêu hao không còn gì.
Mà các thế lực lớn trong Chu Thiên hàng năm tiến cống linh mạch cùng tài nguyên, tuy rằng số lượng rất nhiều, nhưng đối với Diệp Húc mà nói như
là muối bỏ biển.
Vô Tướng Thần Vương còn nợ ta hơn mười đầu Ngọc Thanh linh mạch không biết hắn gom đủ chưa?
Diệp Húc chợt nhớ tới Vô Tương Hoàng vị lão Thần Vương không trung thực
này, tuy rằng hơn mười đầu Ngọc Thanh linh mạch như trước không thể giải quyết căn bản vấn đề tiêu hao linh khí, nhưng thịt muỗi cũng là thịt,
không thể để cho lão lừa đi được.
Hắn tĩnh tâm tu luyện, Cửu Thiên Thần Giới cũng khôi phục lại bình tĩnh. Hơn một tháng qua đi, có tin tức truyền đến, Đại Nhật Đế Quân cùng Vĩnh Hằng Đế Quân đuổi giết Kiền Cung Thần Quân tiến vào Thiên Phần, lọt vào ám toán, bị Kiền Cung Thần Quân cùng hơn mười Thần Vương đuổi giết,
chật vật không chịu nổi, bản thân cũng bị trọng thương.
Diệp Húc vì thế vui vẻ thật lâu, phái ra hai đại đạo hóa thân của bản
thân tiến đến ân cần thăm hỏi, châm chọc khiêu khích, châm chọc hai vị
Đế Quân một trận.
Một ngày này, Đại Tần hoàng thất ầm ầm chấn động, một cỗ hơi thở mạnh mẽ đến cực điểm bộc phát. Mặc dù ở bên trong Thiên giới, cổ hơi thở này
cực kỳ mỏng manh, nhưng đối với người vừa mới thành tựu Vu Hoàng đã có
khí thế như Diệp Lân mà nói đã là đáng quý rồi.
Bệ hạ hôm nay thành tựu Vu Hoàng, thật đáng mừng!
Lã tướng quốc vẻ mặt vui mừng, tiến lên cười nói: Bệ hạ, loại đại hỷ sự này, muốn hay không đi thông tri cho Thần Vương lão gia?
Diệp Lân trong lòng do dự một hồi, cười nói: Chỉ là thành tựu Vu Hoàng,
đã kinh động đến phụ thân ta, chỉ sợ có chút chuyện bé xé ra to rồi...
Đột nhiên ngoài cung có một trận ồn ào lớn truyền đến, chỉ thấy một tên
thị vệ tiến vào đại điện, cao giọng nói: Bệ hạ, bên ngoài cửa cung có
một tăng nhân cầu kiến!
Tăng nhân?
Diệp Lân nao nao, đang muốn sai người đi mời, đột nhiên nghe truyền đến
một tiếng Phật hiệu, đã thấy một vị lão tăng xanh xao vàng vọt ngẩng đầu ưỡn ngực, bước vào trong đại điện, đầy trời phật quang phổ chiếu, Phật
âm ca xướng, ha ha cười nói: Quốc chủ, lão tăng không mời mà đến, mong
rằng quốc chủ thứ tội!
Trên mặt lão tăng kia phát bảo quang, bảo tướng trang nghiêm, giống như
Phật Đà trên đời, vẻ mặt từ bi, râu mày màu xích kim, giống như bị đốt
cháy. Diệp Lân không dám chậm trễ, cười nói: Xin hỏi tăng nhân từ đâu mà đến, đến ta Đại Tần làm gì?
Lão tăng tôn hiệu Nhiên Mi Phật Tổ, chứng được Phật Đà đạo quả, vô lượng quang, vô lượng thọ, vô lượng thần thông.
Lão tăng kia cười ha ha, nói: Lão tăng đêm xem thiên tượng, phát hiện
quốc chủ cùng ta Tây Phương cực lạc Tam Thập Tam Thiên Phật quốc hữu
duyên, nên từ Tây Phương Phật giới tới đây, độ hóa người hữu duyên là
quốc chủ ngài.