Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 377: Chương 377: Hư Không bảng đệ nhất nhân




Hiên Viên Phong ngây dại, mãi tới khi Diệp Húc đi ra khỏi Hư Không kính cũng không có phục hồi lại tinh thần. Diệp Húc cũng đứng tại chỗ, cẩn thận suy tư.

“Hiện tại ta hẳn có thể khiêu chiến Dương Thần kỳ, tuy nhiên, cho dù ta thi triển toàn lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh tới bát quan, chín quan cho dù có thể thông quan, cũng tiêu hao phân nửa tinh lực của ta. Đối mặt với Hiên Viên Hạo dương thần kỳ, ta không thể thông qua được. Thực lực của hắn quá hùng mạnh, dương thần kỳ tuyệt đối có thể dựa vào tu vi đánh chết Ngụy Hiên, mà ta lại phải mượn vu bảo mới đánh được, cho nên ta không phải là đối thủ của hắn!”

Diệp Húc khẽ nhíu mày, Đông Hoàng Mục khi thông qua cửa này, giống như uống nước vậy, chỉ mười giây liền thông quan. Đây thuyết minh, hắn cùng với Đông Hoàng Mục vẫn có lớn lao rất lớn.

Hơn nữa, Đông Hoàng Mục vượt cấp khiêu chiến, chính là đạo lạch trời giữa đại vu và vu sĩ. Phải biết rằng đại vu và vu sĩ dương thần cửu phẩm, nhìn chỉ cách biệt một cảnh giới, nhưng thực lực đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất rồi.

Hắn lấy tu vi dương thần cửu phẩm, đánh chết hóa thần hóa thần cửu phẩm của Hiên Viên Hạo, lại xâm nhập vào nguyên thần kỳ, liên tiếp giết hai vị đại vu, gặp được tới vị đại vu thứ ba mới thua. Tư chất mạnh, đúng là hiếm thấy, có thể xếp hạng thứ mười trên Hư Không bảng.

Hắn còn mạnh mẽ hơn xa Khổng Chiêu Yêu Thánh, Diệp Húc đối mặt với Khổng Chiêu Yêu Thánh, không thể không vận dụng vu bảo uy lực mạnh nhất là đệ nhất thần sát, vậy mà còn không thể chém giết được hắn. Khi đó tu vi của Khổng Chiêu Yêu Thánh còn đang trấn áp nguyên thần Nguyên Thiệu. Có thể thấy được thất đệ tử của Nguyên Thủy Yêu Tông lợi hại ra sao.

Mà Đông Hoàng Mục lại lợi hại hơn Khổng Chiêu không ít, loại tư chất này, tuyệt đối có thể vấn đỉnh vu hoàng.

Tu vi càng cao, vượt cấp khiêu chiến càng khó, nếu vu sĩ tu luyện tới tam tướng cảnh, tam bất diệt cảnh, vượt cấp gần như không có khả năng. Đây là bởi vì, vu sĩ có thể tu luyện tới tam tướng cảnh, tam bất diệt cảnh, tư chất đều cao tới mức thần kỳ. Mọi người tư chất đều không khác nhau nhiều. Trừ phi tư chất của ngươi mạnh mẽ nghịch thiên, nếu không không có khả năng vượt cấp khiêu chiến.

Cho dù là có, cũng chỉ có thể tính là khá nhỏ, không có khả năng cách biệt mấy đại cảnh giới.

Hiên Viên Phong rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, nhìn về phía Diệp Húc, kinh nghi bất định nói: “Người trẻ tuổi, tư chất của ngươi, đúng là đủ để đứng trước hai mươi danh trên hư không bảng! Ngươi còn muốn tiếp tục khiêu chiến không? Ta phỏng chừng tiếp tục, ngươi có thể khiêu chiến tới được Dương thần cửu phẩm lục quan, thất quan! Thành tích này, đủ để đứng trước mười rồi. Có thể đặt song song được với vị Đông Hoàng tiểu ca kia!”

Hắn không khỏi có chút chờ mong, cười ha hả nói: “Hư Không kính đã luyện chế thành công ba ngàn năm. Ba ngàn năm nay, vô số tài năng, tuấn kiệt đi vào trong kính, tuyển ra một trăm người có tư chất mạnh nhất. Không nghĩ tới ngắn ngủi một ngày, lão phu có thể nhìn thấy hai cao thủ xếp hạng trước mười, đời này của ta, xem như là đáng giá rồi.”

Lời vừa nói ra, hơn mười người đứng trước Hư Không kính lặng ngắt như tờ. Diệp Húc vượt cấp 31 tiểu cảnh giới, không ngờ có thể khiêu chiến thành công, khai thông một cửa cuối cùng, đánh bại thuần dương cửu phẩm Hiên Viên Hạo. Phân tích chiến lực này, mạnh mẽ thái quá.

Hơn nữa nghe ý tứ của Hiên Viên Phong, Diệp Húc còn có đủ thực lực để tiếp tục nâng cao về phía trước nữa. Thậm chí có khả năng bước nhập vào hàng ngũ trước mười!

Đây là loại tư chất yêu nghiệt cỡ nào chứ?

Hiên Viên Phong mong chờ nhìn Diệp Húc, chờ hắn đáp lời, cho dù là hắn cũng không khỏi có chút kích động khó có thể bình tĩnh.

Diệp Húc chỉ có tu vi ảo thai ngũ phẩn, nhưng chân nguyên nguyên thần của hắn dũng mãnh tới trình độ không thua kém gì thuần dương cửu phẩm Hiên viên Hạo. Thậm chí còn muốn mạnh hơn, phần tư chất này, cực kỳ hiếm thấy.

“Phong tiền bối, ta không nắm chắc khiêu chiến Dương Thần cửu phẩm.”

Diệp Húc lắc đầu, nhẹ giọng cười nói: “Nếu không có nắm chắc, ta còn không đi thử, xin tiền bối thứ lỗi.”

Hiên Viên Phong lộ ra vẻ tiếc hận, thở dài nói: “Ngươi nếu là không thử một lần, liền không có tư cách bước vào trước mười Hư Không bảnh, chỉ có thể xếp hạng thứ hai mươi thôi. Kỳ thực, xếp hạng của ngươi còn có không gian rất lớn để tăng lên.”

Hắn thấy Diệp Húc đứng bất động, biết hắn không tính toán tiếp tục khiêu chiến, lại thở dài, trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi, ngươi tên là gì? Ta muốn đưa tên ngươi lên trên Hư Không bảng.”

“Tống Cao Đức.” Diệp Húc thản nhiên nói.

Hiên Viên Phong động dung, tán thưởng nói: “Ta nguyên tưởng rằng ngươi là tài năng tuấn kiệt đã nổi danh từ lâu, lại không ngờ chưa từng nghe thấy danh hiệu của Tống tiểu ca. Tống tiểu ca, ngươi một trận chiến thành danh, hiện giờ trên bảng xếp hạng Hư Không bảng đứng thứ hai mươi. Sau không lâu nữa, ngươi chắc chắn danh chấn thiên hạ, không người không biết không người không hiểu!”

Hiên Viên Như Nguyệt nhấp nháy mắt, hướng tới Tống Cao Đức bên người nhỏ giọng nói: “Tống huynh ngươi sắp danh chấn thiên hạ, không người nào không biết, không người nào không hiểu. Ồ, ngươi chiếm tiện nghi rất lớn nha…”

Tống Cao Đức lệ rơi đầy mặt.

“Ta về sau còn có thể lộ mặt ra được sao…” Hắn lệ rơi đầy mặt, không nói gì mà thầm hỏi thương thiên.

Hiên Viên Như Nguyệt tròng mắt đổi tới đổi lui, đột nhiên cười khanh khách nói: “Phong gia gia, người nói hiện giờ Diệp Thiếu Bảo Diệp lão ma người nổi bật nhất hiện nay mà tới đây, có thể xếp hạng mấy bên trong Hư Không bảng? Có thể tiến vào trước mười hay không?”

Hiên Viên Phong nao nao, cẩn thận suy tư một lát, cười nói: “Chiếu theo chiến tích của Diệp Thiếu Bảo mà xem, người này đích xác có thể có tên trên Hư Không Bảng. Hắn chiến một trận với Ngụy Hiên, chém giết Ngụy Hiên, tuy rằng hắn là dựa vào trọng bảo trấn áp thân thể, nhưng ngoại trừ trọng bảo, thực lực của hắn cũng cực kỳ kinh người! Ta không thấy hắn ra tay, nhưng thấy được đủ loại chiến tích của hắn, hơn phân nửa có thể tiến vào Hư Không bảng trước hai mươi. Sẽ không xếp hạng thấp hơn Tống tiểu ca!”

Hắn thở dài nói: “Hiện giờ nhân tài xuất hiện lớp lớp, còn có không ít người không biết Hư Không Bảng Hư Không kính. Ví dụ như Thiên yêu cung cửu đầu giao thánh, thực lực cực kỳ hùng mạnh, chính là người có tư chất cao nhất của Thiên yêu cung. Còn có nguyên thủy yêu tông yêu hoàng bảy vị đệ tử, nhân vật thiên tài của Nguyên thủy thánh tông, cùng với các cao thủ trẻ tuổi được các thánh địa khác như tiểu quang minh thánh địa, đại phạm âm lôi tự…. Nếu bọn họ tới thí nghiệm một phen, ta dám khẳng định. Tên trên Hư Không Bảng, thế sẽ biến đổi! Thậm chí vài vị xếp hạng trước mười này đều buông lỏng vị trí, rất có khả năng bị người khác chen xuống!”

Mọi người không khỏi hoảng sợ, những người trước mười trên Hư Không bảng, đều là cường giả thế hệ trước, bọn họ nổi danh với những chiến tích đã lâu. Ví dụ như Thủy Hoàng đế, Thái Tông hoàng đế, Đại Hán Vũ đế … đều là hoàng triều bá chủ, mặt khác còn có Tinh Đế, Ứng Tông Đạo, đám người đứng đầu một đại thánh địa.

Những người này tư chất có thể vấn đỉnh vu hoàng, bọn họ chiếm cứ vị trí trên Hư Không bảng không biết bao nhiêu năm, ai có thể đẩy bọn họ xuống được?

Đương thời, thiên tài nhiều như sao, mỗi một thánh địa, đều có nhân vật tư chất xuất chúng. Trong đó có đủ nhân tài như Đông Hoàng Mục hay Diệp Húc.

Có người có tiếng lành đồn xa, có người lại không có tiếng tăm gì. Hư Không bảng dù sao cũng là do Hiên Viên gia chế định, không có khả năng đem tất cả anh tài thiên hạ kéo tới, để cho bọn họ chui vào Hư Không Kinh thí nghiệm một phen, làm ra xếp hạng chuẩn xác.

“Vấn đỉnh vu hoàng?”

Diệp Húc thầm nghĩ: “Hư Không Bảng chỉ là đại biểu cho tư chất vấn đỉnh vu hoàng mà thôi. Tinh Đế, Ứng sư huynh, đám người này trước mắt cũng không phải là vu hoàng. Thủy hoàng đế, Thái Tông hoàng đế, và Vũ Đế đám người này đều chết cả. Hư Không Bảng xếp hạng trước mười, chỉ có đệ nhất nhân là không biết có thành tựu gì…”

Hắn hướng tới hư không bảng vị trí thứ nhất nhìn lại, chỉ thấy tên đã bị người hủy đi, trống rỗng một khoảng.

“Phong tiền bối, Hư Không Bảng đệ nhất nhân tới tột cùng là ai?” Tống Cao Đức cũng không kìm được lòng hiếu kỳ mà hỏi.

Đám người Lý Huyền Tố cũng đồng thời rất tò mò, Hiên Viên gia mọi người lâm vào trầm mặc, dường như khó có thể mở miệng.

Hiên Viên Phong im lặng thật lâu, từ từ phun ra một ngụm trọc khí, nói: “Ma Hoàng.”

“Hằng cổ ma vực Ma Hoàng?”

Mọi người đều biến sắc, Lý Huyền Tố thất thanh nói: “Ma Hoàng không ngờ cũng tới Hiên Viên gia? Thậm chí còn lưu lại tên của hắn trên Hư Không bảng?”

Diệp Húc hướng tới Hiên Viên Như Nguyệt hỏi: “Ai là Ma Hoàng?”

Hiên Viên Như Nguyệt chưa kịp trả lời, Tống Cao Đức đã nhỏ giọng nói: “Ma Hoàng là bá chủ Hằng Cổ Ma Vực. Người này kinh tài tuyệt diễm, quét ngang đương thời!”

“Tên của Ma Hoàng, là cấm kỵ, thực lực của Ma Hoàng, thiên nhân khó lường. Nghe nói có người nếu đọc ra tên của hắn, hắn sẽ biết vị trí của người nọ, đánh chết đối phương!”

Một đệ tử Hiên Viên gia run giọng nói: “Cho nên trên Hư Không bảng mới không xuất hiện tên của hắn!”

“Nghe nói hắn sớm trở thành vu hoàng, không ai là đối thủ của hắn. Cho dù là người đứng đầu các đại thánh địa cũng không thể!” Lại có một đệ tử Hiên Viên gia mặt mang vẻ sợ hãi, nhỏ giọng nói.

Hiên Viên Phong trầm giọng nói: “Trên Hư Không Bảng không phải là không ghi lại tên của Ma Hoàng. Mà là khi hắn trở thành vu hoàng, tên này cũng tự động biến mất đi. Hắn hẳn là dùng pháp lực vô thượng của mình, xóa tên của mình đi! Người này là bá chủ Ma Vực, nhân vật gần như vô địch, hơn nữa dã tâm bừng bừng, tính toán thống nhất Ma Vực thập địa! Nếu là hắn thống nhất được mười tầng viễn cổ địa ngục của Hằng Cổ Ma Vực, sẽ duỗi xúc tu lên mặt đất, chiếm lĩnh cả nhân gian!”

“Cũng may các đại thánh địa của chúng ta, đều có cấm bảo trấn áp số mệnh, nếu Ma Hoàng tới, khẳng định sẽ chết vô cùng thê thảm!” Một vu sĩ cười nói.

Những người khác không thể cười ra tiếng, sắc mặt ngưng trọng.

Vu hoàng chính là vu sĩ hùng mạnh nhất, thiên đế không ra tay, ai có thể là đối thủ của vu hoàng. Chỉ có vu hoàng mới có thể đối kháng với vu hoàng, cấm bảo cũng không được.

Cấm bảo là bảo vật do vu hoàng luyện chế, nhốt vào bên trong một đạo cấm pháp đầy đủ, tương đương với một kích của vu hoàng.

Các đại thánh địa tập trung lực lượng của cả phái mới có thể kích hoạt được cấm bảo, tương đương với một vị vu hoàng trấn thủ. Tuy nhiên cấm bảo dù sao cũng là vật chết, còn không phải là vu hoàng chân chính. Nếu ma hoàng đột kích, cho dù là cấm bảo sống lại, chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu.

Bởi vậy, ma hoàng dường như là một tòa núi lớn, đặt trên đỉnh đầu các đại thánh địa. Cho dù là thiên đế thế gia Hiên Viên gia, cũng kiêng kỵ ma hoàng vạn phần, thậm chí ngay cả tên của hắn cũng trở thành cấm kỵ, không thể đề cập.

“Các thế lực bên trong Hằng Cổ ma vực rất phức tạp, nhưng ma chủ khác cũng không phải là bình thường. Ma Hoàng muốn thống nhất Ma Vực thập địa, còn lâu lắm.” Hiên Viên Phong mặt giãn ra cười nói.

“So sánh với Ma Hoàng xâm nhập, dù sao cũng là chuyện cực kỳ xa xôi, mà lúc này đang có một đại kiếp nạn!”

Lý Huyền Tố chính khí nghiêm nghị, lạnh giọng nói: “Chư vị, Diệp Húc Diệp lão ma bản thân trọng thương, tính toán tới di chỉ kinh đô cuối thời Thương tìm kiếm linh đan diệu dược của Thương Hoàng trị liệu thương thế. Ma đầu này giết người vô tính, thậm chí ngay cả Lạc già sơn cũng bị hắn tiêu diệt. Người này tư chất măc dù tốt, nhưng tu vi không cao, hơn nữa bản thân trọng thương, đúng là thời cơ tốt nhất để diệt trừ hắn!”

Hắn thi lễ với chung quanh, cất cao giọng nói: “Nếu để hắn tiếp tục trưởng thành xuống, là một mối họa tâm phúc lớn, nói không chừng tương lai lại là một ma hoàng nữa! Bởi vậy Lý mỗ khẩn cầu các vị, cùng ta đồng loạt ra tay, tiêu diệt ma đầu này!”

Hắn ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Diệp Húc, cười nói: “Tống huynh, ngươi chính là nhân vật xếp hạng hai mươi trên Hư Không bảng. Nếu có ngươi gia nhập liên minh, Diệp lão ma tất chạy trời không khỏi nắng!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.