Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 340: Chương 340: Luyện hóa mảnh vỡ nguyên thần




Nguyên thần của đại vu tam thần cảnh là hấp thu tất cả tu vi của bản thân vu sĩ đó, ngưng tụ mà thành, có thể nói là linh lực thuần túy, linh đan diệu dược vô thượng.

Nếu là có thể cắn nuốt nguyên thần của người khác, gần như cướp đoạt được tu vi của người khác, làm cho tu vi của đối phương chuyển thành của bản thân mình. Cách làm này có thể nói là nghịch thiên.

Dm đang định đem mảnh vỡ nguyên thần côn minh này nuốt vào trong bụng luyện hóa thì Phượng Yên Nhu vội vàng ngăn cản nói: “Sư huynh, ngươi nuốt vào như vậy tu vi khẳng định không có gia tăng, ngược lại có khả năng chết đó. Linh đan cũng biến thành độc đan.”

Diệp Húc vội vàng dừng lại nghi hoặc nói: “Sao lại thế?”

Phượng Yên Nhu kiên nhẫn giải thích nói: “Nguyên thần của đại vu tam thần cảnh là chân nguyên của bản thân, sức tẩm bổ rất lớn, hình thành thực chất. Bởi vậy, nguyên thần thường thường có chứa tính chất của chân nguyên. Nếu tu luyện tâm pháp bất đồng, tùy tiện mà nuốt vào, khẳng định sẽ sinh ra chân nguyên xung đột, mất nhiều hơn được. Hơn nữa đại vu nguyên thần, ẩn chứa thần thức của chủ nhân, tùy tiện nuốt vào, chỉ sợ dễ dàng sẽ gặp phải đối phương thừa dịp tấn công, thậm chí có khả năng bị đối phương chiếm cứ thân thể, gạt bỏ nguyên thần, trở thành một thân ngoại hóa thân của đối phương.”

“Phương pháp xử lý nguyên thần của người khác bình thường có ba loại. Thứ nhất chính là trùng hợp hai người cùng tu luyện một loại tâm pháp, như vậy trở thành linh đan diệu dược rồi, nuốt vào tu vi gia tăng. Thứ hai chính là luyện thành nguyên thần thứ hai. Thứ ba, chính là đem thần thức bên trong nguyên thần gạt bỏ. Tất cả kinh khí đánh vào bên trong vu bảo, nâng cao uy năng của vu bảo. Hoặc là dùng nguyên thần tinh khí luyện đan, sau khi dùng, cũng có hai phần công hiệu.”

Diệp Húc cân nhắc một lát, trong lòng có chút không tha, dù sao đây là mảnh vỡ nguyên thần của cường giả tam thần cảnh. Năng lượng khủng bố vô cùng, nếu có thể hấp thu tu vi trong đó, một chút cũng đủ cho tu vi của hắn tăng lên nhanh vô cùng, còn hơn không biết bao nhiêu linh mạch.

Nếu là có thể đem mảnh vỡ nguyên thần côn minh hấp thụ hoàn toàn, tu vi của hắn chỉ sợ sẽ tiêu thăng về phía trước, thậm chí nói không chừng ngưng tụ ra nguyên thai, dựng dục nguyên thần, giao phong với Ngụy Hiên, tăng không ít phần thắng!

“Ngoại trừ luyện đan, không có phương pháp hấp thu nguyên thần khác sao?” Hắn có chút không cam lòng hỏi.

“Không có, trừ phi là cùng một loại tâm pháp, chân nguyên cùng một chỗ dung hợp.” Phượng Yên Nhu lắc đầu khẳng định nói.

Đột nhiên, nàng nghĩ tới một chuyện nói: “Đại phái của yêu tộc ta, Nguyên Thủy Yêu Tông, nghe nói bọn họ có cấm pháp trấn giáo kêu là Nguyên Thủy Vạn Hóa Quy Nguyên kinh. Trong đó ghi lại tâm pháp, tên là Vạn Hóa Quy Nguyên đại pháp, có thể hấp thu tu vi của người khác, hóa thành tu vi bản thân. Đại khái cũng có thể chuyển hóa được bốn thành tu vi của đối phương. Tuy nhiên, Vạn Hóa Quy Nguyên đại pháp là cấm pháp trấn giáo của Nguyên Thủy Yêu Tông, chỉ sợ bọn họ không chịu ngoại truyền.”

“Nguyên Thủy Vạn Hóa quy nguyên kinh, và Di La Thiên Nguyên Thủy Bảo Quyển, hẳn là cùng được Di La Thiên yêu đế sáng chế ra đi?”

Diệp Húc đúng là càng thêm tò mò vì vị Di La Thiên Yêu Đế này.

Di La Thiên Yêu Đế học cứu thiên nhân, tâm pháp của hắn bao gồm chính yêu ma ba đại phái, tuyệt minh người này đồng thời tinh thông tâm pháp ba đạo chính yêu ma. Hắn sở dĩ khai sáng môn phái, thậm chí chia làm ba. Ba môn phái này đều trở thành thánh địa ba đạo chính yêu ma, vô thượng đại phái.

“Nếu không có cách nào hấp thu tu vi trong nguyên thần, như vậy mảnh vỡ nguyên thần côn minh chỉ có thể sử dụng, một là luyện thành nguyên thần thứ hai, hai là nhốt vào trong vu bảo hoặc luyện chế thành linh đan.”

Nguyên thần thứ hai với Diệp Húc mà nói, chỉ là thứ yếu.

Hắn sở dĩ tu luyện nhất thần phân hóa cửu đỉnh cửu nguyên, nguyên thần chia làm chín, không cần tu ra nguyên thần thứ hai. Hơn nữa cấm pháp Đô Thiên Thập Nhị thần sát, thậm chí có thể tu thành mười hai nguyen thần, mười hai đạo thân ngoại hóa thân, tạo thành Đô Thiên thập nhị thần sát đại trận.

Bởi vậy luyện thành nguyên thần thứ hai, không cần phải làm.

Đem mảnh vỡ nguyên thần này nhốt vào trong vu bảo, gia tăng uy năng của vu bảo cũng có chút đáng tiếc, cho nên luyện đan còn có thể.

Tuy nhiên, đem mảnh vỡ nguyên thần này luyện thành đan, chỉ có hai phần dược hiệu, thật sự đáng tiếc, quá lãng phí. Còn không bằng dùng cấm pháp trấn giáo của Nguyên Thủy Yêu Tông, Nguyên Thủy Vạn Hóa Quy Nguyên Kinh.

“Không bằng thử một lần, nói không chừng Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển của ta cũng có thể luyện hóa nguyên thần của người khác.”

Dm xuất một bàn tay hướng tới đầu nguyên thần côn minh trong đỉnh chộp tới.

“Tiểu tử, thần thức của ta mạnh mẽ thế nào chứ, ngươi căn bản không thể gạt bỏ! Ngươi dám ăn ta, ta liền chiếm cứ thân thể của ngươi, ngược lại gạt bỏ ngươi, thân thể của ngươi, sẽ bị ta luyện hóa.”

Trong đỉnh, đầu côn minh đằng đằng sát khí kêu lên: “Thân thể của ngươi mạnh mẽ thái quá, gạt bỏ thần thức của ngươi, ta liền có thể đưa nguyên thần của mình nhập vào thân thể của ngươi luyện hóa ngươi thành thân ngoại hóa thân.”

“Sư huynh, ta biết một môn cấm chế tên là diệt thần đại cấm, có thể xóa nhòa thần thức nguyên thần.”

Phượng Yên Nhu nóng lòng muốn thử cười nói: “Chỉ cần tiêu diệt thần thức trong nguyên thần này, mảnh vỡ nguyên thần này trở thành vật vô chủ. Cường giả Hạ gia kia, cũng không thể tìm thấy tung tích chúng ta. Tuy nhiên, ngươi thực sự muốn nuốt mảnh vỡ nguyên thần này vào sao? Như vậy nguy hiểm quá, không bằng luyện chế thành đan dược thì ổn thỏa hơn.”

“Tiểu nha đầu ác độc, nữ ma đầu, ngươi phải lúc nào cũng cầu nguyện, ngàn vạn lần không được tới ta của ta!” Tiểu côn minh mắng không ngừng.

“Ta là người tốt, ngươi mới là người xấu!” Phượng Yên Nhu nhỏ giọng giải thích với hắn.

Diệp Húc lập tức bảo Phượng Yên Nhu ra tay, bày ra diệt thần đại cấm để gạt bỏ thần thức của Hạ Tùng Giang trên mảnh vỡ nguyên thần côn minh này. Thần thức của Hạ Tùng Giang bị lau đi, đầu côn minh này không thể kêu gào được, mà lẳng lặng đứng tại chỗ.

“Phượng cô nương, thủ đoạn thật kinh người.”

Diệp Húc vừa mừng vừa sợ, tán đi chân nguyên đại đỉnh, há mồm đem đầu tiểu côn minh dài hơn chục mét này nuốt vào trung bụng. Hắn lập tức vận chuyển Di La Hỗn Nguyên chân kinh, luyện hóa mảnh vỡ nguyên thần Hạ Tùng Giang này.

Lập tức một cỗ chân nguyên vô cùng khổng lồ từ trong đầu tiểu côn minh này trào ra, chạy khắp mọi nơi, tràn ngập tất cả ngõ ngách toàn thân. Đây là chân nguyên của cường giả Hạ gia Trung Châu Hạ Tùng Giang, cũng không có liên quan tới chân nguyên bản thân của Diệp Húc.

Rầm.

Chân nguyên trắng như tuyết trong cơ thể hắn phun dũng ra, từng đạp chân nguyên thần dương chậm rãi phát ra những tiếng ba ba giòn vang.

Chân nguyên này khổng lồ vô cùng, vượt qua giới hạn cất chứa trong thân thể hắn, không thể không bài tiết ra ngoài cơ thể.

Chỉ thấy từng đạo chân nguyên trắng như tuyết quấn quanh hông hắn, giống như một cái đai lưng bằng ngọc. Mà sau đầu Diệp Húc thì dựng thẳng lên từng đạo bạch khí, không ngừng rung rung.

Chân nguyên này giống như bạch ngọc, làm cho hắn gia tăng thêm vài phần yêu dị và hơi thở phóng khoáng.

Phượng Yên Nhu khẩn trương nhìn hắn, e sợ hắn bị hai loại chân nguyên khác nhau quấy nhiễu, tẩu hỏa nhập ma.

Diệp Húc trong bụng truyền tới từng tiếng sấm động, rầm rầm, chấn vang không dứng. Hơi thở của hắn cũng không ngừng kéo lên, càng ngày càng khủng bố, càng ngày càng sâu không lường được.

“Sư huynh không ngờ luyện hóa được chân nguyên dị chủng, sao có thể chứ? Chẳng lẽ hắn tu luyện chính là nguyên thủy yêu tông Nguyên Thủy Vạn Hóa Quy Nguyên kinh sao?” Nàng giật mình, cái miệng nhỏ nhắn tròn ra, cảm thấy khó thể tin được.

Qua thật lâu sau, dòng khí trắng phía sau Diệp Húc dần dần mỏng lại rồi co rút về trong cơ thể. Đai ngọc bên hông cũng biến mất không thấy.

Phượng Yên Nhu trong lòng âm thầm đáng tiếc: “Kỳ thực Diệp sư huynh mang theo đai lưng bạch ngọc kia, bộ dạng rất tuấn tú, cha ta mà thấy khẳng định cũng thích.”

Lại qua không lâu, Diệp Húc há mồm phun ra một đạo không khí không sạch sẽ. Phun ra ngoài tạo thành một đạo khí trụ, lắc đầu thở dài nói: “Nguyên thần của cường giả tam thần cảnh, không ngờ cũng có không ít khí thải, không ít cặn, làm hại ta chỉ có thể hấp thu được năm thành tu vi…”

Cắn nuốt mảnh vỡ nguyên thần của Hạ Tùng Giang, tuy rằng chỉ hấp thu được năm thành linh lực trong đó, nhưng tu vi của Diệp Húc cũng được nâng cao về chất, rõ ràng đạt tới nguyên đan cửu phẩm.

Chín đại nguyên đan của hắn no đủ thành thục, chỉ kém một bước liền có thể hóa đan thành thai, tiến vào tam thai cảnh màng thai kỳ!

Phượng Yên Nhu âm thầm líu lưỡi, hiếu kỳ nói: “Sư huynh ngươi tu luyện tâm pháp gì? Như thế nào có thể hấp thu nguyên thần của người khác?”

Thủ đoạn đoạt lấy tu vi của người khác, trong ma đạo cũng không hiếm thấy, như là Phương Thần tu luyện Huyết Ma Nguyên Hồn Đại Pháp vậy, Huyết Thần Kinh của Huyết Thần Bảo, đều có thể đoạt lấy tu vi và tinh khí của người khác, hóa thành tu vi bản thân.

Tuy nhiên cắn nuốt nguyên thần của người khác dựa vào tâm pháp như huyết ma nguyên hồn đại pháp lại không thể làm dược. Theo Phượng Yên Nhu được biết, chỉ có nguyên thủy vạn hóa quy nguyên kinh của nguyên thủy ma tông mới có thể làm được.

“Tâm pháp này của ta tên là Di La Thiên Hỗn Nguyên chân kinh!”

Diệp Húc cười nói: “Phượng cô nương muốn học không?”

Phượng Yên Nhu vừa mừng vừa sợ lập tức lắc đầu nói: “Đây là tâm pháp sư môn, ta làm sao học được? vẫn là thôi đi, miễn cho sư huynh bị sư môn bề trên trách phạt…”

“Đây là tâm pháp trong ngọc lâu của ta, ta muốn truyền cho ai liền có thể truyền nha.”

Diệp Húc vươn một ngón tay, chỉ ra nhẹ nhàng điểm vào mi tâm của nàng, đem Di La Hỗn Nguyên chân kinh áo nghĩa truyền qua hết thảy, cười nói: “Tu vi của ngươi càng cao, đối với ta hỗ trợ càng lớn. Nếu tu vi của ngươi đủ mạnh, cơ hội giúp đỡ ta cũng rất nhiều.”

Hắn huy tay áo một cái, đem mười khối mãnh vỡ nguyên thần của Hạ Tùng Giang lấy ra cười nói: “Phượng cô nương, ngươi luyện hóa hết thảy những mãnh vỡ nguyên thần này đi. Nhưng mảnh vỡ nguyên thần này, không sai biệt lắm sẽ cho ngươi bước nhập vào tam dương cảnh, thậm chí tu vi vượt qua nhị tỷ Khổng Tước.”

“Sư huynh, đây là ngươi dùng mệnh đổi lấy…”

Phượng Yên Nhu còn muốn chối từ, Diệp Húc đã không cho nàng phân trần, hết thảy nhét vào trong tay nàng cười nói: “Đây là ngươi nên được, nếu không có ngươi bày ra cấm chế thật mạnh, ta cũng đừng mơ tưởng chặt đứt cái đuôi vị nguyên thần kỳ cao thủ Hạ gia kia! Phượng cô nương, ngươi sau khi tiến vào tam dương cảnh, liền bày ra diệt thần đại cấm, đem thần thức của một người gạt bỏ dùm.”

Hắn tế khởi một đại đỉnh, chỉ thấy bên trong đại đỉnh chín đại nguyên đan đan phong ấn chín đại nguyên thần. Trong đỉnh có một quái vật lớn, côn minh dài tới hơn mười dặm.

Đầu côn minh này là do Diệp Húc một kém chém đầu của nguyên thần Hạ Tùng Giang, ước chừng chiếm hai phần tu vi của nguyên thần Hạ Tùng Giang, chất chứa linh lực vô cùng khủng bố.

Phượng Yên Nhu không hề chối từ, trịnh trọng gật đầu, coi như thực lực của nàng trước mắt cũng không thể bày ra diệt thần đại cấm hùng mạnh được. Cho nên cũng không thể gạt bỏ được thần thức của đại vu tam thần cảnh trong mảnh vỡ nguyên thần thật lớn này.

Mảnh vỡ nguyên thần bị Diệp Húc phong ấn nhiều con côn minh, tất cả đều trợn mắt nhìn Phượng Yên Nhu nói “nữ ma đầu” “nữ ma đầu” không ngừng.

“Ta là người tốt, không phải nữ ma đầu, ngươi mới là người xấu!” Phượng Yên Nhu nhỏ giọng nói, giải thích với bọn họ.

Diệp Húc lắc đầu bật cười, để cho nàng đi vào trong Di La Thiên địa tháp của mình tu luyện, nhanh chóng đem những mảnh vỡ nguyên thần này luyện hóa, tiến vào tam dương cảnh.

Phượng Yên Nhu đi vào trong thiên địa tháp của hắn, trong lòng nhảy loạn: “Ta nếu như tu luyện tới tam dương cảnh, chẳng phải nói, tu vi của ta và nhị tỷ ngang hàng sao? Ta nguyên tưởng đời này đều không thể vượt qua nhị tỷ được…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.