Thanh Hiên
Vương phi lộ ra thần sắc đồng tình, thở dài nó: Phủ Chủ nén bi thương,
Thiên Giới ta mặc dù có vài tên đạo chích, nhưng những người chính nghĩa quang minh chính đại như ngươi vẫn còn rất nhiều, tự nhiên sẽ chủ trì
công đại cho phủ chủ.”
Diệp Húc không khỏi có hảo cảm lớn đối với vị Thanh Hiên Vương phi dung
mạo xấu xí này, thầm nghĩ: Quả nhiên là mẹ nào con nấy, Phó Tây Lai Phó
huynh là một người cơ linh xảo trá như vậy, chỉ có Thanh Hiên Vương phi
nữ trung hào kiệt bực này mới có thể dạy dỗ được ra!
Yêu Thần Vương cùng Thuỷ tổ Thần Vương nghe thấy hai người đối thoại, cơ hồ thổ huyết: Vận mệnh của tiểu tử này đen đủi sao? Lúc hắn giết thần
tử chúng ta, bốn phía đánh cướp, vinh quanh leo lên đệ nhất nhân bảng
Truy Nã, tại sao không có nhớ tới vận mệnh của mình đen đủi vậy?
La Thiên Thần Tôn, chúng ta đã có thời gian rất lâu chưa giao thủ đi?
Đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười to già nua truyền tới, Diệp Húc trong
nội tâm rùng mình, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một tòa đài sen ở bên
trong thần quang bay lên, có thanh âm leng keng, loại thanh âm này chính là đạo âm, làm cho người ta nghe xong có một loại cảm giác như ngộ đạo, rất là thần bí, rất là êm tai.
Đại Già Thần Vương?
Bên trong đài sen, một vị lão nhân tóc trắng xoá ngồi xếp bằng, giống
như một Phật Đà, quanh thân Thần Văn bao phủ, sau lưng hóa thành một
Phật tổ, ngàn cánh tay, có nhặt hoa mỉm cười, có tay nắm bình ngọc, có
nắm giữ hàng ma xử, có nắm phất trần, có hóa thành pháp ấn, thiên thủ
thiên bảo, rất là rung động nhân tâm!
Diệp Húc từng nghe qua vị Đại Già Thần Vương này, nghe đồn ở Cửu Thiên
Thần Giới Phật môn, thực sự không phải là chính thống, chỉ có phật môn
bên trong Phật gia Tam Thập Tam Thiên khư, mới là chính thống từ trước
thời Viễn Cổ đại lưu truyền tới nay, bất quá Phật môn giáo lí sớm đã sửa đổi thay thế, đổi thành vu đạo, thích ứng cái thế giới mới này.
Đại Già Thần Vương mặc dù không có tu luyện chính thống Phật hiệu, nhưng dựa vào ngộ tính bản thân siêu nhiên, vậy mà đi ra một con đường của
chính mình, tôn chính mình là Phật tổ, tu thành Thần Vương Phật Đà đạo
quả, rất cao minh!
Đột nhiên lại có một thanh âm truyền đến: Chính nghĩa thì được ủng hộ,
Thanh Hiên Phủ Chủ, phu phụ các ngươi trợ trụ vi ngược, vậy mà làm bạn
với hạng ma đầu cùng hung cực ác như Diệp phủ chủ, lão hủ cũng không
chịu được, rất muốn lãnh giáo một chút! Diệp Húc theo tiếng nhìn lại,
chỉ thấy mở miệng lại Thái La Tôn Vương, vị lão nhân này từng ở trên
Thiên Hải, đã từng giao thủ với cùng Yêu Thần Vương, Tạo Hóa Thần Vương, chỉ là Diệp Húc không biết mục đích khi đó của hắn là gì.
Bất quá nghĩ đến Thần Tử của vị lão Thần Vương này, Nguyên Đạo Thái Tử
là bị Diệp Húc phong ấn tu vi sau đó chết ở trong tay Phó Tây Lai, chắc
hẳn vị lão Thần Vương này cũng sẽ không nhìn Diệp Húc thuận mắt.
Yêu Thần Vương cùng Thuỷ tổ Thần Vương trong nội tâm vui vẻ, nhi tử của
Đại Già Thần Vương cùng Thái La Tôn Vương, đều là chết ở trong tay Diệp
Húc, hoặc nguyên nhân cái chết có quan hệ với Diệp Húc, có bọn hắn tương trợ, ngăn trở Thanh Hiên Phủ Chủ phu phụ cùng La Thiên Thần Tôn, xử tử
Diệp Húc dễ dàng!
Ngọc Hư Phủ Chủ, thê tử của ta ở đâu?
Đột nhiên, lại có một vị Thần Vương hiện thân, một vị Thanh y tú sĩ Lạc
Thần Thiên Phủ Lạc Thần Vương, diện mục lành lạnh, quét về phía Diệp
Húc, thản nhiên nói: Còn có Lạc Thần Sách của ta có phải rơi vào trong
tay của ngươi?
Yêu Thần Vương cùng Thuỷ tổ Thần Vương trong nội tâm lại là vui vẻ, bọn
hắn nguyên vốn đã nắm chắc thắng lợi trong tay giờ phút này lại có Lạc
Thần Vương nhảy ra, nghe ý tứ trong lời nói của hắn, phu nhân của Lạc
Thần Vương, Tử Lạc Vương phi đã rơi vào trong tay ma đầu Diệp Húc kia,
thậm chí ngay cả thần binh Lạc Thần Sách cũng bị Diệp Húc trấn áp!
Nghe nói Diệp Thiếu Bảo cùng Cực Lạc lão tổ là anh em kết nghĩa, Lạc
vương phi rơi vào trong tay của hắn, xác định vững chắc là bị thái bổ
rồi, khó trách tiểu tử này mạnh như vậy!
Thuỷ tổ Thần Vương âm thầm nhìn Lạc Thần Vương thần sắc tái nhợt, trong
nội tâm hơi có chút nhìn có chút ý tứ hả hê: Lạc Thần Vương đội cái sừng này, thật đúng là có chút vui vẻ nha!
Ha ha, thật sự là náo nhiệt, Cửu Thiên Thần Giới chúng ta, đã rất lâu không có náo nhiệt như vậy rồi.
Lại có một vị lão Thần Vương phiêu nhiên bay lên, nhưng lại một lão nhân run rẩy, những Thần Vương khác xuất hiện, đều mang theo thần binh của
mình, mà vị lão nhân này hai tay lại trống trơn, lưng hơi còng xuống, so La Thiên Thần Tôn cùng Thái La tôn Vương còn muốn lộ ra vẻ già nua hơn, cho người ta một loại cảm giác không màng danh lợi không hỏi thế sự.
Chư vị Thần Vương nhìn thấy vị lão nhân này, trong nội tâm đều rùng
mình: Thái Hư Thần Vương cái lão quái vật cũng muốn nhúng tay tham gia
náo nhiệt sao? Cái lão quái vật này đã hơn văn năm rồi chưa ra tay, cho
dù là lúc Thiên Đế đối phó người nọ, hắn cũng trốn ở bên ngoài Cửu
Thiên, bên trong Thái Hư thần phủ, chưa từng ra tay. Thậm chí có người
truyền thuyết, hắn bế quan vạn năm, là vì đột phá, tu thành Đế Quân, còn có người truyền thuyết hắn đã tu thành Đế Quân!
Lão nhân này nhảy ra, đến tột cùng ý định tương trợ phương nào?
Chẳng lẽ Thiên Hậu còn chưa chết, cuộc chiến đoạt Đế Vị đã triệt để bùng phát rồi sao?
Còn có Thần Vương ngo ngoe muốn động, trong mắt tinh quang bạo phát, tâm tình có phần không bình tĩnh, thầm nghĩ: Ngọc Hư Phủ Chủ vừa xuất hiện, liền đem thế cục quấy đến loạn như vậy, những lão quái vật nguyên vốn
ẩn nhẫn cũng trở nên kìm nén không được, chẳng lẽ là Thiên Hậu bày mưu
đặt kế? Hay là bản thân hắn có ý định muốn vấn đỉnh Đế vị đây?
Diệp Húc ngang trời xuất thế, vừa xuất hiện liền bày ra Thần Vương chiến lực, dẫn động rất nhiều Thần Vương, khiến cho bọn hắn coi trọng, thậm
chí vì hắn hữu ý vô ý ảnh hưởng xuống, sắp bộc phát ra một hồi Thần
Vương đại chiến, lúc này có phải là âm mưu hay không, cũng không ai rõ
ràng nữa!
Tạo Hóa Thần Vương cùng Tạo Hóa Vương phi cũng hiện thân hình, nhìn về
phía Chư Thiên Thần Vương, liếc nhau, cùng nhìn ra lo sợ cùng bất an
trong lòng nhau.
Diệp Húc cố ý tìm Đế tử mộc, bọn hắn liền biết rõ cử động này của Diệp
Húc tất nhiên là vì nịnh nọt Thiên Hậu, thuận tiện chiếm cứ một chỗ cắm
dùi trên Triều Hội, tiếp cận Thiên Hậu nương nương, để cho Đàm Tổ Thần
Vương đánh lén, lúc ấy hai người còn nghĩ rằng kế sách này hoàn toàn
chính xác rất tinh diệu. Chỉ là người tính không bằng trời tính, đột
nhiên lại nhảy ra Thuỷ tổ Thần Vương cự đầu bực này, lại có Yêu Thần
Vương, La Thiên Thần Tôn, Thanh Hiên Phủ Chủ, Đại Già Thần Vương, Thái
La tôn Vương, Thái Hư Thần Vương các loại … mỗi một lão quái vật xuất
hiện, cục diện phức tạp, Thần Vương đại chiến, hết sức căng thẳng!
Tạo Hóa Thần Vương phu phụ thậm chí có một loại cảm giác sóng gió sắp
sửa xảy ra rồi, một trận chiến này nếu bị kíp nổ, khẳng định phải giết
tới long trời lỡ đất, phá nát thiên đô, do đó Chư Thiên Thần Vương hết
thảy vạch mặt, diễn biến thành một hồi chiến đấu tranh đoạt đế vị thảm
thiết vô cùng!
Tạo Hóa Vương phi mang bộ mặt sầu thảm, nhỏ giọng thầm nói: Ta sớm nghe
nói Ngọc Hư Phủ Chủ là một loại côn trùng có hại, đi đến đâu thì cái
chết tới đó, nguyên lai còn có chút không tin, hôm nay nhưng có chút tin rồi, thằng này đi tới đế cung, xem ra phải chết một nhóm lớn Thần Vương mới có thể bỏ qua rồi...
Đích thật là côn trùng có hại.
Tạo Hóa Thần Vương đối với thê tử có chút đồng ý, gật đầu nói: Thằng này thật là vị kia chuyển thế sao? Ta xem có chút không giống, vị kia tiêu
sái lạnh nhạt bực nào chứ, sau khi chuyển thế như thế nào sẽ biến thành
một mầm tai họa như vậy, vô luận đi đến nơi nào đều phải chết một mảng
lớn...
Tạo Hóa Vương phi ánh mắt chớp động, thấp giọng nói: Đợi tí nữa đại chiến bộc phát, chúng ta chi bằng cũng ra tay.
Tình hình bây giờ cực kỳ vi diệu, chỉ cần có một người động tất cả Thần
Vương ở đây đều sẽ động thủ, thậm chí nói không chừng ngay cả Đế Quân
cũng sẽ tham dự trong đó!
Chư Thiên Thần Vương bình thường đều có ân oán, cái này chính là một cơ
hội đại tẩy trừ, đã không còn quan hệ tới Diệp Húc nữa rồi, không ai có
thể kiềm chế được trong cuộc chiến đấu lớn như vậy. Đến lúc đó, sẽ không biết bao nhiêu vị Thần Vương trong chiến đấu mà vẫn lạc, thậm chí ngay
cả Thương Thiên đế cung cũng bị san thành bình địa!
Chuyện cho tới bây giờ, Chư Thiên Thần Vương đều đang do dự, chuyện này
đối với việc tranh đoạt đế vị trong tưởng tượng của bọn họ có khác biệt, thế cho nên đủ loại bố trí của bọn hắn hoàn toàn vô dụng, đều có chút
cảm giác trở tay không kịp.
Chỉ có Diệp Húc như cũ là một bộ không sao cả, cùng ta không quan hệ,
thầm nghĩ: Chư Thiên Thần Vương, nhất định sẽ có một hồi đại chiến, bất
quá không phải hiện tại, hiện tại Chư Thiên Thần Vương chỉ là nhất thời
cao hứng mà thôi, cũng không phải là đã đến thời điểm chân tướng phơi
bày. Bởi vì nếu như khai chiến, chỉ tiện nghi cho Thiên Hậu. Hiện tại
Thiên Hậu nắm giữ triều chính, nàng đoán chừng cũng không muốn chứng
kiến Thần Vương đại chiến, nếu như khai chiến, lực khống chế của nàng
đối với Chư Thiên Thần Vương Đế Quân sẽ hạ thấp xuống gần bằng không.
Thương Thiên Đế Tôn hoàng triều, chắc chắn chia năm xẻ bảy, nàng vất vả
duy trì cục diện tốt, cũng sẽ không còn tồn tại!
Diệp Húc ánh mắt chớp động, Thần Vương đại chiến nhìn như hết sức căng
thẳng, chỉ cần bộc phát, hắn là người thứ nhất chết tại chỗ, nhưng tình
huống trước mắt lại không có một Thần Vương nào dám can đảm động thủ
trước.
Thiên Hậu mới vừa rồi không có ngăn cản ta cùng với Thuỷ tổ Thần Vương
chiến đấu, lấy lòng ta, giờ phút này trong nội tâm nhất định đang âm
thầm hối hận, lúc này đây, nàng tất nhiên sẽ ra mặt!
Đối với cách nghĩ của Thiên Hậu nương nương, Diệp Húc đã tính sai lầm
một lần, Thiên Hậu nương nương vì muốn gõ hắn, lại để cho hắn an phận,
cho nên không có ra mặt ngăn cản chiến đấu giữa hắn và Thủy Tổ Thần
Vương.
Bất quá lần này, Diệp Húc lại suy đoán thành công, Thiên Hậu nương nương nếu không ra mặt ngăn trở, thậm chí ngay cả nàng cũng bị cuốn vào trong chiến đấu, bỏ mạng trong vòng vây của Chư Thiên Thần Vương thậm chí là
Đế Quân!
Diệp Thiếu Bảo tiểu tử này, thực không làm bổn cung bớt lo...
Bên trong Kim Giám Bảo Điện, Thiên Hậu nương nương cũng không khỏi nhức
đầu, Diệp Húc gây ra tràng diện lớn như vậy, cơ hồ khiến Chư Thiên Thần
Vương bộc phát đại chiến, quả thực đã làm rối loạn tính toán của nàng.
Chư Thiên Thần Vương lần này nếu quả thật đại chiến, tất nhiên quấy rầy
bố trí trùng trùng điệp điệp của nàng, làm cho thế cục mà lúc trước nàng đã tân tân khổ khổ bố trí ra bị sụp đổ tan rã, rơi vào bị động, thậm
chí nàng dám khẳng định, Chư Thiên Thần Vương sau khi đánh chết Diệp
Húc, thứ hai muốn đối phó chính là nàng!
Thiên Hậu Bất Tử, Chư Thiên Thần Vương khó có thể an tâm.
Chư quân, các ngươi là muốn khi dễ quả phụ như bổn quân sao?
Bên trong Kim Giám Bảo Điện, rốt cục truyền đến thanh âm của Thiên Hậu
nương nương, lãnh lãnh thanh thanh, có chứa một ít u oán, thở dài nói:
Tiên đế băng hà, các ngươi đều là Thiên Triều trọng thần, tự nhiên phải
cùng nhau trông coi, chờ đợi hạ nhiệm Thiên Đế. Hôm nay các ngươi đánh
đập tàn nhẫn, làm cho triều hội lần này hủy hoại chỉ trong chốc lát, đế
cung cũng bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, đây quả thật là tâm nguyện của các ngươi sao?
Thân ảnh của nàng phiêu nhiên bay ra khỏi Kim Giám Bảo Điện, lệ tư tự
nhiên, lại làm cho nhật nguyệt ảm đạm, ngôi sao không ánh sáng, mỹ mạo
có một không hai thiên hạ, không người nào tim không đập thình thịch.
Chư quân, dừng tay đi, hết thảy đợi tới trên Triều Hội.
Giọng nói của nàng nhu hòa, không giống như là Thiên Hậu của Thiên Đế,
mà là một người con gái yếu ớt, đặt mình ở vị trí yếu nhược.
Nương nương phân phó, không dám không theo?
Chư Thiên Thần Vương cười ha ha, riêng phần mình thi lễ với Thiên Hậu, lập tức tán đi.
Thiên Hậu nương nương ánh mắt rơi vào Diệp Húc, giống như cười mà không
phải cười nói: Quang Chính Đại Phu, trong đế cung, ngươi còn không có
nơi để dừng chân nhỉ, liền ở tại Ngọc Thanh điện bên cạnh Kim Giám Bảo
Điện đi. Ngươi nên đi lại đế cung nhiều nhiều để trò chuyện với bổn
cung.”
Diệp Húc vội vàng đồng ý.
Thằng này quá biết gây náo loạn, ở bên cạnh bổn cung, xem hắn còn có thể gây sóng gió khắp nơi được không? Thiên Hậu nương nương nhẹ nhàng thở
ra, thầm nghĩ.