Gặp nhau luôn luôn ly biệt, Diệp Húc ở thế giới Vu Hoang chỉ dừng lại hơn một tháng, bồi vợ tận tình chơi đùa, cùng bạn cũ nâng cốc nói cười
vui vẻ, hết thảy bình thản không có gì lạ, nhưng mà Diệp Húc lại cực kỳ
thỏa mãn, thực hi vọng mình có thể sống mãi như vậy.
Có một số
việc, chung quy cũng phải đối mặt, không thể trốn tránh, cũng không có
chỗ có thể trốn tránh. Đợi cho thực lực của ta có thể vượt lên tất cả,
ta có thể không cần chịu bất cứ uy hiếp gì! Thần Vương uy hiếp ta, Thần
Vương chết, Thiên Hậu uy hiếp ta, Thiên Hậu cũng phải chết!
Diệp
Húc đem Diệp Kỳ, Diệp Lân choTriều Công Thiều chăm sóc, hắn cứu vớt
thương sinh, bên trong thế giới Vu Hoang không còn có địch nhân. Tương
lai con trai và con gái hắn chắc chắn vinh quang trèo lên Đại Bảo, một
người trở thành người thống trị Đại Tần, một người trở thành Tây Vương
Mẫu của Côn Luân thế giới, đều là vị trí chí cao vô thượng trong thế tục giới.
Trước đây, ta đã không làm tròn trách nhiệm của một người
cha, hôm nay ta muốn vì bọn họ dọn sạch hết thảy chướng ngại, gặp Thần
giết Thần, gặp Phật giết Phật!
Vợ chồng ba người Diệp Húc rời
khỏi thế giới Vu Hoang, khống chế thiên thuyền Dao Trì, hướng phía Thiên giới mà đi. Trong khi đó, Yêu chủ, Tuần Sư Cổ trước đó vừa tấn Vu
Hoàng đã không thể chờ đợi được nữa, bọn họ đã lần lượt tiến lên Thiên
giới.
Không xong, ta quên nói cho nhạc phụ, lão nhân gia ông ta
tuy đứng đầu ở thế tục giới nhưng lên đến Thiên giới thì không được tốt
như vậy ...
Diệp Húc ngồi ở bên trong thiên thuyền Dao Trì, trong mắt chợt lóe, thầm nghĩ: Ứng sư huynh dùng tên của hắn lừa gạt khắp nơi , lại đi cùng Cực Nhạc Lão Tổ, giờ phút này nhạc phụ nhất định sẽ bị
người khác nhận định rằng hắn là kẻ lừa đảo cùng dâm tặc. Nói trở lại,
nhạc phụ đại nhân thực lực cũng không tính là kém, hơn nữa trí mưu chồng chất, nguy hiểm nhỏ hẳn là có thể ứng phó được...
Hắn tạm thời
không nghĩ đến việc này nữa, lấy ra Hỗn Nguyên Kim Đấu, tỉ mỉ đánh giá,
chỉ thấy ma tính bên trong Kim Đấu đã mất hết, uy lực đã không còn có
thể so sánh với lúc trước nữa nhưng mặc dù như vậy nó vẫn là kiện Thần
binh nhất đẳng như trước, so với bàn cờ Thiên Cơ uy lực còn muốn mạnh
hơn vài phần.
Huyền Thiên Đại Đế tạo ra Hỗn Nguyên Kim Đấu này đâu chỉ dùng để phong ấn ma tính của mình, há lại tầm thường như vậy?
Chỉ cần sử ra Hỗn Nguyên Kim Đấu, bên trong không còn phát ra ma khí ngút
trời như trước ngược lại là kim quang chói lòa, giống như trước vẫn có
thể giam giữ vạn vật đem đối thủ nhốt vào trong Kim Đấu, đem tu vị đối
phương phong ấn trấn áp, chỉ tiếc là không có giống như trước đây, thôn
phệ tu vị của đối phương mà thôi.
Hơn nữa, Diệp Húc cảm giác được năng lực phong ấn của Hỗn Nguyên Kim Đấu so với trước đây càng thêm
mạnh mẽ, có lẽ đây là việc do Thiên Hậu tự mình ra tay, đem kim đấu tế
luyện lại một lần nữa ngăn chặn sự hồi sinh của Huyền Thiên ma thần.
Huyền Thiên ma thần tu vi thâm sâu, có thể so với Thần Vương, nhưng lại bị
Kim Đấu này trấn áp, có thể thấy được Hỗn Nguyên Kim Đấu trải qua Huyền
Thiên Đại Đế cùng Thiên Hậu hai vị cường giả lần lượt tế luyện, uy lực
mạnh mẽ khủng bố đến cỡ nào!
Huyền Thiên Đại Đế khi luyện chế Hỗn Nguyên Kim Đấu, tu vi đạt tới trình độ Đế quân, mà Thiên Hậu cư nhiên
lại có thể dễ dàng đem Huyền Thiên ma thần trấn áp, chẳng phải là nói nữ nhân này cũng đạt tới đẳng cấp Đế quân sao?
Diệp Húc trong lòng
dậy sóng, Thiên Hậu tuyệt đối không có nhu nhược giống như bề ngoài của
nàng thể hiện. Chỉ sợ đây là một vị Đế Quân có thực lực vô cùng mạnh mẽ
cộng với thủ đoạn của nàng từ trước đến nay e rằng chỉ có vài vị Đế Quân là có thể sánh được với nàng!
Nàng sở dĩ bày ra bộ dạng như ngày hôm nay,ẩn nhẫn không bộc lộ bản lĩnh, sợ là khi rơi vào hoàn cảnh bị
Chư Thiên Thần Vương vây công mình sẽ bị Đế Quân khác thừa cơ hội đánh
lén!
Nữ nhân này vô cùng giảo hoạt, Chư Thiên Thần Vương cùng Đế
Quân, có rất ít người có thể đối phó được nàng. Kiều Kiều cùng Yên Nhu
đi theo cạnh nàng, chính là của nàng nét bút hỏng, nàng lấy thê tử ta
đến uy hiếp ta, ta cũng có thể mượn này giám thị nhất cử nhất động của
nàng!
Diệp Húc phá đi kết giới Thiên giới, đi tới trước vùng biển bao la trước mắt, cười nói: Kiều Kiều, Yên Nhu, phía trước không xa
chính là Ngọc Hư Cung, lần trước ta tiến vào Thiên giới, vừa vặn rơi
xuống tại Tạo Hóa Môn, nơi đó cách nơi này không biết bao xa, đi không
biết bao lâu mới đi đến Ngọc Hư Cung.
Phượng Yên Nhu hiếu kỳ nói: Sư huynh, Thiên giới rốt cuộc có bao nhiêu rộng lớn?
Việc này ta cũng không biết.
Diệp Húc lắc đầu nói: Thiên giới chính là chín mảnh vỡ của Thiên giới viễn
cổ có địa vực cực kỳ rộng lớn. Ta vào đây đã nhiều năm còn chưa đi hết
Quân Thiên Thần giới, mà Quân Thiên Thần giới mới chỉ là một trong chín
thiên. Mà chín Thần giới so với Thiên Phần thì lãnh thổ ít hơn rất
nhiều. Ngoài Thiên Phần ra còn có Phật Môn Tam Thập Tam Thiên nơi chư
Phật ở, còn cả Thiên giới Âm Ám Diện. Những nơi này đều có thể gọi là
Thiên giới.
Phượng Yên Nhu cùng Tô Kiều Kiều không khỏi hoảng sợ, các nàng ở trong thế giới Vu Hoang thì cảm thấy thế giới Vu Hoang rất
lớn, vô bờ vô bến, không thấy đâu là điểm cuối. Bây giờ nhìn thấy Tam
Thiên thế giới, ba nghìn vũ trụ, mới cảm thấy kiến thức trước đó nông
cạn cỡ nào. Tại Thiên giới này, những kiến thức đã biết trước đó đều bị
đảo lộn.
Diệp Húc chần chừ giây lát, ho khan một tiếng, hổ thẹn
nói: Hai vị phu nhân, ở bên trong Thiên giới này, vi phu thanh danh….
Ừm, có chút không được tốt, các nàng ở cùng với Thiên Hậu, không có bao
nhiêu nguy hiểm, nhưng mà ra đến bên ngoài, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm
trùng trùng...
Tô Kiều Kiều hé miệng cười nói: Chẳng lẽ so sánh với thế giới Vu Hoang càng thêm xấu sao?
Diệp Húc oai phong lẫm liệt, nói: Vi phu tự nhiên là đứng về một phương
chính nghĩa, việc mà ta làm hết thảy đều đúng, còn lại đều là tà ma
ngoại đạo!
Phượng Yên Nhu cùng Tô Kiều Kiều nhìn nhau cười, trong lòng tự nhiên ngàn lần không tin.
Đột nhiên Dao Trì thiên thuyền kịch liệt chấn động, đột nhiên bị một cỗ lực lượng đánh úp tới, buộc thiên thuyền phải dừng lại, tiếp đó một âm
thanh truyền đến: Diệp Thiếu Bảo, ngươi rốt cục đã trở lại, chúng ta ở
đây đợi ngươi đã lâu rồi!
Phượng Yên Nhu cười khanh khách nói: Sư huynh, một phương tà ác mà huynh nói đến trả thù kìa.
Diệp Húc cười khổ, đi ra khoang thuyền thiên thuyền Dao Trì, đứng ở đầu
thuyền, Phượng Yên Nhu cùng Tô Kiều Kiều đứng ở phía sau hắn. Từ xa xa
nhìn lại, chỉ thấy một kiện Tổ Binh đang giam cầm hư không Thiên giới,
khiến cho thiên thuyền Dao Trì phải dừng lại. Mà phía dưới của món Tổ
Binh đang đứng vài vị lão giả khí vũ hiên ngang, cao thấp béo gầy đều
có, nhưng mà tất cả đều tỏ ra vẻ đạo mạo, một thân chính khí cuồn cuộn
phát tán tứ phương, tuyệt nhiên không có chút bộ dạng tà ác.
Chân Thiên Công cười lạnh một tiếng, bước lên trước một bước, điềm nhiên
nói: Diệp Thiếu Bảo, hôm nay ngươi dám mang thê tử lên thượng giới mà
còn muốn tác oai tác quái sao? Ngươi không ngờ hôm nay nơi này là nơi
phu thê ngươi chôn thây phải không!
Lục La Thắng cười lớn, lạnh
lùng nói: Ngươi thân là đệ tử Ngọc Hư Cung, ở trước mặt Thiên Hậu đặt
điều xằng bậy, đảo lộn trắng đen, sát hại Lục Tổ trong Thập Nhị Tổ của
Ngọc Hư Cung ta, còn muốn giẫm lên trên đầu chúng ta đi! Không ai có thể đắc tội chúng ta còn có thể tiêu diêu tự tại!
Diệp Húc cười ha
ha, nhìn xuống đám người Chân Thiên Công, cười lạnh nói: Chỉ bằng đám
cặn bã các ngươi? Các ngươi mười hai người liên thủ, còn bị ta liên tục
giết chết sáu người, nay chỉ còn lại sáu tàn binh bại tướng, cũng tưởng
lưu lại ta? Cũng tốt, bây giờ ở chỗ này, ta sẽ tiễn các ngươi một đoạn
đi gặp bạn già các ngươi!
Tổ Vi Hải giống như một pho tượng phật
Di Lặc, cười to nói: Diệp Thiếu Bảo, giờ đây Hỗn Nguyên Kim Đấu của
ngươi đã không còn tác dụng, mất đi chỗ dựa này, ngươi chỉ còn có Ma
Thần Chi Thể có thể vận dụng, thực lực so với chúng ta cũng không thể
lợi hại hơn được. Vì đối phó ngươi, chúng ta không phải là không có điểm dựa vào, lão phu sớm mời quần hung thiên hạ, ở chỗ này bày ra thiên la
địa võng, chỉ chờ ngươi chui đầu vào lưới, tự mình chịu chết!
Bành Tổ dáng người gầy lùn cười lạnh giơ tay nói: Chư vị sư huynh, các ngươi xuất hiện đi!
Đột nhiên, hư không kịch liệt rung động, một cổ khí tức vô cùng mạnh mẽ
truyền đến, trời đất như muốn sụp đổ, rõ ràng là bên trong có Vu Tổ
tuyệt đỉnh cao thủ đến!
Vô sinh, vô lão, vô tử! Vô Sinh Lão Tổ!
Diệp Húc nhìn đến trong hư không đi ra một pho tượng Vu Tổ, hơi thở mạnh mẽ vô cùng, kinh ngạc nói.
Vô Sinh Lão Tổ trên mặt hàm chứa tiếu ý, cười hắc hắc nói: Đúng là lão tổ ta! Diệp Thiếu Bảo, ngươi có tài
đức gì, cư nhiên xếp hạng trước lão tổ ta, thậm chí vượt qua Đàm Tổ Thần Vương, chiếm lấy ngôi vị đệ nhất? Lão tổ không phục ngươi, đã sớm muốn
cùng ngươi phân ra cao thấp!
Chân Thiên Công thần tình đắc ý,
cười nói: Vô Sinh Lão Tổ thần thông quảng đại, bài danh thứ ba trên bảng lệnh truy nã của Thiên giới, thực lực mạnh mẽ tột cùng, so với mười hai người của Ngọc Hư Cung còn muốn mạnh hơn nhiều. Diệp Thiếu Bảo, ngươi
mặc dù bài danh đầu bảng, nhưng tu vị của ngươi còn kém xa Vô Sinh Lão
Tổ!
Diệp Thiếu Bảo, đối phó với ngươi chỉ cần Vô Sinh Lão Tổ là
đã đủ rồi, nhưng mà bản lĩnh chạy trối chết của ngươi ta đã lãnh giáo
qua, vì tránh cho ngươi lần này lại đào thoát, chúng ta không những mời
Vô Sinh Lão Tổ mà còn có những vị sư huynh khác!”
Tổ Vi Hải cười ha ha, cao giọng nói: Cực Nhạc Lão Tổ, kính xin hiện thân!
Chỉ nghe một tiếng cười to truyền đến, một vị lão giả đầu bạc râu trắng,
tiên phong đạo cốt hiện than, bên cạnh Cực Nhạc Lão Tổ còn có ba người,
một đám tiên khí Phiêu Miễu, giống như viễn cổ tiên nhân bình thường.
Diệp Thiếu Bảo, ngươi làm nhiều việc ác, thế nhưng lại bài danh trước Cực
Lạc Tứ Tiên chúng ta, thật sự là tội ác tày trời, đáng chết vạn lần!
Ứng Tông Đạo cười lạnh nói: Yêu chủ ta là người thứ nhất không phục ngươi,
hôm nay ta bày ra thiên la địa võng, xem ngươi làm sao mà thoát thân!”
Phượng Yên Nhu nháy nháy mắt, trong lòng không khỏi nói thầm: Chẳng lẽ Thiên
giới cũng có người cùng cha ta trùng tên với nhau…
“Vây giết người bài danh thứ nhất trên bảng truy nã, sao lại có thể thiếu được ta Phẫn Nộ Tôn Vương?”
Lại một cỗ khí tức mạnh mẽ nữa ầm ầm lao tới, một pho tượng ba đầu sáu tay
như Đại Ma Thần buông xuống, liên tục cười vang: “Diệp Thiếu Bảo, lão tử không cần danh hiệu của ngươi, chỉ cần lấy được đầu ngươi đem đi lãnh
thưởng là đủ rồi!”
“Truy sát thiên hạ đệ nhất nhân, loại chuyện này làm sao có thể thiếu được Đà La Ni ta?”
Lại thêm một pho tượng ác tăng cười ha ha, bộ mặt dữ tợn xấu xí, hiện ra
tại giữa sân, lập tức lại có hai pho tượng Vu Tổ buông xuống, chính là
người bị Thiên giới treo lệnh truy nã Chung Kỳ cùng một pho tượng khác
cũng nổi danh tà ác không kém Vu Tổ Lý Ngư, những người đã cùng Diệp Húc ở bên trong Thiên Cơ Doanh, nổi danh lão ma đầu!
Rất nhiều ma
đầu đứng xung quanh bốn phương tám hướng, vờn quanh thiên thuyền Dao
Trì. Đám người Vô Sinh Lão Tổ thậm chí thúc dục từng kiện Tổ Binh, phong ấn hư không, chặn hết tất cả đường lui.
Diệp Húc sắc mặt không
thay đổi, đứng ở đầu thuyền, lạnh nhạt nói: “Chân Thiên Công, các ngươi
thật là to gan, dám cấu kết với cao thủ trên bảng truy nã đối phó với
ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ Thiên Hậu Nương Nương biết được sẽ trị
tội các ngươi?”
Chân Thiên vẻ mặt đắc ý, dương dương tự đắc,cười
ha ha nói: “ Thiên Hậu Nương Nương căn bản sẽ không để ý đến một người
chết, nhiều nhất chỉ răn dạy chúng ta vài câu, rồi đem cái chết của
ngươi dễ dàng quên đi! Diệp Thiếu Bảo, ngươi chỉ là một tiểu bối từ tục
giới phi thăng lên, có tài đức gì, cư nhiên có thể giẫm lên đầu chúng ta mà đi?”
Tổ Vi Hải cười hắc hắc nói: “Hơn nữa giờ đây đám người
Vô Sinh Lão Tổ cộng với mười hai người Vu Tổ cùng tru sát ngươi, Diệp
Thiếu Bảo, hôm nay ngươi có chạy đằng trời!”
Một khi đã như vậy.
Diệp Húc mỉm cười, thản nhiên nói: Các ngươi có thể động thủ.
Phẫn nộ Tôn Vương nhe răng cười, rồi đột nhiên hung hang đánh một quyền lên
trên người, đánh cho mình đến hộc máu, lập tức cả người dựng lên, sáu
tay bay lượn, vô số nắm tay nện xuống, sinh sôi nảy nở không ngừng!