Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 228: Chương 228: Uy của nguyên công






Nghĩ tới đây, dh lúc này tế khởi thiên cổ bảo tràng, hơi hơi run run. Hơn sáu trăm kim tàm bốn cánh bay ra, giống như một đóa kim vân, xèo xèo kêu lên, chui vào trong nước biển.

Kim tàm ở trong nước cũng có thể phi hành, tốc độ cực nhanh.

Dh lúc này nhìn theo ánh mắt của kim tàm, chỉ thấy thế giới dưới biển đặc sắc sặc sỡ, cực kỳ kỳ lạ, rất khác trên đất bằng. Thường thường không hề có vật gì bơi qua, cực kỳ dịu ngoan, nhưng lại có lúc hung mãnh cực điểm.

Còn có vô số người cá, thành đàn bơi qua bơi lại, lại có đại yêu tu luyện thành tinh, đột nhiên mở cái miệng rộng đầy máu của mình, đem những con cá này một ngụm nuốt vào.

Những yêu vật này qua lại tự nhiên, nhanh như thiểm điện, quanh miệng phát ra yêu khí nồng đâm, phát hiện ra đám kim tàm lập tức đánh tới.

Dh khẽ mỉm cười, tâm niệm hơi động, hơn sáu trăm kim tàm liền gào thét xông lên, đem đám quái ngư bao phủ lên, ngay cả xương cốt cũng không còn lưu lại một cái.

Hắn cũng không thu hồi lại kim tàm, mà là buông thả tinh thần, khiến cho kim tàm tự do hành động, không thèm khống chế.

Đã không có hắn thao túng, những kim tàm này liền hành động theo bản năng, bất luận vật nào sống đều há mồm cắt nuốt hết thảy. Cho tất cả những cái gì có thể nhìn thấy vào trong bụng cả.

Lấy thực lực trước mắt của dh, tế khởi thiên cổ bào tràng, có thể khống chế khoảng cách hai mươi dặm. Tức là, trong vòng hai mươi dặm, đều là phạm vi hoạt động của kim tàm bốn cánh.

Không quá lâu sau, sau đầu dh dựng lên công đức kim luân tối đen như mực. Công đức kim luân của hắn là thuần túy do ác quả tạo thành, khác một trời một vực so với kim luân do thiện quả tạo thành.

Dh một bên đi trên mặt biển, không nhanh không chậm đi tới phía trước, một mặt tế khởi Đại chu thiên tinh đấu trận đồ, thu thập chu thiên tinh lực chung quanh. Tu vi khôi phục, Long Độ Phạm Biến Kim Ngọc Lâu trên đỉnh đầu hắn, dựng thẳng lên trên nhân bảo kim luân. Bên trong kim luân nổi lên một cái thiên cổ bảo tràng, lại có vài phần ý nhị xuất trần, có vẻ có chút tự tại.

Tuy nhiên ở hải vực dưới chân hắn, lại có một trường giết chóc, trong phạm vi hai mươi dặm, bất luận hải tộc nào cũng không thể chạy trốn, hết thảy bị kim tàm bốn cánh diệt hết.

Hắn đi trên dưới một trăm dặm, nhân bảo kim luân khôi phục lại bộ dạng vốn có, thậm chí còn siêu việt hơn.

“Thế giới trong biển, so với lục địa còn rộng lớn hơn nhiều, tranh đấu cũng càng thêm thảm thiết hơn trên đất bằng, sát phạt không ngừng. Trên đất bằng, vu sĩ không động thủ với phàm nhân, mà trong biển lại không có hạn chế này, những yêu vật này cắn nuốt đồng loại, quả thực là như cơm bữa.”

Hắn mượn ánh mắt của kim tàm bốn cánh mà nhìn, chỉ thấy trong đáy biển có những dãy núi nguy nga, trong núi thậm chí có động phủ di tích do tiền nhân lưu lại. Tuy nhiên những động phủ này đại đa số đã bị người cướp đoạt không ít. Còn có không ít yêu vật Hải tộc chiếm cứ trong đó, chiếm lấy đỉnh núi.

Mấy trăm kim tàm bốn cánh bay vào trong động phủ, nghiền ép qua, đại yêu tiểu yêu không lưu, nơi nào đi qua, lưu lại một phiến trắng tinh, không còn một ngọn cây cọng cỏ.

Trong động phủ này cũng có vu bảo do đại yêu hải tộc luyện chế, sưu tầm tài liệu, thấp hơn vu bảo, dh để cho kim tàm trực tiếp ăn sạch. Tài liệu hắn để mắt tới mới cho kim tàm thu hồi ném vào trong ngọc lâu của mình.

Lần này hắn thông minh hơn chút, không để của cải của mình ở tầng thứ nhất ngọc lâu mà để bên trong gian tầng thứ hai.

Một ngày sau, dh tu vi đã khôi phục, hạo nguyệt trên đỉnh đầu cùng công đức kim luân giao thoa rực rỡ. Ngọc lâu tọa lạc bên trong hạo nguyệt, kim quang chói mắt. Mà thiên cổ bảo tràng thì lơ lửng bên trong nhân bảo kim luân, bay tới bay lui, không ngừng được ác quả của hắn ôn dưỡng tế luyện.

“Yêu tộc trong biển nhiều như vậy, chỉ sợ nhân bảo kim luân của ta rất nhanh tu luyện tới đại thành, thuận lợi bước vào địa bảo kim luân!”

Dh trong lòng có chút vui mừng, cô đọng nhân bảo kim luân thật ra là phụ, mấu chốt trong biển của cải nhiều không đếm xuể. Hắn thu hoạch tài liệu luôn không ngừng tăng trưởng, chiếu theo tốc độ này, sớm muộn gì cũng khôi phục lại như cũ, thậm chí còn muốn giàu có hơn trước kia!

Đột nhiên hắn cảm thấy một kim tàm mất đi cảm ứng, trong lòng nao nao, còn chưa kịp xem xét tình huống gì, thì lại có một kim tàm biến mất.

“Có người xuống tay diệt trừ kim tàm của ta!”

Dh giận dữ, tâm niệm vi động, thiên cổ bảo tràng từ trong nhân bảo kim luân nhảy ra rơi vào trong tay hắn. Hắn hơi hơi lay động, lập tức tất cả kim tàm từ trong mặt biển lao ra, ong ong phi hành, nhảy vào bên trong bảo tràng.

Dh tay cầm bảo tràng, phóng lên cao, ánh mắt nhìn khắp mọi nơi. Chỉ thấy phía trước ngoài mười dặm, trên mặt biển, trường hà dũng động, hạo nguyệt vận chuyển, kiếm khí tung hoành, cực kỳ chói mắt.

Hắn bay lại gần mà nhìn lại, chỉ thấy hơn mười vu sĩ đang vây quanh một vu sĩ trẻ tuổi mà chém giết, trận chiến cực kỳ thảm liệt.

Vu sĩ này hẳn là đệ tử của một môn phái ma đạo chuyên tu kiếm đạo, vu bảo tu luyện đều là phi kiếm, sắc bén vô cùng, bên trong mang theo kiếm quang âm nhu quỷ dị, làm người ta khó lòng phòng bị.

Trong đó có đủ cường giả đan đỉnh kỳ, tế khởi một đại đỉnh, trong đỉnh, kiếm quang lưu chuyển cắt lung tung, giống như một mảnh tuyết trắng. Khí tượng hoàn toàn khác với những vu sĩ đan đỉnh kỳ khác.

Vu sĩ bị bọn họ vây trong kiếm trận ước chừng hai mươi tuổi, mặc một áo dài trắng như tuyết, chân đạp mang hài, khuôn mặt như ngọc, ánh mắt ấm áp, mềm mại có thần.

Đỉnh đầu hắn dựng thẳng lên một vòng hạo nguyệt màu lam, sáng tỏ rực rỡ, chiếu rọi ánh sáng màu lam khắp bốn phía. Bên trong lam nguyệt, tọa lạc một tòa năm tầng Thương Thiên Thanh Quang Bảo Tháp, hiển nhiên là một vu sĩ chính đạo.

Vu sĩ này dáng người vừa cao lại vừa gày, giống như một cây gậy trúc, cao ước chừng hơn trượng, phía sau hiện ra một hình thể ảo ảnh thật lớn, bốn đầu tám tay, hình dáng ghê tởm. Bốn khuôn mặt đều đang phẫn giận, nghiến răng nghiến lợi, tám tay cầm lấy một kiện vu bảo, kim cương xử, mõ, linh, trống, chuông, như ý, niệm châu, phất trần.

Ảo ảnh màu lam xấu xí này hẳn là do vu pháp của hắn biến thành, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, không ngừng chấn động vu bảo, phá nát những kiếm khí đánh tới. Thậm chí ngay cả vu bảo của người khác cũng bị đánh nát dễ dàng.

Hơn vạn kiếm quang đâm thủ phòng ngự vu pháp của hắn, đánh trúng thân thể vu sĩ trẻ tuổi này. Nhưng chỉ thấy kiếm quang đều bị phá nát, giống như đánh vào một vách tường đồng chắc chắn vô cùng. Những phù văn đột nhiên xuất hiện trên người vu sĩ này, lập tức khôi phục lại nguyên trạng.

Thân thể hắn, vô cùng kiên cường, thậm chí còn hơn dh không biết bao nhiêu lần.

Dh thậm chí nhìn lại, một cường giả đan đỉnh kỳ, tế luyện đan đỉnh tính thu vu sĩ này vào trong đỉnh, muốn luyện chết hắn. Nhưng bị bàn tay của hắn trấn trụ, cứng rắng đập nát đan đỉnh này, thong dong thoát vây.

Lực lượng thân thể của hắn không ngờ mạnh mẽ vô cùng, lực lượng đơn thuần cũng có thể so với một giao long. Thậm chí ngay cả đan đỉnh của cường giả đan đỉnh kỳ, đối với hắn cũng không có cách nào.

“Cửu chuyển nguyên công!”

Dh trong lòng nhảy loạn, đây tuyệt đối là cửu chuyển nguyên công, hơn nữa so với nguyên công của hắn thì cảnh giới còn cao hơn, hẳn là tâm pháp tầng thứ hai.

Lấy tu vi hạo nguyệt kỳ quét ngang một đám vu sĩ tu vi cao thâm hơn hẳn hắn, cảnh tượng này dh quen thuộc vô cùng.

Hắn cũng từng dựa vào cửu chuyển nguyên công mà đại sát tứ phương.

“Chân nguyên màu lam? Nói như vậy người này đã luyện cửu chuyển nguyên công cuốn thứ hai, tu luyện tới ngũ chuyển!” dh ánh mắt chớp động, trong lòng có chút tò mò, cửu chuyển nguyên công cuốn thứ hai tu luyện tới ngũ chuyển, cần chân nguyên khủng bố vô cùng. Không biết vu sĩ trẻ tuổi này làm thế nào mà tu luyện được tới cảnh giới này.

“Nói vậy hắn cũng có một loại tâm pháp nâng cao tu vi rất nhanh! Người này là kình địch, không phải vu sĩ tầm thường.”

Người vu sĩ trẻ tuổi này mặc dù bị nhốt bên trong kiếm trận nhưng vẫn lững thững cười lạnh nói: “ Các vị sư huynh của Dân Giang kiếm phái, xem ra thủ đoạn của ma đạo các ngươi cũng thường thôi! Nếu các ngươi không có thủ đoạn nào khác, tiểu đệ đành phải tiễn các ngươi thượng lộ bình an rồi.”

Một vị trưởng lão Dân Giang kiếm phái tức giận tới phát run người, cười giận nói: “La Tế Xuyên, ngươi thân là đệ tử của Tiểu Quang Minh Thánh Địa. Chính là đại phái chính đạo, ức hiếp một môn phái nhỏ như Dân Giang kiếm phái chúng ta, cũng không sợ mất thể diện của Tiểu Quang Minh Thánh Địa sao?”

Một trưởng lão của Dân Giang Kiếm phái khác cũng mặt đầy giận dữ nói: “Dân Giang kiếm phái ta cùng Tiểu Quang Minh Thánh Địa của các ngươi không oán không cừu, tất cả mọi người đều tới Hải Ngoại Tiên Các, ngươi vì sao lại vô duyên vô cớ giết đệ tử chúng ta?”

Dân Giang kiếm phái là một môn phái nhỏ trong cảnh nội Đại Đường. Trong giáo phái cũng không có mấy món vu bảo cấp trấn giáo. Lần này hai vị trưởng lão mang theo đệ tử xuống núi, chuẩn bị đi Hải Ngoại tiên các, nào biết trên Quỳnh Hải lại gặp phải La Tế Xuyên, không nói một lời liền hạ sát thủ, liên tục tru sát vài tên đệ tử.

Chư vị vu sĩ của Dân Giang kiếm phái dưới kinh sợ, mới bày ra kiếm trận vây khốn hắn.

La Tế Xuyên cười ha hả, điềm nhiên nói: “Ma đạo yêu nghiệt, mỗi người gặp được thì nên giết! Ma đạo các ngươi, táng tận thiên lương, chết chưa hết tội. La mỗ lần này xuống núi du lịch, đó là muốn kiến thức được cái gì gọi là tinh anh Ma Đạo tam cung lục phái bảy mươi hai thế gia. Giết các ngươi chỉ có thể là luyện tập một chút, làm quen vu pháp mà thôi.”

Hắn nhảy lên ngàn vạn kiếm quang, lắc mình đi vào bên cạnh một vu sĩ Dân Giang kiếm phái. Một chưởng làm cho trường hà bên trên đỉnh đầu vu sĩ Hỗn Nguyên kỳ chấn vỡ, ngọc lầu vỡ tan, cứng rắn chụp tử đối phương.

Phẫn nộ minh vương phía sau hắn nhảy lên, thẳng xâm nhập vào kiếm trận. Minh Vương giơ lên một cái đại mõ dài hơn trượng, đánh nát đầu một vu sĩ Hạo Nguyệt kỳ, lập tức tế khởi niệm châu, đè vào cổ một đệ tử Dân Gian kiếm phái, cứng rắn ép chết hắn.

Phẫn Nộ Minh Vương lay động kim linh, thanh âm thanh thủy, trấn cho một vu sĩ khác ngã xuống, kim cương xử hạ xuống, đánh nát hắn.

Hắn liên tục giết mấy người, xuất nhập vào kiếm trận như đi vào nơi không người, muốn giết liền giết. Cho dù là cao thủ đan đỉnh kỳ Dân Giang kiếm phái cũng không có cách nào khác.

Thân thể hắn, được cửu chuyển nguyên công tôi luyện mạnh mẽ vô cùng, gần như có thể dẹp ngang một kiện trấn giáo cấp vu bảo. Bình thường vu bảo, thậm chí đan đỉnh đều không thể đả thương hắn.

Mà vu pháp của hắn tên là Đại Phẫn Nộ Minh Vương Quyết, cũng là tuyệt học truyền lại đời sau ở Tiểu Quang Minh Thánh Địa, nó phối hợp với cửu chuyển nguyên công, uy lực vô cùng lớn. Môn vu pháp này dung nhập vào thân thể La Tế Xuyên, thậm chí có thể làm cho hắn hóa thân là Phẫn Nộ Minh Vương!

Mọi người Dân Giang Kiếm Phái, đều lui về phía sau tránh né, kiếm quang bay loạn, không thể vây khốn được hắn.

“Hai kim tàm bốn cánh vừa rồi hẳn là cổ trùng của vu sĩ Ngũ Độc giáo nuôi dưỡng sao?”

La Tế Xuyên cười ha hả, ngạo nghễ nói: “Dựa vào cổ trùng cũng muốn đánh lén ta? Còn không phải bị ta giết hết thảy sao? Nhưng các ngươi là ma đạo, chia năm bè bảy mảng. Cổ trùng của người Ngũ Độc giáo nọ bị ta giết chết, cũng không dám xuất đầu cho các ngươi!”

“Hóa ra ngươi là người giết chết kim tàm bốn cánh của ta.”

Trên không trung đột nhiên truyền tới một thanh âm không mặn không nhạt. La Tế Xuyên nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên áo lam đang đứng giữa không trung, trên mặt không chút thay đổi nhìn hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.