Độc Bộ

Chương 130: Chương 130: Cố ý!




"Là người nào?" Tích Mễ lập tức hỏi, nàng rất muốn biết là ai nhàm chán đến như vậy, mỗi sạp chỉ cần ăn một phần, cho dù ăn có nhiều hơn cũng chỉ được một con dấu.

Thêm nữa, không ngờ người này có thể ăn nhiều thịt nướng như vậy, mấy chục phần thịt nướng a, thậm chí có thể hơn năm mươi phần, mặc dù mình cũng có thể nuốt trôi, nhưng số lượng này quả thật khiến nàng há hốc mỏ.

"Chính là thiếu niên luôn ngồi lỳ chỗ này, từ lúc bắt đầu hắn đã ở đây, ăn một mạch, ăn sạch thịt nướng của ta." Lão bản nhìn về vị trí Bộ Tranh vừa nãy còn ngồi.

"Vừa mới ngồi ở đây, tên tiểu tử kia sao?" Tích Mễ phản ứng có chậm thì cũng có thể biết, thiếu niên đó chính là Bộ Tranh, chỉ bằng hai điều kiện vừa mới ngồi đây và ăn một mạch, cũng chỉ có Bộ Tranh là phù hợp.

Thời điểm vừa mới đến, nơi này tựa hồ chỉ có một mình Bộ Tranh, mà đồng thời, hắn là người ăn thịt nướng cuối cùng rời đi.

"Là hắn sao?" Thượng Quan Tiểu Muội chỉ vào Bộ Tranh còn đang ở sạp bên cạnh nói, tuy rằng nàng cơ hồ khẳng định chính là Bộ Tranh, nhưng tin tức này có chút chấn động, khiến nàng không thể không xác nhận.

"Ừ, chính là hắn." Lão bản gật gật đầu.

"Vậy giờ phải làm sao, không có gì cho ta ăn sao?" Tích Mễ hỏi.

"Chỗ của ta không còn, ngươi đến nơi khác ăn đi." Lão bản lắc đầu nói.

"Vậy con dấu của ngươi thì sao?" Tích Mễ hỏi, đây mới là điểm mấu chốt nhất, nếu như không có con dấu này, nàng không thể đi tới khu vực màu đỏ.

"Ngươi không ăn, ta không thể cho ngươi." Lão bản tiếp tục lắc nói.

Tình huống thật trớ trêu, Bộ Tranh ăn hết đồ ăn, khiến cho lão bản không thể cung cấp thức ăn cho người dự thi khác, mà không ăn thì không có con dấu, chẳng khác nào những người đến sạp này ăn sẽ không có con dấu.

Tích Mễ cùng những người theo đuôi nàng sẽ không có con dấu, Tích Mễ là người tới chỗ này trước, những người khác đều đang ở phía sau.

Sau khi Tích Mễ nghĩ tới vấn đề này, nhất thời trầm mặc, nàng suy nghĩ, Bộ Tranh có phải là cố ý ăn sạch thức ăn khiến cho bọn nàng không cách nào đạt được toàn bộ con dấu, như vậy, chỉ cần hắn ăn hết toàn bộ là hắn sẽ giành chiến thắng.

Nhưng mà, điều này tựa hồ hơi hư cấu, bởi vì sau khi ăn nhiều thịt nướng như thế, còn có thể ăn thêm đồ ăn khác, điều này cho dù nàng là đương kim đại vị vương cũng cảm thấy khó khăn, đã có thực lực tranh giành vị trí đại vị vương, hắn hà tất phải làm điều thừa này.

"Làm sao bây giờ?" Tích Mễ hỏi.

"Việc này chỉ có thể hỏi lão bản của ta, hỏi ngài ấy phải giải quyết tình huống này như thế nào?" Lão bản kia nói, hắn chỉ là chủ sạp, không phải chủ sự hoạt động này, người chủ sự chính là người có quyền cao nhất ở đây, mà lão bản chính là thủ hạ của ngươi này.

"Vì sao ta phải đi hỏi, ngươi hỏi đi, dù sao hiện tại không có việc gì làm, ta còn phải tìm tiểu tử đó tính sổ." Tích Mễ chỉ vào lão bản kia, lưu lại một câu, rồi đi tranh cãi với Bộ Tranh ở bên cạnh.

"Tiểu tử, ngươi có ý đồ gì?" Tích Mễ đi tới trước mặt Bộ Tranh, vỗ mạnh vào mặt bàn.

"Khụ khụ... Ý đồ gì là sao?" Bộ Tranh đang ăn, bị Tích Mễ làm giật mình mắc nghẹn, sau khi uống một hớp nước mới chậm rãi hỏi lại.

"Vì sao ngươi ăn sạch thịt nướng của sạp đó?" Tích Mễ chỉ vào sạp thịt nướng bên cạnh, mà Thượng Quan Tiểu Muội hiện tại đang dùng ánh mắt tò mò nhìn Bộ Tranh, nàng cũng rất muốn biết lý do, việc này tựa hồ rất vô lý, rõ ràng là chỉ cần ăn một phần là đạt yêu cầu.

"Cái gì, tiểu tử này ăn sạch thịt nướng của sạp kia sao?"

Ngay lúc Tích Mễ đang chất vẫn Bộ Tranh, tên to con nói chuyện với Bộ Tranh lúc trước cũng xuất hiện, hắn vốn cũng là đến ăn thịt nướng, muốn nhanh chóng đạt con dấu, nhưng nhận được kết quả là hết sạch, mà khi hắn còn chưa kịp hỏi vì sao, Tích Mễ ở bên cạnh đã đưa ra đáp án.

"Không phải chính ngươi nói phải ăn hết tất cả mới được tiến vào khu vực màu đỏ sao." Bộ Tranh nhìn tên to con nói.

"..., ý của ta là ăn toàn bộ một lần, mỗi sạp ăn một phần, cũng không phải nói là ăn bằng hết, ngươi ăn hết, người khác tính sao giờ." Tên to con có chút á khẩu, bất quá lúc này ánh mắt hắn nhìn Bộ Tranh không còn chút khinh thị nào, có thể ăn hết đồ ăn của sạp kia, vậy tối thiểu cũng phải mấy chục phần đồ ăn, nhìn Bộ Tranh bây giờ vẫn còn sức chiến đấu, tuyệt đối đáng gờm.

"...: Bộ Tranh trầm mặc một hồi, sau đó nói một câu :" Quên đi, dù sao cũng không mất tiền..."

Uy uy, lúc này không phải là lúc ngươi nhảy dựng lên mắng to bản thân mình ngu ngốc, lại một mực ăn hết một sạp, không phải là nên như thế sao?

Tích Mễ thầm nghĩ trong lòng, tại sao tiểu tử này phản ứng bình thản như vậy, chẳng lẽ nói, hắn vốn là cố ý ăn hết đồ ăn, khiến cho các người nàng chỉ có thể dừng lại ở đây sao?

" Điều đó không có khả năng, hắn có thể ăn sạch một sạp, nhưng lại ăn hết toàn bộ, điều này tựa hồ khó khăn hơn các người rất nhiều." Thượng Quan Tiểu Muội lắc đầu nói, đạo lý này phỏng chừng tất cả mọi người đều hiểu được, cho nên vừa nói liền hiểu, nhưng vấn đề là không nhất định có người sẽ chú ý tới, bình thường mọi người đều chỉ chú ý đến con đường của mình, lợi ích của mình mà thôi.

"Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?" Tên to con nói.

"Cho người đi tìm Dư trưởng lão rồi, ngài ấy là chủ sự lần này." Tích Mễ nói, loại chuyện trớ trêu này, tự nhiên là để cho người tổ chức đau đầu đi.

"Chúng ta thì..."

"Đương nhiên là tiếp tục ăn." Tích Mễ nói, ngồi xuống bên cạnh Bộ Tranh, cầm một phần thức ăn bắt đầu chén, mà lúc nàng ăn, Bộ Tranh đã tiếp tục có thêm một con dấu.

Vào lúc này, Tích Mễ muốn so đấu với Bộ Tranh, theo sát Bộ Tranh, vừa vặn các sạp Bộ Tranh chọn ăn thì nàng chưa đến ăn qua.

Hiện tại nàng so chính là tốc độ, nếu là so sức ăn, Bộ Tranh đã ăn nhiều như vậy, nàng không có khả năng so đấu, như vậy không công bình, mà tốc độ ăn cũng là phương diện nàng coi trọng.

Chỉ có điều nàng nhận ra, tốc độ của nàng chỉ có thể đuổi theo bước chân của Bộ Tranh, không thể vượt qua Bộ Tranh, mặc dù nàng cũng không rớt lại phía sau, nhưng vấn đề là Bộ Tranh vốn cũng đã ăn nhiều thức ăn như vậy, nàng bây giờ hẳn là có sức ăn hơn so với Bộ Tranh, nhưng bản thân nàng lại vẫn duy trì một khoảng cách mà thôi, điều này nói lên, bản thân nàng không thể so với tên tiểu tử thoạt nhìn không có sức chiến đấu này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.