Tất cả mọi người đều thuỗn mặt ra, không ai có thể tin được những gì đang
xảy chuyện ngay trước mặt, một tên đệ tử tạp dịch bé con con lại dám
dùng Huyền Không Xa đâm Mã Linh Nhi. Bọn họ thực sự không tin vào mắt
mình nữa.
Nếu như tin tức lan rộng ra, liệu sẽ có mấy người tin tưởng. Mã Linh Nhi dù sao cũng là con gái một nhân vật lớn của Lăng Vân Tông, một nhân vật mà địa vị có thể sánh ngang với tông chủ. Có thể nói, Mã Linh Nhi chính là công chúa của Lăng Vân Tông.
Một cô công chúa lại bị tên dế nhũi không ra hồn người húc văng đi, có khả năng tàn phế.
Ai cũng có thể nghe thấy tiếng "Răng rắc" rợn người đó. Âm thanh đó
tuyệt đối là tiếng xương bị gãy. Nếu xét theo góc độ va chạm, chắc hẳn
là hai chân đã bị đâm gãy.
Sự việc này chỉ sợ sẽ làm chấn động toàn bộ Thất Tinh Quốc, công chúa Lăng Vân Tông tàn phế. . .
Thân thể Mã Linh Nhi đập mạnh xuống đất rồi bất động không còn nhúc
nhích, chẳng hiểu ả còn sống hay đã chết. Chẳng bao lâu sau, máu trên
người ả bắt đầu rỉ ra. Hiện trường tương đối thê thảm không nỡ nhìn.
"Bộ Tranh, ngươi. . . ngươi vậy mà dám. . ." Lý Lương nhìn Bộ Tranh, toàn thân run rẩy.
Hắn run rẩy không chỉ là vì mình nhìn thấy Bộ Tranh làm ra hành động nằm ngoài dự đoán của mọi người, mà còn có khả năng là bởi đang nghĩ đến,
chuyện này không khéo sẽ liên lụy đến mình. Chẳng biết chừng cha Mã Linh Nhi sẽ trút giận lên người mình, bởi vì nguyên nhân sâu xa của chuyện
này hình như hoàn toàn là từ hắn mà ra.
Lý Lương tới được đây, không phải là vì hắn có đủ thực lực, mà chẳng qua đã là trèo lên được cành cây cao Mã Linh Nhi, được ả dẫn theo mà thôi.
Không giống với Thanh Vân Kiếm Phái chỉ cho phép người tham gia Thất
tinh luận võ đến, Lăng Vân Tông còn có thể dẫn theo một số đệ tử tới để
mở mang phần nào kiến thức về nhân tình thế thái.
Không riêng gì Lăng Vân Tông làm như thế, ba phái khác trong tứ đại môn
phái cũng không ngoại lệ. Được đưa ra ngoài luôn là một cơ hội, cho dù
không lọt được vào mắt người khác cũng không sao, bởi vẫn có thể xem các trận đấu trong Thất tinh luận võ, có thể gia tăng một ít kinh nghiệm về mặt võ học.
Đương nhiên, chỉ riêng tứ đại môn phái mới có đặc quyền này. Còn Thanh
Vân Kiếm Phái, mặc dù đã gây dựng được thực lực rất mạnh, nhưng vẫn
không muốn đụng chạm đến một vài quy tắc ngầm có thể kích thích thần
kinh của tứ đại môn phái, bởi dù sao đi nữa, những trường hợp may mắn
được chọn lựa giống như vậy chỉ xảy ra có một hai lần trong vòng mấy
trăm năm qua mà thôi.
Cho dù như thế nào đi nữa, trong lòng Lý Lương cũng vẫn sợ chết khiếp,
kể cả những người khác của Lăng Vân Tông cũng giống như vậy, sợ mình
cũng sẽ bị liên lụy vào. Về phần người của môn phái khác, họ chỉ kinh
ngạc mãi không thôi, không ngờ nhân vật bé con con trước mặt lại hành
động hung ác như vậy.
Nhất là hai cô nàng Ngải Khúc đi cùng Bộ Tranh. Các nàng đã phải nhìn Bộ Tranh bằng con mắt khác, giống hệt như đang nhìn một người xa lạ hoàn
toàn không quen biết.
Trên thực tế, các nàng chẳng quen biết mấy với Bộ Tranh, cũng có thể coi là hoàn toàn không quen biết.
"Ờ, thật ngại quá, vừa rồi ta không khéo đạp nhầm chân." Bộ Tranh cười cười, gãi gáy, tỏ vẻ ta đây không cố ý.
". . ."
Những người có mặt ở đây, ai mà chẳng biết hành động đó của Bộ Tranh
tuyệt đối là cố ý. Bị người ta sắp giết chết đến nơi, phản kháng lại
thực ra là phản ứng rất bình thường, chẳng có ai hoài nghi động cơ của
Bộ Tranh, mà chỉ không tài nào ngờ tới, với thân phận tép riu của mình,
vậy mà Bộ Tranh lại dám làm ra hành động điên cuồng đến thế.
"Bộ Tranh, ngươi mau chạy đi!" Ngải Thương nhìn sang Bộ Tranh nói.
"Vâng!" Bộ Tranh rất quyết đoán, nói đi là phải đi ngay, ở lại chẳng để
làm cái gì. Gã là người không quyền không thế, muốn đánh cũng đánh không lại người ta, không chạy trốn thì chẳng khác nào chờ chết.
"Chạy trốn, ngươi thoát được sao?" Đám người Lăng Vân Tông vọt tới, bọn
họ đã đề phòng trước, không thể để Bộ Tranh chạy trốn dễ dàng. Đáng
tiếc, bọn họ hình như đã quên mất một điều.
Bộ Tranh cười cười, lập tức gia tốc. . .
"Tránh ra!"
Đến lúc này, đám nhân tài kia mới nhớ ra, lúc trước Mã Linh Nhi đã bị
đâm tàn phế bởi cách thức này. Cho dù chính bản thân những người này
chặn đầu cũng vô dụng, cũng sẽ bị hất văng đi.
Trừ phi, lúc này bọn họ có thể phá vỡ được phòng ngự của chiếc Huyền
Không Xa đó, hoặc là hợp sức nhiều người để ngăn cản. Chẳng qua, xét
theo tình thế hiện giờ, chỉ dựa vào mấy người bọn họ thì không thể làm
được, trừ phi là những vị trưởng lão trong môn phái hiện thân.
Tuy nhiên, Huyền Không Xa nói chung vẫn rất dễ bị phá giải, chủ yếu là
biện pháp có thích hợp hay không. Bởi nếu không phải vậy, người nào có
Huyền Không Xa thì coi như vô địch, cần gì phải vất vả khổ cực luyện võ
làm gì.
Đương nhiên, không thể phủ nhận, Huyền Không Xa vẫn có tác dụng rất lớn. Sau khi đâm người lúc vừa rồi, Bộ Tranh đã phát hiện ra trận khí thật
sự là tuyệt vời, công dụng của nó là có thể dễ dàng giết người cướp của, đương nhiên còn có khả năng chạy trốn bảo toàn tính mạng.
Công dụng phía sau mới được Bộ Tranh đánh giá là quan trọng nhất.
"Đóng cổng chính lại!"
Bộ Tranh đang lao về phía cổng chính, nếu như nó bị đóng lại có nghĩa là gã đã không còn đường chạy trốn. Nơi này nằm lọt thỏm ngay giữa hai
Tinh khu, nói cách khác, hai bên đều là tường thành cao ngất.
Đúng ra, khi nổ ra tranh chấp giữa các môn phái như lần này, thành vệ
binh chắc chắn sẽ không nhúng tay vào, Thất Tinh Vương Thành luôn giữ
thái độ trung lập, không thiên vị bên nào, cho dù một bên có thực lực
vượt trội thì họ vẫn giữ nguyên thái độ đó. Nếu không phải vậy, Thất
Tinh Vương Thành đã bị người ta phá hủy từ lâu.
Nhưng lần này thì không còn giống vậy nữa, bởi vì người ra mệnh lệnh đó
là hoàng tử thứ tám của Thất Tinh Quốc. Trong số những người đến tham dự cuộc vui chẳng những có hoàng tử của Thất Tinh Quốc, mà còn có cả con
trai của Môn chủ Thái Huyền, thậm chí người lúc trước giết chết hai nữ
đệ tử của Thanh Vân Kiếm Phái là Hàn Tuyết Cơ cũng có mặt. Nói tóm lại,
đám người này chính là thế hệ tương lai của Thất Tinh Quốc.
Bởi vậy, sau khi nghe thấy hoàng tử thứ tám ra lệnh, đám thành vệ binh
lập tức đóng cổng chính lại. Lúc ấy, Bộ Tranh đang còn cách cổng rất xa, không có khả năng chỉ trong khoảnh khắc đã đến nơi, đành trơ mắt nhìn
cánh cổng chính khép chặt lại.
Nếu như cổng chính chỉ là loại bình thường, Bộ Tranh có thể đâm thẳng
vào, bởi vì Huyền Không Xa có trận pháp bảo hộ. Nhưng vấn đề là cái cổng chính này lại không phải là loại bình thường, nếu không thì đã bị người ta phá hủy từ lâu. Cái cổng chính này còn có cả trận pháp bảo vệ. Nếu
Bộ Tranh đâm vào, cổng còn chưa bị làm sao thì có lẽ chiếc Huyền Không
Xa này đã hỏng bét, đồng thời, ngay bản thân gã cũng có thể sẽ tàn phế.
Bởi vậy, Bộ Tranh đành phải chuyển sang hướng khác. Trong lúc gã đổi
hướng đi, tốc độ vẫn rất nhanh, cảm giác giống như là lướt theo gió,
không đúng, Huyền Không Xa đúng là đang bay cơ mà, là sự thật mà không
phải cảm giác.
Kỹ thuật điều khiển Huyền Không Xa đến thế thì chỉ có quen tay mới có
thể làm được, nhưng vấn đề là Bộ Tranh mới tiếp xúc với loại xe này
không bao lâu. Nếu như ai biết được điều đó, người này nhất định sẽ rất
ngạc nhiên.
Sau đó, Bộ Tranh không dừng lại lấy một giây, lại tiếp tục đổi hướng
chui tọt vào trong mê cung Thiên Cơ. Con đường chạy trốn duy nhất ở nơi
đây chính là xuyên qua mê cung Thiên Cơ. Nhưng bình thường, ai tới nơi
này thì chỉ có mục đích ngắm cảnh thưởng ngoạn, không bao giờ chọn cách
ra ngoài theo đường này.
Rất ít người đi xuyên qua mê cung Thiên Cơ, bởi nếu ai không thông thạo
sẽ bị lạc đường. Cho dù người thông thạo thì cũng không muốn lãng phí
thời gian để làm việc đó, họ sẽ dứt khoát chọn những con đường khác
nhanh hơn nhiều so với đi xuyên qua mê cung Thiên Cơ. Hơn nữa, cho dù ở
đầu bên kia của mê cung Thiên Cơ, người ta cũng sẽ không lựa chọn đi
xuyên qua cái mê cung này.
Vào thời điểm này, đương nhiên là Bộ Tranh không muốn đi vào cái mê cung Thiên Cơ này, nhưng gã không còn lựa chọn nào khác, nếu bây giờ bị
người ta bắt được, kết quả chỉ là một chữ -- chết!
Bộ Tranh vẫn chưa muốn chết, cho nên, tuyệt đối không thể ở lại nơi này, đi vào mê cung Thiên Cơ cũng không có vấn đề, bởi lúc trước gã đã dự
tính tới khả năng sau này có khi phải đi vào một chỗ như thế này, cho
nên đã chuẩn bị sẵn các loại nhu yếu phẩm trong Càn Khôn Giới. Cho dù gã có phải ở lại bên trong mê cung Thiên Cơ một năm nửa năm cũng sẽ không
có vấn đề gì.
Bởi vậy, Bộ Tranh rất quyết đoán lao về phía mê cung Thiên Cơ. Đường đi
lối lại trong mê cung Thiên Cơ rất xấu, các loại xe bình thường không
thể nào đi lại được. Nhưng Huyền Không Xa là một ngoại lệ, bởi vì nó bay trên không trung, cho dù qua sông cũng không thành vấn đề, chẳng khác
gì đi trên đất bằng, chỉ cần không có các loại chướng ngại vật như đá
tảng chắn đường thì muốn đi vào chỗ nào cũng được.
Nhưng những loại chướng ngại vật như đá tảng chẳng hạn, khẳng định là ai cũng biết đường tránh né.