“Thọ yến? Hóa ra hôm nay là sinh nhật Tần sư tỷ, ta đây hẳn là nên tặng lễ vật mới đúng, cái này đi.” Bộ Tranh lúc hỏi thăm bữa tiệc này làm cái gì đã nghe Lục Tiểu Dạ bên cạnh nói đây là thọ yến nhà Tần Sương.
Cho nên, Bộ Tranh liền cho rằng đây là thọ yến của Tần Sương, tiện tay lấy ra một cái trận khí do chính hắn luyện chế. Trận khí này lấy ngọc thạch làm chủ thể, thoạt nhìn trong suốt, mặc dù chưa tính là trận khí tốt nhưng lại có vẻ ngoài rất không tệ, dường như rất thích hợp tặng cho cô gái như Tần Sương.
Thật ra loại trận khí này trong tay Bộ Tranh vẫn còn rất nhiều, gần đây hắn một mực luyện chế ngọc khí trận khí cũng vì sửa chữa nửa khối trận khí mà mẹ hắn lưu lại, đó là con đường duy nhất mẹ hắn lưu lại.
Dựa vào nửa khối trận khí bề ngoài tan tành đó, đoán chừng không thể tìm được bất kỳ đầu mối nào, sửa chữa xong cái trận khí đó thì khả năng tìm được đầu mối lớn hơn nhiều.
Muốn sửa chữa cái trận khí nát bét ấy cần rất nhiều công sức, cho dù là đối với người có kinh nghiệm phong phú về trận pháp cũng rất là khó khăn. Còn đối với kẻ chưa từng sửa chữa trận khí như Bộ Tranh, kiến thức trận pháp cũng không tính là quá phong phú, vốn là nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Bất quá, năng lực số học vô đối của Bộ Tranh lại làm cho chuyện này trở nên khả thi, chỉ là cho dù vậy, đó cũng là công trình lớn bậc nhất. Bộ Tranh trong quá trình sửa chữa trận khí hồi phục như cũ, lại tạo ra không ít sản phẩm phụ, đó chính là một vài trận khí.
Những trận khí này chức năng không đồng nhất, có cái còn là sản phẩm thất bại, nhưng tất là đều có chất liệu là ngọc, cộng thêm tay nghề Bộ Tranh không tệ, vẻ ngoài xem ra vẫn rất không tồi.
Cho nên lúc Bộ Tranh đưa ra, ít nhất cũng không mất mặt, là một ngọc khí tương đối không tồi, mặc dù ở cấp bậc của Tần Sương rất thường thấy loại ngọc này.
Dĩ nhiên, đối với một số người, loại ngọc này vẫn có chút thấp kém, vậy mà lại tặng cho Tần Sương của mình, Tần Sương nhất định sẽ không nhận.
Huống chi, hắn lại tặng sai đối tượng, hôm nay cũng không phải thọ yến của Tần Sương mà là của cha nàng.
“Tặng cho ta? Đưa đây, sau này nhớ tặng đồ tốt hơn, lễ này quá nhẹ.” Tần Sương nói.
“ Đúng là nhẹ thật, ngươi muốn nặng ta sẽ đi nhặt một tảng đá?” Bộ Tranh nói.
“…”Mọi người hết chỗ nói rồi, tên sư đệ của Tần Sương từ chỗ nào lòi ra, giống như cái gì cũng không biết, ngay lời này của Tần Sương mà cũng không hiểu.
“Nhặt cái đầu ngươi, nói cho ngươi biết, hôm nay không phải sinh nhật ta, là sinh nhật phụ thân ta.” Tần Sương nói.
“Hóa ra là sinh nhật bá phụ…Đem vật kia trả lại cho ta để ta tặng bá phụ đi.” Bộ Tranh xòe tay, muốn đòi lại ngọc khí trong tay Tần Sương.
“…”
Tiểu tử này thật có ý tứ, tặng đồ cho Tần Sương còn muốn đòi lại (thanh niên điển hình chia tay đòi lại quà :D). Ngươi có biết bao nhiêu người muốn tặng lễ vật cho Tần Sương, Tần Sương cũng chẳng thèm ngó tới, cái ngọc khí nát này Tần Sương có thể nhận, đó là phúc ba đời nhà ngươi rồi.
“Hử…” Tần Sương vỗ vào tay Bộ Tranh, liếc Bộ Tranh một cái, nói: “Tặng đồ cho ta còn muốn đòi về, không có cửa đâu!”
“Đây vốn là quà sinh nhật của ngươi, hiện tại không phải, được rồi, coi như là quà sinh nhật tiếp theo của ngươi, nói trước rồi nhé.” Bộ Tranh nói, bộ dạng không chịu lỗ, khiến cho Tần Sương có xúc động muốn đá bay hắn.
“Ngươi chuẩn bị tặng phụ thân ta cái gì?” Tần Sương hỏi, cái này là vì phòng ngừa Bộ Tranh tặng lễ vật kì quái, mà điểm này làm cho người ta hiểu được, nàng đối với Bộ Tranh khác với những người khác, những người khác nàng cũng không hỏi một tiếng.
“Cái này.” Bộ Tranh lại lấy ra một cái ngọc khí. Đối với hắn, ngọc khí loại này còn nhiều, rất nhiều, còn đang suy nghĩ làm sao xử lý, đem làm lễ vật đúng là quá thích hợp rồi.
Bởi vì, cái này không cần tiền mua!
“Vẫn còn có? Ngươi có rất nhiều vật này à?” mặt Tần Sương nhất thời sầm lại.
“Ừ, rất nhiều, ta đang muốn xử lý cho hết, mua tài liệu mới.” Bộ Tranh gật đầu nói.
“Rất nhiều? Ý ngươi là đồ ngươi tặng ta chỉ là một cái trong nhiều cái ngươi có?” chân mày Tần Sương khẽ nhảy lên, vốn là nàng không ngại vật bình thường, nếu như là duy nhất, nàng càng vui vẻ, nhưng vật này nếu như có nhiều, vậy thì không giống lúc trước.
Cái này ai gặp phải cũng sẽ có chút tức giận, Tần Sương cũng giống như vậy, mà lúc này nàng không để ý đến câu nói kế tiếp của Bộ Tranh, đó là ‘mua tài liệu mới’
Nếu như nàng mà chú ý lời này, nàng nhất định sẽ xem lại ngọc khí trong tay mình, sẽ phát hiện đó là một trận khí, là trận khí Bộ Tranh luyện chế.
Nếu vậy, nàng cũng sẽ không ghét bỏ, không phải hài lòng vì đó là trận khí, mà là bởi vì đó là trận khí do Bộ Tranh luyện chế, phần tâm ý đó cũng đã đủ rồi.
“Đương nhiên, nếu là đồ ta thiếu sao lại tặng cho cô được?” Bộ Tranh trực tiếp trả lời, đáp án này làm cho người ta thấy xấu hổ, bởi vì đáp án này trắng trợn thái quá.
“Điều này cũng đúng, bất quá, ngươi nên tặng cái gì quý trọng một chút, vừa thích hợp để tặng, lại vừa là đồ vật ngươi không có nhiều, tốt nhất là duy nhất.” Tần Sương gật đầu, sau đó nói.
“Cái này, có thì có, nhưng ta không nỡ tặng cho cô.” Bộ Tranh nói thẳng.
“…” Mọi người đã hết chỗ nói với Bộ Tranh rồi, hiện tại ai cũng cảm thấy, Bộ Tranh là một con quỷ hẹp hòi, có cái gì cũng không tặng người.
Nhưng bọn hắn lại không nghĩ đến, Bộ Tranh có đồ này vật nọ, sao lại nhất định phải tặng cho Tần Sương? Bọn họ cảm thấy nên tặng cho Tần Sương, nhưng Bộ Tranh lại không cho là vậy.
Hắn có thể tặng cho Tần Sương một vài thứ, nhưng không phải vật gì cũng tặng, những thứ tương đối không đáng giá, hắn có thể tặng ngay, nhưng nếu đáng giá, hắn phải suy nghĩ một chút.
Thế đã rất tốt rồi, nếu như là trước kia, không cần nghĩ cũng biết, hắn vật gì cũng không tặng, cho dù là không đáng tiền, trừ phi Tần Sương có thể cho hắn món đồ tương đương.
“Hiện tại không nỡ cũng được, lúc nào ngươi cảm thấy bỏ được hãy tặng ta.” Tần Sương cười cười nói, đối với việc này nàng cũng không ép Bộ Tranh, bởi vì nàng hiểu rõ Bộ Tranh, Bộ Tranh có thể tặng nàng vật này cũng đã tốt rồi, quan hệ của hai người còn chưa đến mức có thể tặng lễ vật trân quý.
Nhưng vì Tần Sương cảm giác mình nợ Bộ Tranh rất nhiều, cho nên cô có thể đưa cho Bộ Tranh lễ vật quý trọng, vì Bộ Tranh mà trả giá rất nhiều, cho nên vào lúc này, thật ra giữa hai người đã sinh ra quan hệ vi diệu không cân bằng.
Mặt dù không cân bằng, nhưng nếu như Tần Sương cứ tiếp tục như vậy, Bộ Tranh nhất định sẽ đem điều đó cân bằng trở lại, vì hắn luôn luôn tin lời mẹ hắn, làm người không thể chiếm tiện nghi của người khác.
“Ừ, nếu như ta bỏ được, nhất định sẽ tặng cho ngươi.” Bộ Tranh nói, lời này thật ra nói cũng vô ích, vẫn phải xem có bỏ được hay không.
“Quyết định như vậy, còn có, lễ vật cho phụ thân ta không thể qua loa như vậy, ngươi nhất định phải coi trọng hình thức, chỉ cần quý trọng, tục một chút cũng không sao cả.” Tần Sương nói.
“Nếu tục một chút cũng không sao, ta liền đưa tiền đi, hiện tại tiền của ta rất nhiều.” Bộ Tranh nói.
“…, hay là thôi đi, ngươi không biết nơi này cũng chỗ của chúng ta trước kia không giống nhau, ngươi không tưởng tượng được chênh lệch trong đó đâu.” Tần Sương lập tức bác bỏ, nàng cảm thấy Bộ Tranh đưa tiền chắc chắn không nhiều, hơn nữa Bộ Tranh còn không biết giá cả nơi này khác với Thanh Vân Kiếm Phái.
Trong cảm nghĩ của Tần Sương, Bộ Tranh chính là sư đệ ở Thanh Vân Kiếm Phái, tự nhiên là lấy Thanh Vân Kiếm Phái để so sánh, nếu như vậy, Bộ Tranh đưa tiền nhất định là một trăm lượng bạc trắng, ở chỗ này, đó chính là tiền lẻ.
Mà coi như Bộ Tranh dùng giá của nơi này, nàng cũng sẽ phủ quyết, bởi vì… cái này quá tục.
Nàng nói là có thể tục một chút, nhưng không phải tục đến tình trạng này.
“Tặng tiền không được, vậy thì tặng đan dược đi, ta hiện tại có thể lấy ra đan dược.” Bộ Tranh nói.
“Đan dược, ngươi không phải đưa loại đan được ấy chứ?” Tần Sương chần chừ một chút hỏi, “Phụ thân ta không cần loại đồ đó, sau khi mẫu thân ta rời đi, ông ấy luôn luôn một thân một mình.”
“Ta cũng muốn vậy, nhưng ngươi đem dược liệu của ta đốt đi, ta sao luyện chế được, hàng tồn kho trước kia cũng bán hết, vật này bán rất chạy đó.” Bộ Tranh hiện tại vẫn có chút canh cánh trong lòng nói.
“Sau này không cho phép ngươi luyện chế những thứ loạn thất bát tao như vậy nữa.” Tần Sương nghiêm mặt nói.
“Mặc kệ cô!” Bộ Tranh rất dứt khoát cự tuyệt, đó là chặt đứt tài lộ của mình, đừng nói là nàng, đổi lại là người thân nhất cũng khó rung chuyển được chấp niệm của hắn.
“…”
“Sương nhi, người này là ai vậy?” Tần Thông xuất hiện, hắn xem chừng nếu như mình không xuất hiện mà tiếp tục chờ đợi, Tần Sương vẫn không dẫn người tới ra mắt mình.
Hắn cũng rất tò mò sao đột nhiên lại xuất hiện một Bộ Tranh, sư đệ mà Tần Sương chiếu cố đặc thù. Đối với chuyện Tần Sương ở Thanh Vân Kiếm Phái, hắn cũng không rõ lắm, Tần Sương sau khi trở về, không kể với hắn gì cả, chỉ là liều mạng tu luyện, tính cách lại trở nên lãnh đạm như vậy.
Ngay cả người làm cha như hắn, cũng rất ít khi thấy nàng cười, không nghĩ đến sau khi người sư đệ này xuất hiện, lại có thể làm nàng nở nụ cười, hơn nữa còn không chỉ một lần.
Tình huống như thế, làm cho hắn không thể không tò mò, thậm chí còn chủ động hỏi tới.
“Đây chình là Tần bá phụ sao, ta gọi là Bộ Tranh, là sư đệ của Tần sư tỷ.” Bộ Tranh lập tức hướng Tần Thông hành lễ nói.
“Bộ Tranh, tên rất hay, ngươi là sư đệ ba năm trước của Sương nhi sao? Cùng Sương nhi thường ở chung một chỗ à?" Tần Thông hỏi.
“ Phải, mà cũng không phải! Ta là sư đệ của Tần sư tỷ, nhưng thời gian ở chung với Tần sư tỷ cũng chỉ có mấy ngày, chúng ta cũng không phải rất thân thuộc, chẳng qua sau khi sư tỷ rời đi cùng ta nói lời từ biệt, bảo ta đến Thần Kiếm Vương Triều tìm cô ấy.” Bộ Tranh lắc đầu nói.
“Nga? Các ngươi thật không phải rất thân sao?” Tần Thông có chút hoài nghi nhìn Bộ Tranh cùng Tần Sương, nếu như không phải rất thân, sao Tần Sương lại để lại địa chỉ cho Bộ Tranh?