Độc Bộ

Chương 138: Chương 138: Thiên Hạ Hữu Địch




" Tam nhãn yêu lang, ai, thứ này khẳng định rất mắc, không mua nổi."

Khi Bộ Tranh chen chúc giữa đám người, nghe thấy nhiều nhất là câu nói này, tựa hồ mọi người đều biết giá của tam nhãn yêu lang sẽ rất cao, yêu sủng thất cấp, ngẫm lại cũng biết giá sẽ không hề rẻ, dù sao Bộ Tranh hắn ngay cả ngũ cấp cũng không mua nổi.

Vào lúc này, Bộ Tranh còn không biết, yêu sủng này rất có giá trị đối với những người ở Thiết Mộc Đường, tiếng báo giá đang điên cuồng liên miên không dứt...

"..."

" Ba ngàn lượng."

Lúc người rao hàng kêu gọi mọi người ra giá, khi Bộ Tranh còn chưa kịp phản ứng, giá tiền đã nhanh chóng tăng lên ba ngàn lượng, số tiền này đã hơn lợi nhuận một năm của Bộ Tranh hiện tại.

Mà chỉ là bắt đầu thôi, rất nhanh ba ngàn lượng này liền biến thành ba vạn lượng...

Cái gì? Ba vạn lượng? Có lầm hay không, một con yêu sủng mà thôi, cần giá cao đến vậy sao?

Bộ Tranh đối với cái giá tiền này rất là hoài nghi, ba vạn lượng bạc, có thể mua được bao nhiêu tài liệu, có thể chế tạo ra được bao nhiêu trận khí chứ, đó là một con số rất lớn, cớ sao lại đi mua một con yêu thú.

Bộ Tranh tự nhiên là không biết, yêu sủng này là một loại đồng bạn chiến đấu, nếu như bồi dưỡng tốt, sẽ phát huy ra được chiến lực cực kỳ cường đại, nếu như chiến đấu với người khác, hai đánh một rõ ràng chiếm lợi thế hơn.

Mà Linh Bảo tông là môn phái luyện khí, chủ yếu đều là luyện khí sư, mà luyện khí sư càng cần những thứ có thể bù đắp chiến lực, yêu sủng này chính là một trong số đó.

Thêm nữa, yêu sủng có thể sử dụng trận khí đặc thù, luyện chế loại trận khí này nằm trong năng lực của luyện khí sư, chẳng qua đây là một chủng loại trận khí tương tự như trận khí sinh hoạt.

Cũng bởi vì điều này, yêu sủng cơ hồ là một trong những tiêu chí thể hiện thân phận của luyện khí sư. Nhớ rõ bên người Lý Trí, dường như cũng có một con yêu sủng, chẳng qua lúc ấy Bộ Tranh không chú ý cho lắm nên không biết là loại gì.

Bất kể nói thế nào, hiện tại Bộ Tranh cũng chỉ có thể quan sát, đối với tam nhãn yêu lang kia hắn cũng không có chủ ý gì...

"Huynh đệ, vẫn nên quên đi thì hơn, thứ này không phải là thứ chúng ta có thể mua nổi." Ngay lúc Bộ Tranh muốn tiến lên hàng người đứng trước, liền nghe thấy bên cạnh có tiếng một nam tử nói chuyện, đương nhiên những lời này cũng không phải nói với Bộ Tranh.

"Ta biết chứ, chẳng qua thật hâm mộ quá, nếu như ta có thể có được một con yêu sủng thì tốt biết bao." Rất nhanh liền có người đáp lời, chỉ có điều người đáp lời lại là một nữ tử.

Nguyên lai là một đôi hảo huynh đệ bằng hữu, hơn nữa vị nữ tử này có hơi hướm tomboy, nhìn cách ăn mặc của nàng chẳng phân biệt được là nam hay nữ, nếu không phải bộ dạng nhìn tương đối giống nữ nhân thì quả thật trống mái khó phân biệt.

"Ngươi cũng có thể a, tự mình đi tìm, nếu như tìm được giống như người kia thì bản thân nuôi một con, còn thừa thì đem bán." Nam tử kia nói, tựa hồ hắn cho rằng người bán tam nhãn yêu lang này hẳn là có cho mình một con khác, người bình thường thu được yêu thú đều lưu lại cho mình, rất ít ra chợ bán cho người khác, trừ phi là có dư.

Trên thực tế đích thật là như vậy, có đến ba con tiểu tam nhãn yêu lang, là do một đôi hảo hữu hợp tác bắt được, bọn họ mỗi người một con bồi dưỡng thành yêu sủng của bọn họ, con thừa ra thì đem bán, sau đó số tiền bán được sẽ dùng để bồi dưỡng yêu sủng của mình.

"Đùa, ngươi và ta còn không biết sao, muốn bắt được một con yêu thú non khó khăn ra sao. Hơn nữa còn phải đối phó với sự bảo hộ của yêu thú trưởng thành đối với yêu thú non, nếu như chúng ta đi tìm, có thể cả đời cũng tìm không thấy." Nàng kia hừ nói.

" Đây là tự nhiên, nếu dễ dàng thì người người đã có yêu sủng. Thêm nữa đừng lôi ta vào, là ngươi muốn có yêu sủng mà." Nam tử kia nói, hắn rất rõ ràng chỉ nêu ý kiến mà thôi, cũng không hề chuẩn bị đi tìm yêu thú non, cái này phải dựa vào cơ duyên, còn không thì trên cơ bản là lãng phí thời gian.

"Một mình ta thì sao bắt a, quên đi, vẫn là cố gắng tiết kiệm tiền, mua một con bình thường chút là được." Nàng kia bất đắc dĩ nói.

"Bình thường một chút là được, vậy còn không bằng ngươi tùy tiện bắt một con chó hay con mèo nào đó, sau đó nuôi cấy thành yêu sủng." Nam tử kia trả lời một cách vô tình.

"Như vậy mà cũng được sao?" Vào lúc này Bộ Tranh lên tiếng hỏi.

" Đương nhiên là được, chỉ cần hấp thu đại lượng linh khí trong một thời gian, như vậy sẽ có chút yêu hóa." Nam tử kia nhìn nhìn Bộ Tranh, sau đó nói một cách khẳng định.

" Linh khí... Yêu hóa..." Bộ Tranh nhớ kỹ hai từ này, rời khỏi đám đông, đối với tam nhãn yêu lang này hắn khẳng định không có được, không bằng sớm về nhà tu luyện thì hơn.

Khi Bộ Tranh đi rồi, vị "huynh đệ" nữ tử kia liền lên tiếng :"Ây, ngươi gạt người như vậy không được tốt cho lắm." Nàng đá nam tử kia một cái.

"Ta nào có gạt người a, ta nói trong một khoảng thời gian là có thể, nhưng ta chưa nói cái khoảng thời gian này là vài chục năm..." Nam tử kia khoát tay, nói một cách rất vô trách nhiệm.

" Quên đi, thể nào hắn ta rất nhanh sẽ buông bỏ, coi như đề nghị hắn nuôi sủng vật." Nữ tử cũng không xoắn lấy chuyện này, nàng tin tưởng Bộ Tranh sau khi không thành công sẽ buông tha, về phần khả năng thành công, nàng không cho rằng có khả năng, thời gian quá lâu đi.

Chỉ có điều hai người bọn họ cũng không biết, chính nhờ bọn họ đã giúp cho Bộ Tranh nuôi được một con sủng vật khiến người ta rất không ngờ tới, cũng khai sáng ra một chức nghiệp hoàn toàn mới.

Sau khi Bộ Tranh rời đi, hắn liền trực tiếp quay về luyện đan phường, còn chuyện đào tạo sủng vật thì phải chờ tới ngày mai rồi nói tiếp, đến lúc đó chuyện thứ nhất cần làm chính là đi tìm đối tượng thí nghiệm.

Cái đối tượng thí nghiệm này, Bộ Tranh đã suy nghĩ qua, phải tìm một loại động vật lớn lên có thể hình to lớn, tốt nhất là mấy loại như hổ, hổ con tương đối dễ dàng tìm được, chỉ cần tốn chút tiền.

Bất quá, cái chuyện chỉ tốn chút tiền này cũng khiến Bộ Tranh rối rắm, giữa đối tượng thích hợp và tiền bạc, hắn hơi chút do dự, mà vừa vặn lúc này, ông trời đã quyết định thay hắn.

Sau khi Bộ Tranh chạy như bay được một đoạn đường, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu rất yếu ớt, tuy rằng yếu ớt, nhưng trông đêm tối yên tĩnh thì nghe có vẻ như cao vút, mà loại tiếng kêu này hắn rất quen thuộc, đây là của một loại sủng vật hắn từng suy nghĩ qua.

Vì thế, Bộ Tranh bước đến chỗ phát ra tiếng kêu, phát hiện một ổ tiểu thổ cẩu mắt còn chưa mở đang nằm trong bụi cỏ, rất rõ ràng là ổ tiểu thổ cẩu bị vứt bỏ, loại hiện tượng này đâu đâu cũng thấy.

Mà ổ tiểu thổ cẩu này cũng không biết là chết cóng hay chết đói, chỉ còn lại một con tiểu thổ cẩu đang thở, ngẫu nhiên phát ra tiếng kêu.

Bộ Tranh cẩn thận quan sát, những con tiểu cẩu chết đi chậm nhất đã được một ngày rồi, mà ổ tiểu thổ cẩu bị vứt ở đây đã được vài ngày, thế nhưng lại còn một con tiểu thổ cẩu còn sống, thật sự là không dễ dàng a.

"Mạng của ngươi thật cứng, nếu không phải hôm nay vừa khéo ta đi đường này, phỏng chừng ngươi cũng phải đi chầu diêm vương rồi, coi như chúng ta có duyên, là ngươi vậy." Bộ Tranh truyền khí cho tiểu thổ cẩu, giữ nó không bị chết, sau đó lấy ra một tấm da thú, bọc nó lại rồi thi triển khinh công trở về.

Hiện tại Bộ Tranh đã quyết định dùng tiểu thổ cẩu này làm thí nghiệm, bởi vì mạng nó cứng, mạng cứng mới là thiên phú tốt nhất.

Sau khi trở về, Bộ Tranh lấy ra một chén nước trong, thả vào một viên đan dược hòa tan, đặt ở trước mặt tiểu thổ cầu, tiểu thổ cẩu rất tự nhiên ngửi được hương vị kia, tiếp theo liếm lấy liếm để, ánh mắt vẫn luôn nhắm, tựa hồ đây là một loại bản năng sinh tồn.

Tiểu thổ cẩu rất nhanh liếm hết chén nước kia, sau đó ngủ thiếp đi, nó thật sự quá mệt mỏi...

Còn Bộ Tranh thì không hề đi ngủ mà loay hoay xếp đặt một trận pháp bên cạnh tiểu thổ cầu, là một loại tụ linh trận, nhưng tựa hồ không phải là loại tụ linh trận thích hợp cho người dùng.

Nếu muốn làm cho tiểu thổ cẩu yêu hóa, muốn nó hấp thu được đại lượng linh khí, thì cần đến hiệu quả tụ linh này, mà điểm tụ linh của người và thú có chút bất đồng, tụ linh trận thích hợp với người không nhất định thích hợp cho thú, cho nên Bộ Tranh phải điều chỉnh trận pháp.

Cái gọi là điều chỉnh trận pháp, kỳ thật chính là điều chỉnh tổ hợp nền móng trận pháp, sắp xếp thay đổi nền móng trận pháp sẽ đem đến sự biến hóa vi diệu đạt tới điểm tụ linh của động vật.

Trên thực tế cũng có tụ linh trận cho yêu thú, đại đa số yêu sủng của người đều đeo tụ linh trận khí, chỉ bất quá Bộ Tranh không biết, không phải toàn bộ trận pháp đều được ghi chép lại trong bí kíp trận pháp kia, vì vậy, khiến hắn tiêu phí rất nhiều thời gian.

Bất quá, khoảng thời gian này cũng không phải lãng phí vô ích, không nói đến hắn càng thêm thuần thục trận pháp, quan trọng nhất là hắn đã tìm được điểm tụ linh thích hợp nhất cho tiểu thổ cẩu.

Bình thường tụ linh trận cho yêu thú kỳ thật đều tương đối thống nhất, tất cả mọi người đều có thể sử dụng, nhưng loại trận pháp này mang tính chất chung chung, hay lãng phí một phần tụ linh lực, chỉ có thể đạt tới một nửa của điểm tụ linh thích hợp nhất.

Đồng thời, loại tụ linh trận dành cho yêu thú này nghe tên đã biết chỉ thích hợp cho yêu thú, không thích hợp cho các loại động vật bình thường, hiệu quả phỏng chừng chỉ đến hai mươi phần trăm, thậm chí thấp hơn, đây là nguyên nhân mà trước đó vị "huynh đệ" kia nói yêu hóa chó và mèo mất đến năm mươi năm.

Nói cách khác, Bộ Tranh đã tìm được điểm thích hợp nhất này khiến cho thời gian yêu hóa tiểu thổ cẩu khẳng định không cần đến năm mươi năm.

Bất kể thế nào, sau khi Bộ Tranh tìm được điểm này, liền lập tức trọng luyện cái tụ linh trận vừa mới tạo ra kia, xây dựng trận pháp lại một lần nữa, vẻ ngoài như cũ vẫn giống nhau, là một cái thẻ hình tròn, bất quá tựa hồ cảm giác tinh tế hơn rất nhiều.

Tiếp theo Bộ Tranh tìm một sợi dây chắc chắn, đeo vào cổ tiểu thổ cẩu, như vậy giúp cho tiểu thổ cẩu cũng có được tụ linh trận khí cho riêng mình, điều này đối với một tiểu thổ cẩu mà nói, tựa hồ có chút quá lãng phí.

Sau khi hoàn thành xong, Bộ Tranh phải đi tu luyện, mà con tiểu cẩu này thì đang ngủ sau trong một chiếc hòm gỗ nhỏ, bên trong được lót bằng tấm da thú, đối với một con thổ cẩu mà nói, đây có thể coi là xa xỉ, nhất là trước đó tiểu thổ cẩu này còn đang giãy dụa giữa lằn ranh sống chết.

Đối với sự xuất hiện của tiểu thổ cẩu này, không ai trong luyện đan phường phát hiện, bởi vì không ai vào phòng của Bộ Tranh cả, hơn nữa sau khi tiểu thổ cẩu liếm hết chén thuốc kia liền mấy ngày không ăn, thêm vào cái nó chưa hề mở mắt, ngủ một mạch, ngay cả tiếng kêu cũng không phát ra, bị phát hiện mới lạ.

Đương nhiên, cho dù bị phát hiện cũng không phải chuyện gì to tát, chẳng qua là nuôi một con tiểu thổ cẩu mà thôi, ai cũng có thể nuôi, Bộ Tranh cũng không ngoại lệ.

Mà Bộ Tranh thân là chủ nhân, hắn cũng thiếu chút nữa quên đi sự tồn tại của tiểu thổ cẩu này, bởi vì hắn có rất nhiều chuyện khác phải lắm, hắn phải giúp Thượng Quan Tiểu Muội xây dựng trận pháp, cái chuyện xây dựng trận pháp này vốn rất phiền phức, phải lo lắng đến nhiều yếu tố, mà Bộ Tranh tựa hồ còn đầu nhập thêm vào ý tưởng của mình, vì thế thời gian suy xét trở nên càng lâu hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.