Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc

Chương 138: Chương 138




Nhưng chủy thủ của Trương Vân Nguyệt cũng làm cho tay hắn bị thương, mặc dù không nhiều, lại đủ làm cho tay trái của hắn bị phế.

Sau khi xác định thích khách không có biện pháp nhích lại gần mình, Trương Vân Nguyệt đem hai đứa bé ôm đẩy xác vào bên tường, chính mình thì đứng ở trước mặt của hai đứa bé, làm xong đây tất cả, lúc này Trương Vân Nguyệt mới cảm thấy yên tâm.

Chỉ là tiếng đánh nhau của hai người đúng là hơi lớn, hai đứa bé cũng bị đánh thức.

Nhưng tiếng đánh nhau mặc dù lớn cũng không tới mức hù được đứa bé đến nỗi làm ngu ngốc, cho nên mặc dù Tiểu An mở mắt ngược lại lại rất an tĩnh nằm đó, bảo bảo thì thấy rõ tình cảnh trong phòng, khẩn trương nắm vạt áo mẫu thân mình, "Mẫu thân."

Bảo bảo thấp giọng gọi, cậu bé nắm vạt áo mẫu thân nhưng không nghe thấy tiếng nói của mẫu thân, cũng không nghe được bất kỳ động tĩnh gì của nàng, bảo bảo vì còn nhỏ nên bị sợ không nhẹ, chỉ sợ mẫu thân mình bị người hại rồi.

"Bảo bảo không sợ, mẫu thân ở chỗ này." Trương Vân Nguyệt nhỏ giọng đáp một tiếng, nhưng giọng nói kia lại khàn khàn nghẹn tắc, ngược lại dọa chính Trương Vân Nguyệt nhảy dựng.

"Ừ." Tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm rất lo lắng cho mẫu thân mình, mới vừa nghe được giọng nói của mẫu thân mình rất kỳ quái, nhưng cậu vẫn biết đó là mẹ ruột của mình, hiện tại chuyện cậu muốn làm nhất chính là phụ hoàng mình mau đến đây, như vậy mới có thể đem những thích khách này bắt đi.

Hiển nhiên tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm vẫn còn nhớ rõ chuyện thích khách lần trước, lần đó thích khách tới nhiều người như vậy cũng vẫn bị người bên cạnh Triệu Khải Hâm bắt lại, điều này làm cho tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm cảm thấy phụ hoàng mình rất lợi hại, người bên cạnh hắn cũng rất lợi hại.

Ám vệ rất nhanh từ bên ngoài vọt vào che chở Trương Vân Nguyệt cùng hai đứa bé, trong lúc nhất thời bên trong gian phòng lại đầy ấp người, Trương Vân Nguyệt lại âm thầm nhìn chung quanh, cũng không bởi vì có nhiều rất nhiều ám vệ mà yên tâm lại, thích khách kia có thể ở trong tối mà theo dõi rồi lẻn vào trong gian phòng của nàng, hoặc là năng lực đối phương quá mạnh mẽ hoặc là chính trong phòng này có mật đạo tồn tại.

Bất luận là loại tình huống nào, những thích khách kia đều không thể dễ dàng giải quyết.

Mà rất dễ nhận thấy suy đoán đầu tiên là không thể nào, nhìn từ hộc tủ phía sau lại có bóng người đi ra, Trương Vân Nguyệt biết, trong phòng của nàng không biết từ lúc nào lại có mật đạo rồi.

Trương Vân Nguyệt lui về phía sau một chút, đem hai đứa bé bảo vệ càng thêm kỹ càng.

"Hoàng thượng, bên Vĩnh Ninh cung xuất hiện thích khách!" Ở trong Cung Thái Cực, giọng nói có chút lo lắng của Vương Kỳ truyền vào trong tai Triệu Khải Hâm.

Triệu Khải Hâm vừa nghe có thích khách, khí tức cả người liền thay đổi trở nên rất âm trầm, những thích khách này thật là không muốn có hắn yên ổn!

"Ngự Lâm quân đâu? Điều 300 Ngự Lâm quân, gọi thêm 300 ám vệ, cùng đi." Triệu Khải Hâm lạnh lùng nói, hắn thật muốn xem thử có nhiều người như vậy những thích khách kia làm thế nào tránh được!

Lúc Triệu Khải Hâm chạy tới Vĩnh Ninh cung, 300 Ngự Lâm quân đã đến bên ngoài Vĩnh Ninh cung rồi."Sao các ngươi lại không vào ?" Triệu Khải Hâm cau mày nhìn Ngự Lâm quân đứng ở bên ngoài Vĩnh Ninh cung, trong lòng lửa giận bắt đầu dâng lên.

"Hoàng thượng, cửa chính Vĩnh Ninh cung bị khóa." Thống lĩnh Ngự Lâm quân rất buồn bực, chuyện này có thể trách hắn sao? Cửa chính Vĩnh Ninh cung bị khóa bọn họ làm thế nào mà đi vào được chứ? Muốn phá hư cửa chính nhưng chuyện này nếu không có hoàng thượng hạ lệnh, bọn họ cho dù là lĩnh ý chỉ của hoàng thượng đi vào để bắt thích khách thì về sau nếu lại truy cứu tới cũng có khi phải rơi đầu chứ chả chơi!

"Phá cửa!" Triệu Khải Hâm lạnh lùng nói, hắn cũng hiểu cố kỵ của những người này, nhưng hiện tại hắn không có thời gian đi so đo với bọn họ, nếu đứa bé cùng Trương Vân Nguyệt không có việc gì hắn cũng bỏ qua cho bọn họ, nếu có chuyện gì, hắn sẽ làm cho những người này chôn theo!

Cũng may ám vệ cũng đã tiến vào.

Sau khi Triệu Khải Hâm vào được Vĩnh Ninh cung cũng không thấy Trương Vân Nguyệt xuất hiện trong khu hoa viên nhỏ, đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ bây giờ nàng vẫn còn đang ở bên trong gian phòng?

Nghĩ như vậy lòng Triệu Khải Hâm liền thắt lại, "Nữ nhân ngốc nghếch này! Sao lại không biết ra ngoài!" Nếu ở trong phòng, người của hắn dù có nhiều ưu thế đi nữa cũng không thể bộc lộ toàn lực được!

Trương Vân Nguyệt không phải là không muốn đi ra ngoài, mà là nàng không ra được, rất dễ nhận thấy những thích khách kia cũng biết chỉ cần rời khỏi phòng, liền phải đối đầu với cả ám vệ cùng Ngự Lâm quân trong hoàng cung, cho dù bọn họ còn muốn chạy cũng không có khả năng, càng không cần nói tới chuyện hoàn thành nhiệm vụ.

Cho nên mặc dù đang đánh nhau, nhưng bọn họ lại vẫn không để lọt trống một con đường nào, chính là chận không cho Trương Vân Nguyệt rời phòng.

Trương Vân Nguyệt chỉ có thể nhìn ám vệ cùng thích khách chiến đấu ở chung một chỗ, sau khi phát hiện ám vệ cho dù có nhiều người cũng vô ích, có một nửa người liền nhanh chống rời khỏi phòng, đây cũng là để cho những thích khách kia cùng ám vệ chiến đấu càng thêm thuận tay .

Trương Vân Nguyệt lẳng lặng nhìn, bảo bảo cũng xuyên thấu qua bả vai mẫu thân mình cẩn thận nhìn tất cả tình cảnh trong phòng, chưa từng trải qua bất cứ tình huống nào giống như hiện tại, làm cho cậu lại càng khát vọng lớn lên thật nhanh, khát vọng mình có một khả năng thật mạnh mẽ!

Nếu như cậu có khả năng thật mạnh mẽ, những người này cũng không dám để khi dễ mẹ ruột của cậu nữa! Nếu như cậu có võ công cao cường cậu liền có thể tự tay đem mấy tên thích khách này giết chết! Mà không phải chỉ có thể núp ở sau lưng mẫu thân mình!

Ý nghĩ trong lòng tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm không có ai biết, hiện tại Trương Vân Nguyệt cũng chỉ đang chuyên tâm nhìn cảnh đánh nhau trong phòng.

Bên ngoài Triệu Khải Hâm đang nghe ám vệ từ bên trong phòng bay ra nói, vẻ mặt càng thêm khó coi, hắn làm thế nào cũng không ngờ được bên trong tẩm cung chánh điện Vĩnh Ninh cung thậm chí lại có mật đạo! Đây ruốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây?

"Lục Ca, đi vào hộ tống Thuần chiêu nghi cùng hai hoàng tử ra ngoài." Triệu Khải Hâm nghiêm túc nhìn hướng gian phòng, bây giờ hắn chỉ hi vọng Lục Ca có thể ứng phó với những thích khách kia thôi.

Chính hắn cũng không có biện pháp đi vào, coi như hắn muốn đi vào, người bên cạnh hắn cũng sẽ không cho phép hắn đi vào, huống chi công phu của hắn cũng không mạnh hơn Lục Ca bao nhiêu.

Mà chuyện hành động ở chỗ tối Lục Ca rõ ràng mạnh hơn hắn một chút.

Lục Ca rất nhanh xông vào trong gian phòng, "Thuần chiêu nghi nương nương ngài mang theo hai hoàng tử đi theo vi thần." Lục Ca nói xong tự mình ôm lấy tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm chờ Trương Vân Nguyệt.

Trương Vân Nguyệt động tác rất nhanh, ôm lấy Tiểu An theo sát sau lưng Lục Ca hướng cửa phòng phóng tới.

Tất nhiên bọn thích khách không nguyện ý để Trương Vân Nguyệt cứ như vậy mà rời đi, cũng may ám vệ đủ nhiều, ngăn cản hành động của những thích khách kia, cộng thêm Lục Ca trợ giúp, thật nhanh đã giúp Trương Vân Nguyệt rời khỏi phòng.

Triệu Khải Hâm nhìn Trương Vân Nguyệt an toàn ra ngoài, hung hăng thở phào nhẹ nhõm.

"Ái phi không sao." Triệu Khải Hâm đem Trương Vân Nguyệt ôm vào trong ngực, chỉ có cảm giác trái tim đang lơ lửng của mình rốt cuộc cũng bình ổn lại.

Trương Vân Nguyệt hướng về phía Triệu Khải Hâm nở nụ cười mà không nói gì, nàng cảm thấy cổ họng mình đau rát, thật sự là không muốn nói chuyện.

Chuyện thích khách rất nhanh được giải quyết, nhưng trong đó có một thích khách lại nhân lúc những người khác chiến đấu mà trốn vào mật đạo, hơn nữa sau đó đã phá hủy mật đạo này!

"Không ngờ cũng rất có năng lực!" Triệu Khải Hâm sắc mặt âm trầm có thể làm đông nước thành đá, hắn biết tên thích khách kia nhất định là muốn ôm chặt bí mật về mật đạo lúc đó mới trốn vào trong mật đạo.

"Hoàng thượng, chúng ta có thể từ chỗ khác đào xuống đây hay không?" Trương Vân Nguyệt nghe được lối vào mật đạo bị phá hủy không khỏi hỏi.

"Tiểu Nguyệt nghĩ tới điều gì?"

"Chúng ta từ trên mặt đất đào xuống xem có thể đem mật đạo moi ra hay không?" Trương Vân Nguyệt tò mò hỏi, lúc ở kiếp trước không phải có chuyện đào khai khoáng lại đào ra mê cung cái gì đó sao, rất nhiều trong đó đều là đường hầm quân khu không phải sao?

"Chuyện này. . . . . . Có thể được sao?" Triệu Khải Hâm hỏi người bên cạnh, đối với chuyện mật đạo này hắn thật đúng là không có nghĩ qua.

"Có thể được, nhưng mà ta lại không biết cửa của mật đạo kia lại đi thông về hướng nào." Lục Ca có chút do dự, hắn cũng không nghĩ tới chuyện mật đạo có thể từ trên mặt đất nửa đường mà đào vào, như vậy có thể đưa đến chuyện đang trong mật đạo mà nữa đường lại sụp xuống đầu họ cũng không biết hay không.

"Sụp xuống liền cho sụp xuống đi, có quan hệ gì? Hiện tại nếu không đào xuống chúng ta căn bản cũng không biết mật đạo ở chỗ nào, cũng không phải chúng ta là người dụng tới mật đạo này, chúng ta đào đi xuống ít nhất còn có thể xác định mật đạo này thông đi đâu, như vậy còn có thể đem người đã lợi dụng mật đạo này tìm ra." Trương Vân Nguyệt nhỏ giọng nói ra, mặc dù nàng cảm thấy cái mật đạo này rất hữu dụng, ít nhất tương lai nếu có người đánh vào hoàng cung mật đạo có thể dùng để chạy trốn, nhưng làm sao mà Hoàng thất Cảnh Hi vương triều lại cũng không biết lối vào mật đạo ở nơi nào, cũng không biết cửa ra mật đạo ở nơi nào.

"Tiểu Nguyệt nói không sai, đào thôi." Triệu Khải Hâm đồng ý cách nói của Trương Vân Nguyệt, hiện tại mật đạo này rõ ràng là không hề có ích cho bọn họ, như thế thì không phải nên phá hủy đi sao.

Nghĩ như thế, Triệu Khải Hâm liền sai người bắt đầu đào chung quanh Vĩnh Ninh cung.

Đối với hành động của Triệu Khải Hâm các vị nữ nhân hậu cung đều nhìn thấy, sau khi hoàng hậu nghe nói Triệu Khải Hâm thế nhưng chuẩn bị từ mặt đất Vĩnh Ninh cung đào xuống, nhất định phải tìm cho ra mật đạo, thì rất khẩn trương!

"Nương nương, chúng ta có nên đem mật đạo làm phá hủy hay không?" Ám vệ của Hoa Lăng Duyệt ở trong bóng tối nhìn Hoa Lăng Duyệt, hắn vốn dĩ chính là thông qua mật đạo tiến vào, hiện tại nếu để cho Triệu Khải Hâm tìm được cửa ra vào mật đạo, chỉ sợ Hoa Lăng Duyệt sẽ không có ngày sống dễ chịu rồi.

"Khụ khụ."

"Ngươi bị thương." Hoa Lăng Duyệt nghe được ám vệ của mình đột nhiên ho khan, trong lòng xẹt qua vẻ rầu rỉ.

"Dạ, ám vệ của Triệu Khải Hâm mặc dù mới phát triển, nhưng bản lĩnh lại rất lợi hại." Ám vệ nhỏ giọng nói, Triệu gia không lâu đời bằng Hoa gia, nhưng Triệu gia lại thành hoàng gia, ám vệ cũng là sau khi Triệu gia trở thành hoàng gia mới phát triển lên.

Vốn dĩ những thế gia kia đều cho rằng ám vệ Triệu gia không bằng những tử sĩ nhà mình kia, nhưng hiện tại hắn không cho là như vậy nữa rồi, ám vệ Triệu gia mặc dù thời gian phát triển rất ngắn, nhưng so với mấy cái tử sĩ của thế gia đại tộc kia không có khác nhau quá lớn, mặc dù lúc những ám vệ kia chiến đấu cũng sẽ không như tử sĩ không thèm quan tâm sống chết, nhưng thời điểm bọn họ chiến đấu lại có một loại lực bộc phát khác, đây là cái mà tử sĩ không có.

"Không cần phá hủy mật đạo, chuyện ta phân phó cấp tốc thực hiện, mật đạo trong hoàng cung này đào một đoạn sẽ phá hủy một đoạn, đợi đến khi bọn họ đào được đến Phượng Minh cung không biết là đến khi lúc nào rồi. Những thế gia kia ngươi nghĩ chút biện pháp thuyết phục bọn họ."

"Vâng"

Hoa Lăng Duyệt nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, nghĩ tới động tác lần này của Triệu Khải Hâm cùng với chính nàng về sau rốt cuộc sẽ như thế nào.

"Hiện tại Trương Vân Nguyệt dời khỏi Vĩnh Ninh cung, chuyển qua cung Thái Cực." Hàn Ngọc Cầm lạnh lùng lập lại tin tức hồi báo của thủ hạ, hoàng thượng thế nhưng lại để cho một Chiêu Nghi tiến vào cung Thái Cực nơi mà chỉ có Hoàng Đế các triều mới có thể ở, chuyện này đừng nói là hậu cung rung động, mà ngay cả triều thần cũng rất là khiếp sợ.

"Cổ còn đau phải không?" Triệu Khải Hâm nhìn dấu vết tím bầm trên cổ Trương Vân Nguyệt, sự sợ hãi nhanh chóng xẹt qua trong đầu của chính mình, nếu như không phải là ám vệ phát hiện khác thường tiến vào gian phòng, vậy rất có thể hắn sẽ mất đi nàng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.