"Cung nữ Tiểu Tình tuy là người trong cung Hiền phi, nhưng người nhà của nàng ta lại bị người của Liễu chiêu nghi khống chế, lúc cung nữ Tiểu Tình này bị phân đến cung của Hiền phi thì người bên nhà mẹ của Hiền phi cũng đã đi tìm người nhà của cung nữ này, nhưng mà không tìm thấy, cho nên Hiền phi liền đẩy Tiểu Tình qua Di Hoa cung làm nhị đẳng cung nữ. Không cho ở bên cạnh Hiền phi." Rất nhanh Vương Kỳ đã đem nhưng gì mà chính mình tra được nói cho Triệu Khải Hâm.
"Đem cung nữ kia bắt lại cho trẫm." Triệu Khải Hâm nhíu mày, nhị đẳng cung nữ mặc dù không thể coi là cung nữ thân cận đối nữ nhân hậu cung, nhưng mà trong cung cũng coi là có thân phận, người như vậy làm sao Hiền phi có thể để cho một người mà mình không nắm được bất kỳ nhược điểm gì trong tay đến đảm nhiệm được chứ.
Triệu Khải Hâm cảm thấy chuyện này chỉ sợ không đơn giản như vậy.
Vương Kỳ nhanh chóng trở lại, nhưng tin tức nhận được lại không được như dự liệu chi. Thời điểm Vương Kỳ đến Di Hoa cung, báo lại cung nữ Tiểu Tình đã treo cổ tự vận, hơn nữa trước khi tự vận còn để lại tờ giấy, nói Liễu chiêu nghi dùng người nhà để uy hiếp nàng ta buộc nàng ta phải làm chuyện này.
Hơn nữa còn bắt nàng ta đem chuyện này giá họa lên người Hiền phi, nhưng bởi vì nàng ta mang ơn tri ngộ đối của Hiền phi không thể chấp nhận. Dù biết kết quả như thế sẽ làm người nhà của mình bỏ mạng, nàng ta cũng nguyện ý báo đáp Hiền phi. . . . . .
"Cung nữ này thế nhưng lại biết chữ?" Triệu Khải Hâm cau mày, theo như tin tức tra được thì nhà của cung nữ Tiểu Tình cũng chỉ là một phú hộ bình thường, một nhà như vậy đưa con trai đi học đã là rất tốt rồi, nhưng nữ nhi cũng được đưa đi học sao? Huống chi thời điểm cung nữ này vào cung chỉ mới có bảy tuổi, coi như thật sự có đưa nàng ta đi học, cũng không học được bao nhiêu chữ chứ?
"Hoàng thượng, theo thần thăm dò được thì thời điểm cung nữ này mới vừa vào cung không hề biết chữ, sau đó có biết chút chữ là bởi vì được phân đến bên cạnh Hiền phi, Hiền phi thấy nàng ta lanh lợi cho nên đã sai đại cung nữ bên cạnh mình dạy cho nàng ta một chút chữ nghĩa." Trong lòng Vương Kỳ đối với hành động của Hiền phi tỏ ra nghi ngờ, cảm giác thấy Hiền phi làm như vậy thật sự có chút dư thừa.
"Nói như vậy, hiện tại chuyện này chỉ có thể tra ra được là có dính liều tới Liễu chiêu nghi thôi sao?" Triệu Khải Hâm cau mày, cung nữ Tiểu Tình này là người của Liễu chiêu nghi, mà Tiểu Tình bây giờ đã chết rồi, còn để lại một di thư như vậy, coi như Liễu chiêu nghi có mộc cánh cũng không thoát ra khỏi chuyện này được rồi, đây thật là chết vô đối chứng!
Bất luận âm mưu này là để chết không đối chứng với Hiền phi hay chết không đối chứng với Liễu chiêu nghi, hiện tại trong suy nghĩ của Triệu Khải Hâm là đang quyết định xem rốt cuộc có muốn đẩy tội danh lần này lên tới đỉnh hay không.
Hiện tại tất cả chứng cớ đều hướng vào Liễu chiêu nghi, về phần Hiền phi, coi như chuyện lần này thật sự là do nàng ta làm, bây giờ Triệu Khải Hâm vẫn chưa muốn động tới nàng ta, cho nên kết quả sau cùng chỉ có thể là Liễu chiêu nghi gánh lấy tội danh lần này.
Huống chi cung nữ Tiểu Tình là người trong cung Hiền phi được điều qua đây, cho dù Hiền phi muốn hại người chỉ sợ cũng sẽ không dùng người trong cung mình, cho nên chuyện này vẫn có thể cho qua đi.
"Nếu Liễu chiêu nghi khống chế người nhà của cung nữ kia, như vậy coi như chuyện lần này quy lên đầu của nàng ta đi." Triệu Khải Hâm tùy ý nói, hoàn toàn không có cảm giác về sự lãnh khốc trong lời nói của hắn.
Trương Vân Nguyệt nghe cuộc đối thoại của Triệu Khải Hâm cùng Vương Kỳ, trong lòng đột nhiên lạnh lẽo, mới vừa rồi cảm giác đột nhiên bộc phát bởi vì Triệu Khải Hâm đến gần cũng biến mất trong nháy mắt.
Đây là Hoàng đế, đây là thời cổ đại nơi mà mạng người không phải thứ quan trọng, mà người nam nhân trước mắt này là Hoàng đế cổ đại, không phải người mà nàng có thể nghĩ đến! Trương Vân Nguyệt! Ngươi phải nhớ, người đàn ông này chỉ có thể coi là nam nhân của ngươi không thể coi là người yêu của ngươi!
Trong lòng Trương Vân Nguyệt kiên định tự nói với mình, nhất định phải bảo vệ thật chặt tim của mình, tuyệt đối không thể để cho lòng của mình đi lạc.
"Vâng" Vương Kỳ xoay người sau khi rời đi, gian phòng lần nữa rơi vào yên tĩnh.
Triệu Khải Hâm ngước mắt nhìn Trương Vân Nguyệt một cái, nói: "Khoản thời gian sắp tới nàng không cần phải đi ra ngoài, đem Dao Hoa cung phong tỏa lại, đừng để cho tin tức lọt ra ngoài, về phần cung nữ nội thị bên trong Dao Hoa cung hãy tự mình quản lý thật chặt."
Trương Vân Nguyệt nghe thấy lời nói của Triệu Khải Hâm mà sửng sốt, ngẩng đầu hướng Triệu Khải Hâm.
Giờ phút này nét mặt của Triệu Khải Hâm mặc dù không có biến hóa gì, ánh mắt cũng rất bình tĩnh, nhưng giọng nói lại mang theo sự quan tâm nhàn nhạt, điều này làm cho Trương Vân Nguyệt cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh.
Đây là giả, đây là giả! Trương Vân Nguyệt không ngừng tự nói với mình ở trong lòng, cuối cùng là đem trái tim đang đập loạn nhịp đè ép xuống. Triệu Khải Hâm thấy Trương Vân Nguyệt bởi vì sự quan tâm của mình mà khẩn trương kích động, nhưng chỉ là rất nhanh đã bình tĩnh lại thì mắt thoáng qua một tia sáng.