"Nói rõ ràng." Triệu Khải Hâm cau mày nhìn Vương Kỳ.
"Trên mặt Tịch mỹ nhân mang theo nụ cười vô cùng xinh đẹp, trên da mặt cũng không phải mềm mại bình thường, liền, làn da trên người cũng thế."
"Những nơi khác trên thân thể cũng thối rữa rồi hả ?" Triệu Khải Hâm nhìn Vương Kỳ hỏi.
"Đúng vậy, tiểu nhân vốn chỉ là nghĩ xác nhận một cái, lời tiểu cung nữ nói có phải thật vậy hay không, lại không nghĩ rằng tình huống so tiểu cung nữ nói càng thêm nghiêm trọng, tiểu cung nữ sau cũng tiến vào, nói là tiểu nhân chạy tới trước, tình huống cũng không có nghiêm trọng như vậy. Tiểu cung nữ nói, nàng chỉ tới chỗ thân thể mỹ nhân ngồi, tứ chi vặn vẹo cùng tứ chi thối rữa, thân thể cũng không có vấn đề, về phần mặt, thời điểm tiểu nhân đến cũng không có hoàn mỹ như vậy." Vương Kỳ đối với cái tình huống quỷ dị này cảm thấy rất là kinh hãi.
Tình huống này chỉ có một khả năng chính là Tịch mỹ nhân bị hạ độc rồi, nhưng cụ thể là độc gì, cần người đi tra.
"Ngươi biết nên làm như thế nào rồi." Triệu Khải Hâm cau mày, hắn thế nào cảm giác gần đây trong cung càng ngày càng không an toàn rồi hả ?
"Khiến thái y đi xem thân thể Thái hậu thế nào." Triệu Khải Hâm cau mày trầm giọng nói.
"Vâng" Vương Kỳ có chút không hiểu đột nhiên Triệu Khải Hâm đột phân phó như vậy là có ý gì.
Triệu Khải Hâm nhìn Vương Kỳ rời đi, vốn là hắn còn chưa có cái ý nghĩ này, hôm nay lại đột nhiên nhớ tới, trong Dao Hoa cung có rất nhiều ám vệ, nhưng trong lúc Trương Vân Nguyệt mang thai còn là gặp được rất nhiều tính toán, hơn nữa có một ít tính toán hắn căn bản cũng không có bắt được người, tỷ như chuyện hoàng hậu đưa bình sứ ban thưởng lại đột nhiên có người có kim châm đến tay Trương Vân Nguyệt.
Hắn cũng không có hoài nghi Trương Vân Nguyệt nói dối, kim châm lén, dấu vết mặc dù rất nhỏ bé, hơn nữa chỉ là năm phút đồng hồ liền biến mất, lại bị Cúc Hoa nhìn thấy.
Về phần hoàng hậu, Triệu Khải Hâm hiểu hoàng hậu không biết làm loại chuyện đó, chuyện kia làm đối với hoàng hậu là cũng không có điểm nào hay. Nếu không phải hoàng hậu làm, cũng không phải là Trương Vân Nguyệt làm, như vậy thì là người khác làm rồi, như vậy người này là ai? Triệu Khải Hâm đến bây giờ cũng không có tra được?
Triệu Khải Hâm bây giờ đã hiểu, hậu cung này của hắn cũng không như hắn đang nghĩ an toàn như vậy, trong hậu cung này chỉ sợ còn cất giấu người của tiền triều, hơn nữa không phải một hai người, mà là một cỗ thế lực?
"Thái hậu nương nương, hoàng thượng sai nô tài mang thái y tới ngài."
"Xảy ra chuyện gì?" Thái hậu cau mày nhìn Vương Kỳ.
"Tịch mỹ nhân chết rồi." Vương Kỳ nhiều cũng không nói, chuyện kia quá mức kinh khủng, tuổi Thái hậu lớn, những chuyện này còn chưa phải muốn cho nàng biết, tránh cho dơ bẩn lỗ tai.
"Ừ." Thái hậu cau mày, trong lòng nghi ngờ, chỉ là cũng không còn tiếp tục hỏi, chỉ làm cho thái y tiến lên bắt mạch cho mình.
"Thân thể Thái hậu nương nương khôi phục rất tốt." sau khi Thái y bắt mạch cho Thái hậu xong, đối với Vương Kỳ nói.
"Tiểu nhân cáo lui." Vương Kỳ mang theo thái y rời Thọ Khang cung.
Vương Kỳ đem thái y mang tới trước mặt Triệu Khải Hâm.
"Nếu như đang lúc này Thái hậu rời cung, có vấn đề gì không ?"
"Chỉ cần trên đường đi cẩn thận chút là không sao." Thái y suy nghĩ một chút, cho Triệu Khải Hâm câu trả lời coi như là hài lòng nhất.
Lấy được đáp án mình muốn, Triệu Khải Hâm đi Thọ Khang cung.
"Mẫu hậu, nhi thần muốn mang mẫu hậu xuất cung một thời gian." Triệu Khải Hâm nghiêm túc nhìn Thái hậu nói.
"Hoàng nhi có phải hay không trong cung này xảy ra chuyện gì? Tịch mỹ nhân chết có vấn đề?" Thái hậu chắc chắn Triệu Khải Hâm, nếu như không phải là có chuyện lớn xảy ra, Triệu Khải Hâm sẽ không nghĩ mang bà xuất cung .
"Dạ, nhi thần hoài nghi trong cung này còn có dư nghiệt tiền triều, trước nhi thần cũng không phải là không có hoài nghi qua, trong hậu cung này xảy ra rất nhiều chuyện, đều liên quan đến hậu cung tiền triều, lần này Tịch mỹ nhân chết càng đúng như vậy, hiện tại người tiền triều căn bản không biết họ đều là người nào, cho nên nhi thần muốn mang ngài xuất cung."
"Không có công lực tìm ra những người đó sao?" Thái hậu cau mày, rời đi hoàng cung, không phải tương đương cho những người đó thuận lợi rồi hả?
"Mẫu hậu, những người đó khẳng định biết Thái Y Viện có người biết những độc chất kia, nhưng họ còn dùng không chút kiêng kỵ như vậy, không phải là dò xét trẫm tìm không ra họ sao? Chúng ta cũng ở lại trong cung, hành động của các nàng nhất định sẽ rất cẩn thận, nhưng chúng ta xuất cung, ngược lại khiến những người đó buông lỏng cảnh giác? Hơn nữa mẫu hậu lớn tuổi, Thiên nhi tuổi còn nhỏ, trẫm không muốn các người bị tổn thương một chút." Triệu Khải Hâm nghiêm túc nhìn Thái hậu nói.
Cái ý nghĩ này từ năm trước, Trương Vân Nguyệt nhiều lần bị độc dược tổn thương, lúc đó hắn cũng đã có ý định này, hiện tại Tịch mỹ nhân chết chỉ là để cho quyết tâm của hắn càng kiên định hơn mà thôi.
"Hoàng đế như là đã nghĩ xong, vậy thì đi làm." Thái hậu nhìn Triệu Khải Hâm nói, nếu như nói thời điểm phát hiện chuyện này sớm, bà cũng có thể giúp được việc, hiện tại bà lớn tuổi không nói, cũng bởi vì nguyên nhân trúng gió, bây giờ căn bản thì không thể sử dụng não, suy nghĩ chuyện gì nhiều cũng nhức đầu.
"Mẫu hậu chớ suy nghĩ quá nhiều, nếu nói nhi thần liền chút chuyện tình này cũng xử lý không tốt, thiên hạ này, nhi thần cũng ngồi không vững." Triệu Khải Hâm tự tin nói, hắn không phải không bắt được những người đó, chỉ là hắn không muốn đem hậu cung người người cảm thấy lo lắng thôi, nói như vậy rất có thể ảnh hưởng đến tiền triều, đến lúc đó cả Cảnh Hi vương triều hướng chính cũng sẽ xuất hiện rung chuyển, đây tuyệt đối không phải chuyện hắn muốn nhìn thấy.
"Tốt, hoàng nhi trưởng thành, mẫu hậu rất yên tâm." Thái hậu nhìn gương mặt tự tin của nhi tử, cười rất vui vẻ.
"Cái gì? Đi hành cung?" Trương Vân Nguyệt kinh ngạc nhìn Vương Kỳ tới thông báo, ngoài cửa sổ cảnh sắc trắng như tuyết, bây giờ là mùa đông hả? Mùa đông đi hành cung làm cái gì? Nghỉ đông sao?
Cảnh Hi vương triều, nghỉ hè cũng không có, thế nào hiện tại mùa đông này đột nhiên xuất hiện chuyện nghỉ đông rồi hả ?
"Đúng vậy, nương nương xin mau sớm thu thập hành lý, buổi sáng ngày sẽ lên đường xuất cung." Vương Kỳ nói thật.
Trương Vân Nguyệt sau khi nghe, nhíu nhíu mày, sáng sớm ngày mai...
"Đa tạ Vương tổng quản rồi. Cúc Hoa đưa Vương tổng quản."
Xoay người, Trương Vân Nguyệt liền mang theo Lý ma ma, Ngọc ma ma Ngô ma ma, ba người đi thu thập hành lý đi, chỉ là Trương Vân Nguyệt căn bản cũng không đi trông coi hành lý của mình, mà vào gian để hành lỹ của Bảo bảo. Về phần hành lý của nàng là giao cho Cúc Hoa cùng Xuân Hoa họ đi thu thập.
"Y phục này bảo bảo trong ngày thường mặc, mang theo. Cái bút lông này bảo bảo thường ngày luyện chữ dùng, mang theo. Quyển sách này bảo bảo gần đây xem, mang theo. Cái này. . . . . ." Ba ma ma đang chuẩn bị đồ, dừng tay lại.
Trương Vân Nguyệt chuẩn bị đồ, từ ăn mặc dùng đó là mỗi món cũng chú ý tới, trong ngày thường họ nhìn Trương Vân Nguyệt đối với bảo bảo là các loại đả kích, trong lòng cũng cảm thấy Trương Vân Nguyệt đối với bảo bảo chưa tính là quá tốt, nhưng là cũng không thể coi là không tốt.
Đối với những người khác trong hậu cung thật sự mà nói là tốt rồi, ít nhất nàng mỗi ngày đều quan tâm nhi tử, hơn nữa thỉnh thoảng làm điểm tâm ngon cho nhi tử ăn.
Nghĩ đi nghĩ lại ba ma ma mới hậu tri hậu giác nghĩ đến, Trương Vân Nguyệt nơi nào phải không quan tâm nhi tử à? Nàng rõ ràng cũng rất quan tâm nhi tử, chỉ là bởi vì trong ngày thường nói chuyện luôn là đi đả kích nhi tử, mới để cho họ cảm thấy Trương Vân Nguyệt đối với bảo bảo không tốt mà thôi?
Ba ma ma nghĩ tới đây một hồi xấu hổ, thì ra là họ tự nhận người chưa bao giờ sai, cũng có thời điểm sai.
Sáng sớm hôm sau, Trương Vân Nguyệt thật sớm đứng lên thu thập xong mang theo bảo bảo ra cửa cung.
"Hoàng thượng mang theo Thái hậu cùng Trương thị đi biệt viện? Cứ như vậy đem chúng ta để lại?" Hoàng hậu nhàn nhạt nhìn người bên cạnh hỏi.
Trương ma ma cùng Mễ ma ma, mấy người Cẩm Tú cúi đầu tất cả đều không nói lời nào, họ thật ra thì không biết hoàng thượng tại sao đột nhiên muốn đi biệt viện, nhưng lại không nghĩ Hoàng thượng lại thiên vị như vậy. Cả hậu cung phi tử hoàng thượng cũng chỉ dẫn theo một mình Trương thị, dĩ nhiên ba đứa bé, hắn dẫn theo hai đứa con trai, điểm này hoàng hậu không có gì nói.
Nhưng là nghĩ đến mình may mắn đau khổ vì Hoàng đế quản lý hậu cung, nhưng hôm nay đây? Hoàng đế muốn đi biệt viện nhưng ngay cả hỏi mình cũng không hỏi, cũng chỉ mang theo Trương thị đi, đây coi là cái gì?
Hoàng hậu cảm giác ngực của mình buồn đau dữ dội.
"Nương nương, ngài chớ suy nghĩ quá nhiều rồi, hoàng thượng có thể nghĩ tới khiến ngài lưu lại quản lý hậu cung rồi, dù sao hậu cung này không thể mỗi người trông nom không đúng ?"
"Quý Phi làm cái gì? Hiền phi làm cái gì? Huệ phi làm cái gì? Ha ha, hắn không muốn dẫn ta chính là không muốn dẫn ta, hoặc là nói hắn không muốn mang bất kỳ người nào trừ Trương thị ra bên ngoài. Nhưng Trương thị rốt cuộc nơi nào tốt? Tại sao?" Hoàng hậu không nghĩ ra, nàng thật không nghĩ ra, nếu như nàng đã thua bởi Quý Phi, nàng kia không thể chê?
Quý Phi là một tài nữ, bản thân tướng mạo cũng đẹp, gia thế chỉ so với nàng thua một bậc, bại bởi một nữ nhân như vậy nàng cam tâm? Nhưng đã thua bởi Trương thị cái đó muốn gia thế không có gia thế, muốn tài học không giỏi học, muốn dung mạo không có dung mạo, trừ một bụng coi như là tranh khí bên ngoài, nữ nhân cái gì cũng sai, nàng tại sao phải thua?
Đám người Cẩm Tú bị hoàng hậu hỏi nói không ra lời, họ cũng biết hoàng hậu nói không sai, nhưng chỉ là bởi vì biết hoàng hậu nói không sai mới càng thêm không biết nên nói gì.
"Các ngươi đi xuống." Sắc mặt Hoàng hậu đột nhiên liền bình tĩnh.
Sau khi bên trong Phượng Minh cung chỉ còn lại một mình hoàng hậu, hoàng hậu nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, "Ha ha, nếu tất cả mọi người vô tình, như vậy ta cũng vô tình vậy, tốt lắm." Nhàn nhạt giống như một câu nói rất tùy ý, hoàng hậu nói xong đứng dậy xoay người trở về nội thất, một thân cô đơn kia lại làm cho người ta rất đau lòng.
Hoàng hậu đối đãi với nữ nhân hậu cung, trong hành động có lẽ sai lầm rồi, nhưng là nàng đối đãi với phu quân là Hoàng đế này cùng Vương gia, nhà mẹ cũng là không sai. Chỉ là trong lòng Triệu Khải Hâm không có nàng, dĩ nhiên trong lòng hoàng hậu cũng không có Triệu Khải Hâm, trong lòng của nàng để ý nhất còn là nhà mẹ, đáng tiếc đối tượng để ý nhất ngay từ đầu đã từ bỏ nàng.
Chuyện xảy ra bên trong Phượng Minh cung, Triệu Khải Hâm cùng Trương Vân Nguyệt hai người không phải không biết.
Đối với phi tử hậu cung khác mà nói, Triệu Khải Hâm chỉ mang theo Trương Vân Nguyệt cùng Thái hậu còn có nhị hoàng tử, Đại hoàng tử rời đi, điểm này, các nàng là ghen tỵ, là hận. Nhưng họ lại cũng chỉ có thể hận lại không thể làm cái gì.
"Hoàng thượng, ngài như vậy đem hoàng hậu bọn họ ở lại trong cung được chứ?" Trương Vân Nguyệt cau mày nhìn Triệu Khải Hâm, rời đi hoàng cung cái gì, nàng là rất vui vẻ á..., nhưng Triệu Khải Hâm như vậy chỉ mang theo nàng một người rời đi thật không có việc gì sao?
"Ai nói trẫm chỉ đem nàng?" Triệu Khải Hâm nhàn nhạt phủi Trương Vân Nguyệt một cái.