Khi vào đến bên trong, đập vào mắt bọn hắn không phải là một dãy núi cao chọc trời mà là một vực thẳm nhìn không thấy bờ, hai người Tiểu Lang nheo mắt nhìn về phía xa, chỉ thấy cách chỗ bọn hắn khoảng năm dặm, một hòn đảo nhỏ đang treo lơ lửng giữa vực thẳm, bên cạnh nó còn có nhiều mảnh đá lơ lửng làm cho hòn đảo trở nên hùng vĩ hơn.
Chưa đầy một giây, Tiểu Lang và Vân Vân quay người lại đồng thanh hỏi: “Núi đâu?”
Lưu Phong tay cầm bánh mì vơ vơ nói: “Núi bên ngoài được chưa.”
Hai người nghe vậy cũng thấy hợp lý, dù sao ở tiên giới thể loại nào chả có, đến viên đá bên đường cũng có thể là linh thạch, huống chi là cái này.
Lưu Phong lại lên tiếng: “Đi thôi! còn chần chờ cái gì nữa?”
Vân Vân lập tức hoàn hồn dẫm nhẹ lê chân ga, chiếc phi toa trôi chầm chậm đến hòn đảo, khi đi Tiểu Lang với Vân Vân cũng lên tiếng hỏi lai lịch của nơi này, dù sao cả hai người bọn hắn cũng chưa từng trông thấy một nơi nào như thế này.
Nhưng Lưu Phong lấy từ trong tay áo ra một cuốn sách bắt đầu miêu tả về nơi này.
“Đây là Hình Phủ Sơn, dãy núi dài vô tận cũng chỉ để che mắt người đời.”
“Bởi vì, Hình Phủ Sơn này là một vị diện khác, được tạo ra bởi một vị đại năng, đến ta cũng không thể tưởng tượng được hắn cường đại như thế nào, chí ít cũng là Đế cảnh trong truyền thuyết, hắn tạo ra cái vị diện này xây dựng một chiến trường cũng chỉ vì một chút hứng thú, nhưng một ngày hắn cũng đột nhiên biến mất cùng với dãy núi này, không để lại một chút dấu vết.”
“Không đến vài trăm năm Hình Phủ Sơn cũng chìm vào quên lãng, nhưng đột nhiên ba ngàn năm trước dãy núi này lại một lần xuất hiện, phân bố ở khắp các đại châu.”
“Khiến nhiều người bắt đầu tò mò, bắt đầu tiến vào bên trong nhưng tìm mãi cũng không có cách để tiến vào. Nhưng không đến hai năm, Hình Phủ Sơn đột nhiên chấn động, phía bên trên những ngọn núi linh khí bắt đầu hình thành những cái lệnh bài như trong tay các ngươi khi nãy, nhưng chúng sau khi hình thành xong lại tự nhiên biến mất, và xuất hiện ngẫu nhiên trên khắp các đại lục hay là châu lục.”
“Cứ như thế mỗi trăm năm, từng ngọn núi lại ngưng tụ ra một cái lệnh bài, khiến bên trong Hình Phủ Sơn tập hợp vô số chủng tộc. Khiến nó cũng mang trên người một cái tên khác Vạn tộc chiến trường, khoảng trăm năm bên trong Hình Phủ Sơn chiến trường lại hiện ra, các thiên kiêu chi tử, thánh nữ thánh tử của các bộ tộc bắt đầu tranh đấu, tranh giành danh ngạch để được đi vào bên trong Luyện Tiên Đài.”
Tiểu Lang nghe vậy hiếu kỳ hỏi: “Lão sư Luyện Tiên Đài là cái gì vậy?”
Bên cạnh đang cầm lái Vân Vân nói: “Ta có nghe qua Luyện Tiên Đài từ cha ta, cái đó dùng để Luyện Tiên khu cho đại thừa kỳ tu sĩ.”
Nàng tiếp tục nói: “Tu sĩ sau khi hoàn thành Kim Đan kiếp thì hư đan lập tức bắt đầu thực chất hóa biến thành Kim Đan, nhưng còn tùy theo phẩm chất của Kim đan nữa, nếu như ngươi có thể tấn thăng lên Nguyên Anh, Kim đan bắt đầu lột xác hóa thành Nguyên Anh.”
“Kế tiếp chính là Hóa thần, Nguyên Anh của ngươi sẽ sản sinh ra một luồng màu trắng giống như khói, bắt đầu ngưng thực tạo thành một lớp màng màu trắng bao bọc Nguyên Anh, sau khi ngươi tấn thăng lên Luyện Hư kỳ nguyên anh của ngươi bắt đầu tiêu biến tạo thành nguyên thần, nhưng lúc đó nguyên thần ngươi rất yếu ớt.”
“Kể từ giai đoạn đó, mỗi khi tấn thăng một tiểu cảnh giới, nguyên thần của ngươi lập tức được làn khói trắng gột rửa một lần, tấn thăng một đại cảnh giới nguyên thần bắt đầu ngưng thực hơn một phần, khi đến được Độ kiếp đỉnh phong nguyên thần dường như không còn một chút tạp chất nào.”
“Khi ngươi độ kiếp tấn thăng Đại Thừa kỳ, trong lúc độ kiếp nguyên thần của ngươi sẽ bắt đầu xuất hiện những luồng kim quang bắt đầu ngưng tụ thành tiên cốt, hay còn được gọi là Tiên Khu.”
Lưu Phong ngồi trên ghế sau vỗ tay nói: “Giảng giải rất đúng, nhưng ngươi có lẽ đã quên tiên cốt hình thành còn phải phụ thuộc rất nhiều vào Đạo của ngươi đang tu luyện, linh căn ngươi đang sở hữu, mà tiên cốt có những đặc tính khác biệt của nó.”
“Còn về Luyện Tiên Đài kia, nhưng nói chung nó vẫn giống như các ngươi khi độ kiếp đại thừa vậy. Nó tùy thuộc vào linh căn của ngươi mà bắt đầu sắp xếp cho ngươi đến một nơi phù hợp, ngươi mang trong người hỏa linh căn thì trăm phần trăm sẽ gặp Hỏa linh kiếp, mấy linh căn khác cũng như thế.”
“Nhưng song linh căn thì phức tạp hơn một chút, hai loại linh kiếp nếu như dung hợp với nhau thì ngươi biết chuyện gì xảy ra rồi đấy, chưa kể nếu như xui còn gặp phải tâm ma kiếp nữa chứ.”
“Nhưng khi vượt qua được, thành quả không phải là thứ mà các ngươi có thể tưởng tượng được.”
Hai người bọn hắn nghe Lưu Phong kể lại trong người nhiệt huyết bắt đầu sôi trào, tuy có nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn cảm thấy mọi thứ đáng.
Tiếng nói của Lưu Phong lại vang lên lần nữa: “À quên, còn một cái này nữa, khi các ngươi lọt vào top bảy còn được ban một viên nhị chuyển Ngọc Thanh đan.”
“Nếu ta nhớ không lầm, thì viên đan dược này còn có thể làm cho Đạo cơ thâm hậu thêm một tầng, Tiên cốt có thể sản sinh dị biến, nhưng nói chung viên đan dược này nếu như các ngươi đạt được thì chuyện phi thăng là chắc như đinh đóng cột.”
Trong lòng bọn hắn đang nhiệt huyết sôi trào, nghe thêm lời này của Lưu Phong trong mắt lập tức bốc lên ngọn lửa quyết thắng, quyết lấy cho mình một danh ngạch.
Nhưng phía sau, Lưu Phong khóe miệng giương lên hai mắt híp lại cười tà một cái, sau đó lập tức khôi phục lại như bình thường.
Chiếc Phi toa đi rất chậm, do không gian bên trong vị diện này dường dư có một thứ gì đó hạn chế mọi vật phi hành, chiếc phi toa bay gần mười lăm phút mới tiếp cận được hòn đảo nhỏ.
Chiếc Phi toa bắt đầu đáp xuống hòn đảo, hòn đảo chu vi nó chỉ rộng hơn trăm km vuông, nhưng đều có đủ bốn mùa, chia ra rõ rệt, bọn hắn đang đứng ở một dược viên, bốn phía tràn đầy màu sắc, gần một phần tư linh dược trên lá và cánh hoa đều có những đường vân màu vàng, hiển nhiên chúng đều niên đại đều đã vượt qua vạn năm, và mùi dược liệu tỏa ra từ linh dược khiến Lưu Phong cảm giác mũi mình có chút tắt nghẽn, hắn vội vàng giơ tay ra bên trên tay lập tức xuất hiện một cái mặt nạ phong độc.
Không chần chờ lập tức đeo lên, Tiểu Lang với Vân Vân đứng bên cạnh trên mặt tràn đầy dấu chấm hỏi nhìn Lưu Phong, nhưng chưa được bao lâu tiếng nói khàn khàn của Lưu Phong vang lên: “Các ngươi không cần để ý nhiều, tình trạng cơ thể của ta bây giờ không thể chịu nổi bầu không khí tràn đầy mùi thuốc gắt mũi này, nên các ngươi muốn hái bao nhiêu thì hái, dù sao nơi này cũng có thể là lần cuối cùng chúng ta đi đến.”
Nhưng Lưu Phong chưa dứt lời, thì hai người bọn hắn đã gặt hái được không ít linh dược, Tiểu lang tay trái cầm một cây cỏ màu đen bên trên có kim văn, tay trái cầm một bông hoa màu hồng bên trên cũng có kim văn miệng còn lẩm bẩm: “Hắc Sương thảo bảy vạn năm, Hồng Lạt hoa bốn vạn năm, có hai cây này huyết mạch Lang vương có thể tinh khiết thêm không ít.”
Đứng bên cạnh hắn, Vân Vân trong tay trái cầm một cây hoa giống như hoa ly, nhưng bên trong nhụy hoa liên tục toác ra từng luồng màu hồng phấn hoa, tay phải che miệng lại khóe mắt nàng phiếm hồng lên giọng run run: “Đây là Ngũ Thải Ly Hoài hoa mười vạn năm hay sao, ta có thể đột phá đến chín đuôi hay sao.”
Hồ tộc được chia thành chín cấp bậc, đặc trưng nhận biết chính là số đuôi, đuôi càng nhiều thì thiên phú càng cao, hồ tộc cũng có thể đột phá giới hạn mọc thêm đuôi, nhưng muốn đột phá thêm chỉ có hai cách đó chính là phải ngộ tính cực kỳ cao hai là nhờ Ngũ Thải Ly Hoài hoa phải từ vạn năm trở lên để đột phá cực hạn, nhưng đa số đều bỏ cuộc bởi vì loài hoa này từ vạn năm trước không biết vì lý do gì mà tuyệt diệt, khiến cho nàng dường như bị cực hạn là tám đuôi không thể hóa thành Cửu Vĩ hồ chân chính.
Nhưng tại lúc này, hy vọng một lần nữa được thắp lên, Bởi cây hoa trong tay nàng, nàng không chần chừ ngay tại chỗ ngồi xuống bắt đầu hấp thu cây Ngũ Thải Ly Hoài hoa.
Bên cạnh Lưu Phong thấy vậy cũng bất ngờ, hắn cũng không nghĩ nàng nhanh như vậy đã tìm được cơ duyên mới dành cho mình, dù sao mảnh dược viên nãy cùng chả phải là của hắn, nhìn vào bên trong này hắn cũng chả quan tâm mấy, nhưng trên hết hắn bây giờ là phàm nhân một phàm nhân read, chứ không phải hàng pha ke ngoài đường và những cây linh dược này nhà hắn có đầy, nhưng bên trong mảnh dược viên cũng có mấy cây lọt được vào mắt hắn, đó chính là vườn cây ăn quả đằng kia, tuy chúng ở Tu tiên giới không nổi bật bằng linh dược thảo dược, nhưng chúng vẫn có giá trị kinh tế khá cao về mặt giải khát, luyện đan hay được tiên trù như hắn chế biến thành món ngon.