Tuy rằng rất đau thịt, nhưng cái này giống sự giả dối của đàn ông dù bị đánh sưng mặt cũng muốn giả mập mạp, phụ nữ theo đuổi đàn ông, cũng hoàn toàn không kém.
Càng làm cho Thái Oánh Oánh hộc máu là đồ ăn được mang lên Yến Kì Nguyệt ăn một miếng, sau đó liền ghét bỏ nói: “không có cách nào so sánh bằng A Tình, hương vị chênh lệch cũng quá lớn.”
Lúc ấy Thái Oánh Oánh muốn chảy nước mắt, nếu tiêu tiền mua được coi trọng cũng liền thôi, dù sao cô thật sự thích Yến Kì Nguyệt, như vậy cũng đáng, nhưng mà tiền tiêu, mua đến chỉ có xem thường, cô không hộc máu đã là tương đối kiên cường.
một chút tí xíu như vậy Thiệu Tình đều thấy trong mắt, liền chọc Yến Kì Nguyệt một cái, dù sao tạm thời còn muốn mượn thế lực Thái Oánh Oánh, tìm Nhị Ngốc, nháo căng cũng không tốt. Kimanh1257_ cungquanghang
Yến Kì Nguyệt bẹp môi hồng nhuận một chút, liền đem rượu khui, rót cho mình một ly, Thiệu Tình không thích uống rượu, bởi vì say rượu không có cách nào khống chế cảm giác của mình, rất không có cảm giác an toàn.
Nghiêm Hán Thanh và Cố Xuyên cũng không uống, nhưng cố Phán Phán cô lớn như này còn chưa uống qua rượu đắt tiền như thế, phải thử một chút, đổ một ly, còn lại Thái Oánh Oánh cùng Lưu Vũ Sâm uống.
Yến Kì Nguyệt uống một ly, uống xong cũng không nói chuyện, cầm đũa nhìn Thiệu Tình, ánh mắt cùng biểu tình đều rất nghiêm túc.
Thiệu Tình bị nhìn có điểm ăn không vô nữa, cô yên lặng gắp một miếng thịt cho bánh bao nhỏ, sau đó rửa sạch hoa tiêu gia vị linh tinh trên mặt.
Chờ đút bánh bao nhỏ xong, cô cũng không có ý niệm ăn cơm trong đầu, chờ vài người đều ăn no, đứng dậy cùng nhau rời đi.
Yến Kì Nguyệt vừa đứng lên, cô liền cảm thấy có điểm không đúng, bởi vì Yến Kì Nguyệt đi đường thẳng tắp, nhìn từ sau lưng đặc biệt cứng ngắc, thiếu chút nữa bởi vì không quẹo mà đâm thẳng vào trên khung cửa.
Thiệu Tình theo bản năng kéo anh lại, mới tránh cho anh đem khuôn mặt xinh đẹp của mình đâm ầm một cái, Yến Kì Nguyệt bị Thiệu Tình nắm, sau đó quay đầu nhìn Thiệu Tình, vẻ mặt của anh như trước rất nghiêm túc, rất bình tĩnh, Thiệu Tình lại cảm thấy ánh mắt anh rất mờ mịt.
Yến Kì Nguyệt bình tĩnh nhìn Thiệu Tình trong chốc lát, qua một lúc, ánh mắt mới sáng lên, sau đó liền bổ nhào vào người Thiệu Tình, dưới ban ngày trời sáng, vừa thở gấp vừa anh anh anh, còn dùng một loại ngữ khí giống như bị tra nam vứt bỏ nói: “Tôi yêu em như vậy, em cũng không yêu tôi, em nói tôi không đáng yêu sao? Tôi chỗ nào không đáng yêu? Em nói tôi sửa......Em nói đi, đều sờ soạng toàn thân tôi cao thấp vài lần, khẳng định có thể nói ra......”
Ngay lúc đó biểu tình của Thiệu Tình đều đờ đẫn, cô nắm cằm Yến Kì Nguyệt, cẩn thận nhìn Yến Kì Nguyệt một chút, sau đó phát hiện Yến Kì Nguyệt say......
Đồng tử anh hơi tan rã, ánh mắt cực mê ly, tuy rằng bề ngoài nhìn rất nghiêm túc, kỳ thật chỉ vì trên mặt không có biểu tình.
Thiệu Tình giờ phút này cảm thấy, vẻ mặt những người xung quanh nhìn cô cũng không đúng rồi, từng ánh mắt như lửa nóng kim đâm xuyên vào trên người cô, mang theo một loại nhiệt độ tìm tòi bát quái, làm cho cô không ngăn cản được.
Lúc Thiệu Tình đỡ Yến Kì Nguyệt bộ dạng anh còn vặn vẹo quanh cô , một bên vặn vẹo một bên anh anh anh nhắc tới: “Tôi thích em như vậy, lần đầu tiên trân quý nhất của tôi đều cho em, em phải phụ trách đối với tôi, em sao lại có thể có mới nới cũ đây, em nhìn tôi, tôi lớn lên khó coi sao......”
Thiệu Tình yên lặng chụp một cái ở trên mặt anh, sau đó cùng nhóm đội hữu của mình nói: “anh ấy uống say, hôm nay trước hết đi dạo đến đây thôi, gần đây có chỗ nào nghỉ tạm không?”
Vốn ghen tị tâm lý Thái Oánh Oánh đều có chút vặn vẹo lập tức vui vẻ ra mặt nói: “Tìm chỗ ở tạm làm gì, ở nhà của tôi là được, chúng ta đều là bạn bè đừng khách khí với tôi.”
Thiệu Tình khẽ nhíu mày, nói: “Kì Nguyệt say không nhẹ, đi quá xa tôi sợ anh ấy say khướt, áp chế không được, hay là ở ngay gần đây đi.”
“Nhà của tôi cách đây không xa, nên đi nhà của tôi, như thế nào đều so với ở bên ngoài thuận tiện hơn.” Thái Oánh Oánh nóng lòng nói.
cô ta đều nói đến nước này, Thiệu Tình nếu còn chối từ, còn có chút không cho người ta mặt mũi, cô bất đắc dĩ nói: “Vậy được rồi, thật làm phiền.”
“không phiền, không phiền phức.” Thái Oánh Oánh sắp ức chế không được nội tâm vui sướng, Yến Kì Nguyệt say, sắp vào ở nhà cô ta, đây không phải cơ hội tốt nhất sao?
Đoàn người ra khỏi nhà hàng, liền vòng đi nhà Thái Oánh Oánh, nhà Thái Oánh Oánh ở giữa một khu tiểu biệt thự, nhìn bên ngoài so với những cái khác xa hoa hơn một chút.
Theo Thái Oánh Oánh nói, một loạt biệt thự gần đó, đều là nhà cô ta, tùy ý ở đâu đều không vấn đề gì.
Thái Oánh Oánh tự nhiên không dẫn Thiệu Tình bọn họ đến chỗ cha cô ta ở, như vậy rất nhiều chuyện đều trở nên không thuận tiện, cô dẫn mấy người Thiệu Tình đến chính chỗ cô ta ở, loại biệt thự này đều là biệt thự hai tầng, tầng thượng còn có rạp chiếu phim cá nhân và bể bơi, nhóm Thiệu Tình đều tự chọn một phòng, Yến Kì Nguyệt bị an trí ở phòng bên cạnh Thiệu Tình.
Bất quá đỡ Yến Kì Nguyệt lên trên giường xong, Thiệu Tình không thể rời đi, đầu tiên là Yến Kì Nguyệt lôi kéo cô, chết sống không cho cô đi, nước mắt đều chảy ra, một bộ dạng cầu quất, eo nhỏ xoay phá lệ hăng hái.
thật vất vả đem Yến Kì Nguyệt nhét vào chăn, Thiệu Tình lo lắng anh tỉnh lại về sau sẽ đau đầu, liền nấu cho anh một chén canh giải rượu, giúp Yến Kì Nguyệt uống vào.
Vừa uống vào không bao lâu, Thái Oánh Oánh tới đây, còn bưng một chén nước mật ong: “Chị Tình, tôi mang đến một chén nước mật ong, chị cho Kì Nguyệt uống đi, có thể giải rượu.”
Thiệu Tình cũng không nói cho Thái Oánh Oánh, cô đã cho Yến Kì Nguyệt uống canh giải rượu, chỉ cười nhận lấy: “Phiền cô, tôi cũng không nghĩ đến anh ấy cư nhiên lại một ly liền đổ, đến ngồi một lát đi.”
Thái Oánh Oánh vội vàng xua tay: “Phiền gì nha, tôi không ngồi, chị Tình chị cũng sớm nghỉ ngơi một chút.”
“Ân, trong chốc lát tôi còn chăm sóc con đây, cô cũng mệt mỏi một ngày, trở về nghỉ ngơi đi.” Thiệu Tình khẽ cười nói, Thái Oánh Oánh cũng rất thức thời rời đi.
Sau khi cô ta đi, Thiệu Tình thuận tay để chén nước mật ong ở trên bàn, đi vào WC, dù sao giữa trưa ăn không ít đồ, giờ muốn nhổ ra.
hiện tại Thiệu Tình đã có thói quen mỗi ngày cần phun ba lượt, lúc vừa mới bắt đầu còn có thể rất khó chịu, nay đã thành chuyện thường ngày.
Chờ cô phun xong, đi ra chuẩn bị lấy nước súc miệng, liền nhìn thấy Nghiêm Hán Thanh ngồi ở bên bàn, biểu tình thập phần lạnh lùng,5 ánh mắt thực đạm nhiên.
Thiệu Tình đi ra liền rót cho mình một chén nước: “Sao anh lại ở đây?”
“Lại đây nhìn xem, anh ta say không nhẹ, tôi sợ cô một người ép buộc không được.” Nghiêm Hán Thanh nhấp môi nói, Thiệu Tình uống nước, súc súc miệng, sau đó nói: “Khát sao? Tôi rót cho anh chén nước?”
Nghiêm Hán Thanh bưng bát Thái Oánh Oánh mang đến, sau đó nói: “Còn chưa lạnh, tôi uống cái này cũng được.” Uống một ngụm anh mới phát hiện, ngọt, liền sửng sốt một chút: “Là nước mật ong cho Yến Kì Nguyệt giải rượu sao?”
“anh ấy uống canh giải rượu rồi, anh uống đi.” Thiệu Tình nhìn thời gian, sau đó nói: “Trong chốc lát phiền anh giúp anh ấy tắm rửa một cái, một thân toàn mùi rượu ngủ khẳng định không thoải mái, tôi trở về nhìn bảo bảo xem có nghịch ngợm không.”
“cô đi đi, nơi này giao cho tôi là được.” Nghiêm Hán Thanh nhẹ giọng nói, Thiệu Tình không có việc gì, một thân nhẹ nhàng trở về phòng của cô, còn Nghiêm Hán Thanh đem Yến Kì Nguyệt say thành một đoàn đỡ đến phòng tắm.
Cho một cái tửu quỷ tắm rửa là một chuyện thực phiền toái, nhất là tửu quỷ này đã say đến bất tỉnh nhân sự, Nghiêm Hán Thanh ép buộc gần một giờ, mới tắm xong cho Yến Kì Nguyệt, vớt Yến Kì Nguyệt từ bồn tắm ra.
Đại khái là ngốc lâu ở trong phòng tắm, Nghiêm Hán Thanh tổng cảm thấy có một chút nóng, anh cởi một cúc áo, sau đó ngồi trên băng ghế bên giường, chờ Thiệu Tình trở về.
Lại một lát sau, tiếng đập cửa vang lên, Nghiêm Hán Thanh tưởng Thiệu Tình, đáy lòng anh đột nhiên xao động một chút, trong ngày thường không dám nói những lời này, không dám làm chuyện này, đều biến thành một loại xúc động nói không rõ, bồi hồi ở ngực anh.
Nghiêm Hán Thanh hít sâu một hơi, đi qua mở cửa ra, tươi cười còn không có từ đáy mắt hiện lên, liền thấy Thái Oánh Oánh, Thái Oánh Oánh cũng sửng sốt một chút: “Chị Tình đâu?”
“cô ấy trở về xem đứa nhỏ.” Nghiêm Hán Thanh có chút thất vọng nói.
Thái Oánh Oánh trong mắt có chút sốt ruột, cô miễn cưỡng cười nói: “anh Thanh, anh cũng trở về nghỉ ngơi đi, tôi tới chiếu cố Kì Nguyệt, đi đường thời gian dài như vậy, mọi người đều mệt mỏi.”
Nghiêm Hán Thanh lắc đầu, sau đó nói: “Tôi không phiền lụy, cô trở về nghỉ ngơi đi, tôi trông được.”
Thái Oánh Oánh vội vàng nói: “Vẫn nên để tôi đến đây đi, tôi tương đối rõ ràng làm thế nào chăm sóc người.”
“không cần, tôi vừa tắm giặt sạch sẽ cho anh ta.” Ngụ ý tự nhiên là Yến Kì Nguyệt bây giờ còn ở trần, không thích hợp con gái ở lại đây nhìn, Thái Oánh Oánh hoàn toàn ngốc, bởi vì Nghiêm Hán Thanh nói xong liền đóng cửa lại.
cô đứng ở cửa một hồi lâu, trong lòng thấp thỏm không thôi, cuối cùng cắn răng một cái, liền rời đi, đêm nay xem ra rất khó xuống tay.
Nghiêm Hán Thanh ngồi ở trong phòng, cả người đều cảm giác càng ngày càng oi bức, vốn cởi một cái cúc áo ra, lại lần nữa cởi một cái, lồng ngực màu mật ong loã lồ một đoạn nhỏ ra.
anh dùng đầu ngón tay lau trán mình, thế nhưng đã có mồ hôi tinh tế thấm ra, dù người trì độn cũng nhận thấy không thích hợp.
anh có chút đứng ngồi không yên, càng ngày càng rõ ràng cảm giác cực nóng từ nhỏ bụng chậm rãi bốc lên dựng đứng, không rõ tình huống bản thân như thế nào, kia mới là gạt người.
Nghiêm Hán Thanh có chút thất thố, anh chịu trọng thương trí mạng, đã từng thiếu chút nữa bị đâm xuyên tim, xương sườn gãy ba lần, các vết thương nhỏ khác càng không cần phải nói, chính là anh chưa bao giờ từng có thời khắc nan kham như thế, trừ bỏ nan kham, còn có khủng hoảng.
Ngồi yên hơn nửa buổi, Nghiêm Hán Thanh mới giống như ăn trộm, trộm vào WC, chuẩn bị trước khi Thiệu Tình tới giải quyết xong cái phiền toái này.
anh mới vừa vào WC không lâu, Thiệu Tình liền tới đây, Thiệu Tình gõ cửa, nhưng không ai ra mở cửa, cửa không khóa, cô vặn liền mở, trong phòng không có người, chỉ có Yến Kỳ nguyệt an tĩnh nằm ở trên giường, khuôn mặt trắng nõn mang theo một mạt ửng đỏ say lòng người, cực hạn trắng cùng cực hạn hồng kia mang theo tương phản thật lớn, diễm lệ làm người tưởng gặm một ngụm.
Thiệu Tình trong lòng đều có chút ngứa, cô đến bên cạnh giường ngồi xuống, xốc chăn lên nhìn, sau đó liền phát hiện Yến Kỳ nguyệt cái gì đều không có mặc, trên người còn mang theo một mùi hương tắm gội thơm ngát nằm trong chăn.
Thiệu Tình:……
cô quyết đoán đắp chăn lên, nhắm mắt làm ngơ gì đó, lập tức đắp chăn lên, Thiệu Tình trong đầu nháy mắt xuất hiện ra một ý niệm như vậy, dù sao toàn thân anh cô đều đã xem hết, hơn nữa không chỉ một lần, cho nên có cái gì mà thẹn thùng đâu……
Nghĩ như vậy, Thiệu Tình yên lặng xốc góc chăn lên, đặt cánh tay thon dài của Yến Kỳ nguyệt vào, đại khái là có tật giật mình, cô đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ áp lực rất thấp, tuy rằng chỉ một tiếng, rất giống ảo giác, nhưng cũng làm Thiệu Tình vèo thu hồi tay.
cô bình tĩnh nhìn về phía bên trái, phương hướng WC, thanh âm giống như truyền tới từ bên kia, qua thật lâu, Thiệu Tình cho rằng, cô ảo giác, lại một tiếng thở dốc gợi cảm mà trầm thấp truyền tới.
Thanh âm kia áp lực đặc biệt thấp, nếu không phải Thiệu Tình thính giác kinh người, cũng sẽ không phát hiện, cô cảm thấy thanh âm có chút quen thuộc, liền lặng yên không một tiếng động đi qua.
Tới gần mới phát hiện, thanh âm thật là từ trong WC truyền ra, Thiệu Tình thử thử bắt tay, kết quả vặn một cái cửa liền mở, Nghiêm Hán Thanh ngồi ở trên bồn cầu, quần cởi đến đầu gối. Cùng với động tác vẫn duy trì mở cửa, ánh mắt Thiệu Tình tiếp xúc, lập tức Nghiêm Hán Thanh dại ra, anh cảm thấy thiên băng rồi đất nứt, thế giới muốn hủy diệt, bằng không làm sao có ảo giác, nhìn thấy Thiệu Tình ở đây loại thời khắc này xuất hiện trước mặt anh đâu?
Ánh mắt Thiệu Tình quỷ dị dừng ở trên tay Nghiêm Hán Thanh, sau đó yên lặng quay đầu đi: “Xin lỗi…… Tôi cho rằng phát sinh chuyện gì…… anh tiếp tục.”
Sau đó cô liền bình tĩnh đem cửa đóng lại, đi tới bên cạnh bàn, Thiệu Tình không nhịn được uống một hớp lớn nước lạnh, mới bình tĩnh trở lại.
Sau đó phản ứng đặc biệt trì độn, a…… không nhỏ.
Phản ứng lại, chính mình suy nghĩ cái gì, biểu tình Thiệu Tình cứng đờ, từ lúc quen biết Yến Kỳ Nguyệt, cô giống như càng ngày càng không có tiết tháo cùng hạn cuối, đúng, đều là Yến Kỳ nguyệt sai.
Thiệu Tình ngồi ở chỗ kia miên man suy nghĩ nửa ngày, Nghiêm Hán Thanh biểu tình nghiêm túc quần áo chỉnh tề đi ra, Thiệu Tình lại như cũ nhịn không được đem mắt hướng bộ vị trọng điểm nào đó phóng tới.
Đại khái ánh mắt cô quá rõ ràng, dù Nghiêm Hán Thanh là một người đàn ông làm bằng sắt cũng nhịn không được đỏ mặt.
Dù sao chuyện vừa mới phát sinh, thật sự cảm thấy quá thẹn.
Đặc biệt nội tâm anh với Thiệu Tình, vẫn luôn có một loại cảm tình thực độc đáo, bị Thiệu Tình phát hiện chuyện bí mật như vậy cũng khó trách anh xấu hổ.
Nghiêm Hán Thanh ngồi đối diện Thiệu Tình, không tự chủ được vắt chéo hai chân, che lại bộ vị nào đó, anh phát hiện, chính mình rõ ràng đã tưởng tượng bộ dáng Thiệu Tình thủ dâm một lần, nhưng khi nhìn thấy Thiệu Tình, Nghiêm Hán Thanh lại cảm giác toàn thân lần nữa bị nhiệt triều khống chế.
Ánh mắt Thiệu Tình dừng ở nơi nào đó, nơi đó liền nóng bỏng phảng phất muốn bốc cháy lên, anh không tiếng động hầu kết lên xuống một chút, mười ngón giao triền ở cùng nhau, ý đồ che giấu tư tưởng xấu xa của mình, cuối cùng lại phát hiện, như thế nào đều che dấu không xong anh đối với Thiệu Tình mơ ước, đã phát triển tới nông nỗi không cách nào ức chế được.
Qua một lúc lâu, Nghiêm Hán Thanh mới nói: “Chén nước mật ong kia, có thuốc……”
Giọng nói Nghiêm Hán Thanh bởi vì dục vọng, trầm thấp khàn khàn, gợi cảm đến nông nỗi có thể làm cho lỗ tai người ta mang thai, Thiệu Tình hoảng hốt một chút, sau đó mới bắt lấy trọng điểm: “anh nói...... Có người ở trong bát nước mật ong bỏ thuốc?”
Nghiêm Hán Thanh gật gật đầu, sự thật đã rất rõ ràng, nước mật ong là Thái Oánh Oánh đưa tới, có thể kê đơn cũng chỉ có Thái Oánh Oánh, hơn nữa Thái Oánh Oánh đối Yến Kì Nguyệt có chút tâm tư không tiện nói rõ, đây càng thêm chứng thực là cô ta Yến Kì Nguyệt bỏ thuốc.
Chỉ là quá trùng hợp, Thiệu Tình đã trước tiên nấu canh giải rượu cho Yến Kỳ Nguyệt uống, cho nên chén nước mật ong kia căn bản vô dụng, ngược lại bị lại Nghiêm Hán Thanh uống hết.
Vì thế Yến Kỳ nguyệt diễm phúc, liền biến thành Nghiêm Hán Thanh tra tấn.
anh không ngừng ép hai chân, ý đồ làm vị trí nào đó an tĩnh lại, nhưng mà cũng không có tác dụng gì, nếu Thiệu Tình không ở đây, anh có thể tìm cái không gian nhỏ hẹp chật chội, tỷ như WC, phát tiết đến thoát lực mới thôi, cũng liền tính toán giải hết dược tính, chỉ là người anh yêu nhất, hiện tại ở trước mặt anh a!
Vốn dĩ trúng thuốc, Thiệu Tình lại thành chất xúc tác, Nghiêm Hán Thanh giờ phút này chỉ cảm thấy, cả người anh đều sôi trào, không, anh biến thành ếch xanh trong một nồi nước sôi, dù giãy giụa cũng sẽ bị nhiệt độ bốc hơi, còn có dục vọng lan tràn cắn nuốt lý trí.
“hiện tại anh cảm giác thế nào?” Thiệu Tình đi lên trước, thử xem nhiệt độ trên trán Nghiêm Hán Thanh, thực nóng, nóng phỏng tay, mà Nghiêm Hán Thanh trong nháy mắt Thiệu Tình đặt tay trên trán anh, thoải mái thiếu chút nữa liền rên rỉ, băng băng, lạnh lạnh, thực thoải mái.
Sau khi Thiệu Tình lấy tay ra, chỗ bị đụng chạm quá, lại giống như bắn ngược, trở nên càng cực nóng, càng nóng bỏng.
Giờ phút này Nghiêm Hán Thanh phun ra hơi thở đều nóng bỏng, anh không ngừng nuốt nước miếng, nỗ lực áp chế dục vọng như dã thú trong thân thể của mình, dùng thanh âm khàn khàn nói: “ Tôi cảm thấy đã khá hơn nhiều……”
Nhưng mà bộ dạng anh như này, thoạt nhìn hoàn toàn không giống khá hơn nhiều, ngược lại giống cưỡng chế dục vọng, Thiệu Tình nhịn không được nhăn chặt mày, trong lòng đối Thái Oánh Oánh từ có thể có, có thể không, biến thành có một ít phẫn nộ.
cô biết Thái Oánh Oánh đối Yến Kỳ nguyệt có ý tứ, nếu Thái Oánh Oánh có thể thực tình thực lòng mà theo đuổi Yến Kỳ Nguyệt, cô cũng không làm gì, dù sao cô không giống người thường, cô và thân nhân, đồng bọn của cô đều là tang thi, nếu có một ngày nào đó, cái thân phận này bại lộ trước mặt thế nhân, cô sẽ biến thành kẻ địch của nhân loại.
Yến Kỳ nguyệt yêu cô, quá mệt mỏi.
Nếu Yến Kỳ nguyệt có thể thích Thái Oánh Oánh, vẫn có thể xem là một chuyện tốt, ít nhất rời xa cô - một quả bom hẹn giờ, cô đại khái sẽ không quen, sẽ có chút khó chịu, nhưng mà tóm lại sẽ chúc phúc anh.
cô không nghĩ tới Thái Oánh Oánh sẽ dùng loại thủ đoạn dơ bẩn này, trong nháy mắt làm ra chuyện này, Thái Oánh Oánh đã bị Thiệu Tình xếp vào sổ đen, nữ nhân như vậy, vẫn là rời Yến Kỳ nguyệt xa một chút đi!
Thiệu Tình hoàn toàn không phát hiện, sau khi chuyện này phát sinh, cô tuy rằng có chút phẫn nộ, nhưng càng nhiều là thở phào nhẹ nhõm, cô không muốn Yến Kỳ Nguyệt rời khỏi cô, chỉ là điểm này, cô chính mình cũng chưa phát hiện.
Lúc Thiệu Tình hơi thất thần, Nghiêm Hán Thanh đã đè nén không được, chóp mũi vẫn luôn quanh quẩn mùi hương nhàn nhạt trên người Thiệu Tình, anh càng nỗ lực khắc chế, hương khí nhàn nhạt kia, liền càng nồng đậm, không ngừng bốc hơi ở chóp mũi anh, bồi hồi trong đầu.
Đồng tử Nghiêm Hán Thanh phóng đại một chút, ý thức từng chút bị cắn nuốt, trong đầu chỉ còn lại có hương khí nhàn nhạt kia.
anh truy đuổi hương khí kia, ngẩng đầu, sau đó thấy được nơi phát ra hương khí, Nghiêm Hán Thanh mất đi ý thức xông tới……
Rất xin lỗi tuần này bận ngày phụ nữ Việt Nam 20 -10, nên mình chỉ đăng được 1 chương, tuần sau mình sẽ đăng bù