Đào Cẩn uống một ngụm trà, sảng khoái đáp ứng.
Bên này ăn sáng hòa thuận vui vẻ thì bên kia khu vực săn bắn lại ngược lại. Đám nam nhân buông thả tính tình, hùng hổ xem xét kỹ con mồi, sau đó không chút nương tay giương cung lên bắn, một phát tất trung.
Tuấn mã đỏ thẫm đối ngược với hắc mã ở phía trước, người đó lập tức xoay người nhấc lên con mồi, “Du quận vương, đa tạ.”
Đào Lâm Nguyên rút tên phía sau chân con thỏ, giao cho tôi tớ đằng sau, nâng mắt nhìn về phía nam nhân đối diện.