Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài

Chương 4: Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ




Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, làm cho cái bóng của Mạc Cao Kì to lớn hơn bao giờ hết, bao trùm cả cơ thể nhỏ nhắn của Hạ Vy. Cô cụp mắt và hơi cúi đầu xuống, vì những tiếng nói rì rầm của mọi người.

- “ người đó không phải Mạc tiên sinh sao “

- “ đẹp trai quá “

- “cô gái kia là ai vậy “

- “ sướиɠ thật đó “



Những lời bàn tán ngày càng nhiều, ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ gần như dồn hết vào cô làm sự hiếu kì trong người ngày càng cao. Rốt cuộc người đàn ông kia là ai?

Cô thật sự rất muốn quay người lại nhìn, nhưng có người ôm cô chặt quá, không thể nhúc nhích được. Cô hơi quay đầu cố nhìn, gương mặt người đàn ông đằng sau mình… nhưng lại nghe thấy tiếng cười hì nhẹ bên tai. Đôi lông mày bỗng nhíu lại, hắn cười cô. Gương mặt xinh đẹp nhăn nhó, quay ra đằng sau nhưng cô đâu biết rằng… hắn đã hơi cúi đầu xuống. Khi quay ra, chóp mũi cô chà vào chóp mũi hắn. Hơi thở trở nên gấp gáp của Hạ Vy vì xấu hổ. Khuôn mặt đỏ rực lên. Trời ơi cô làm gì thế này? Suýt nữa thì đã ….

Hắn vô cùng thích thú trước sự hiếu kì của cô. Đôi tay ôm eo di chuyển xuống, nắm chặt lấy tay cô. Mạc Cao Kì hắn không ngờ lại có ngày hắn chủ động với một cô gái.

Lần đầu tiên hắn chiếm đoạt cô là do cô bị hạ thuốc. Lần thứ hai hắn cố tình muốn cô uống rượu chìm vào men say… để thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng. Và lần này hắn lại lợi dụng bóng tối để tiếp cận cô. Nhưng mỗi lần như vậy, cô đều rất ngoan ngoãn mà thuận theo, khiến hắn rất hài lòng, dù biết có thể là do người phụ nữ này bị ép buộc. Bản thân hắn biết, cô gái này không biết hắn là ai và không có hứng thú với tiền bạc và quyền lực. Bởi chính những tấm chi phiếu hắn để lại, cô đều không nhận vẫn để nguyên trêи gối và tấm đệm sofa.

Hắn liếc đôi mắt hổ phách nhìn gương mặt xinh đẹp thoát tục của cô, hơi ửng đỏ vì ngượng, bàn tay to lớn đưa tay cô lên xoay người Hạ Vy một vòng. Mái tóc đen dài như thác nước tung bay tạo nên một cảnh tuyệt đẹp. Đôi mắt tím long lanh nhìn thẳng người đàn ông trước mặt. Sự sợ hãi bỗng lan tỏa khắp người, Hạ Vy không biết vì sao, nhưng tình hình hiện tại khiến cô cảm thấy không an toàn chút nào. Cô ngọ nguậy người, dùng tay đẩy người đàn ông trước mặt, vừa nới lỏng được một chút… thì cánh tay mạnh mẽ lại dùng sức ôm chặt lấy eo cô.

- “ đi đâu “ – giọng nói lạnh lẽo, chất vấn của hắn cất lên. Cô nhíu chặt đôi mày lại, từ mùi hương, thân hình to lớn đều rất quen có thể là do trùng hợp, nhưng giọng nói này có chết cô cũng không quên.

- “ anh là ai? “ - giọng nói hơi run của cô khiến hắn thích thú cười.

- “ không phải đã nhận ra sao “ – Cao Kì kɧօáϊ chí đáp lại. Cô gái này không hẳn là ngốc.

- “ tôi không biết anh, thả tôi ra “ – lời nói vừa dứt khuôn mặt xinh đẹp của cô đã bị nâng lên, đôi môi bạc lạnh nhanh chóng hành động, nhân lúc cô không chú ý, hắn đã nhanh chóng len lỏi vào khoang miệng cô, cướp hết hương thơm trêи đó, không ngừng trêu đùa. Ngọn lửa ham muốn nhen nhóm trong người, hắn luyến tiếc rời môi cô hơi thở nỏng bỏng, phả vào tai nói.

- “ đã nhận ra chưa “ – gương mặt cô dần trở nên trắng bệch. Chân tay run rẩy, luống cuống muốn vùng vẫy thoát ra. Cô hơi nhăn mặt vì cảm thấy vết thương như đã chảy máu. Cố lùi hai bước nhưng lại bị hắn kéo mạnh vào ngực.

- “ muốn trốn??? “

- “ anh muốn gì thả tôi ra “ – điều cô lo không phải là người đàn ông này, mà là vết thương ở chân. Nếu không nhanh máu sẽ chảy xuống sàn mất. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt vội vã của cô hơi nhíu mày, sợ hắn đến thế sao? Bàn tay ôm eo cô chặt hơn, khiến Hạ Vị hạ chân xuống một cái, bàn tay túm chặt lấy vai hắn để giữ thăng bằng.

- “ A “

- “ tôi muốn em “ – cài gì hắn nói gì cơ. Cô cười nhếch mọi đàn ông đều thế, đây chính là sự hứng thú nhất thời. Cô nhìn thẳng mặt hắn. Sự chán ghét lạnh lẽo trong mắt cô, khiến hắn giật mình bàn tay cô trở nên lạnh buốt. Nhất thời không chú ý, cô đã nhanh chóng dùng sức đẩy hắn ra và chạy đi. Chân cô mỗi bước đi vết thương càng đau, cảm nhận rõ thấy những giọt máu nồng ấm đang chảy xuống.

Mạc Cao Kì tức giận nhìn người con gái kia. Bàn tay biến thành thành nắm đấm. Khi nhạc vừa tắt, ánh sáng bừng lên.

- “ chủ tịch ngài đây rồi “ – Lucy chạy đến -” chủ tịch ngài làm sao vậy, giọt máu dưới chân ngài …. “

Hắn nhíu mày cúi xuống đập vào mắt hắn là một hai giọt máu đỏ tươi. Không phải của hắn vậy chỉ có thể là …

- “ chết tiệt! Đi tìm cô gái vừa nãy cho tôi. “

Đôi tay ngày nắm chặt hơn, sao hắn không chú ý chứ khuôn mặt đau đớn cả giọng nói run run của cô.

Hạ Vy khi nhìn thấy cánh cửa vệ sinh thì vô cùng mừng rỡ. Nhưng vừa đi hai bước, đã có một người đàn ông áo đen, chặn đường mồ hôi lạnh chảy ra. Đó không ai khác là tên thuộc hạ của Cổ Lão.

- “ Hạ Vy, cô khiến tôi thất vọng đó, phải cho cô một bài học mới nhớ được “ – câu nói vừa dứt, tên áo đen đằng sau đã dùng khăn bịp mồm cô. Thuốc xông lên mũi khiến bàn tay cô vô thức buông thõng, rất nhanh đôi mắt nhắm nghiền chìm vào giấc ngủ.

- “ xin lỗi chủ tịch tôi không tìm thấy cô ấy …. tôi “- Lucy hơi run sợ khi nhìn thấy ngọn lửa tức giận trông mắt hắn. Bàn tay to lớn nắm chặt ly rượi, tạo ra một tiếng rắc.

- “ phái người đi tìm tiếp cho tôi “

*****

- “ xin chào tất cả quý vị…đã đến buổi đấu giá ngày hôm nay “- trêи sân khấu to lớn chàng MC vui mừng hét lớn.

- “ xin mọi người, hãy định chỗ ngồi của mình “

Một loạt tiếng vỗ tay, cười đùa vang lên. Ai nấy cũng hân hoan, ngồi hướng mắt lên lồng kính to lớn kia. Đó chính là nơi những đồ vật quý báu sẽ được đấu giá ngày hôm nay giá trị lên đến hàng trăm triệu USD.

– “ để mở màn, chúng tôi xin giới thiệu chiếc bình sứ gốm từ thời nhà Thanh. Giá mở đầu 84, 8 triệu USD “

Phía dưới tiếng xôn xao ngày càng to chiếc bình gốm to lớn tuyệt đẹp được để trong ông kính. Những ông bà mặt to, mày lớn mê đồ cổ không ngần ngại ra giá.

- “ 90 triệu USD lần thứ nhất “

- “ 90 triệu USD lần thứ hai “

- “ 95 triệu USD “

Những con số cứ lần lượt nối nhau tăng lên không ngừng. Và cuối cùng …

- “ 150 triệu USD… xin chúc mừng ông Cổ Viên đã trở thành chủ nhân của chiếc bình gốm cổ xứ nhà Thanh “ – lão già cười híp mắt, bước lên sân khấu nhận giấy sở hữu chính chủ từ hội đấu giá. Có người thở dài tiếc nuối, có người vui vẻ chúc mừng.

- “ cảm ơn tất cả mọi người “

- “ thưa ngài Cổ Viên, tôi nghe nói hôm nay, ngài đã mang đến một điều bất ngờ cho mọi người, không biết có thể giới thiệu đôi chút về nó “ – chàng MC cười hỏi lão.

- “ đó chính là một mảnh đất do tôi tìm và mua lại được nằm ở rìa phía Nam, biển đất ở đó rất thuận lợi cho việc khai phá, xây dựng chi nhánh. Không những thế, tôi còn nghe nói có rất nhiều khoáng sản đá quý chưa được khai thác.”

Mọi người ai nấy cũng mắt sáng như sao nhìn lão.

Góc xa khuất trong bóng tối, Mạc Cao Kì ngồi vắt chân tỏa ra khí chất của một bậc vương giả. Hắn mân mê ly rượi, và không có một chút hứng thú gì với hội đấu giá, dường như đang chờ đợi điều gì đó.

Lucy lặng lẽ ngồi xuống ghế bên.

- “ nói “

- “ thưa ngài, xin lỗi chúng tôi vẫn không thể, tìm thấy cô gái đó, có thể là cô ấy đã rời khỏi đây. “

Hắn gật đầu có thể là như vây.

- “ đi “

- “ vâng thưa ngài “

Hắn đặt ly rượi, đứng dậy, tay chỉnh lại chiếc đồng hồ vàng, quay người tiến thẳng về phía cửa. Vừa đi được một hai bước…

- “ nhưng trước tiên, tôi có một món đồ cho mọi người không biết có hứng thú với nó không “ – nói rồi, trong ống kính thay vào chiếc bình gốm cổ đó là….

Mọi người phía dưới không ngừng xôn xao. Những ánh mắt thèm thuồng dán chặt vào thứ đặt trong lồng kính.

- “ đúng vậy, đó là một cô gái. Đặc biệt cô gái này có đôi mắt tím hiếm gặp “ – lão cười gian xảo, nhìn Hạ Vi đang run bần bật ngồi trong ống kính, đôi mắt lệ nhòa như viên kim cương rơi xuống. Lão dám giao bán cô, những ánh mắt thèm thuồng càng làm cô sợ hãi nước mắt càng rơi nhiều hơn.

- “ chủ tịch cô gái đó là …. “- Lucy trợn tròn mắt nhìn. Tay hắn từ lúc nào đã nắm chặt thành nắm đấm.

- “ Lucy mua cô gái đó cho tôi “

- “ rõ “

Đôi mắt hổ phách khi nhìn thấy nước mắt của cô tim hắn bỗng thắt lại.

– “ giá khởi đầu 100 triệu USD “

Một lũ đàn ông nhốn nháo tăng giá số tiền cứ thế ngày tăng cao đến chóng mặt.

- “ 500 triệu USD “ – Lucy không ngần ngại cầm bảng giơ lên. Ai cũng sửng sốt bởi họ biết, Lucy là ai và quan trọng hơn hết có vẻ như Mạc Cao Kì hứng thú với cô gái đó, thì họ khó mà đấu lại được. Nhưng vẫn có mấy ông lớn cố tăng giá hơn nữa. Đúng là mê gái mà!

- “ 800 triệu USD “

Mọi người trọn tròn mắt nhìn chủ nhân của bảng giá vừa nãy. Đó không ai khác là Lục Phong Thần, kẻ được ví là đối thủ nặng kí của Mạc Cao Kì. Đây có thể nói là buổi đấu giá đặc biệt nhất. Hai ông trùm trẻ tuổi trong giới kinh doanh, mô giới đang cùng nhau đấu giành một cô gái. Lucy nhìn hắn rồi quay sang.

- “ 1 tỷ “

- “ 2 tỷ “ – Phong Thần không ngần ngại đối lại

- “ 3 tỷ “

- “ 5 tỷ “ – anh khẽ cười, khi có thể nhận ra sự khó chịu của Cao Kì. Nhưng sai rồi, lần này anh không muốn chọc tức hắn, mà anh thực sự muốn cô gái này. Không biết là vì lý do gì nữa.

- “ 10 tỷ “ – cái gì, đó là một số tiền quá lớn, ai nấy cũng sửng sốt nhìn Lucy, nhưng nhận ra giọng nói đó không phải của cô, mà là…

Hắn uy quyền bước đến chỗ ống kính. Phong Thần nhoẻn cười thú vị, bỏ bảng giá xuống như sự chấp thuận.Hạ Vy ngước đôi mắt rưng rưng lên nhìn, cô mà cũng đáng giá vậy sao.

- “ 10 tỷ lần thứ nhất. Có ai muốn ra giá nữa không ạ “ – MC cặn kẽ hỏi lại, tiếng keng vang lên. Hắn đã mua cô thành công.

Ống kính từ từ được kéo xuống. Hắn cúi mình, không ngần ngại mà bế cô lên. Không biết do thuốc vẫn còn tác dụng hay vì sợ mà cô nằm ngoan ngõan trong vòng tay hắn, cơ thể run lên bần bật, cảm nhận được những tiếng nấc của cô, hắn càng ôm chặt hơn. Mặc những tiếng xì xào phía dưới, tiến ra ngoài cửa. Sự dịu dàng của hắn làm cô an tâm, dựa đầu vào vai nhắm nghiền mắt lại. Hắn nhìn cô, rồi khẽ cong môi lên cười. Nhưng có vẻ như, trong nụ cười ấy đơn giản không chỉ có ý hài lòng mà còn có sự ấm áp và hạnh phúc.

********

Hay thì Vote, Follow và để lại nhận xét cho tui nhe m.n

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.