Quân Khởi La đưa tay định gỡ trâm ngọc xuống, thì bị Long Dận nắm tay lại, đành phải nhìn vào mắt y nói: “Long Dận, chắc chàng cũng đoán được mục đích ta quay về Phàn Dương Vương phủ nhỉ?”
Long Dận gật gật đầu, yên lặng nhìn vào con ngươi ngập nước của nàng, đợi câu trả lời của nàng.
“Chín năm trước, ta bị cả nhà Thẩm Cẩm Thành đưa đi hơn ngàn dặm, bị hạ Khiên Ky Độc, may mắn gặp được cốc chủ của Độc Y Cốc - Tà Nguyệt Tôn, mới được cứu sống, nhưng mà cái giá lớn là làm người thử độc cho hắn, không ai có thể hiểu được cái loại cảm giác bị hơn trăm loại độc tích tụ trên người…… Cho nên, chắc chắn ta sẽ không bỏ qua cho cả nhà Thẩm Cẩm Thành.”
Quân Khởi La nói thì lạnh nhạt, Long Dận nghe thấy lại đau lòng. Y đã sớm đoán được nàng trải qua nhiều gian khổ, nhưng không ngờ lại gian truân như thế! Trong lòng vô cùng thống hận cả nhà Thẩm Cẩm Thành, để có được mọi thứ của Phàn Dương Vương phủ, bọn chúng quả thật đúng là bị điên rồi!
“Tứ hôn ngày hôm nay, nằm ngoài dự liệu của ta, nhưng mà trong lòng ta cũng không chán ghét chàng.” Quân Khởi La thành thật bộc bạch nội tâm của mình, nói tiếp: “Ta cũng không ngờ rằng chuyện của ta lại làm liên lụy tới chàng, nếu chàng cảm thấy không thể chấp nhận, ta sẽ vào cung xin từ hôn.”
Long Dận nghe thấy Quân Khởi La nói không ghét mình, trong lòng đã sớm vui mừng không thôi, sao có thể để cho nàng đi từ hôn?
“A La, đầu tiên, ta muốn nói cho nàng biết, vốn dĩ ta đã định bụng cô độc chờ chết, nhưng mà khi biết được Long Triệt tứ hôn nàng cho ta thì trong lòng ta lại bắt đầu mong chờ đến cuộc sống sau này, chỉ vì, người kia là nàng!”
Long Dận trầm giọng nói: “Tiếp theo, ta không phải người sợ phiền phức, từ nay về sau, dù cho có như thế nào, ta và nàng sẽ luôn luôn cùng nhau đối mặt. Vả lại, nàng có oán giận của nàng, ta cũng có hận thù của ta. Thông minh như nàng, chắc chắn cũng nghĩ ra người hạ độc thủ ở hoàng thành với Tấn Vương thế tử là ta đây, ắt hẳn không hề đơn giản! Nàng…… Sợ sao?”
Nói tới đây, Long Dận hơi khẩn trương nhìn Quân Khởi La, sợ nàng sẽ lùi bước. Nhưng mà cho dù nàng định lùi bước, thì y cũng sẽ hiểu mà.
“Ha ha.” Quân Khởi La cười nói.
Dựa trên loại ý nghĩa nào đó mà nói, Long Dận cũng không phải không là một người đáng thương sao? Nàng đã sớm động lòng vì câu nói “Chỉ vì người kia là nàng” của y, ngạo nghễ nói: “Thế gian này, vẫn chưa có chuyện gì có thể khiến cho Quân Khởi La ta đây cảm thấy sợ hãi! Nhưng mà……”
Chuyển biến của nàng, khiến cho tim của Long Dận cũng treo lên tới cổ họng, gương vốn dĩ luôn phẳng lặng lại giăng đầy sự khẩn trương.
Quân Khởi La nhìn thấy rõ, cố ý làm mặt bình tĩnh, nói: “Ta không thích hầu hạ chung một chồng với nữ nhân khác, nếu như chàng không làm được, thì cũng đừng trêu ghẹo ta. Nhưng mà ta vẫn sẽ giải độc cho chàng, đến lúc đó chàng chắc chắn phải trả thù lao cho ta mới được.”
Long Dận nhẹ nhàng thở hắt ra, cuối cùng trái tim cũng đặt xuống dưới, không phải vì nghe thấy nàng sẽ giải độc cho mình, mà là yêu cầu của nàng.
Không cần nàng nói, y cũng định như vậy!
Lão tổ tông của y, thái tổ, tằng tổ (ông cố), phụ thân không phải cũng toàn làm như vậy sao?
“À, có lẽ nàng không biết.” Long Dận cười nói: “Từ lão tổ tông của ta trở đi, ngoại từ tổ phụ của ta vị bị nữ nhân kia thiết kế mới có thêm một trắc phi ra, nam tử của Tấn Vương phủ đời đời luôn chỉ có một thê tử, đến đời của ta đây đã được sáu đời rồi.”
Quân Khởi La hơi kinh ngạc, thời đại này, nam tử ba người vợ bốn nàng hầu là chuyện thường, không ngờ gia tộc của Long Dận vậy mà đều có thể theo đuổi một đời một thê đấy.
Long Dận cầm tay của Quân Khởi La, thành khẩn nói: “A La, chỉ cần ta còn sống một ngày, thì sẽ không phụ nàng!”
Quân Khởi La nghe vậy, trong lòng vô cùng ngọt ngào, thầm nghĩ chỉ cần thật sự là nữ tử, mặc kệ ngươi là la lị (đang nói người yếu lòng, thường hiểu là trẻ con, hoặc là ngực lép) hay là ngự tỷ (cô gái mạnh), là cường thế hay là nhu nhược không ai không thích lời ngọt ngào như thế.
Nhẹ nhàng “ừ” một tiếng coi như là trả lời, trong mắt của Quân Khởi La bỗng hiện lên một tia sáng long lanh, bỡn cợt: “Vẫn chưa tới giờ Tý, chúng ta đi làm một chuyện, cũng là tặng cho nhạc mẫu đại nhân dưới cửu tuyền của chàng một phần đại lễ đi.”
Long Dận không hỏi chuyện gì, tùy ý để Quân Khởi La dắt tay y bay đến một tòa kiến trúc trang nghiêm.
Thấy mấy chữ to “Thẩm thị Từ đường” trên bảng hiệu trang nghiêm, trong lòng Long Dận hiểu rõ, không đợi Quân Khởi La lên tiếng, y đã bắt đầu ra tay.
Không bao lâu, ánh lửa ngút trời, Phàn Dương Vương phủ vang lên một đợt tiếng hô hào: “A…… Đi lấy nước, Từ đường, đi lấy nước đi.” :)))