“Ngươi còn sờ soạng ta......” Mỹ nhân công chúa tiếp tục lên án.
Cố Tích Cửu: “......” Nàng nhiều nhất chỉ che miệng nàng ấy lại một chút, chủy thủ trong tay chỉ đụng chạm phía sau lưng nàng ấy mà thôi.
Mỹ nhân công chúa cách nàng rất gần, gần đến nỗi Cố Tích Cửu có thể nhìn thấy rõ hàng lông mi dày đậm giữa làn hơi nước.
Mỹ nhân kia dường như không nhìn chuỷ thủ đang kề bên cổ, tới gần trước mặt Cố Tích Cửu một bước, môi mỏng nhợt nhạt cong lên: “Ta đường đường là công chúa, để một nam nhân nhìn và sờ soạng như vậy, trinh tiết đã mất, bổn cung là người trinh liệt......” Nàng ấy rõ ràng nên cảm thấy buồn lòng, nhưng Cố Tích Cửu mơ hồ cảm thấy đối phương nói năng rất trôi chảy yêu nghiệt, khiến nàng cảm động, trái tim luôn lạnh lùng trở nên mềm yếu hơn.
Nữ tử niên đại này vẫn rất bảo thủ. Những liệt nữ được ghi lại trong “Liệt Nữ Truyền”, trong lúc vô ý bị nam nhân sờ tay một chút, lập tức quyết tuyệt chặt bỏ cánh tay!
Mói một cách tương đối, vị công chúa này bị nàng sờ và nhìn thấy hết, nàng ấy sẽ không tự sát để bảo vệ sự trong sạch của mình đấy chứ?!
Mỹ nhân phong hoa tuyệt đại như vậy, nếu chỉ vì một hiểu lầm nhỏ và chết đi thì thật đáng tiếc!
Lần này Cố Tích Cửu hiếm khi cảm thấy mình đã gây ra một điều gì đó xấu xa, vì thế nàng nên chủ động khắc phục nó.
Nàng quyết tâm, mở miệng: “Ta là nữ tử!”
Mỹ nhân công chúa di chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm vào chỗ ngực của nàng: “Không nhìn ra.”
Đôi mắt mọng nước của nàng ấy kết hợp với viên ngọc hồ ly giữa trán, càng thêm có vẻ mê ly.
Cố Tích Cửu cảm thấy buồn lòng. Mặc dù thân thể nhỏ này của nàng mới mười ba tuổi, nhưng bởi vì giai đoạn trước ăn không đủ no mặc không đủ ấm, phát dục rất kém, vì thế hiện tại thân thể nàng vẫn không triển. Nếu chỉ nhìn vào ngực nàng...... thật sự chẳng khác gì nam hài.
“Ta phát dục không tốt......” Cố Tích Cửu giải thích: “Ta thật sự là nữ tử, nếu ngươi không tin......” Nàng dừng lại một chút.
“Như thế nào?” Ánh mắt của mỹ nhân công chúa dừng ở trên mặt nàng, trên lông mi còn đọng mấy giọt nước, gần như sắp nhỏ xuống: “Ngươi muốn ta chứng minh thế nào?”
Nếu nàng không chứng minh được bản thân mình là nữ tử, nói không chừng mỹ nhân công chúa này thật sự sẽ tự sát. Xinh đẹp tuyệt sắc như vậy cứ chết đi như thế thì thật phí phạm của trời......
Và Cố Tích Cửu cũng không muốn cởi quần cho nàng ấy nhìn ——
Cố Tích Cửu quyết tâm, cầm lấy tay đối phương và nhanh như tia chớp vuốt qua giữa hai chân mình một cái, sau đó nhanh chóng nhấc lên: “Hiện tại có thể tin?”
Cố Tích Cửu mặc rất đơn giản gọn gàng để dễ di chuyển ban đêm, lúc này bởi vì đang ở trong nước, quần áo ướt đẫm, dán ở trên người. Nếu như nàng là nam tử, nơi đó sẽ nhô ra một khối cho dù cách quần, căn bản khác với nữ tử......
Nàng nắm tay đối phương và vuốt qua nơi đó một lần, đối phương chắc hẳn có thể cảm giác được nơi đó của nàng thật ra không có......
Đương nhiên cũng chứng minh bản thân mình chính là nữ tử.
Mỹ nhân công chúa dường như không dự đoán được nàng sẽ có động tác trực tiếp như vậy, cứng người lại, ánh mắt nhìn nàng có chút khó lường.
Đôi mắt nàng ấy thâm thúy như biển rộng, dưới ánh sáng phản chiếu từ viên ngọc, phảng phất như có vô số sao trời lấp lánh nhấp nháy bên trong, xinh đẹp gần như yêu dị.
“Không đủ tin.” Mỹ nhân công chúa phun ra ba chữ, khẽ dừng lại, sau đó tiếp tục bổ sung một câu: “Nói không chừng ngươi là thái giám.” Ánh mắt nàng ấy lại dừng ở trên mặt Cố Tích Cửu: “Khuôn mặt của ngươi...... cũng không giống nữ tử.”
Cố Tích Cửu: “......”
Trên mặt nàng có dịch dung, lúc này gương mặt nàng trông rất khỏe mạnh với làn da đỏ tía, lông mày dài tới tận thái dương, ngũ quan nhìn qua là nam tử từng trải, không phải là nữ tử thanh tú, chỉ không có vật kia của nam tử......
Chẳng trách đối phương suy đoán nàng là thái giám!