Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 287: Chương 287: Có phải vì long tư dạ?




Hoa Vô Ngôn cũng mở to hai mắt, buột miệng thốt ra một câu: “Phất Y, thánh tôn không thu nhận đồ đệ, sao nàng sẽ là người đó? Sao nàng có thể liên quan tới thánh tôn được?”

Đế Phất Y nhẹ nhàng nói: “Bổn tọa chỉ là nói công phu của nàng có liên quan tới thánh tôn, chưa từng nói nàng là đồ đệ của hắn......”

Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Cố Tích Cửu: “Cố lục tiểu thư, bổn tọa hỏi ngươi, công phu của ngươi là có được từ trong mộng?”

Lời này Cố Tích Cửu đã từng nói qua lúc trước, lúc này tất nhiên không thể phủ nhận. Nàng khẽ gật đầu: “Đúng vậy!”

“Ngươi còn nhớ rõ bộ dáng của người đã truyền thụ công phu trong mộng hay không? Ngươi hãy miêu tả cụ thể một chút.”

“Chủ nhân, cứ nói theo lời hắn nói! Mau! Mau!” Thương Khung Ngọc vội vàng nhắc nhở ở trong đầu Cố Tích Cửu.

Cố Tích Cửu tất nhiên sẽ không khiến mình lâm vào thế khó khăn lần nữa, vì vậy nàng liền nói ra bộ dáng của bức tượng chạm ngọc mình nhìn thấy ở trong sơn động: “Một thân quần áo trắng có hình những đám mây, dáng người cao thẳng, có mang mặt nạ......”

Nàng miêu tả quả nhiên rất kỹ càng tỉ mỉ, ngoại trừ tướng mạo có chút mơ hồ, những đặc điểm khác nàng đều nhớ rõ.

Hầu hết mọi người ở đây đều chưa từng nhìn thấy thánh tôn, vì thế nhất thời không biết nàng nói có đúng hay không. Hoa Vô Ngôn và Thiên Nguyệt Nhiễm đã từng gặp qua thánh tôn, vừa nghe thấy Cố Tích Cửu miêu tả như vậy, bọn họ không còn nghi ngờ gì nữa!

Vị Bạch y nhân xuất hiện trong mộng và truyền thụ cho Cố Tích Cửu chính là thánh tôn! Không ngờ nàng lại được thánh tôn ưu ái, truyền công phu ở trong mộng......

Hoa Vô Ngôn và Thiên Nguyệt Nhiễm có một loại cảm giác như đang nằm mơ. Thánh tôn cực kỳ khó tiếp xúc thế nào bọn họ biết rõ ràng nhất, ngày thường muốn gặp thánh tôn quả thực còn khó hơn so với lên trời. Bọn họ cũng được xem như là đệ tử thiên bẩm, là những người xuất sắc ở trên đời này, cũng được xem như là đồ đệ của thánh tôn. Nhưng, thánh tôn nhiều nhất chỉ mở miệng chỉ điểm cho bọn họ vài câu mà thôi, và vài câu đó cũng đủ khiến bọn họ phải suy ngẫm trong nhiều năm!

Trong khi tiểu cô nương trước mắt này lại được thánh tôn dùng thuật đi vào giấc mộng để truyền thụ công phu, hơn nữa còn truyền thụ suốt một năm qua!

Chẳng trách y thuật của nàng lại cao như thế, còn có một số công phu đặc biệt khiến người choáng váng. Thì ra là đã được thánh tôn truyền lại ——

Hoa Vô Ngôn không nhịn được, hỏi Cố Tích Cửu một câu: “Thánh tôn thu nhận ngươi làm đồ đệ ở trong mộng?”

Bởi vì trước đó nàng có ấn tượng rất xấu với huấn luyện viên như Long Tư Dạ, vì vậy Cố Tích Cửu thực sự cảm thấy không thoải mái với hai từ “sư phụ“. Nàng hơi nhíu mày: “Hắn chỉ truyền thụ một chút công phu cho ta ở trong mộng mà thôi, không hề đề cập tới chuyện thu nhận đồ đệ. Nếu các ngươi không nói ra, ta thậm chí cũng không biết hắn chính là thánh tôn......”

Đế Phất Y liếc mắt nhìn nàng một cái, có một tia sáng lấp lánh léo lên ở trong đáy mắt.

Tiểu nha đầu dường như không muốn bái bất luận kẻ nào làm thầy ——

Có phải bởi vì Long Tư Dạ hay không?

Thậm chí ngay cả thời điểm thế này, nàng cũng không muốn thừa nhận thánh tôn......

Trên đài, Mộc Phong Mộc Vũ Mộc Lôi Mộc Điện cố gắng hết sức để duy trì khuôn mặt vô cảm, tránh cho chủ tử của bọn họ nghĩ rằng, bọn họ đang chê cười hắn......

Hoa Vô Ngôn dường như có chút không tin: “Phất Y, việc này cực kỳ quan trọng, ta cảm thấy cần phải tìm thánh tôn chứng thực một chút.”

Thiên Nguyệt Nhiễm cũng nói: “Hoa tông chủ nói không sai, vẫn nên chứng thực một chút.”

Đế Phất Y mỉm cười: “Vậy ai sẽ đi tìm thánh tôn chứng thực?”

Hoa Vô Ngôn, Thiên Nguyệt Nhiễm: “......”

Nơi ở của thánh tôn quanh năm đều không mở cửa, cho dù bọn họ là mấy đệ tử thiên bẩm cũng rất khó khăn lắm mới nhìn thấy hắn. Có thể nói, qua nhiều năm bọn họ cũng chưa chắc có thể nhìn thấy hắn một lần. Chỉ trong những lúc cần thiết, thánh tôn ngẫu nhiên có việc sẽ tìm bọn họ, chủ động tiếp cận bọn họ, hầu như không nhìn thấy được. Cho dù bọn họ phạm phải sai lầm nào đó, bọn họ cũng chỉ có thể quỳ ở bên ngoài cửa nơi thánh tôn ở, sau đó sẽ bị đệ tử thánh tôn trừng phạt bên ngoài......

Trong hoàn cảnh như vậy, người nào có thể nhìn thấy thánh tôn?

Hoa Vô Ngôn nhìn Đế Phất Y: “Ngươi cũng không có biện pháp gì hay sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.