Đầu bảng Liễu Thiên Đại ngay cả khi ném vạn lượng vàng cũng chưa chắc có thể mời được, hiện tại đang đánh đàn cầm ở cách đó không xa. Cầm kỹ của nàng tất nhiên cực tốt, âm thanh cao thấp giống như nước chảy.
Cố Tích Cửu nhắm mắt lại lắng nghe, thật sự có cảm giác giống như đang đặt mình ở trong hồ nước bao quanh bởi những ngọn núi, cực kỳ thích ý.
“Chủ nhân, thật ra ngươi ngâm người ở trong này một khắc (15ph) là có thể loại bỏ được mùi hương mạn la, sẽ không lưu lại một chút nào nữa. Nhưng ngươi đã ngâm mình ở đây khoảng nửa canh giờ (1h)!” Thương Khung Ngọc rốt cuộc bắt đầu mở miệng nhắc nhở.
“Ngâm người trong này có thể tiêu trừ mệt mỏi, ta sẽ ngâm lâu hơn một chút.” Cố Tích Cửu thuận tay hất tóc một cái.
Đêm qua, vì muốn xóa định vị phù Tả thiên sư vẽ ở trên người nàng, nàng đã chạy tới Mãn Hương hồ, dùng hương mạn la nơi đó để chà.
Mặc dù thành công trừ bỏ định vị phù, nhưng trên người nàng lại không thể tránh né việc lây dính mùi hương mạn la.
Hương mạn la sau ba ngày sẽ biến vị, mùi thơm biến thành mùi hôi. Cố Tích Cửu không muốn bị hôi sau ba ngày, vì thế phải nghĩ cách tẩy sạch hoàn toàn mùi hương mạn la.
Thương Khung Ngọc nói với Cố Tích Cửu, thứ duy nhất có thể loại trừ hương mạn la chính là lãnh hương do Liễu Thiên Đại cô nương điều chế.
Vì thế, Cố Tích Cửu đã tới tìm Liễu Thiên Đại cô nương ——
Thực tế, Liễu Thiên Đại cô nương đặc biệt khó gặp, người bình thường căn bản không thể đến khuê phòng của nàng.
Nhưng đối với Cố Tích Cửu mà nói, muốn gặp nàng cũng chỉ là một lần thuấn di.
Đương nhiên, vị đầu bảng Liễu Thiên Đại đã giật mình khi nhìn thấy Cố Tích Cửu xuất hiện ở trong phòng mình, nhưng khi nàng ấy sắp sửa lạnh giọng kêu người, Cố Tích Cửu đã kịp thời mở miệng, nói một câu khiến cho vị cô nương đầu bảng này sáng cả hai mắt!
Cố Tích Cửu nói chính là: “Ngươi có muốn trị khỏi bệnh kín của ngươi không? Ta có thể trị tận gốc cho ngươi.”
Vì thế Liễu Thiên Đại đã không kêu người.
Trải qua một cuộc nói chuyện với Cố Tích Cửu, Liễu Thiên Đại tin tưởng tiểu cô nương sắc mặt rám nắng và đôi mắt sáng ngời này có thể trị được bệnh kín cho mình......
Liễu Thiên Đại lớn lên thiên kiều bá mị, dáng người thon thả, dung mạo xinh đẹp, tiếng nói hay, có thể nói là hoàn mỹ.
Nhưng nàng lại có bệnh kín không người nào biết tới —— hôi nách.
Đương nhiên, vì nó không nghiêm trọng lắm, chỉ thoáng có một chút mà thôi, chỉ cần tắm rửa căn bản sẽ không có người đoán được.
Nhưng đối với một cô nương yêu bản thân hoàn mỹ như nàng, bệnh kín này đã trở thành tâm bệnh của nàng. Nàng đã âm thầm tìm thầy trị bệnh, không biết đã dùng bao nhiêu dược đắng nhưng đều không làm nên chuyện gì. Vì thế nàng đã học cách điều hương, còn trở thành điều hương sư trứ danh......
Trên người nàng quanh năm đều có mùi hương nhàn nhạt, vì thế không có người nào biết được - nàng bị hôi nách......
Sự xuất hiện của Cố Tích Cửu đối với nàng mà nói, quả thực chính là trời mưa đúng lúc! Vì thế nàng tất nhiên đối đãi với Cố Tích Cửu giống như người trên.
Hai người đều là những người dứt khoát, rất nhanh đã đàm phán xong điều kiện.
Liễu Thiên Đại điều chế một loại hương đặc biệt để Cố Tích Cửu ngâm tắm, sau khi Cố Tích Cửu ngâm tắm xong sẽ trị bệnh kín giúp nàng......
Vì thế hiện tại mới có một cảnh thế này.
“Chủ nhân, ngươi thật hạnh phúc, không ngờ có thể khiến Thiên Đại cô nương đánh đàn cầm. Ngày đó Dung Sở cũng không làm được, chỉ có thể khịt mũi bỏ đi! Cũng không dám làm gì Thiên Đại cô nương.” Thương Khung Ngọc lầm bầm ở trong đầu nàng.
Cố Tích Cửu mở to mắt, trầm mình xuống: “Xem ra lão bản của Tiêu Hồn Điện không hề đơn giản, có thể lấn át được Dung Sở ngạo mạn kia. Ngươi biết đó là ai hay không?”
“Tích ma ma.” Thương Khung Ngọc đáp lại ba chữ.
Cố Tích Cửu nhướng mày, một ma ma sao có thể có thủ đoạn lớn như vậy?
“Vậy ngươi có biết người chống sau lưng bà ta là ai?”
Thương Khung Ngọc đắc ý: “Cuối cùng ngươi cũng hỏi đúng chỗ! Nghe nói lão bản chân chính sau lưng Tiêu Hồn Điện cùng với lão bản sau lưng nhà đấu giá ở đế đô là cùng một vị, là nhân vật rất có thân phận nhưng lại cực kỳ điệu thấp.”