Và kết quả cuối cùng cũng khác với Cố Tích Cửu, Vân Thanh La chính là đệ tử thiên bẩm!
Hơn nữa còn cùng thuộc tính với Tả thiên sư!
Kết quả như vậy quả thực là bùng nổ tin tức, nhanh chóng được truyền khắp toàn bộ đại lục, cũng khiến cho không khí kinh thành Phi Tinh Quốc trở nên có chút kỳ lạ.
Bá tánh Phi Tinh Quốc vốn cảm thấy, mặc dù Cố Tích Cửu trong nước mình không phải là đệ tử thiên bẩm, nhưng lại là môn nhân của thánh tôn, không hề thua kém đệ tử thiên bẩm, là niềm tự hào đáng khoe đối với bá tánh nước khác.
Nhưng không ngờ Vân Thanh La của Hạo Nguyệt Quốc lại thật sự là đệ tử thiên bẩm!
Điều này khiến cho toàn bộ Hạo Nguyệt Quốc sôi trào, bá tánh khua chiêng gõ trống chúc mừng ở trên đường cái. Quốc quân Hạo Nguyệt Quốc cũng phái Thái tử điện hạ tới đón tiếp người, nghe nói đội quân đang trên đường tới đây.
Lần này Hạo Nguyệt Quốc cực kỳ cao điệu, không những thường xuyên phóng pháo hoa ven đường, còn thường xuyên rải tiền mừng để bá tánh tới nhặt, nghe nói không khí cực kỳ hạnh phúc.
Tiền rải cũng cực kỳ hào phóng, khiến cho bá tánh đi theo xem náo nhiệt càng ngày càng đông, cũng càng ngày càng thêm náo nhiệt.
Bởi vì đại lục này có ba nước ở thế chân vạc, tất cả đều đang sống trong yên ổn, vì thế giữa ba nước không dễ dàng khai chiến. Mấy năm nay bọn họ đều sống với nhau rất hoà bình, bá tánh giữa các nước thường xuyên lui tới với nhau, đặc biệt là những người thông thương càng nhiều vô số kể.
Ở kinh thành Phi Tinh Quốc tất nhiên có rất nhiều người Hạo Nguyệt Quốc. Sau khoảnh khắc những người này biết được Vân Thanh La là đệ tử thiên bẩm đã mừng như điên, bắt đầu tự phát tổ chức múa rồng múa lân ở trên đường cái, vui mừng và náo nhiệt hơn cả năm mới.
So sánh với bọn họ, bá tánh Phi Tinh Quốc có chút buồn bã......
Lúc Vân Thanh La tới Phi Tinh Quốc vốn ở trong dịch quán, hiện tại nàng đã được chứng minh là đệ tử thiên bẩm, thân phận của nàng đã khác, cho dù trong lòng Tuyên Đế cảm thấy không thoải mái, nhưng cũng phải miễn cưỡng vui cười an bài cho nàng một cung điện xa hoa, hầu hạ giống như một tông chủ tương lai.
Thời điểm Cố Tích Cửu trở về, náo nhiệt như lửa đổ thêm dầu đã lắng xuống rất nhiều, nhưng trên đường cái lúc nào cũng có thể nhìn thấy ca múa sư tử của người Hạo Nguyệt Quốc, bất cứ đi tới nơi nào, lỗ tai cũng bị rót tin tức về Vân Thanh La.
Đương nhiên, khi mọi người đàm luận về Vân Thanh La, không tránh được sẽ nhân tiện đàm luận về Cố Tích Cửu một chút, khiến nàng vô cớ trúng đạn mấy chục lần......
......Edit: Emily Ton.....
Cố Tích Cửu trở lại tướng quân phủ cũng không tìm thấy yên bình. Nàng vừa bế quan tẩy dịch dung xong, thay một thân quần áo, vừa ra khỏi cửa đã đụng phải Cố Tạ Thiên......
Cố Tạ Thiên vẫn luôn cho rằng nàng đang bế quan, vì thế khi thấy nàng ra ngoài mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng biểu tình lại có chút kỳ lạ. Ông cho rằng Cố Tích Cửu chỉ mới bế quan hơn mười ngày, không biết những lời đồn thổi xảy ra bên ngoài. Ông lo sợ khi nàng đi ra ngoài nghe được sẽ cảm thấy hụt hẫng, vì thế ông dùng ngôn ngữ an ủi nàng trước......
Cố Tích Cửu nghe thấy câu được câu mất, hơi mất kiên nhẫn một chút, kiếm cớ rời đi.
Nàng vốn dĩ muốn quay về sân mình nhìn một cái, không ngờ đụng phải một đám người đang đi tới.
Kẻ cầm đầu đúng là Lãnh Hương Ngọc, ở bên người bà ta là nhi tử bảo bối Cố Thiên Triều, phía sau còn có một số nha hoàn bà tử.
Khi các nàng nhìn thấy Cố Tích Cửu, tất cả đều dừng chân lại.
Trong mắt Lãnh Hương Ngọc gần như muốn bắn ra lửa, nhưng trên mặt vẫn nặn ra được một nụ cười: “Nha, đây không phải là môn nhân của thánh tôn, Cố lục tiểu thư hay sao? Cố lục tiểu thư cuối cùng cũng xuất quan? Vậy có biết những lời đồn thổi bên ngoài hay chưa?”
Cố Tích Cửu vốn lười giao tiếp với bà ta, chuẩn bị vòng qua bà ta, nhưng không ngờ bà ta lại chủ động trêu chọc nàng ——
Lãnh Hương Ngọc ngày thường cũng là người có tâm kế, vì sao hiện tại lại não tàn như vậy?