Người phú quý, nữ tử thích ông cũng trở nên nhiều hơn, trong đó có một vị tiểu quan nữ nhi ở kinh thành là Lãnh Hương Ngọc. Lãnh Hương Ngọc cũng xem như là tiểu gia bích ngọc, xinh đẹp hiền lành nho nhã, hoàn toàn trái ngược với La Tinh Lam.
Lãnh Hương Ngọc gặp phải thổ phỉ khi đang trên đường đi tới miếu dâng hương, tình cờ được La Tinh Lam cứu thoát, nhưng vì bà ta bị thương nên La Tinh Lam đã đưa bà ta về nhà trị liệu, khiến bà ta có cơ hội gặp gỡ Cố Tạ Thiên......
Cố Tạ Thiên không cưỡng nổi sự dịu dàng của Lãnh Hương Ngọc, rốt cuộc phá bỏ lời thề chỉ cưới một mình La Tinh Lam, bí mật nạp thất bên ngoài là Lãnh Hương Ngọc.
Khi đó La Tinh Lam đã có một đứa con trai, tên gọi là Cố Thiên Nặc. Lúc Cố Thiên Nặc năm tuổi, Lãnh Hương Ngọc cũng sinh hạ một nhi tử. Sau đó Lãnh Hương Ngọc cố ý tiết lộ tin tức để La Tinh Lam biết được.
Sự việc bị bại lộ, Cố Tạ Thiên dứt khoát khoát thông báo với bên ngoài, cho tiểu nhi tử một lời danh chính ngôn thuận, không quan tâm tới chuyện La Tinh Lam hết sức phản đối nạp Lãnh Hương Ngọc vào cửa.
Khi đó Cố Tạ Thiên đã trở thành Đại tướng quân, quyền cao chức trọng. Trong suy nghĩ của ông, một nữ tử giang hồ có thể có được vị chính thê đã là rất tốt với nàng, vì để dạy cho La Tinh Lam một bài học, ông đã cố tình bỏ mặc La Tinh Lam, hằng đêm đều ở trong viện của Lãnh Hương Ngọc, chẳng quan tâm tới La Tinh Lam. Trong vòng ba năm ông không thèm đi tới viện La Tinh Lam dù chỉ một lần, thậm chí lạnh nhạt với cả nhi tử Cố Thiên Nặc.
Lãnh Hương Ngọc rất giỏi giả vờ, thỉnh thoảng còn tới vấn an La Tinh Lam, nhẹ nhàng nói chuyện.
Tuy nhiên, La Tinh Lam là người nóng tính. Trong cơn tức giận, bà thường đóng cửa, không gặp mặt Lãnh Hương Ngọc, hoặc là châm chọc mỉa mai, chưa từng nể mặt bà ta.
Khi đó Lãnh Hương Ngọc đã sinh được một nam một nữ, một đôi nhi nữ đều là thiên tài linh lực.
Sau khi trắc nghiệm ra Cố Thiên Tình là thiên tài linh lực, Lãnh Hương Ngọc đắc ý, cố tình đi tới chỗ La Tinh Lam khoe khoang.
Đương nhiên bà ta khoe khoang rất lịch sự, nhưng trong lời nói lại mơ hồ mang theo ý châm chọc, rốt cuộc thành công khiến cho La Tinh Lam nổi điên, thậm chí muốn đánh bà ta. Nếu không phải có mấy tên hộ vệ liều chết ngăn chặn, đoán chừng lần đó Lãnh Hương Ngọc đã bị đánh chết.
Lãnh Hương Ngọc sắp xếp rất nhiều tai mắt ở trong tướng quân phủ, tất cả những chuyện này tất nhiên cũng truyền tới tai Cố Tạ Thiên. Cố Tạ Thiên vội vàng chạy tới, giơ tay tát La Tinh Lam một cái. Một cái tát này pha lẫn tàn nhẫn, đánh đến nỗi La Tinh Lam quay cuồng vài cái rồi té ngã, khóe môi chảy máu ——
Sau khi Cố Tạ Thiên ra tay tát một cái thì có chút hối hận, nhưng ở trước mặt tất cả gia đinh trong hộ viện, ông lại không muốn mất mặt chạy tới đỡ bà......
Ông vĩnh viễn quên không được ánh mắt ngay khi La Tinh Lam run rẩy đứng lên và nhìn về phía mình, như băng như tuyết.
Từ trước tới nay, ông chưa từng nhìn thấy ánh mắt như vậy ở trên mặt bà. Ánh mắt như vậy khiến ông cảm thấy có chút hoảng loạn, nhưng lại nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào, chỉ có thể ngoài mạnh trong yếu hét lên một câu: “Đây là nàng tự tìm lấy! Từ nay về sau không được tiếp tục ghen tuông. Lần này xem như một sự giáo huấn. Nếu Sau này còn tiếp tục hồ nháo, ta sẽ trực tiếp phế bỏ vị trí chính thê của nàng!”
Sau khi ông ném xuống một câu uy hiếp như vậy, cho rằng đã doạ được bà. Khi ông đang định mang theo Lãnh Hương Ngọc rời đi, không ngờ La Tinh Lam ở phía sau bình tĩnh mở miệng nói: “Cố tướng quân, chúng ta hòa ly đi (和离 = hòa ly = cách gọi ly hôn giữa nam nữ thời cổ đại). Ta không hứng thú với vị trí chính thê này của ngươi!”
Ở thời đại này, chuyện nam bỏ nữ được xem là một cuộc ly hôn bình đẳng. Nhưng khi nữ đề nghị hoà ly, người nữ được xem như đã ly dị chồng......
Cố Tạ Thiên cho rằng bà ấy quá tức giận nên mới mạo phạm tới sự uy nghiêm của Đại tướng quân. Vì vậy ông không để ý tới La Tinh Lam, chỉ lạnh lùng dặn dò nha hoàn xung quanh một câu: “Phu nhân điên rồi! Đưa nàng hồi sân!” Sau đó ông mang theo Lãnh Hương Ngọc nhanh chóng rời đi.