Nàng không nhịn được nhìn về phía Thiên Nguyệt Nhiễm và Hoa Vô Ngôn, hy vọng tìm ra được manh mối nào đó từ hai người này.
Nhưng hai người kia, một người mang mặt nạ một người mang mạng che mặt, vì thế căn bản không thể nhìn thấy biểu tình ẩn dấu bên dưới, đương nhiên cũng không nhìn ra được cảm xúc của bọn họ. Nàng thậm chí cũng không thể pháp phán đoán ra được, lúc trước kia hai người này bị thí nghiệm có phải cũng trải qua thế này hay không.
Điện quang xà có năm màu, ngẫu nhiên xuất hiện trên những tầng mây, khiến người hoa cả mắt.
Cố Tích Cửu ngẩng đầu nhìn lên, bỗng nhiên phát hiện điện quang xà nhìn giống như hỗn loạn, nhưng thật ra vẫn luôn luân chuyển dựa theo trận pháp nào đó.
Nàng lại cẩn thận quan sát quỹ đạo của điện quang xà, mơ hồ cảm thấy, nếu như đặt những quỹ đạo đó lại với nhau, dường như có thể kết hợp thành một đóa hoa......
Đây là thời khắc khẩn trương nhất.
Thần kinh của toàn bộ mọi người trên đài dưới đài cũng cũng đều căng chặt, đa số ánh mắt đều tập trung vào điện quanh xà đang không ngừng xoáy quanh ở trên đỉnh đầu.
Cũng có một số người đưa ánh mắt nhìn Cố Tích Cửu.
Ví dụ như Dung Già La, Dung Triệt, Hoa Vô Ngôn và Thiên Nguyệt Nhiễm......
Dung Già La và Dung Triệt có lẽ là vì lo lắng cho Cố Tích Cửu, trong khi Thiên Nguyệt Nhiễm hơi có chút kinh ngạc, ánh mắt Hoa Vô Ngôn lại có chút phức tạp.
Thiên Nguyệt Nhiễm và Hoa Vô Ngôn đều đã trải qua “thí nghiệm thiên bẩm“. Lúc ấy bọn họ đã là người trưởng thành, nhưng khi mây đen trên đỉnh đầu phát ra những tia sét, cả người nàng (hắn) đều rất căng thẳng, cứng đờ như cọc gỗ, nhắm đôi mắt lại và vận khởi công lực toàn thân chờ đợi, mồ hôi lạnh trên trán toát ra từng tầng một, cảm giác sợ hãi kia quả thực giống như mất hồn!
Nhưng hiện tại nữ hài tử này, nhìn qua nhỏ nhỏ gầy gầy, không ngờ lại có can đảm như vậy! Nàng còn dám ngửa đầu nhìn xem! Thậm chí còn rất nghiêm túc!
Nữ hài tử này quả thật là khác loại! Khiến cho bọn họ lau mắt mà nhìn ——
Một lát sau, Đế Phất Y đưa ra một thủ thế bằng tay, điện quang xà kia bỗng nhiên hóa thành một quả cầu năm màu sáng rực rơi thẳng xuống dưới ——
Mẹ nó, cuối cùng vẫn đánh xuống đây!
Đây quả thực chính là quả cầu hình tia chớp với lực sát thương cực lớn!
Cố Tích Cửu cảm thấy cực kỳ loá mắt, toàn bộ cơ thể bị quả cầu năm màu kia bao phủ......
Hoa Vô Ngôn và Thiên Nguyệt Nhiễm đều theo bản năng nín thở, thời khắc phân biệt thật giả đã tới!
Điện quang xà ngũ sắc này thật ra có các thuộc tính khác nhau. Màu xanh lá cây là thuộc tính mộc, màu trắng đại diện cho thuộc tính kim loại, màu đen là thuộc tính thuỷ, màu đỏ là thuộc tính hỏa, màu vàng là thuộc tính thổ.
Nếu như thật sự là người thiên bẩm, sau khi bị quả cầu năm bao phủ, thân thể của người bị trắc nghiệm sẽ hấp thu thuộc tính tương tự của quang xà ngũ sắc vào trong cơ thể.
Ví dụ như Hoa Vô Ngôn là người tu luyện thuộc tính thủy, lúc ấy nàng đã hấp thu toàn bộ điện quang xà màu đen. Sửa khi hấp thu xong, thân thể của người bị trắc nghiệm sẽ phát ra ánh sáng cùng màu với thuộc tính mà mình đã hấp thu, cùng với bốn điện quang xà khác lan tràn theo bát quái đồ, sau đó đồng loạt sáng lên......
Nếu là giả, quả cầu ngũ sắc sẽ nhấn chìm chủ thể và lấy đi toàn bộ công lực. Sau khi quả cầu ngũ sắc tan đi, sẽ không có phản ứng nào khác.
Điện quang xà ngũ sắc di chuyển quanh người Cố Tích Cửu thành một toà tháp ánh sáng đầy màu sắc, hoàn toàn nhấn chìm thân ảnh của nàng.
Hoa Vô Ngôn nhìn chằm chằm vào toà tháp năm màu kia. Nói chính xác là hắn đang nhìn chằm chằm vào điện quang xà ngũ sắc ở trong toà tháp ánh sáng. Chỉ cần có một màu của điện quang tiến về phía Cố Tích Cửu, nó sẽ nhanh chóng giảm dần. Điều đó có nghĩa, nàng là người thiên bẩm......
Điện quang xà ngũ sắc điên cuồng xoay quanh Cố Tích Cửu. Sau khoảng mười giây, Hoa Vô Ngôn phát hiện không có một màu nào của điện quang xà biến mất. Toàn bộ các màu của điện quang xà vẫn còn ở đó!
Hoa Vô Ngôn hơi lắc lắc đầu. Nàng là người từng trải, vì vậy biết rằng chỉ một lát sau, tháp điện quang ngũ sắc kia sẽ tản ra và biến mất......