Vì thế Cổ Tàn Mặc lập tức phái người hùng hổ tiến đến căn nhà nhỏ của Cố Tích Cửu bắt người —— đương nhiên quan trọng nhất chính là bắt con ngao gây hoạ kia.
Cố Tích Cửu vừa mở cửa đã bị bốn vị chấp hành hình phạt của Thiên Tụ Đường bắt lấy.
Thiên Tụ Đường là nơi ngoạ hổ tàng long, có nhiều cao thủ giống như thầy tu quét rác ở trong《Thiên Long Bát Bộ》.
Những người này không cầu trở thành chư hầu, chỉ say mê với võ học huyền thuật, cũng không màng danh lợi, không muốn nổi danh trên giang hồ. Mặc dù không có tiếng tăm, nhưng năng lực thực tế lại rất siêu phàm.
Thiên Tụ Đường được thành lập trên danh nghĩa của thánh tôn, tất nhiên sẽ tập hợp tất cả những nguồn lực quý hiếm nhất, cũng là một nơi dụng võ cho những người này.
Vì thế bọn họ lưu lại Thiên Tụ Đường, trở thành đạo sư chuyên môn dạy học, hoặc là ngỗ tác, hoặc trở thành đệ tử của hình phạt đường, chuyên bắt người và thực hiện trừng phạt.
Một khi đệ tử hình phạt đường ra tay bắt người, cho dù là Long Tư Dạ cũng chưa chắc có thể thoát được, đừng nói tới hiện tại là Cố Tích Cửu?
Nàng thậm chí chưa kịp phản kháng, đã bị trực tiếp ấn ở trên mặt đất ——
Đối với đại ngao và Phong Triệu bên cạnh, vừa nhìn thấy không tốt, lập tức muốn xông lên giải cứu chủ nhân, nhưng chưa tới năm chiêu, bọn chúng đã bị bắt sống ——
Ngay cả Lục Ngô cũng bị bắt vào lồng sắt chuyên dùng để bắt linh thú.
Đến tận bây giờ con ngao mới hiểu rõ những điều cố kỵ mà Cố Tích Cửu đã nói lúc trước, nơi này đúng thật là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân*. (*bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn)
Bản lĩnh của nó đối phó với những người có lính lực cấp 6 cấp 7 còn được, nhưng đối đầu với những người có linh lực cấp 8 hoặc cấp 9, nó không có sức lực phản kháng. Nếu có người muốn mang nó đi hầm canh, nó cũng không thể làm gì.
Ngỗ tác chuyên môn nghiệm thi nhanh chóng kiểm nghiệm hai cái vỏ ngao, từ trên đó thu thập được tóc và da của hai người chết——
Hình phạt đường lần này còn có một nữ đệ tử, nàng ta đi tới lục soát trên người Cố Tích Cửu.
Những thứ trong túi trữ vật đều bị lôi ra, trong đó có cả lưu thanh phù mà Cố Tích Cửu thu lại.
Vì thế, hung khí và động cơ giết người đều có.
Tất cả bằng chứng đều vô cùng bất lợi đối với Cố Tích Cửu, nàng bị áp tải đến hình phạt đường. Khi trưởng lão của hình phạt đường mang tất cả chứng cứ tới trước mặt nàng, nàng gần như hết đường chối cãi.
Nàng biết rằng mình đã rơi vào một cái bẫy đã được tĩnh toán kỹ lưỡng. Nàng ngẩng đầu nhìn Cố Tàn Mặc đang ngồi ở phía trên, cố gắng hết sức bình tĩnh, nói: “Cổ Đường chủ, ta thừa nhận hai người kia đêm qua quả thực đã đến chỗ ta đánh lén, muốn phá hủy nhà ở của ta. Ta đã đoán ra từ trước, vì thế để con ngao mai phục ở bên ngoài, lúc ấy mới thành công ngăn cản bọn họ. Ta sợ bọn họ lại đến quấy rối lần nữa, vì thế đã dùng lưu thanh chú lưu lại những lời bọn họ nhục mạ đạo sư để đe dọa, muốn bọn họ từ nay về sau đừng tới quấy rầy ta. Bọn họ đã đồng ý với ta, vì thế ta mới thả bọn họ rời đi. Bọn họ đã không còn là mối đe dọa với ta, thậm chí còn có lợi với ta, vì sao ta phải yêu cầu đại ngao giết bọn họ? Đây rõ ràng là có người muốn giá hoạ cho ta, mong Cổ đường chủ điều tra rõ ràng, trả lại sự trong sạch cho Tích Cửu.”
Cổ Tàn Mặc nhìn qua giống như một nam tử khoảng 30 tuổi, nhưng thật ra tuổi của hắn ta lớn hơn rất nhiều so với Long Tư Dạ, có lẽ còn lớn tuổi hơn cả Đế Phất Y. Bởi vì trên toàn bộ đại lục, không có người nào biết tuổi thực của hắn, giống như hắn đã ở đây từ khi Thiên Tụ Đường được thành lập.
Người này mày kiếm mắt hổ, mũi cao râu quai nón, nhìn qua cực kỳ cương trực công chính. Có lẽ đã từ rất lâu hắn chưa từng gặp phải chuyện gì kích thích, vì thế cực kỳ chán ghét các mối quan hệ cửu sau. Hắn không có sức quản hết những bất bình trong thiên hạ, nhưng Thiên Tụ Đường vẫn do hắn định đoạt.