Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 560: Chương 560: Thánh tôn chống lưng cho nàng (2)




“Nhìn kỹ cũng không phải là không có.” Có người không ủng hộ: “Có lẽ nàng ta đã dùng thuật pháp gì đó che đậy, một khi xóa lớp che đậy, chỉ sợ vẫn hoành tráng đến nỗi khiến người muốn xuyên thủng hai mắt.”

“Uy uy, hiện tại chúng ta đang thảo luận xử lý con ngao này thế nào, không phải nói xấu chủ nhân của nó.” Có người rốt cuộc đứng ra kéo đề tài trở lại.

“Con ngao này là linh sủng của nàng ta, đương nhiên cần phải thảo luận về nàng ta trước.” Có người vẫn chưa muốn chấm dứt.

“Bỏ qua tướng mạo của tiểu cô nương đi. Hiện tại cho dù nàng ta xinh đẹp cỡ nào cũng không bằng Thanh La. Thanh La mới là mỹ nhân nhất đẳng. Ta cảm thấy sở dĩ thánh tôn nhận nàng ta làm môn nhân, có lẽ bởi vì tâm kế nàng ta thâm, lại có chút thiên phú.”

“Này, các ngươi có nghe về chuyện của nàng ta ở Phi Tinh Quốc hay không? Lúc đầu nàng ta yếu đuối không có cảm giác tồn tại, nhưng một năm qua nàng ta giống như bị quỷ bám vào người, làm ra đủ loại chuyện xấu. Không biết nàng ta đã dùng chiêu gì, khiến Cố Tạ Thiên tự mình giết chết Lãnh phu nhân, còn hãm hại Cố Thiên Tình, Dung Ngôn bị trảm.”

“A, đúng rồi, một muội muội khác của nàng ta là Cố Thiên Y cũng bị phạt cắt lưỡi rồi bị đày tới biên cương, nghe nói chết ở trên đường. Đúng rồi, còn có Cố Thiên Triều, đó chính là độc đinh duy nhất của Cố phủ, cũng bị Tả thiên sư ra lệnh một tiếng giết chết...... Cố phủ có thể nói đã cửa nát nhà tan, đều là bởi vì nàng ta...... Quỷ dị hơn chính là, nàng ta hại nhà mình thảm bại như vậy, vẫn có mặt mũi đoạn tuyệt quan hệ với lão cha của mình, giống như nàng ta đã phải chịu đựng rất nhiều!”

“Trong vòng một năm, nàng ta đã gây ra bao nhiêu chuyện như thế, hại chết nhiều người như vậy...... Các ngươi nói xem, có phải nàng ta tâm kế rất sâu hay không? Cũng rất đáng sợ? Ta phi! Tiểu gia ghét nhất loại nữ nhân tâm kế! Nhưng thánh tôn lại xem nàng ta như bảo bối, khiến con ngao này cũng chó cậy thế chủ, uy hiếp người......”

Mọi người sôi nổi phụ hoạ, cảm thấy vị nhân huynh phía trước phân tích tương đối sâu sắc.

Những người này đều là hài từ 15-16 tuổi, đúng là tuổi trẻ liều lĩnh, dễ nghe và dễ tin lời một phía, vì thế càng nói bọn họ càng thêm phẫn nộ, càng ngày càng cảm thấy không vừa mắt đại ngao!

Một người trong đó cười lạnh nói: “Con ngao này quá đáng giận! Ăn mất hai toạ kỵ của chúng ta! Còn kiêu ngạo như vậy! Quả thực không để chúng ta vào trong mắt!”

“Nghe nói trước kia nó thường xuyên ăn người, đúng là tà vật! Chúng ta giết nó cũng xem như thay trời hành đạo!”

“Nếu chủ nhân của nó thật sự tìm chúng ta liều mạng thì phải làm sao?”

“Chúng ta đừng chấp nàng ta là được! Hãy bồi thường cho nàng ta một bịch ngao!”

“Với công phu của nàng ta, muốn tìm chúng ta liều mạng cũng chẳng là gì cả, chỉ sợ nàng ta chơi xấu, chạy đi cáo trạng với thánh tôn. Không biết nàng ta sẽ nói chuyện xấu gì nữa, khiến thánh tôn trách phạt chúng ta.”

“Hừ, con ngao của nàng ta sai trước, thánh tôn luôn xử lý công chính, sẽ không chuyện gì cũng thiên vị nàng ta. Chỉ cần chúng ta không thật sự thương tổn đến nàng ta, thánh tôn sẽ không trách phạt chúng ta chỉ vì một con ngao.”

“Điều này thật ra khó nói, không biết vì sao thánh tôn đặc biệt thiên vị nàng ta, gần đây đã nổi giận lôi đình mang nàng ta ra khỏi đại lao, còn trút giận cho nàng, ngay cả Cổ đường chủ cũng bị phạt nặng. Ta có cảm giác thánh tôn...... thánh tôn cũng không công chính như vậy......”

“Thánh tôn thiên vị nàng ta, chẳng lẽ cũng sẽ thiên vị con ngao này nữa? Chúng ta cứ đánh trước tấu sau, nha đầu kia cũng không thể làm gì, cho dù nàng ta cáo trạng với thánh tôn, thánh tôn thật sự có thể sẽ giết chúng ta chỉ vì một con ngao hay sao? Chúng ta chính là những đệ tử tinh anh của Tử Vân ban. Thiên Tụ Đường được thành lập bởi thánh tôn, vậy thì chúng ta cũng được xem như một nửa môn nhân của thánh tôn, ngài ấy không có khả năng sẽ xử phạt chúng ta, nhiều nhất là giam chúng ta mấy ngày......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.