Nàng cũng nhìn về phía thánh tôn: “Thánh tôn, Nguyên Anh bất diệt, có phải sẽ có một ngày hắn ta có thể mượt xác hoàn hồn hay không?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều giống như đang đối mặt với kẻ thù.
Người này lợi hại và biến thái như thế, nếu hắn ta hoàn hồn thành công, vậy chẳng phải sẽ là một thảm họa hay sao?
Lần này vừa lúc tập trung các cao thủ đứng đầu đại lục vây kín ở đây, mới bắt được hắn ta. Nếu thời điểm hắn ta quay lại làm điều ác, mọi người đều không có mặt ở đó, chỉ sợ đó sẽ là một thảm kịch!
Đương nhiên, chỉ cần thánh tôn vẫn ở trên đại lục này, mọi người vẫn có hy vọng.
“Các ngươi cũng không cần phải hoảng loạn như thế, Nguyên Anh của hắn ta không thể mượn thể hồi sinh, nó phải ngưng tụ thân thể một lần nữa mới có thể trọng sinh. Mặc dù vừa rồi Nguyên Anh của hắn ta may mắn chạy thoát, nhưng đã bị trận pháp của bản tôn đả thương, trong vòng một ngàn năm sẽ không gây sự được, cũng không thể trọng sinh.”
Lúc này mọi người mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Một ngàn năm, năm tháng dài như vậy, chuyện của ngàn năm sau không cần những người bọn họ phải nhọc lòng......
Người trên thế giới này ngoại trừ thánh tôn, đều không phải trường sinh bất lão, nhiều nhất tu luyện đạt tới cấp bậc nhất định, bọn họ chỉ kéo dài được cuộc sống thêm một thời gian mà thôi.
Giống như Cổ Tàn Mặc, linh lực của ông ta gần đạt cấp 9, nhưng tuổi thọ bình thường chỉ nằm trong khoảng 400 - 500 năm, những người khác cũng vậy.
Vì vậy, chuyện một ngàn năm sau, thật sự không phải là điều mà thế hệ ông ta phải lo lắng, điều duy nhất bọn họ có thể làm là viết hồi ký để tiểu bối sau này đọc xem là được.
Độc thủ phía sau cuối cùng đã đền tội, tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cổ Tàn Mặc dẫn người đi giải quyết hậu quả công việc, thánh tôn mang theo Cố Tích Cửu trở về, nhìn thấy Dung Triệt và Vân Thanh La quả nhiên đều đã thanh tỉnh, giờ phút này Long Tư Dạ đang chữa thương cho bọn họ.
Hai người kia bị người khống chế phát huy công lực gấp mười lần ngày thường, tất nhiên nguyên khí bị thương nặng, thậm chí còn nghiêm trọng hơn một lần sử dụng phương pháp hoá giải Thiên Ma. Bọn họ chẳng những nôn ra máu, giờ phút này nằm liệt nơi đó, không thể cử động, bùn đất khắp người, ngay cả hơi thở cũng rất khó nhọc.
Nếu không phải Long Tư Dạ trông chừng ở đây, cho bọn họ ăn mấy viên thuốc khôi phục linh lực, chỉ sợ hiện tại bọn họ cũng không có sức để trợn mắt.
Bọn họ biết bản thân mình tối nay đã bị 'trúng tà' từ trong miệng Long Tư Dạ, làm chuyện sai trái, vì thế hai người rất thấp thỏm lo âu.
Nhìn thấy thánh tôn trở về, sự lo âu thấp thỏm lại càng tăng lên.
Bọn họ lần lượt mở miệng thỉnh tội với thánh tôn, bọn họ thật sự không thể động đậy, nếu không chỉ sợ đã nằm sấp dập đầu.
Khuôn mặt tuấn tú của Dung Triệt trắng bệch, nhìn về phía Cố Tích Cửu, xấu hổ nói: “Tích Cửu, xin lỗi, ta suýt nữa hại ngươi......”
Cố Tích Cửu lắc đầu: “Ngươi cũng bị người khống chế, điều này căn bản không thể trách ngươi.”
Thánh tôn đột nhiên vươn một lóng tay, hai luồng ánh sáng nhiều màu bắn vào trên trán hai người kia, lần lượt đọc ký ức của bọn họ ——
Hắn nhìn thấy được 'Đế Phất Y' xuất hiện từ trong trí nhớ của Vân Thanh La......
Trong khi ký ức của Dung Triệt, hắn nhìn thấy Dung Sở bắt cóc Cố Tích Cửu, vì thế Dung Triệt mới không màng tất cả chạy tới giúp đỡ Vân Thanh La đoạt người. Trong trí nhớ của Dung Triệt, sở dĩ hắn giúp đỡ Vân Thanh La, chính là vì nghĩ rằng Vân Thanh La có dị năng, dị năng này có thể giúp hắn tấn công Dung Sở......
Ánh sáng từ đầu ngón tay thánh tôn tan biến, Vân Thanh La biết mình đã bị đọc ký ức, trong lòng càng thêm hoảng, nhưng vẫn cố gắng giữ vững tinh thần, cảm thấy đó là vì mình bị người khống chế nên mới như thế.
Thánh tôn thoáng nhìn nàng ta với ánh mắt lạnh băng, khiến Vân Thanh La lập tức run lên lập cập, cúi đầu, cảm thấy ánh mắt của thánh tôn có thể nhìn thấu toàn bộ cả da lẫn xương của nàng ta, khiến nàng ta không có chỗ che giấu.