Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 169: Chương 169: Tiểu cô nương thật là xấu!




“Tốt. Long tông chủ cũng không thay đổi.” Tả thiên sư cười.

Vừa rồi hắn hơi banh mặt, còn có tư thế người sống chớ tới gần, nụ cười này lại giống như trên trời có những đóa hoa nở rộ, quyến rũ nhân tâm.

Mọi người ở đây giống như bị nụ cười này của hắn mê hoặc, một đám cầm lòng không đậu cũng nở nụ cười theo hắn.

Đồng thời khi những nữ hài tử kia nở nụ cười, trái tim cũng đập nhanh hơn, gương mặt ửng đỏ.

Bọn họ cảm thấy nụ cười này rất có ma lực, thậm chí có thể khiến người điên cuồng, có thể chết vì hắn......

Trái tim Cố Tích Cửu cũng đập rất nhanh! Nhưng lại không phải bởi vì mỹ mạo ma tính của hắn, mà vì một tiếng xưng hô—— Đế cung chủ?!

Cung chủ, công chúa......

Gia gia, nếu ta không nhầm, hắn chính là mỹ nhân công chúa trong nước ôn tuyền, từng bị nàng đùa giỡn, trói lại!

Thì ra hắn là cung chủ, mà không phải là công chúa. Nàng đã hiểu lầm......

Nhớ tới những động tác mà bản thân mình ở suối nước nóng muốn chứng minh mình cũng là nữ tử, Cố Tích Cửu xanh mặt!

“Tiểu Thương hỗn đản! Hắn rõ ràng là quỷ cung chủ, ngươi có kiến thức rộng rãi như vậy, chắc là phải nhận ra hắn, đúng không? Lúc ấy ở suối nước nóng vì sao không nhắc nhở ta?!”

Thương Khung Ngọc cảm thấy ủy khuất: “Chủ nhân, bộ mặt chân thật của Tả thiên sư, ta đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy. Trước đây, hắn thường mang theo mặt nạ ở bất kỳ nơi nào hắn xuất hiện! Khuôn mặt trần trụi giống như hôm nay có lẽ đây là lần đầu tiên. Ngươi nhìn những người khác ở đây xem, một đám đều giống như đất sét, tất cả đều choáng váng......”

Cố Tích Cửu nổi gân xanh trên trán:“ Hắn là một thiên sư, sao còn xưng là cung chủ? Hắn trông nữ tính như vậy, không sợ có người xem hắn là nữ nhân hay sao?”

“Có lẽ nơi hắn sống là Phù Thương Cung, hắn là chủ nhân nơi đó, vì vậy nên gọi là cung chủ? Nhưng người bên ngoài đều gọi hắn là thiên sư, gọi hắn là cung chủ có lẽ chỉ có những người thân cận hoặc rất quen thuộc với hắn.” Vì thế, ngay cả Thương Khung Ngọc cũng không biết Tả thiên sư thỉnh thoảng cũng được gọi là “cung chủ“.

“Chủ nhân, có lẽ mỹ nhân ngày ấy ở suối nước nóng không phải là hắn. Có lẽ nàng ấy là muội muội song bào thai gì đó của hắn. Ngươi xem, chiều cao của bọn họ khác nhau, thần thái khí độ cũng không giống nhau. Vị mỹ nhân kia ở suối nước nóng ngoan ngoãn nghe lời hơn nhiều. Nói nàng ấy lên bờ thì lập tức lên bờ, muốn trói nàng ấy đều có thể trói. Người này khí tràng rất mạnh, hoàn toàn nghiền áp mọi người, vừa nhìn đã biết không hề dễ chọc......” Thương Khung Ngọc phân tích với nàng: “Ngươi nhìn vị thiên sư này xem, ngươi sẽ xem hắn là nữ nhân ư?”

Sẽ không! Cố Tích Cửu âm thầm lắc đầu.

Mặc dù dung mạo người trước mắt này tương tự như vị kia trong suối nước nóng, nhưng vừa nhìn là biết nam tử, cho dù tuyệt đẹp cũng sẽ không được coi là nữ tử......

Chẳng lẽ thật sự có huynh muội song bào thai?

Nhưng cung chủ, công chúa...... Điều này cũng quá trùng hợp!

“Vị thiên sư này gọi là gì?” Cố Tích Cửu dò hỏi.

“Đế Phất Y.”

Tên này thật là tiêu sái! Rũ bỏ quần áo, không lưu công danh, thật ra rất xứng đôi với chức nghiệp của hắn.

Tả thiên sư tới rất kịp thời, ngăn cản đường đi của Long Tư Dạ, khiến hắn muốn chạy cũng chạy không được.

Hơn nữa Tả thiên sư cũng rất dứt khoát, căn bản không hàn huyên với Tuyên Đế, trực tiếp dò hỏi: “Người có thiên bẩm ở đâu?”

“Nàng!” Tuyên Đế còn chưa nói chuyện, Dung Sở đã mở miệng, ngón tay chỉ thẳng vào Cố Tích Cửu.

Ánh mắt Đế Phất Y từ từ chuyển tới bàn tay Cố Tích Cửu giao nhau với Long Tư Dạ, sau đó lại chuyển tới trên mặt Cố Tích Cửu. Hắn nhìn kỹ một lát, phun ra mấy chữ: “Tiểu cô nương thật là xấu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.