Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 180: Chương 180: Tiểu Tích Cửu, nên tự mình cầu phúc




Vì thế, tiếng reo hò của dân chúng đột nhiên dừng lại, toàn bộ quảng trường đều trở nên yên tĩnh!

Cố Tích Cửu liếc mắt nhìn xuống phía dưới một cái, nhìn thấy một đống ánh mắt sáng ngời như tuyết, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, bất ngờ và khó tin.

Nàng không nhịn được giơ tay xoa xoa ấn đường, giống như nàng lại vừa gây ra một hồi kinh thế hãi tục, thật ra lần này nàng thật sự muốn điệu thấp ——

Nàng không nhịn được quay đầu nhìn về phía Đế Phất Y, sau đó kinh ngạc phát hiện ra, trên mặt hắn có thêm một cái mặt nạ quỷ, nhìn qua cực kỳ uy nghiêm.

Xem ra Tả thiên sư vẫn không muốn quá nhiều người biết tướng mạo vốn có của hắn.

Nàng lại nhìn Hữu thiên sư và Long Tư Dạ, trên mặt hai người này cũng có thêm đồ vật.

Trên mặt Hữu thiên sư là mặt nạ màu đen, phù hợp với áo choàng màu đen giống như Tu La của hắn.

Long Tư Dạ đội một cái mũ màu xanh lá cây có rèm, lụa mỏng màu xanh nhạt rũ xuống, che khuất toàn bộ khuôn mặt tuấn tú của hắn.

Xem ra hai người này cũng cực kỳ thần bí ở trước mặt dân chúng.

Dường như các đại nhân vật đều thích ăn mặc thần bí......

Cố Tích Cửu giơ tay gõ gõ mạn thuyền, như thể chỉ có một mình nàng là để mặt mộc......

Khải Thiên đài rốt cuộc được Đế Phất Y mở ra, khi đài cao thủy tinh nguy nga thần bí xuất hiện từ trong không khí, tất cả mọi người cuối cùng lại một reo hò lần nữa.

........Edit: Emily Ton.....

Cố Tích Cửu đã từng nhìn thấy rất nhiều kiến trúc kỳ lạ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Khải Thiên đài như vậy.

Nó có hình dạng giống như kim tự tháp đảo ngược, phía dưới hẹp, phía trên rộng. Nếu nhìn từ dưới lên, người ta sẽ có một loại cảm giác Khải Thiên đài đang lung lay sắp đổ.

Nhưng nó lại rất vững chắc, phía trên quảng trường rõ ràng có tiếng gió gào thét, quật cho một số cửa sổ từ những kiến trúc cách đây không xa vang lên rầm rập. Khải Thiên đài vẫn hiên ngang đứng thẳng ở nơi đó, không hề có chút rung chuyển.

Trên Khải Thiên đài có ba cây cột thủy tinh rực lửa, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời, rung động lòng người.

Trên cây cột dường như có hoa văn phức tạp, trông giống như chữ và hoa. Khi ánh mặt trời chiếu xuống, gợn nước giống như lưu chuyển...... Nhìn qua vừa uy nghiêm lại vừa thần bí.

Bề mặt Khải Thiên đài cũng được lát bằng gạch thủy tinh, đen trắng đan xen, đồ án ở giữa có chút giống như biểu tượng âm dương trong Đạo giáo, và xung quanh biểu tượng âm dương là bát quái trận. Trong bát quái trận thường xuyên có ánh sáng kỳ lạ phát ra, phản chiếu ở trên đài cao. Nhìn từ xa xa, nó rất giống với cực quang của Bắc cực......

Khải Thiên đài nhìn qua thật sự có chút môn đạo, không giống như là nơi chuyên lừa dối người. Nàng bị đưa tới nơi này, sẽ tiếp nhận hình thức kiểm tra như thế nào?

“Không có người nào có thể giấu trời vượt biển ở Khải Thiên đài ——” Đế Phất Y ở bên cạnh nàng từ từ mở miệng, giọng nói của hắn rất êm tai, nhưng lời nói lại khiến nhân tâm kinh ngạc: “Tiểu Tích Cửu, ngươi hãy tự cầu phúc cho mình. Tại đây, bổn tọa sẽ không làm việc thiên vị.”

Sau khi hắn nói một câu ý vị thâm sâu như vậy, di chuyển thân mình, trực tiếp biến mất trên thuyền. Trong nháy mắt, hắn đã xuất hiện ở trên đài cao.

Con thuyền này vẫn lơ lửng cao hơn Khải Thiên đài mười mét, độ cao khoảng sáu tầng lầu, nếu nàng trực tiếp nhảy xuống, mặc dù nàng có khinh công sẽ không bị ngã chết, nhưng ngã gãy tay gãy chân là vẫn có khả năng.

Tả thiên sư đã tự mình phi đi xuống, thậm chí tám thiếu nam thiếu nữ chèo thuyền cũng phi xuống mở đường cho hắn, gây ra một loạt tiếng trầm trồ khen ngợi.

Hiện tại, trên thuyền to lớn như vậy chỉ còn một mình nàng!

Nàng sẽ đi xuống như thế nào?

Dân chúng dưới mặt đất đều biết Cố Tích Cửu là phế vật linh lực, không có linh lực hay khinh công tất nhiên sẽ không thể xuống được.

Từ độ cao như vậy, nữ hài tử này muốn tự mình nhảy xuống hiển nhiên là rất khó khăn ——

Gần như tất cả mọi người đều cảm thấy lo lắng thay cho nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.