Cố Tích Cửu luôn có cảm giác gân mạch của mình chưa hoàn toàn khai thông, dược hiệu của bí tuyền thương viêm cực kỳ thích hợp với nàng.
Bởi vì đánh cuộc lần này cần phải có người trung gian, vì thế Long thế tử đã đồng ý làm người trung gian theo yêu cầu của ba vị nữ tử.
Tỷ thí luyện dược bắt đầu, Cố Tích Cửu và Gia Quân cũng bắt đầu bận rộn.
Ngay khoảnh khắc Cố Tích Cửu lấy lò luyện đan ra, Nhạc Gia Quân kinh ngạc hỏi: “Đây có phải là lò luyện đan của sư muội ta không?”
“Hiện tại nó là của ta.” Cố Tích Cửu đáp đơn giản, trực tiếp khiến nàng ta nghẹn họng.
Nhạc Gia Quân nghẹn một lát: “Đúng vậy, hiện tại nó là của ngươi.”
Long thế tử không nhịn được nói: “Trọng Sanh, ta nghe nói khi luyện đan vẫn nên sử dụng lò luyện đan mà ngươi thường quen thuộc nhất. Cái này —— ngươi chỉ vừa mới có được nó, chỉ sợ chưa sử dụng thuần thục.”
Trên thực tế, Long Mặc Ngôn cũng không tin Cố Tích Cửu sẽ thắng.
Cố Tích Cửu hoá trang thành Trọng Sanh, nhìn qua cũng chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, vừa rồi khinh công lại cao như vậy, rõ ràng chủ yếu là tu luyện võ đạo, không phải là y đạo.
Vậy thì thuật luyện đan của nàng có thể cao minh tới đâu?
Làm sao có thể so sánh được với Nhạc Gia Quân chuyên về thuật luyện đan?
Hiện tại Cố Tích Cửu lại muốn lấy lò luyện đan vừa có được trong tay để luyện dược, khẳng định là không thuận tay. Đây chẳng phải rõ ràng tự mình tìm thua hay sao?
Cố Tích Cửu khoát tay, rất dứt khoát nói một câu: “Cái này vừa vặn tốt.”
Long thế tử nói không nên lời.
Chẳng lẽ nàng biết mình sẽ thua, vì thế mới dứt khoát dùng dụng cụ không hợp tay, như vậy cũng có thể thua đẹp một chút?
Thương Khung Ngọc cũng cảm thấy cực kỳ thấp thỏm, thậm chí còn sợ Cố Tích Cửu sẽ thua. Nó luôn nhìn chằm chằm vào động tác của hai người.
“Chủ nhân, thủ pháp của nàng ta thành thạo hơn ngươi.”
“Chủ nhân, lò luyện đan của nàng ta tốt hơn của ngươi, ta cảm thấy ngươi nên sử dụng lò luyện đan Thiên Bảo Tử Ngọc phẩm cấp 8 mà ngươi thắng của Dung Sở. Nếu dùng cái kia thì phần thắng sẽ lớn hơn một chút.”
“Chủ nhân......”
“Câm miệng!”
Khi luyện đan cần phải chuyên tâm, vì thế Nhạc Gia Quân yên lặng xem chừng thủ pháp của Tích Cửu. Trong khi Cố Tích Cửu lại cúi đầu bận rộn, không nhìn bất cứ người nào.
Tuy nhiên, Đàm Tiếu Cáp cũng rất hiểu việc, ngồi yên nhìn rõ động tác của hai người.
Rốt cuộc, nàng ta đã quen với việc hợp tác cùng với Gia Quân, sau khi xem xét động tác cũng biết lò dược này có thể luyện chế ra được mấy viên đan dược có phẩm cấp 4.
Có lẽ Nhạc Gia Quân muốn khoe khoang bản thân mình ở trước mặt Long thế tử một chút, vì thế luyện được lần này nàng ta đặc biệt nghiêm túc, cẩn thận tiến hành từng bước một! Dựa vào phỏng đoán của Đàm Tiếu Cáp, lò dược này của Nhạc Gia Quân có thể luyện chế ra một viên đan dược phẩm cấp 4, hơn ba viên đan dược phẩm cấp 3.
Phải biết rằng, luyện ra được đan dược cấp cao thật sự rất khó, thậm chí là luyện đan sư cấp 4 mỗi lần luyện dược cũng không phải luôn luyện chế ra được đan dược phẩm cấp 4. Mười lần luyện đan, nếu ba lần có thể luyện chế ra được đan dược phẩm cấp 4 đã được xem như cực kỳ thành công.
Nàng ta lại nhìn Cố Tích Cửu. Nữ nhân này dùng lò luyện đan của mình, chẳng những lò này có phẩm chất không bằng lò của Nhạc Gia Quân, ngay cả thủ pháp cũng không thuần thục bằng Nhạc Gia Quân. Mặc dù thủ pháp mà Cố Tích Cửu sử dụng rõ ràng không giống với các nàng, nhưng nhìn xem độ thuần thục của nàng, Đàm Tiếu Cáp vẫn có thể đoán ra được tám chín phần.
Vì thế, ván này sư tỷ của nàng nhất định sẽ thắng!
Đúng như dự đoán của Đàm Tiếu Cáp, khi hai người mở lò luyện đan ra, trong lò luyện đan của Nhạc Gia Quân có một viên đang dược phẩm cấp 4, ba viên đan dược phẩm cấp 3, năm viên đan dược phẩm cấp 2.
Trong khi lò luyện đan của Cố Tích Cửu chỉ có một viên đang dược phẩm cấp 3, còn lại đều là đan dược phẩm cấp 2.
Rất rõ ràng, ván này Cố Tích Cửu thua!
Nhạc Gia Quân vui vẻ cười nói: “Trọng Sanh cô nương, ngươi thua......”
Cố Tích Cửu vừa thu dọn lò luyện đan, vừa thờ ơ mở miệng: “Ván này ta thua, người chiến thắng cần phải thắng hai ván. Chúng ta vẫn còn hai ván nữa.”
“Ta thấy không cần phải đấu ba ván, sư tỷ của ta chỉ cần thắng thêm một ván nữa là đủ. Chúng ta sẽ không để ngươi lãng phí thảo dược trân quý như vậy.” Đàm Tiếu Cáp vui sướng khi người gặp họa.