Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 63: Chương 63




Edit: Skye

Beta: Bé Ka​

“Thế nào?” Bạch Tiểu Mễ chớp đôi mắt to nhìn hai người, dù sao cũng là thức ăn mình làm, nàng muốn biết người khác nghĩ gì.

“Ừ! Hương vị có chút đặc biệt, nhưng ăn khá ngon!” Các món ăn kết hợp với nhau thế này bọn hắn chưa từng nhìn thấy, hơn nữa còn dùng ngô, thật đúng là ngạc nhiên, ngô không phải cho động vật ăn sao? Lý Mặc Nhiên nhìn ngô và đậu nành trộn với thịt băm, đây là đầu bếp nào nghĩ ra, dám mang thứ này đến cho Đại đương gia ăn à, chẳng lẽ không sợ hắn sao?

“Ta làm đó!” Bạch Tiểu Mễ hiển nhiên không biết điều trên, nàng đã làm vì muốn được Đại đương gia Hắc Phong trại khen ngợi, hơn nữa nàng làm như vậy quả thật có chút ý tứ lấy lòng, chủ yếu là lấy lòng hai vị này, như vậy tương lai nàng sống ở Hắc Phong trại sẽ tốt hơn.

Bạch Tiểu Mễ tuy rằng bình thường nhìn qua có chút kiêu ngạo, có chút mãnh liệt, nhưng cũng không ngốc, cho nên mỗi lần đụng tới giới hạn của đối phương nàng đều có chừng mực.

“Thật sự, đây là nương tử làm?” Nhìn về phía nương tử đang chớp mắt to, Lý Mặc Nhiên có chút không tin, dù sao tay của nương tử hắn đã sờ qua, căn bản không giống bàn tay thường lao động.

“Đương nhiên, ngươi nếm thử rồi mà!” Bạch Tiểu Mễ làm vẻ mặt kiêu ngạo đề nghị hắn ăn măng tây xào thịt, thật ra đây là món nàng thích ăn, Bạch Tiểu Mễ cũng không biết làm nhiều món ăn, nàng chỉ biết làm những món mình thích ăn.

Trong mắt Nhị đương gia thoáng qua một tia kinh ngạc, ánh mắt hơi đảo qua khuôn mặt tươi cười của nữ tử, lập tức không dấu vết rời đi, chậm rãi, tao nhã ăn gắp món.

Tuy rằng hương vị có chút khác lạ, nhưng nói thật vị cũng khá ngon, hơn nữa hắn chưa từng gặp món ăn nào kết hợp như vậy lại có thể tạo ra được mỹ vị thế này.

“Đây là lẽ tự nhiên, ngươi không tin à?” Nhìn thấy ánh mắt Lý Mặc Nhiên không tin, Bạch Tiểu Mễ có chút mất hứng.

“Không có, không có, vi phu tin, vi phu chính là rất cao hứng, nương tử có thể làm đồ ăn cho vi phu, vi phu thật sự rất vui!” Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ biến sắc, lập tức tỏ thái độ, vẻ mặt lấy lòng nhìn về phía nương tử nhà mình.

Nương tử vì hắn mà nấu cơm, thật sự quá tốt, xem ra không bao lâu nữa là hai người có thể sinh hoạt như vợ chồng bình thường rồi, hắn cũng không cần mỗi ngày phải chịu đựng dày vò nữa.

“Vậy nhanh ăn đi!” Bạch Tiểu Mễ cầm thìa múc cho mỗi người một bát canh, rồi bắt đầu ăn, nàng thật sự rất đói.

“Nương tử, nàng đối với vi phu thật tốt!” Lý Mặc Nhiên vừa ăn vừa nhìn Bạch Tiểu Mễ, càng nhìn càng thích.

Động tác ăn cơm của Nhị đương gia hơi dừng một chút, lập tức tiếp tục bình tĩnh ăn, Đại ca mình đang giở trò lưu manh sao? Đây thật sự là Đại ca khi trước của hắn sao?

“Ăn cơm đi, cơm vẫn thể ngăn được miệng!” Trong lòng Bạch Tiểu Mễ rung động, nhưng trên mặt không biểu hiện rõ ràng, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn người nào đó đang giở trò với mình.

“Ha ha!” Lý Mặc Nhiên ngây ngô cười, hắn bỗng nhiên phát hiện nương tử kỳ thật cũng không phải khó ở chung như vậy, trước đó mỗi lần ở trước mặt hắn không phải đánh thì cũng là mắng, giờ thì nàng đã biết vào bếp làm cơm vì hắn, còn biết vì hắn mà múc canh, xới cơm, này thật có nhiều tiến bộ nha!

Một bữa cơm, chỉ có Lý Mặc Nhiên vừa ăn vừa ngây ngô cười, Nhị đương gia không biết có phải không thể nhìn nổi nữa hay không, ăn cơm no xong liền cáo từ rời đi, mà Bạch Tiểu Mễ chuẩn bị quần áo ra sau bình phong chuẩn bị tắm rửa.

Hiện tại Bạch Tiểu Mễ đã thản nhiên làm mọi chuyện trước mặt Lý Mặc Nhiên, thật ra sau khi cảnh cáo cùng uy hiếp Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ cũng đã nghĩ thông suốt, nàng cũng dần dần tin tưởng, Lý Mặc Nhiên kỳ thật cũng không phải là người xấu, ít nhất hắn sẽ không ép buộc nàng, đương nhiên trừ bỏ bình thường động tay động chân với nàng, những cái khác đều không tệ.

Lý Mặc Nhiên thấy nương tử thực tự nhiên đi tắm rửa, lần này cũng không có trừng hắn, cũng không mời hắn rời đi, trong mắt lóe lên một tia sáng rọi, lần này trở về nương tử tựa hồ thay đổi rất nhiều, đây chính là thay đổi mà hắn chờ mong.

Thính lực của Lý Mặc Nhiên rất tốt, cho dù ở trên giường cũng có thể nghe được rõ ràng nhất cử nhất động sau tấm bình phong kia, tiếng nước tí tách rơi xuống, hắn có chút vui vẻ thoải mái, cả người sôi trào.

Có đôi khi chính Lý Mặc Nhiên cũng phải bội phục lực nhẫn nại của mình, ở dưới tình huống như vậy mà hắn vẫn có thể chịu được không muốn nàng, nhưng hắn cũng là người có trái tim có suy nghĩ, người hắn để ý ở bên cạnh, nếu không phải vì sợ nàng hận hắn, hắn đã sớm muốn nàng.

Nhưng xem ra, hắn sẽ không phải chờ lâu nữa!

Bạch Tiểu Mễ hiển nhiên không biết trong khi nàng đang tắm rửa, người nào đó đang nằm trên giường miên man suy nghĩ.

Kỳ thật hôm nay quang minh chính đại để hắn ở trong phòng, Bạch Tiểu Mễ nói không khẩn trương là giả, nhưng Bạch Tiểu Mễ muốn thử một lần cuối cùng, lần này thử xong, có lẽ nàng sẽ càng thêm tin tưởng hắn .

Không biết có phải do tâm lý hắn biến hóa hay không, tại sao hắn cảm thấy hôm nay nương tử lại tắm lâu như vậy? Nếu nước lạnh thì làm sao bây giờ? Tuy rằng hiện tại là mùa xuân, ban ngày ấm áp nhưng ban đêm vẫn lạnh.

“Nương tử!” Lý Mặc Nhiên có chút lo lắng gọi một tiếng.

“Cái gì?” Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên nghe được thanh âm, thân thể cứng đờ, trên mặt lộ vẻ khẩn trương.

“Nương tử, đừng tắm quá lâu, nước lạnh đến lúc đó dễ bị cảm lạnh!” Thanh âm thân thiết của Lý Mặc Nhiên lại vang lên.

“A, ta biết rồi!” Bạch Tiểu Mễ cảm thấy cả người thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn tưởng rằng hắn rốt cục nhịn không được muốn tiến vào? Xem ra nàng suy nghĩ quá nhiều.

Bạch Tiểu Mễ biết lấy bản thân mình ra để thử một người đàn ông là việc tương đối nguy hiểm, nhưng nàng vẫn không nhịn được mà làm như vậy, nhưng xem ra Lý Mặc Nhiên không có ý gì khác.

Có lẽ do biểu hiện hôm nay của Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ đã chân chính tiếp nhận con người này rồi.

Thật ra Bạch Tiểu Mễ không biết, giờ này Lý Mặc Nhiên cũng không hơn gì, cả người đổ mồ hôi, tim đập nhanh, cả người đều nóng không chịu được, hắn biết đây là khát vọng cực độ với nàng tạo thành, nhưng ngay cả như vậy, Lý Mặc Nhiên vẫn không có một chút động tĩnh, mà thật lâu về sau, khi Lý Mặc Nhiên biết chuyện Bạch Tiểu Mễ khi đó là muốn thử mình, hắn thầm nhủ thật may vì mình đã nhịn xuống.

Nếu không bọn họ thật sự sẽ không ở chung một chỗ.

Lý Mặc Nhiên cảm thấy khó chịu, hơn một tháng rời đi không thấy nàng, hắn phi thường nhớ nương tử, sau khi trở về hắn rất muốn từng phút từng giây được ở bên cạnh nàng.

“Nương tử, mau lại đây, nếu không sẽ bị cảm lạnh mất!” Thời điểm Lý Mặc Nhiên đang thấp thỏm lo lắng, Bạch Tiểu Mễ cuối cùng đã choàng áo ngủ đi ra ngoài, Lý Mặc Nhiên lập tức thu lại ánh mắt khát vọng của bản thân, cười khanh khách xốc chăn lên để Bạch Tiểu Mễ đi vào trong.

Bạch Tiểu Mễ do dự một chút, liền đi qua .

Hai người cũng không phải lần đầu tiên nằm chung giường, nhưng hôm nay lại tức giận phát hiện có chút ái muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.