Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 66: Chương 66




Bạch Tiểu Mễ mày hơi nhíu lại, nhìn nam nhân đại hồ tử ngây ngô cười cả buổi sáng, hắn có chuyện gì vậy, sao lại trở nên khác thường thế chứ?

“Nương tử, nàng không ăn sao?” Thấy nương tử nhìn mình, Lý Mặc Nhiên cười càng khoan khoái, ân cần gắp thức ăn cho nương tử, còn kém trực tiếp đưa đến miệng nương tử, nếu không băn khoăn nương tử sẽ mất hứng, có lẽ hắn đã làm như vậy.

“Ngươi không sao chứ?” Bạch Tiểu Mễ có chút kỳ quái hỏi, lúc trước còn có vẻ ăn giấm chua, hiện tại lại vui vẻ như vậy lại khiến Bạch Tiểu Mễ càng cảm thấy kì quái?

“Không có việc gì, vi phu rất tốt!” Lý Mặc Nhiên tâm tình tốt, nhìn Bạch Tiểu Mễ ánh mắt lại sáng lấp lánh , thâm thúy hơn nữa còn rất mê người.

“Vậy buổi sáng ngươi cười ngây ngô cái gì?” Bạch Tiểu Mễ quăng cái liếc mắt về phía nam nhân nào đấy trực tiếp hỏi, cái dạng này của hắn nhìn qua có chút khủng bố.

“Không phải vi phu đang rất cao hứng sao? Thời gian dài như vậy không gặp nương tử , hiện tại được ở bên nương tử, vi phu rất vui!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên đáp lại, bất quá tuy đây không phải là toàn bộ nguyên nhân, nhưng cũng là một phần của nguyên nhân, được ở cạnh nương tử, hắn thật sự cao hứng.

“Ta ăn no rồi!” Bạch Tiểu Mễ gật đầu một cái, không có lí nào một nam nhân lại vì lý do đó mà ngây ngô cười cả buổi sáng, mãi cho đến bây giờ, Bạch Tiểu Mễ vẫn không hiểu, bản thân mình có điểm nào tốt mà nam nhân này cố chấp thích như vậy.

Nghĩ không ra, Bạch Tiểu Mễ cũng không muốn tốn sức, chỉ cần người này đối xử với nàng tốt, không hại nàng là được rồi.

“Nương tử, nàng muốn đi đâu?” Thấy Bạch Tiểu Mễ ăn xong liền đứng lên đi ra ngoài, Lý Mặc Nhiên cũng đứng lên bước nhanh theo sau, hỏi.

“Đi tìm Nhị đương gia, ngươi có việc gì không?” Đã biết Nhị đương gia làm việc hiệu suất, hơn nữa qua một tháng “hợp tác” đã khiến Bạch Tiểu Mễ tán thành người này, cho nên muốn làm phân bón vô cơ, cho nên Bạch Tiểu Mễ sẽ tìm Nhị đương gia đầu tiên.

“Nương tử tìm nhị đệ, vì sao?” Vẻ mặt vốn đang khẩn trương lập tức trầm xuống dưới, trong mắt thoáng qua một tia căng thẳng, có chút lo lắng hỏi.

“Có chuyện muốn hắn hỗ trợ.” Bạch Tiểu Mễ không nhìn ra sự bất đồng ở Lý Mặc Nhiên, vừa đi vừa nói chuyện nói.

“Là chuyện gì? Có lẽ vi phu cũng có thể giúp được nàng?” Lý Mặc Nhiên đi theo bên cạnh, một bên hỏi một bên quan sát biểu cảm nương tử, muốn từ đó nhìn ra được suy nghĩ của nàng, đáng tiếc vẻ mặt Bạch Tiểu Mễ lạnh nhạt, không có biểu cảm.

Càng nhìn không được, Lý Mặc Nhiên càng khẩn trương, sao vừa mới giải quyết được Tam đệ thì Nhị đệ lại nhảy vào, hiện tại Lý Mặc Nhiên đã thần hồn nát thần tính, nghĩ mình đã thích thì chắc người khác cũng sẽ thích, cho nên chỉ cần một ngọn gió thổi cỏ lay là không nhịn được căng thẳng.

“Việc nhỏ thôi, Nhị đương gia làm được!” Chỉ là nhờ hắn tìm hộ mấy tài liệu về cách làm phân bón hữu cơ, việc này không khó, Lý Mặc Nhiên mới trở về ngày hôm qua, hẳn nên nghỉ ngơi cho khỏe, Bạch Tiểu Mễ thật sự không muốn hắn quan tâm vấn đề này.

Suy nghĩ của Bạch Tiểu Mễ là tốt, nhưng Lý Mặc Nhiên lại không rõ tình huống, hiểu lầm lòng hảo tâm của Bạch Tiểu Mễ, cho rằng Bạch Tiểu Mễ thật sự tin tưởng Nhị đệ, hiểu lầm lần này to rồi.

“Nương tử, vi phu là Đại đương gia Hắc Phong trại, cái gì Nhị đệ làm được vi phu cũng làm được, không cần đi tìm nhị đệ , nương tử cứ nói với vi phu, vi phu nhất định giúp nương tử!” Lý Mặc Nhiên kéo nương tử lại, nhìn bộ dáng quên thuộc của nương tử , nghĩ đến thời gian hắn không ở đây, hẳn nàng đã đi quen con đường này?

Lý Mặc Nhiên lại ăn giấm, lôi kéo Bạch Tiểu Mễ không muốn nàng tiến về phía trước.

“Ngươi hôm qua mới trở về, nên nghỉ ngơi cho tốt.” Bạch Tiểu Mễ thấy sắc mặt Lý Mặc Nhiên không tốt lắm, có lẽ ngày hôm qua hắn nghỉ ngơi chưa đủ giờ thấy mỏi mệt, cho nên tốt bụng khuyên bảo.

“Nhưng vi phu thật sự không thấy mệt!” Thấy nương tử nói vậy, hiển nhiên là quan tâm đến mình, sắc mặt Lý Mặc Nhiên tốt lên không ít.

“Nhưng sự thực là việc này rất nhỏ.” Bạch Tiểu Mễ tiếp tục nói.

“Đã là việc nhỏ, càng phải giao cho ta làm, hơn nữa nàng đã là nương tử của Lý Mặc Nhiên ta, tại sao lại còn đi tìm nam nhân khác nhờ giúp đỡ?” Lý Mặc Nhiên vẻ mặt ấm ức nói.

Nghe lời này, sắc mặt Bạch Tiểu Mễ trầm xuống.

“Lời này của người là có ý gì? Ta tìm nam nhân khác nhờ giúp đỡ, ngươi không ở đây, ta không tìm Nhị đương gia thì còn tìm ai, ta không tìm hắn, người khác sẽ cho ta ra ngoài sao? Người khác sẽ cho ta trồng trọt ở ngoài sao? Chẳng lẽ ngươi không biết không có mệnh lệnh của ngươi, Bạch Tiểu Mễ ta ở Hắc Phong trại này nửa bước cũng khó đi! Ta có được xem như là phu nhân không?” Lúc trước không thể ra khỏi Hắc Phong trại, Bạch Tiểu Mễ có thể lý giải, sau này mua này nọ, cũng là thông qua nhị đương gia, nàng ở Hắc Phong trại thật ra cái gì cũng không làm.

Vốn không nghĩ đến việc này, nhưng hôm nay Lý Mặc Nhiên lại nói như vậy, biểu cảm như nàng không tuân thủ nữ tắc, khiến Bạch Tiểu Mễ thực sự xù lông, khẩu khí tức giận liền bộc phát.

Lý Mặc Nhiên hoàn toàn không ngờ một câu nói vô tình của mình lại khiến nương tử kích động đến thế, thấy lửa giận trong mắt nương tử, Lý Mặc Nhiên nhất thời sững sờ không biết làm gì cho phải.

“Ta trồng cây ăn quả, trồng lúa nước là vì cái gì? A! Còn không phải là vì Hắc Phong trại, vì có thể để huynh đệ trong Hắc Phong trại không ra ngoài mạo hiểm, dù sao cướp bóc cũng không phải kế lâu dài, chỉ cần Hắc Phong trại có thể tự cấp tự túc, như vậy người trong nhà sẽ không cần phải lo lắng mỗi khi các huynh đệ Hắc Phong trại ra ngoài đánh cướp, quên đi, quên đi, cái gì ta cũng không quản, cái gì cũng không làm, tốt nhất là cửa sân cũng không đi ra là được!” Vốn không tức giận như vậy, nhưng không biết vì sao, càng nói càng tức, không để ý tới Lý Mặc Nhiên, cũng không đi tìm Nhị đương gia, xoay người liền chạy về sân.

Lý Mặc Nhiên sững sờ nhìn bóng người dần biến mất, trong đầu vẫn rung động ong ong như cũ, cả đầu đều là lời vừa rồi của nương tử.

Nương tử nàng, nàng sở dĩ làm như vậy dĩ nhiên là vì lý do này, dĩ nhiên là lo lắng bọn họ gặp nguy hiểm mỗi lần ra ngoài cướp bóc, tâm Lý Mặc Nhiên nhất thời bay bổng tràn đầy hạnh phúc, trong lòng một cỗ nước ấm dâng lên, ánh mắt có chút nóng nóng.

“Đại ca!” Nơi này vốn cách sân Nhị đương gia không xa, mà vừa rồi thanh âm của Bạch Tiểu Mễ cũng không nhỏ, bản thân Nhị đương gia võ công lại cao cường, đương nhiên là nghe được.

Nhìn phương hướng người vừa biến mất, sau đó nhìn hướng đại ca, có lẽ nữ tử kia thật sự quan tâm bọn họ, kỳ thật nói không cảm động là giả, nhiều năm như vậy, chỉ có hắn cùng Đại ca, sự tình gì đều phải tự thân tự lực, chưa từng có người nào lo lắng bọn họ làm sơn tặc sẽ gặp nguy hiểm, cũng chưa từng nghĩ tới, chứ đừng nói sẽ có người làm để thay đổi.

Nữ tử kia đã nghĩ tới, lại nỗ lực hành động, xem ra ánh mắt của Đại ca tốt hơn hắn nhiều.

“Nhị đệ, có phải Đại ca sai lầm rồi hay không?” Kỳ thật hai người đều hiểu rõ, cường đạo trong sơn trại này là vì hai người bọn họ muốn che giấu thân phận, nhưng hôm nay thấy nương tử nói như vậy, Lý Mặc Nhiên có chút mờ mịt , hắn có nên tiếp tục che giấu hay không.

“Đại ca không có sai, thật ra Đại tẩu nói cũng không có sai, nhiều năm như vậy cường đạo Hắc Phong trại đã xâm nhập lòng người, cho dù hiện tại không đánh cướp cũng không sao! Nếu phương pháp Đại tẩu có hiệu quả, vậy cứ để tẩu tiếp tục đi!” Nhị đương gia thản nhiên nhìn Đại ca nhà mình, bộ dáng Đại ca thực để ý Đại tẩu mà! Hẳn là yêu thảm Đại tẩu rồi!

Hắc Phong trại có rất nhiều sơn tặc cũ, những người này đều vì năm đó thuế má quá mức nặng nề không cách nào sinh tồn nên mới lên núi làm sơn tặc sống qua ngày, kỳ thật khi đến đây, đều là bọn họ nuôi những người này.

Hiện tại nếu Đại tẩu có thể gieo trồng thành công, có lẽ gánh nặng của bọn họ sẽ không nặng như vậy nữa, bọn họ càng có nhiều thời gian để làm chuyện chính sự.

Cho dù cướp bóc là không thể thiếu nhưng chỉ cần làm dáng là được, không nhất thiết phải mạo hiểm tính mạng.

Kỳ thật đây là biện pháp tốt nhất, nữ tử kia là người đầu tiên, trước đó không ai nghĩ đến, cũng không có người nguyện ý suy nghĩ, lại càng không có người nguyện ý đi thay đổi.

Nữ tử này thật sự đặc biệt, thời điểm vừa mới đem nàng cướp về, hắn thậm chí ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn nữ nhân như vậy, bởi vì nàng quá mức yếu đuối, cả ngày chỉ biết khóc, người như vậy sao có thể xứng đôi với Đại ca.

Nếu không phải lúc đó hắn không còn cách nào khác, hắn cũng sẽ không tin tưởng lời nói của lão hòa thượng kia, chẳng qua nữ tử ngày hôm đó đã thay đổi, trở nên có chút dã man, có chút cuồng vọng, thậm chí có chút kỳ quái.

Nữ tử thành thân ngày đem chú rể đá bay ra, mà nàng làm như đó là điều hiển nhiên, nhưng vì một cú đá này lại có thể khiến vết thương của Đại ca chuyển biến tốt, sau này còn rất nhiều hành vi của nữ tử này khiến hắn hoài nghi, thậm chí còn nghi ngờ nàng có âm mưu.

Ngay khi hắn hoài nghi nàng là gián điệp người kia phái tới, nàng lại chạy, hơn nữa còn chạy rất suôn sẻ, căn bản không giống như diễn kịch, khiến hắn giật mình đồng thời cũng hoài nghi suy nghĩ bản thân.

Nếu không phải Đại ca cố hết sức đi tìm nàng, có lẽ nàng thật sự sẽ không trở về, nếu nói như vậy, có lẽ nàng thật sự không phải do người kia phái tới.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, sau khi Đại ca ra ngoài, nàng đưa ra yêu cầu hắn mới chịu đáp ứng, hắn đã ngẫm lại, nếu lần này không có vấn đề gì, hắn liền chúc phúc cho Đại ca mình.

Nhìn chuyện vừa xảy ra, có lẽ hắn suy nghĩ quá nhiều, nữ tử như vậy thật không thể làm gián điệp, tính khí quá mức nóng giận.

“Nhị đệ không chán ghét nàng?” Lý Mặc Nhiên có chút giật mình, đến cùng hơn một tháng này phát sinh cái gì, thế nhưng Nhị đệ là người khó có được sự tín nhiệm nhất, nàng lại thu phục được?

“Đại ca, Đại tẩu vĩnh viễn là Đại tẩu!” Sống nương tựa lẫn nhau hai mươi năm, hắn sao lại không biết suy nghĩ qua biểu cảm của Đại ca, có chút bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Hắn làm sao có thể đoạt thê tử của Đại ca, huống chi nữ tử kia còn có chút ý kiến với hắn, loại cảnh giác này của nàng với hắn đến giờ vẫn chưa được xóa bỏ, ánh mắt nàng nhìn hắn thật sự không có cảm tình nhiều, Đại ca lo lắng vô ích rồi.

“Nhị đệ!” Lý Mặc Nhiên vừa nghe, chỉ biết tự bản thân đã quá xúc động, kỳ thật hắn luôn luôn ổn trọng, luôn luôn là người cơ trí, nhưng là cứ đụng tới vấn đề nương tử, hắn liền mất đi lý trí, lấy nhân phẩm của Nhị đệ sao có thể làm chuyện gì khác với nương tử?

Thật ra Lý Mặc Nhiên với hiện tại có chút mất tự tin, với cái hình dạng không dám khen tặng này của hắn, hắn lo lắng nương tử sẽ thích người khác, sự mất tự tin lần đầu tiên xảy ra suốt hai mươi mốt năm qua.

“Đại ca, không cần nhiều lời, Nhị đệ hiểu rõ, Nhị đệ hy vọng Đại ca có thể hạnh phúc, Đại tẩu là người tốt!” Trải qua hơn một tháng quan sát cùng hành động, Nhị đương gia coi như đã chân chính tiếp nhận vị thê tử này của Đại ca.

“Cám ơn Nhị đệ, kỳ thật ta lo lắng nương tử sẽ không thích ta!” Ở trước mặt Nhị đệ, Lý Mặc Nhiên cho tới bây giờ đều không ngụy trang bản thân, đây là đệ đệ duy nhất có cùng huyết mạch tương lân với hắn.

“Làm sao có thể, Đại ca vĩnh viễn là tốt nhất!” Nhị đương gia có chút buồn cười nhìn Đại ca nhà mình, sau khi Đại ca có Đại tẩu, cả người thay đổi rất nhiều, còn biết nói lời dễ nghe, biết lấy lòng người, hiện tại còn biết ở trước mặt Nhị đệ mình tố khổ, chuyện này quả thật trước kia chưa từng xảy ra.

Cho tới nay Đại ca chỉ một lòng báo thù không tình cảm, hiện tại đã vui vẻ hơn rất nhiều, hắn rất muốn cảm tạ nữ tử kia!

Nàng khiến Đại ca như được trở về với trần gian.

“Nhưng bộ dạng này của ta rất xấu, mà tựa hồ nương tử thích bộ dạng anh tuấn hơn!” Lý Mặc Nhiên buồn rầu, trước kia luôn không để ý tới tướng mạo sau khi dịch dung, nhưng hiện tại vì nương tử, Lý Mặc Nhiên có chút hối hận vì sao lúc trước lại đem bản thân biến thành dạng này, nếu hắn dịch dung giống Nhị đệ bây giờ không phải rất tốt sao, ít nhất cũng coi như thanh tú, tuy rằng bình thường nhưng cũng coi như tạm được.

Lúc trước nghĩ làm thổ phỉ nên thô cuồng, cho nên trực tiếp dịch dung thành như vậy.

“Đại ca, Đại tẩu tựa hồ không phải là người trông mặt bắt hình dong?” Nhị đương gia kỳ thật không phải đang an ủi Đại ca, mà hắn biết trong mắt nữ tử kia không có mê luyến với nam nhân khác, trong khoảng thời gian cùng đi khai hoang, nhiều thiếu niên sơn tặc có bộ dáng khá tốt, nhưng hắn chưa từng thấy nàng để ý đến.

Hơn nữa Tam đệ cùng Tứ đệ phi thường tuấn tú, nhưng thời điểm gặp bọn họ nàng cũng không có phản ứng lớn, không biết Đại ca từ chỗ nào nhìn ra Đại tẩu thích nam tử tuấn tú.

“Ai! Có nữ tử nào lại không hy vọng bộ dáng tướng công không khôi ngô chứ! Nhưng......” Nhưng bây giờ hắn vẫn chưa thể khôi phục dung mạo, Lý Mặc Nhiên tựa vào cột bên, xem ra tốc độ báo thù của bọn họ phải nhanh lên mới được, nếu nương tử thích người khác, hắn tìm ai khóc đây. (anh đáng yêu thế)

“Đại ca!” Đây là nam nhân đang yêu sao? Nhìn qua tựa hồ không được tốt cho lắm? Xem ra về sau hắn phải tìm hiểu kỹ nương tử của mình mới được, hắn khôn muốn giống Đại ca lo được lo mất như vậy, làm nam nhân thật khổ nha!

“Được rồi, Nhị đệ, chúng ta phải hành động trước, ngày mai đệ đi Lạc Thành xem xét đi!” Hai người trầm mặc một đoạn thời gian, Lý Mặc Nhiên liền đứng thẳng người, lúc trước chưa hạ quyết tâm, giờ hắn quyết định phải tiến hành ngay.

“Được, ngày mại đệ xuất phát!” Việc này đã sớm nên làm, kéo dài đến bây giờ cũng chỉ vì Đại tẩu, giờ Đại ca đã thông suốt, như vậy cũng tốt, xem ra Đại tẩu chính là chất xúc tác, nếu không Đại ca cũng sẽ không quyết tâm như vậy.

“Nhị đệ mang lính tiên phong đi trước, một tháng sau Đại ca sẽ cùng binh đoàn tới, lần này nhất định phải đem người kia giải quyết xong!” Lý Mặc Nhiên cả người biến đổi, hơi thở băng lạnh, ngay cả Nhị đương gia cách mấy bước chân cũng cảm nhận được.

“Ừm! Nhị đệ đã biết!” Nhị đương gia nói.

“Nhị đệ về trước nghỉ ngơi đi, nhớ cẩn thận, người kia không thể coi thường!” Lý Mặc Nhiên có chút lo lắng dặn dò, người kia có thể đem gia tộc bọn họ tới tay, bức phụ thân bọn họ tự sát, quả thật rất có bản lĩnh.

“Đại ca yên tâm, Nhị đệ biết, đại ca đi về trước đi. Bộ dáng Đại tẩu nhìn qua thực sự rất tực giận đấy.” Chính sự thảo luận xong, Nhị đương gia bỗng nhiên trêu tức Đại ca.

“Ai u, thật đúng là, Nhị đệ, đại ca đi trước!” Lý Mặc Nhiên bỗng nhiên nghĩ đến bộ dáng tức giận của Bạch Tiểu Mễ, người vốn trầm ổn bỗng nhiên biến thành thiếu niên nôn nóng, vẻ mặt khẩn trương chạy về sân nhà mình.

Nhìn Đại ca chạy về, vẻ mặt vốn đạm mạc của Nhị đương gia thản nhiên hiện lên ý cười, trong mắt tràn đầy ấm áp, Đại ca thật tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.