Lại nói tiếp, cha của Bạch Tiểu Mễ kỳ thật chỉ là Phó Viện trưởng Viện
Nông nghiệp nho nhỏ, nhưng lại có thành tựu rất lớn trong nghiên cứu về
nông nghiệp, với lĩnh vực nông nghiệp coi như ông có thành tích bất
phàm, lúc thời điểm vừa sinh Bạch Tiểu Mễ ra, cũng là thời gian cha nàng đang thu hoạch ruộng lúa thí nghiệm, cho nên người cha si mê nông
nghiệp này thực quyết đoán đặt cho Bạch Tiểu Mễ lấy tên là “Bạch Mễ”, mẹ Bạch Tiểu Mễ cảm thấy khó nghe, kiên quyết không đồng ý.
Mẹ nàng cùng cha nàng náo loạn một ngày, mà cha yêu mẹ nên chỉ có thể
nhượng bộ, nhưng là Bạch Tiểu Mễ không thể trốn thoát, từ “Bạch Mễ” biến thành “Bạch Tiểu Mễ”, theo bản chất thì không có gì biến hóa, chính là
từ lớn biến thành nhỏ mà thôi.
Hồi tưởng lại lai lịch tên tuổi bi thương của chính mình, Bạch Tiểu Mễ liền cảm thấy sự thất vọng tràn trề.
“Bạch Tiểu Mễ, tên thật là dễ nghe!” Kỳ thật trong mắt mỗ nam, chỉ cần
là tên nương tử, mặc kệ gọi là gì hắn đều cảm thấy dễ nghe.
Bạch Tiểu Mễ nghe xong lời này, nhịn không được trợn tròn mắt, hình như
người này không phải là cố ý khen như vậy, có thể do quan điểm thẩm mỹ
có vấn đề, nếu không thì tại sao lại cảm thấy tên nàng dễ nghe chứ?
Từ nhỏ đến lớn khi tới trường, nàng đã bị biết bao nhiêu người chê cười, chẳng qua Bạch Tiểu Mễ nghe mãi cũng đã thành thói quen .
“Nương tử, nàng làm sao vậy?” Thấy Bạch Tiểu Mễ cúi đầu, nhìn không thấy cảm xúc trên mặt nàng, cũng không biết nàng nghĩ cái gì? Lý Mặc Nhiên
có chút lo lắng nhìn nương tử nhà mình.
“Ngươi có biết ta là người thế nào không?” Bạch Tiểu Mễ suy nghĩ một chút, vẫn là gọn gàng dứt khoát hỏi.
“Không biết!” Lý Mặc Nhiên lắc đầu, đến người ở nơi nào tới hắn còn
không biết, tuy rằng ban đầu hắn đã phản đối hôn nhân này, nhưng sau khi nhìn thấy nương tử, trong lòng Lý Mặc Nhiên vô cùng cảm tạ huynh đệ nhà mình.
“Thế nào mà cái gì ngươi cũng không biết thế?” Bạch Tiểu Mễ trừng mắt
nhìn người nào đó, nam nhân này bị cái gì vậy nhỉ? Với nàng cái gì cũng
không biết, diện mạo không biết, thân phận không biết, thế nhưng lại
đồng ý cưới nàng.
Điều này làm cho ấn tượng của Bạch Tiểu Mễ đối với Lý Mặc Nhiên lại càng không tốt.
Diện mạo xấu, cái này có thể bỏ qua, còn lớn lên giống “gấu”, cái này cứ cho là trời sinh đi, Bạch Tiểu Mễ sẽ không nghĩ nhiều, nhưng người này
một nửa chủ kiến cũng không có là sao?
Hắn thế nào lại làm được chức Đại đương gia, chẳng lẽ là con rối? Hồi
tưởng lại vị Nhị đương gia kia, một bộ dáng bí hiểm, Bạch Tiểu Mễ cảm
giác người này giống quân sư, có một người như thế bên cạnh, hắn bị
người ta đem bán có khi còn giúp người ta đếm tiền mà không biết nữa
chứ.
Bạch Tiểu Mễ liếc mắt lần nữa, vẻ mặt trung thực nhìn người đàn ông của mình, lại không tiếng động thở dài một hơi.
Nhưng là thở dài thì có ích lợi gì, hiện tại người ta vẫn là trượng phu của mình mà.
“Nương tử, nàng không cần tức giận, lúc trước ta cũng là không đồng ý
làm như vậy, nhưng là Nhị đệ không nghe, cho nên mới đem nàng cướp về!”
Lý Mặc Nhiên thấy Bạch Tiểu Mễ có chút tức giận, lập tức giải thích lập
trường của chính mình, bất quá trong lòng đã có chút chột dạ.
Kỳ thật lúc trước quả thật có phản đối, vốn nghĩ rằng trong đêm tân hôn
nếu đối phương không đồng ý liền vụng trộm đưa người rời đi, nhưng hiện
tại Lý Mặc Nhiên ngàn lần không muốn đem nương tử trước mắt rời đi.
“Cướp về?” Bạch Tiểu Mễ rốt cục bắt được từ mấu chốt, lập tức giật mình nhìn về phía Lý Mặc Nhiên.
Chẳng lẽ???
“Nơi này là chỗ nào?” Bạch Tiểu Mễ liền túm lấy cổ áo Lý Mặc Nhiên hỏi.
“Nơi này là Hắc Phong trại, ta là Đại đương gia của Hắc Phong trại!” Nói ngắn gọn chính là đầu lĩnh thổ phỉ.
“Thổ phỉ!” Bạch Tiểu Mễ cảm giác bị tin tức này làm cho hôn mê, không
ngờ bây giờ nàng căn bản chính là áp trại phu nhân bị cướp về, mà nàng
chính là áp trại phu nhân trong truyền thuyết.
Bạch Tiểu Mễ bỗng nhiên cảm giác sự tình thật sự rất huyền ảo .
Tiểu thuyết kỳ thật nàng không xem không ít, đặc biệt thể loại xuyên
không, có người xuyên không thành Vương phi, có người xuyên không trở
thành Tiểu thư, thậm chí là Công chúa cao quý, không tốt thì là nha
hoàn, sau đó sẽ gặp một vị Danh môn Công tử, dù sao xuyên không viết
thường thường xuất hiện ở mấy cái dạng này, nhưng hiện tại với nàng thì
sao? Thế nhưng lại trở thành vợ thổ phỉ.
Càng trọng yếu hơn là, trượng phu của nàng không đạt tiêu chuẩn! Thật là cay đắng a?
“Nương tử!” Nương tử nói không sai, cho nên Lý Mặc Nhiên chỉ có thể đưa
ra vẻ mặt thâm tình nhìn nương tử, hi vọng nương tử nhà mình thấy hắn
thích nàng như vậy có thể sẽ để ý hơn tới hắn.
Kỳ thật Lý Mặc Nhiên không tin Bạch Tiểu Mễ có thể thoát ra khỏi Hắc
Phong Trại, dù sao việc phòng ngự của Hắc Phong trại thật sự là rất chắc chắn, không phải lúc trước khi lựa chọn nơi này làm căn cứ đó chính là
nhận ra nơi này dễ thủ khó công sao? Hơn nữa hắn cũng mất thời gian hai
năm để bố trí xây dựng, nếu không có sự đồng ý của hắn, muốn ra ngoài
hay muốn tiến vào Hắc Phong trại cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
“Là ai cướp ta về, ở nơi nào cướp được?” Bạch Tiểu Mễ trong lòng tuy
rằng tức giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, dù sao chuyện này cũng đã thành sự thật, điều cần thiết bây giờ là giải quyết các rắc rối của việc này không phải sao?
“Lão Nhị bày kế, lão Tam cùng Lão Tứ xuống núi thực hiện! Về phần cướp
nàng ở đâu, vi phu cũng không biết!” Lúc đó hắn đang bị trọng thương căn bản là không cách nào hành động được.
“Chẳng lẽ ngươi cứ như vậy nhận sự sắp đặt này, liền như vậy cưới một cô nương không quen biết?” Bạch Tiểu Mễ lại trợn mắt nhìn nam nhân trước
mặt, tuy rằng đã nghĩ hắn không có chủ kiến, nhưng Bạch Tiểu Mễ vẫn có
chút tức giận.
“Kỳ thật Nhị đệ cũng là vì muốn tốt cho ta, dù sao lão hòa thượng kia
nói, chỉ cần cưới nàng, ta sẽ được cứu sống!” Kỳ thật thời điểm đó lão
hòa thượng nói như vậy, hắn không tin, nhưng Nhị đệ, Tam đệ, Tứ đệ không còn cách nào khác, dưới tình huống còn nước còn tát nên chỉ có thể dùng tới biện pháp không tưởng này.
Nhưng thế nào hắn cũng không ngờ được, hắn đã thật sự nhổ được máu tụ ra, thoát chết.
Trong lúc đó hắn vốn không tin vào sự may mắn mà Nhị đệ, Tam đệ, Tứ đệ đang ôm trong lòng?
Huống chi, hiện tại hắn cũng thích nương tử, nàng được xem như ân nhân
cứu mạng hắn, hắn làm sao có thể để nàng rời đi, cho nên Lý Mặc Nhiên
thông minh không có nói ra ý tưởng ban đầu là muốn thả nàng của mình cho nàng nghe, tránh tăng thêm phiền toái cho chính mình.
“Lão hòa thượng? Chuyện này là như thế nào?” Sao lại dính dáng đến hòa
thượng? Chẳng lẽ chính hòa thượng là người chủ mưu bảo bọn họ cướp nàng
về?
“Bởi vì ta bị người đánh một chưởng trúng ngực gây tụ máu trong tim, chỗ máu tụ này không có cách nào bài trừ, chỉ có con đường chết, mà Tiết
đại phu cũng không có cách nào để chữa trị, lúc đó ta nghĩ rằng chính
mình sẽ chết. Nhưng có một ngày, Nhị đệ đưa về một lão hòa thượng, hòa
thượng nhìn ta rồi xem cho ta một quẻ, sau đó có nói nếu cướp được nàng
về làm nương tử sẽ qua được kiếp nạn này.” Lý Mặc Nhiên thản nhiên kể
lại sự tình.