“Nơi này còn có gia đình khác ở sao?” Bạch Tiểu Mễ dùng ánh mắt ‘ngươi thật
là ngu ngốc’ quay lại nhìn thiếu niên, hơn nữa với diện mạo của hắn, căn bản là không quá khó để đoán ra?
”A! . . . . . . Cũng đúng!” Thiếu niên bị ánh mắt như vậy nhìn thẳng,
nhất thời cũng hiểu được có chút xấu hổ, trên đảo chỉ có hai nhà, không
phải nhà nàng thì là nhà hắn, vấn đề hắn vừa hỏi quả thật đầy ngu ngốc .
Bất quá hắn hỏi như vậy không phải là chuyện thường tình sao? Nữ hài này cũng quá tích cực rồi.
”Vậy hai người đi nhà ta làm gì?” Thiếu niên tuy tuổi nhỏ, nhưng võ
công so với Lý Thụy Mhiên lại cao hơn một chút, bắt kịp Bạch Tiểu Mễ
tuyệt không tốn sức.
”Ngươi đã nghe nói qua chuyện hải yêu chưa?” Bạch Tiểu Mễ tốc độ không
đổi, nhưng cũng không quên hỏi người bên cạnh, có lẽ có thể hiểu biết sơ bộ một phen.
”Hải yêu, trên hòn đảo này có vật như vậy sao? Nói một chút, rốt cuộc
là chuyện gì xảy ra? Các ngươi đụng phải hải yêu hả ?” Thiếu niên mắt
sáng lên, nhất thời tò mò hỏi.
”Sơn trang chúng ta có người bị hải yêu kéo đi, ta nghĩ tới hỏi Mạc tộc
trưởng, đối với chuyện hải yêu xuất hiện này có biết không?” Bạch Tiểu
Mễ nói.
”Hải yêu kia là cái dạng gì?” Thiếu niên ánh mắt tỏa sáng, cuộc sống phiền muộn rốt cuộc cũng không còn phiền chán nữa rồi.
”Nghe nói là một quái vật lớn, nhưng Tiểu Lâm hiện tại bị dọa không nhẹ, cũng không thể nói rõ ràng!” Bạch Tiểu Mễ trả lời.
”Chúng ta đây đi đem quái vật kia giải quyết thôi! Ta sẽ giúp các ngươi !” Thiếu niên nóng lòng muốn thử.
”Đi trước cùng cha mẹ ngươi nói một chút, nếu đến lúc đó bọn họ đồng ý,
mới tính tiếp!” Bạch Tiểu Mễ cũng không dám tự tiện quyết định, nếu đến
lúc đó người này xảy ra chuyện, cha mẹ hắn còn không giết nàng mới là
lạ.
”Uh`m! Cũng được!” Thiếu niên gật đầu, hắn tin tưởng cha mình nhất định sẽ đồng ý, dù sao đây là cơ hội rèn luyện khó có được.
Lộ trình vốn mất hai canh giờ, hiện tại ba người chỉ dùng nửa canh giờ
liền tới nơi, có thiếu niên dẫn đường, tiến vào Mạc gia thôn trang cực
kỳ dễ dàng, lần này là lần thứ hai Bạch Tiểu Mễ nhìn thấy Mạc tộc trưởng cùng phu nhân tộc trưởng.
Một năm không thấy, dung mạo hai người vẫn không có chút thay đổi nào, dung mạo vẫn xuất chúng như vậy.
”Tộc trưởng, tộc trưởng phu nhân hảo!” Lý Thụy Nhiên cùng Bạch Tiểu Mễ thấy hai người tiến vào, lập tức tiến lên chào hỏi.
”Hai vị ở trên đảo đã quen chưa?” Mạc tộc trưởng thấy nhi tử nhà mình
cũng ở đây, vốn là sửng sốt một phen, lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, sau đó mới hỏi thăm.
Bạch Tiểu Mễ bị ánh mắt đầy thâm ý kia nhìn mình, khóe miệng nhịn không
được giật giật một phen, nhìn bộ dáng tộc trưởng, như thế nào cũng
giống như mình và nhi tử nhà hắn có gian tình, bọn họ mới lần đầu tiên
gặp mặt đấy!
”Hảo hảo! Đa tạ Mạc tộc trưởng quan tâm!” Lý Thụy Nhiên.
”Xú tiểu tử, như thế nào lại ở trong này?” Tộc trưởng phu nhân mặc kệ
hai đại nam nhân, thấy nhi tử nhà mình ở đây, bước nhanh tiêu sái đi
tới, đem nhi tử nhìn trên dưới một lần, tựa hồ muốn đem từ trên thân nhi tử nhà mình lấy ra một đóa hoa.
”Con. . . . . .”
”A...! Vi nương biết rõ, ngươi đây là tìm vợ đi, như thế nào? Vi nương
nói không sai chứ? Tiểu Mễ có phải hay không bộ dáng rất xinh đẹp!” Tộc trưởng phu nhân mắt phát sáng nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Mễ đứng gần
thiếu niên, lập tức trêu chọc liếc mắt nhìn thiếu niên, một bộ dáng bỗng nhiên tỉnh ngộ nói.
”Nương, ngài nói bậy bạ gì đó?” Thiếu niên mặt đỏ bừng, mắt vẫn lén lút
liếc nhìn Bạch Tiểu Mễ, lo lắng nàng hiểu lầm, nhưng chính ánh mắt lén
lút này của hắn, lại bị nương hắn trực tiếp cho là có tật giật mình, vẻ
tươi cười trên mặt tộc trưởng phu nhân càng đậm hơn, tựa như trăm hoa nở rộ.
Bạch Tiểu Mễ nhất thời đau cả đầu, nào có một mẫu thân trêu đùa nhi tử
của mình như vậy chứ, hơn nữa nàng nhớ rõ lúc trước nàng đã nói qua với
vị phu nhân này, là nàng đã có vị hôn phu , nói như vậy không phải cố ý
dẫn đường sai cho nhi tử nhà mình sao?
Chẳng lẽ nàng ấy không lo lắng nhi tử nhà mình thật sự thích nàng?
”Phu nhân, thiếu gia đúng là Nhân Trung Long Phượng, tự nhiên sẽ phải
kết đôi với nữ tử xuất sắc, cho nên thỉnh đừng trêu đùa Tiểu Mễ, hơn nữa Tiểu Mễ đã có vị hôn phu rồi !” Bạch Tiểu Mễ có thể tưởng tượng khiến
người ta hiểu lầm, cho dù nàng không cùng Lý Mặc Nhiên, nhưng cũng không nghĩ đến tìm một nam tử quá mức xuất chúng , như vậy sẽ cực kỳ phiền
toái.
Lời này nói ra, tộc trưởng phu nhân chỉ nở nụ cười, mà thiếu niên chết
đứng ở nơi đó, đỏ ửng trên mặt tan biến, ánh mắt rơi trên mặt đất,
cũng không biết trong lòng nghĩ gì.
”Mạc tộc trưởng, chúng ta tới đây là có chuyện muốn thỉnh giáo, không
biết ngài có phiền không?” Bạch Tiểu Mễ tiến lên kéo Lý Thụy Nhiên bên
người ngồi xuống, không nhìn thiếu niên cùng tộc trưởng phu nhân, sắc
mặt ngưng trọng nói.
”Tiểu Mễ có gì thì cứ nói trực tiếp cùng Mạc bá bá là được, hà tất khách khí như vậy!” Tộc trưởng đáp.
Mạc bá bá? Bạch Tiểu Mễ có chút quỷ dị nhìn về phía Mạc tộc trưởng, bọn họ chỉ gặp qua một lần, tính cả lần này là hai, xưng hô như vậy có phải quá thân cận rồi không, này. . . . . .
Tuy cảm thấy kỳ quái, nhưng hiện tại vấn đề cần lo lắng không phải là
xưng hô, cho nên trước bàn về chuyện hải yêu mới là chính sự.
”Hôm nay người sơn trang chúng ta hôm nay trên bờ biển nhặt hải sản,
bỗng nhiên từ trong biển chui ra một cái quái vật, kéo một tiểu hài tử
đi, chúng ta qua đây là muốn hỏi một chút, tộc trưởng đại nhân đã từng
có hay không nghe nói qua quái vật biển như vậy?” Bạch Tiểu Mễ thấy Lý Thụy Nhiên không nói nhìn nàng, nàng chỉ có thể tự mình hỏi.
Đề nghị ở trên đảo là nàng, nàng tự nhiên không thể ngồi yên không để
tâm, huống chi hiện tại nơi này thôn trang đã ổn định, về sau nàng liền an tâm làm chủ nông trường thì tốt rồi, hiện tại phát sinh chuyện như
vậy, nếu không giải quyết, lòng người hoảng sợ cũng không đơn giản.
Lúc này tộc trưởng phu nhân cũng lôi kéo thiếu niên ngồi ở một bên,
thấy Bạch Tiểu Mễ nói lên chuyện này, vốn là kinh ngạc một phen, lập tức nhìn về phía trượng phu, tựa hồ biết chút gì đó?
”Cái này, trái lại có phát sinh qua, nhưng đây là đã là chuyện nhiều năm trước, thật không ngờ còn có quái vật như vậy xuất hiện lần nữa!” Mạc
tộc trưởng vỗ nhẹ tay tộc trưởng phu nhân , lúc này mới nhìn về phía
Bạch Tiểu Mễ cùng Lý Thụy Nhiên nói.
”Vậy lúc ấy Mạc tộc trưởng xử lý như thế nào ?” Bạch Tiểu Mễ cảm thấy
thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu đã gặp thì hẳn có cách giải quyết, nói như vậy thì tốt rồi.
”Tập hợp cao thủ trong tộc, lập cạm bẫy sau đó giết chết!” Mạc tộc
trưởng nhớ lại, trên mặt sắc mặt có chút ngưng trọng, trận đánh lúc ấy
hắn cũng có mặt, ngay trong trận đó ước chừng đã chết hai mươi mấy cao
thủ trong tộc, không nghĩ tới mới an bình vài năm, loại quái vật này
lại xuất hiện.
”Rất khó?” Bạch Tiểu Mễ thấy tộc trưởng sắc mặt không tốt lắm, biết
quái vật kia nhất định không dễ đối phó, mà người trong thôn trang trừ
nàng cùng Lý Thụy Nhiên võ công cao một chút, những người khác đều là
không có võ công, làm thế nào cho tốt đây, việc đó không thể không giải
quyết.
Bạch Tiểu Mễ nhìn về phía Mạc tộc trưởng, nếu hắn có thể hỗ trợ, có lẽ sẽ càng giải quyết tốt, cũng không biết. . . . . .
”Phụ thân, người liền giúp đỡ một chút đi! Huống chi, nếu quái vật kia
không giải quyết, chúng ta ở trên đảo cũng không an bình!” Thiếu niên
nhìn một màn này, nhớ lại trước kia khi quái vật xuất hiện, hắn còn nhỏ, căn bản là không cho hắn qua xem, cũng không biết là cái dạng gì, liếc
thấy Tiểu Mễ chờ mong nhìn phụ thân, thiếu niên nhịn không được nói.