Độc Sủng Nam Hậu

Chương 74: Chương 74: Kỷ Quốc, Nguy Hiếm Bắt Đấu !




Lãnh Nhược Tư nghe xong lời Hứa Dương nói thì phi thường khẩn trương. Tuy rằng thời điểm hắn ôm ta xuống núi, tận lực không cho cơ thể của ta lay động nhưng bởi vì đường thật sự quá gập ghềnh nên vẫn khiến cơ thể của ta lay động.

Bọn họ chưa đi được xa thì ta đã chịu không nổi “Ân……” Ta thống khổ rên rỉ, trên trán mồ hôi lạnh ứa ra.

“Triệt Nhi, ngươi làm sao vậy?” Lãnh Nhược Tư khẩn trương ngừng lại.

Bị điểm huyệt hôn mê nên ta căn bản không có biện pháp trả lời “Chúng ta đi từ từ lại, đợi Hứa Dương đến rồi nói sau !” Mộ Dung Vân đề nghị.

“Được rồi ! Cũng chỉ có thể như vậy !” Lãnh Nhược Tư ôm ta ngồi xuống đất nghỉ ngơi.

Sau nửa canh giờ, hai huynh đệ Hạo Nhiên giúp Hứa Dương đi tới “Hứa Dương, tình huống Triệt Nhi hiện tại không được tốt, ngươi mau tới xem !”

Hứa Dương vội vàng đi tới bắt mạch cho ta “Không tốt, chỗ này đường núi quá gập ghềnh, cho dù ngươi tận lực bảo trì không cho thân thể Triệt Nhi lay động, nhưng vẫn không tránh khỏi sốc nảy nhẹ, nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn nhất định sẽ chịu không nổi, trước đó ta đã truyền một ít nội lực cho Triệt nhưng xem ra là không đủ, chỉ có thể từ các ngươi mỗi người đem nội lực của mình truyền cho Triệt Nhi !” Hứa Dương giải thích.

“Trẫm làm !” Lãnh Nhược Tư vội vàng đặt tay lên trên bụng ta.

“Từ từ, ngươi phụ trách ôm Triệt đi xuống. Nếu ngươi đem nội lực truyền hết cho Triệt Nhi lấy ai ôm hắn đi xuống? Vẫn là ta làm tốt hơn !” Mộ Dung Vân bắt đầu đem nội lực của mình truyền vào người ta, hắn không cho rằng có ai có thể bình an mang Triệt đi xuống ngoại trừ Lãnh Nhược Tư.

Đợi Mộ Dung Vân thu tay thì nội lực của hắn cũng bắt đầu cạn kiệt “Vân, ngươi không sao chứ?” Lăng Vân lo lắng ôm lấy Mộ Dung Vân.

“Ta không sao, chúng ta mau đi xuống đi !”

Bởi vì Mộ Dung Vân đem nội lực truyền hết cho ta khiến cho hành trình rất nhanh hoàn thành. Vài canh giờ sau chúng ta về tới hoàng cung Vũ quốc “Tiểu Lan, Tiểu Hương các ngươi đi theo ta !” Hứa Dương gọi các nàng lại.

Các nàng nghi hoặc đi theo Hứa Dương vào phòng “Đem cái này cầm về đưa cho Lãnh Nhược Tư, bảo hắn cho Triệt Nhi ăn vào”

“Dạ, chúng ta biết !”

Sau khi các nàng trở về đem thuốc Hứa Dương đưa cho các nàng giao cho Lãnh Nhược Tư, Lãnh Nhược Tư vội vàng uy ta ăn. Chờ ta tỉnh lại đã là ngày hôm sau, ta tỉnh lại thấy Lãnh Nhược Tư ngủ ở bên cạnh “Nhược Tư, ngươi tỉnh tỉnh”.

“Triệt Nhi, ngươi tỉnh sao? Có chỗ nào không thoải mái?” Hắn lo lắng nhìn chăm chú vào ta.

“Ta không sao, Hứa Dương không có việc gì chứ?” Hắn truyền cho ta nhiều nội lực như vậy không có việc gì chứ?

“Hắn không có việc gì, ai cũng đều bình an vô sự. Ngươi đừng lo lắng, hảo hảo nghỉ ngơi đi !” Hắn giúp ta đắp chăn thạt cẩn thận rồi ôm ta tiếp tục ngủ.

Ta an tâm dựa vào trong lòng Lãnh Nhược Tư mà ngủ. Nhóm chúng ta nghỉ ngơi vài ngày sau “Triệt Nhi, chúng ta cũng nên xuất phát đi Kỷ quốc rồi!”

“Nga, chúng ta khi nào thì đi?”

“Ngày mai !” Hôm nay phải cáo biệt với Vũ Liệt.

Ta gật đầu. Lúc này Vũ Liệt cùng bọn người Duẫn Dung tới “Nghe nói ngày mai các ngươi phải đi, vậy tối hôm nay chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm coi như tiệc tiễn biệt các ngươi!”

“Tốt !” Ta đồng ý gật gật đầu.

Vũ Liệt vui vẻ ra ngoài chuẩn bị. Đến tối chúng ta cùng nhau cao hứng ăn bữa cơm cuối cùng. Mà lúc này đã có người vạch kế hoạch hại chúng ta “Phu nhân, thực xin lỗi. Lãnh Nhược Tư thật sự là quá lợi hại, hắn thế nhưng lại phát hiện thân phận của Nghê Nhi, cuối cùng còn hại chết Nghê Nhi ! Phu nhân xin ngươi tha thứ!” Phụ nữ trung niên áy náy nhìn nữ tử che mặt.

“Không cần giải thích, Lãnh Nhược Tư nếu không lợi hại cũng sẽ không khó đối phó như vậy. Từ giờ không cần đối phó Lãnh Nhược Tư nữa !” Bởi vì nàng đã nghĩ ra một biện pháp rất tốt để đối phó với hắn.

“…..?” Nữ tử che mặt lộ ra một nụ cười âm ngoan.

“Vì cái gì? Phu nhân, ngài yên tâm. Lần này chúng ta nhất định sẽ thành công!”

“Ta nói không cần. Ngươi chẳng lẽ nghe không hiểu lời của ta? Ngươi nói có thống khổ nào bằng so với việc mất đi chính người mình yêu nhất nhân không ?”

“Phu nhân, ý người là……”. Không thể nào? Chuyện này không phải là việc các nàng muốn làm, các nàng lúc trước không hề có ý định lạm sát kẻ vô tội a!

“Lãnh Nhược Tư quá lợi hại , muốn giết hắn chỉ sợ không dễ dàng, nhưng muốn giết Mộ Dung Triệt thì lại rất dễ cho nên ta quyết định giết Mộ Dung Triệt.” Này không phải tốt lắm sao?

“Phu nhân chúng ta không thể làm như vậy a ! Chúng ta không thể lạm sát kẻ vô tội a ! Mặc kệ Hoàng Thượng làm sai cái gì cũng không thể sát hại người vô tội a!” Phu nhân làm như vậy là không đúng.

“Ta lạm sát kẻ vô tội? Lúc trước Lãnh Nhược Tư làm so với ta chỉ có hơn chớ không kém, ta đối với hắn như vậy đã là nhân từ lắm rồi!” Nữ tử che mặt bất mãn nói.

“Phu nhân……”

“Được rồi, không cần nói nữa. Ngươi mau đi đi ! Lần này nhất định trước khi bọn họ đến Kỷ quốc phải đem Mộ Dung Triệt giết chết. Ngươi đi trước, ta sẽ theo sau!” Thành bại lần này nàng đặt hết ở Kỷ quốc.

“Dạ, thuộc hạ đi trước !” Xem ra nàng không thể khiến tâm phu nhân vãn hồi được rồi!

Các nàng hướng Kỷ quốc mà đi, chúng ta cũng hướng Kỷ quốc xuất phát “Vũ Liệt, có rảnh đến Lãnh quốc chơi a !”

“Được. Triệt, ngươi cũng phải bảo trọng, mọi người cũng vậy !” Hắn kỳ thật rất muốn đi theo bọn họ.

“Ân, tái kiến !” Ta hướng hắn cáo biệt !

Cáo biệt xong, chúng ta lên xe ngựa hướng Kỷ quốc xuất phát. Trải qua gần một tháng lộ trình chúng ta rốt cục ly khai Vũ quốc mà đi vào biên giới Kỷ quốc “Nhược Tư, nơi này cách hoàng cung rất xa a?” Chúng ta đi đã lâu mới đến Kỷ quốc.

“Năm ngày nữa ! Đừng có gấp !” Lãnh Nhược Tư sủng nịch sờ sờ mặt của ta.

Ta gật đầu. Chúng ta đi tới một trấn nhỏ “Chúng ta trước đi mua chút quần áo cho Triệt Nhi đi !” Hắn hiện tại hẳn là sắp không thể mặc vừa rồi.

“Mua quần áo? Vì cái gì a?” Ta cũng không thiếu quần áo mà.

Mọi người cũng không hiểu được đều đưa mắt nhìn Hứa Dương “Các ngươi đừng quên, hiện tại Triệt Nhi là dựng phu, hơn nữa mang thai đã sắp bốn tháng , đến bốn tháng bụng hiển nhiên sẽ phồng lên, các ngươi cho rằng hiện tại quần áo của hắn còn có thể mặc vừa sao?” Hứa Dương tức giận liếc chúng ta một cái rõ sắc.

Cũng đúng ! Hiện tại mới ba tháng mà bụng của ta đã to ra thật nhiều, hại ta cho là ta bị bọn họ tẩm bổ nhiều đến béo nữa chứ ! May là quần áo của ta vốn rộng thùng thình cho nên bây giờ vẫn còn mặc vừa.

“Cũng hay, chúng ta đi xem đi !”

Chúng ta đại gia cùng nhau đi vào tiệm bán y phục. Vừa vào ta liền tiến đến an vị trên ghế “Tiểu Vân Vân, ngươi cũng đến ngồi đi !” Hắn là tiểu hài tử hẳn là cũng mệt mỏi.

Tiểu Vân Vân gật đầu lại đây ngồi xuống, Cầu Cầu cũng đến nằm úp sấp bên cạnh ta, còn đám người còn lại thì đi giúp ta chọn quần áo, chọn đến chọn lui rốt cuộc cũng chọn được hai bộ “Oa — các ngươi chọn cả một canh giờ chỉ để chọn hai bộ thôi sao?” Có hơi thái quá đó ……

“Không có biện pháp. Chỉ có hai bộ này chất lượng có vẻ hảo, nếu không ngươi mặc vào thì da sẽ chịu không nổi !” Mộ Dung Vân bất đắc dĩ cực.

“Như vậy a ! chúng ta đây có thể đi rồi đi?” Ta ngồi hảo mệt nga !

Lãnh Nhược Tư phân phó xong liền ôm lấy ta đi vào khách điếm. Đến khách điếm, chúng ta đi vào phòng mình, Lãnh Nhược Tư nhẹ nhàng đem ta đặt ở trên giường, đem lỗ tai dán lên bụng của ta “Nhược Tư, ngươi làm gì vậy?”

“Nghe một chút a !”

“Nghe cái gì a? Mới ba tháng sẽ không nghe được gì đâu!” Điểm ấy mà không biết sao? Hắn đã làm phụ thân của vài hài tử rồi, còn giả bộ a?

“Là như thế này sao?” Trước kia hắn cũng không quan tâm tới phương diện này.

“Ân !” Ta gật đầu, tâm lý cảm thấy thực hạnh phúc, bởi vì Lãnh Nhược Tư là thật yêu hài tử này.

Mà lúc này ở khách điếm cách đó không xa “Bọn họ sẽ nghĩ tại đây sao?” Nữ tử che mặt hỏi.

“Đúng, thưa phu nhân !” Phụ nữ Trung niên cung kính trả lời.

“Tốt lắm ! Hết thảy chiếu theo kế hoạch mà làm !” Mộ Dung Triệt lần này ngươi chết chắc rồi. Lãnh Nhược Tư, ngươi hảo chờ đợi thống khổ đi ! Nữ tử che mặt cười thầm không thôi.

Nguy hiểm chính từng bước một nhằm vào chúng ta mà tới nhưng chúng ta cái gì cũng không biết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.