Edit: Thỏ
Beta: Dao
Tần Dục nghiêng đầu, quả nhiên thấy Lục Di Ninh đang nhe răng với Chiêu Dương, một bộ dáng hung ác, chỉ là nàng quá mức nhỏ gầy nên thật sự không có lực uy hiếp gì.
Chiêu Dương không để ý, ngược lại cười với nàng một tiếng.
Lục Di Ninh thấy Chiêu Dương cười với mình, lập tức không nhe răng nữa, nhưng cả người lại dựa lên trên người Tần Dục.
Tần Dục ngồi xe lăn, tóm lại vẫn cách nàng một khoảng, dựa lên rất không thoải mái, Lục Di Ninh nhíu mày, lại hung tợn trừng mắt với xe lăn kia.
Tần Dục nhìn tất cả biểu hiện của nàng, xoa đầu nàng cười một cái, sau đó lại hỏi Chiêu Dương: “Chiêu Dương, muội có việc gì?”
Việc Hoắc Thọ làm ở bên ngoài hẳn là Chiêu Dương không biết, thuộc hạ của hắn sẽ không đem chuyện như vậy nói cho nàng, nếu như vậy, sao Chiêu Dương lại chạy đến đây?
“Hoàng huynh, muội......” Chiêu Dương lại cúi đầu, lúc nàng đối mặt với Lục Di Ninh cũng không sợ hãi nhưng đối với Tần Dục thì luôn không dám nói nhiều.
“Muội cứ việc nói.” Tần Dục lên tiếng cổ vũ, mấy ngày qua, hắn đã tìm ra phương pháp ở chung với Chiêu Dương.
Quả nhiên Chiêu Dương hơi thả lỏng: “Hoàng huynh, muội muốn ra ngoài mua sắm một ít giấy bút.” Quả thật nàng không biết việc Hoắc Thọ tới tìm mình, lần này chủ động tới tìm Tần Dục, đã lấy hết dũng khí.
Nàng muốn ra bên ngoài nhìn xem một chút.
Nàng lớn như vậy, trừ bỏ hoàng cung cùng nơi ở của công chúa còn có Đoan Vương phủ, hầu như không đi qua chỗ nào khác, mấy ngày nay dạy dỗ nha hoàn bà vú bên người học chữ, nghe các nàng kể chuyện về bên ngoài, nàng luôn muốn đi xem một chút.
Thân là công chúa, nàng không thể tùy tiện ra ngoài, lập tức nghĩ tới việc chỉ có thể đi mua giấy bút...... Học trò không dám dùng giấy bút của nàng viết chữ, hiện tại đều là tập viết trên nền cát.
Tâm tư Chiêu Dương không thể giấu diếm được Tần Dục: “Muội muốn ra ngoài?”
Chiêu Dương cúi đầu, bắt đầu vân vê vạt áo của mình.
“Mấy ngày nay bên ngoài bất ổn, chờ thêm mấy ngày, muội có thể ra ngoài thành ở một thời gian.” Tần Dục cười nói.
Chiêu Dương kinh hỉ [1] mở to hai mắt, ra ngoài thành ở vài ngày? Nàng cho rằng nhiều nhất chỉ có thể ra ngoài một chuyến mua đồ mà thôi!
[1]: Kinh hỉ = kinh ngạc + vui mừng
“Ta đã thu dưỡng vài hài tử để cầu phúc cho mẫu thân, đến lúc đó muội có thể đi xem bọn chúng, cũng có thể dạy chúng học.” Tần Dục nói.
Còn có thể đi xem một đám hài tử? Chiêu Dương càng cao hứng hơn ( O v O)/.
Tần Dục thấy thế vô cùng vừa lòng, Chiêu Dương đã rời Hoắc gia vài ngày rồi nhưng không quan tâm tới Hoắc Thọ dù chỉ một chút, điều này rất tốt.
Quả thật Chiêu Dương không chút nào để ý Hoắc Thọ, nàng nhát gan lại thêm mẫn cảm, ngay cả mẫu thân cùng hoàng huynh của mình cũng không dám đến gần, đương nhiên từ đầu tới đuôi không tin Hoắc Thọ sẽ thích mình, cũng sẽ không có cảm tình gì với Hoắc Thọ.
Tâm tình Chiêu Dương rất tốt, nàng cẩn thận cắn một viên kẹo hồ lô, sau lại bị Lục Di Ninh hung tợn trừng mắt một cái, nhìn thấy bộ dáng Lục Di Ninh, Chiêu Dương nhịn không được nở nụ cười.
Trong thời gian ngắn, nàng không thể nào gầy xuống, nhưng nghĩ đến không lâu sau sẽ thấy được một đám hài tử đáng yêu, vậy nên tối nay Chiêu Dương cố tình ăn ít hơn chút.
Tần Dục không ngăn cản Chiêu Dương, đừng nhìn hiện tại Chiêu Dương đã ăn rất ít, nhưng so với các tiểu thư khuê các ở kinh thành, kỳ thật nàng vẫn là ăn rất nhiều...... Ngày thường ở nhà nàng đều là không thể không ăn, nay ăn ít một chút cũng không có quan hệ nhiều lắm.
Chiêu Dương ăn ít đi nhưng hôm nay Lục Di Ninh lại ăn nhiều hơn chút. Trước kia nàng chịu nhiều khổ cực, dạ dày đã hỏng rồi, thân thể có thể nói là thiên sang bách khổng [2], nhưng không biết tại sao lại khôi phục rất nhanh, chỉ ít ngày trôi qua, dạ dày đã hồi phục tương đối tốt.
[2]: Thiên sang bách khổng: chỉ sự tàn phá làm cho bị hư hỏng nặng nề, nghiêm trọng.
Đối với việc này Tần Dục cảm thấy thật may mắn, tối hôm nay, hắn sai người làm cho nàng cháo thịt, còn cân nhắc qua vài ngày nữa sẽ cho nàng ăn cơm.
Cháo thịt được bưng lên, nhìn thấy Chiêu Dương chỉ có thể ăn cháo, Lục Di Ninh đắc ý cực kỳ, tuy rằng gương mặt không tỏ rõ biểu cảm như cũ giống như cũ, nhưng ánh mắt lại phá lệ sáng ngời, còn tận lực tiêu diệt đồ ăn khiến Tần Dục không còn lời nào để nói.
Phát hiện hai người Lục Di Ninh cùng Chiêu Dương đều thích hồ lô ngào đường mà mình đã mang về nhà, hôm sau Tần Dục lại mua tô đường [3] mang về cho các nàng.
[3]: Tô đường: một loại kẹo nấu từ đường, bột mì, lạc, vừng,... có vị thơm, xốp giòn (giống kẹo lạc/đậu phộng bên mình í)
Ngày thứ ba, hắn mua mấy món điểm tâm dễ tiêu hoá mang về.
Ngày thứ tư, hắn mua một ít mứt quả mơ mang về.
Ngày thứ năm......
Ngày thứ năm, lúc Tần Dục mang theo mấy món ăn nổi tiếng nhất của Phúc Mãn Lâu trở về, đã thấy đương gia của Hoắc gia đang chờ trước cổng Đoan Vương phủ.
Hắn có thể không để ý tới Hoắc Thọ, nhưng một đại quan triều đình đã tới trước cổng Đoan Vương phủ chờ hắn thì thật sự không thể không để ý tới.
“Hoắc đại nhân có việc gì sao?” Tần Dục không mời người vào cửa, cười hỏi.
“Vương gia xin thứ tội, chất nhi của thần vừa ngu vừa dốt, đã thất lễ với công chúa......” Hiện nay đương gia Hoắc gia chính là đại bá của Hoắc Thọ, Hoắc Văn Sơn. Lúc này, y mặt đầy khiêm tốn chắp tay thi lễ với Tần Dục.
Lúc Hoắc gia mới bị gây khó dễ, bọn họ cũng không coi là chuyện lớn, chỉ để cho Hoắc Thọ đi tìm Chiêu Dương công chúa bồi tội nhưng không nghĩ tới Hoắc Thọ thất bại mà về, sau đó, Hoắc gia gặp phiền toái ngày càng nhiều!
Không chỉ có vậy, Đoan Vương chính là trắng trợn táo bạo nhằm vào Hoắc gia, không che giấu chút nào.
Sau khi Hoắc Thọ cưới Chiêu Dương công chúa, Đoan Vương vẫn luôn cho bọn họ mặt mũi, bây giờ lại giống như cố tình nhằm vào...... Thực hiển nhiên, đây là Đoan Vương đang cảnh cáo Hoắc gia!
Hoắc Văn Sơn không chút nghĩ ngợi đã cho người đi tra xét tình hình của Chiêu Dương công chúa khi ở Hoắc gia, thế mới biết Hoắc gia bọn họ lại dám lạnh nhạt Chiêu Dương công chúa......
Những nữ nhân hậu viện đó quả thực điên rồi! Xem tình hình hiện giờ, có khả năng ngồi lên ngôi vị hoàng đế nhất chính là Duệ Vương Tần Diệu, nhưng không thể vì thế mà nịnh bợ Duệ Vương, sau đó đối xử không tốt với Chiêu Dương công chúa...... Chiêu Dương công chúa dù sao vẫn là người trong hoàng thất!
Huống chi, hiện giờ Đoan Vương còn chưa có rơi đài đâu!
“Hoắc đại nhân biết vậy thì tốt.” Tần Dục cười nhìn về phía Hoắc Văn Sơn, Hoắc Văn Sơn kỳ thật là người thông minh, đáng tiếc những người khác trong Hoắc gia...... Đều là một đám ngu xuẩn!
“Vương gia, thần đã xử chất nhi theo gia pháp.”
“Hoắc đại nhân khách khí rồi, Hoắc gia gia giáo sâm nghiêm bổn vương cũng biết, Hoắc đại nhân làm rất tốt.” Tần Dục nói.
Hoắc Thọ vui mừng trong bụng, lại nghe Tần Dục nói: “Bổn vương đã biết ý tứ Hoắc đại nhân, mời ngài trở về đi.”
Hoắc Văn Sơn nghe lời Tần Dục nói, chỉ coi là Tần Dục đã đáp ứng buông tha Hoắc gia, nhanh chóng cáo lui, nhưng không biết chờ đến lúc Tần Dục vào Đoan Vương phủ, đem đồ ăn trên tay đưa cho Lục Di Ninh nếm một chút, sau đó liền gọi Triệu Nam tới.
“Ta sai ngươi điều tra Hoắc gia, tra thế nào rồi?” Tần Dục hỏi.
“Vương gia, đã tra được.”
“Ngươi đi một chuyến, đem mấy tội chứng của Hoắc Nhị lão gia, đưa cho mỗi Ngự Sử một phần.” Tần Dục nói thẳng. Đời trước hắn vì báo thù cho Chiêu Dương đã từng tra xét Hoắc gia trên triều đình.
Phàm là thế gia đại tộc ở kinh thành, đều phạm phải một vài chuyện, chỉ là có người truy cứu hay không mà thôi. Hoắc gia nhiều người như vậy, tính thêm quan hệ thông gia thì càng nhiều, muốn bắt được nhược điểm cũng đơn giản.
Đương nhiên, những thứ như đánh giết nha hoàn; hạ nhân ở bên ngoài ỷ thế hiếp người,... các loại chuyện như vậy hẳn là không thể liên lụy tới Hoắc gia, bọn họ có thể tìm người gánh tội thay, nhưng mà, trên tay hắn đã nắm hai tội danh lớn của Hoắc gia.
Một là lúc Hoắc Văn Sơn làm quan ở bên ngoài đã từng nhận tiền tài của người khác, làm hại một tú tài cửa nát nhà tan. Nhà tú tài kia chỉ còn mẹ già còn sống, mà lão nhân này đã hận Hoắc Văn Sơn thấu xương.
Thứ hai, chính là Hoắc Nhị gia của Nhị phòng Hoắc gia, vào lúc giám sát việc xây biệt viện cho Vĩnh Thành Đế, đã cất vào túi riêng rất nhiều ngân lượng, còn chiếm hai mỹ nhân Giang Nam chuẩn bị đưa vào cung làm cung nữ.
Hai việc này không tính là đại sự, nhưng nếu làm tốt, có thể khiến Hoắc gia không thể xoay người, cũng có thể làm cho Vĩnh Thành Đế đối với Hoắc gia vô cùng chán ghét, đặc biệt là với việc làm của Hoắc Nhị lão gia.
......
Sau khi Hoắc Văn Sơn về nhà liền thả lỏng, cho là việc này đã giải quyết xong, không nghĩ tới ngày hôm sau lên triều có rất nhiều Ngự Sử đứng ra vạch tội Hoắc Nhị lão gia.
Thời điểm Hoắc Nhị lão gia xây cất hành cung, bề ngoài là dùng mười vạn lượng bạc để mua đá, đến khi mua đá xong, không thể thiếu chuyện đám thương gia phải hiếu kính cho hắn sáu, bảy vạn lượng, cùng với việc đưa đến hai nữ nhân tuyệt sắc, hắn giữ lại tất cả, một người tặng Duệ Vương, một người để lại bên mình.
Chuyện này bị Ngự Sử vạch trần ra trong lúc Vĩnh Thành Đế đang thượng triều, mà chỉ mới lộ ra một cái, Vĩnh Thành Đế nổi giận ngay lập tức.
Vĩnh Thành Đế vô cùng thích hưởng thụ, nhưng bên trong quốc khố Đại Tần thực sự không có tiền, thế nên mỗi khi tiêu tiền luôn phải dè dặt, hắn đã sớm có ý tưởng xây dựng hành cung, vì không có tiền mà phải cùng Hộ Bộ tranh chấp hai năm, lại lấy ra rất nhiều tiền từ quỹ riêng cuối cùng mới đạt được thống nhất, còn khiến quỹ riêng của hắn suýt bị vét sạch.
Kết quả...... Tiền xây hành cung, thế nhưng đa số bị quan viên tham ô?
Còn có mỹ nhân của hắn, thế nhưng cũng bị người khác chiếm?!
Vĩnh Thành Đế nổi giận, trực tiếp ra lệnh nhốt Hoắc Nhị lão gia vào nhà lao, Đoan Vương còn tự động chờ lệnh, bày tỏ nguyện ý đi điều tra chuyện này.
Vĩnh Thành Đế thấy Tần Dục chủ động muốn đứng ra điều tra Hoắc gia, mới nhớ tới Hoắc gia còn khi dễ nữ nhi của mình, lập tức đối với Hoắc gia càng thêm chán ghét...... Hoắc Nhị lão gia đã vào trong nhà lao, hắn liền đem Hoắc Văn Sơn ra mắng một trận.
Sau khi Hoắc Văn Sơn bị Vĩnh Thành Đế mắng thì biết những lời nói hôm qua của Tần Dục cũng chỉ là chút lời nói suông mà thôi, không, ngay cả lời nói suông đều không thể tính, từ đầu tới cuối, Đoan Vương vẫn chưa hề đưa ra hứa hẹn gì.
Đoan Vương cũng quá độc ác đi! Hoắc Văn Sơn nghĩ đến đệ đệ bị bỏ tù của mình, đối với cháu trai Hoắc Thọ lại thêm phần chán ghét.
Nếu Hoắc Thọ đối xử tốt hơn chút với Chiêu Dương công chúa, Đoan Vương có phát hiện những việc này khẳng định sẽ giúp bọn họ thu dọn, nhưng hiện tại thì......
Lúc Hoắc Văn Sơn trở về Hoắc gia, Hoắc gia đã loạn thành một đoàn, người nhà Hoắc Nhị lão gia ôm đầu khóc rống thương tâm muốn chết, khi các nàng thấy Hoắc Đại lão gia trở về, lập tức xông tới, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Còn không phải tại tên khốn Hoắc Thọ!” Hoắc Văn Sơn nhịn không được nói.
“Chuyện này có liên quan gì đến Thọ Nhi? Lão đại, ngươi nói một chút!” Lão thái thái vẫn luôn yêu thương Hoắc Thọ nhất nhíu mày.
“Mẫu thân, Đoan Vương chính là đang xả giận thay Chiêu Dương công chúa!” Hoắc Văn Sơn cười khổ nói, Hoắc gia bọn họ cưới Chiêu Dương công chúa, lại vụng trộm cho Duệ Vương tiền tài, lấy lòng cả hai bên, cho nên thời gian trước vẫn trôi qua yên ổn, thế nhưng giờ đột nhiên xảy ra chuyện..... Khẳng định việc này có quan hệ với Đoan Vương.
-------
Chú thích:
- Tô đường: